Trở về truyện

Nhân Gian Nổi Sóng - Chương 78: Phim Hay Không?

Nhân Gian Nổi Sóng

92 Chương 78: Phim hay không?

Hôm nay Thảo Nguyên vận một bộ váy áo đeo đai trắng tinh, cổ áo thấp vừa đủ, chỉ lộ ra khe rãnh chút xíu, còn bị một sợi dây chuyền kim cương chói mắt cướp hết phong cảnh. Hai cánh tay sen trắng bóc, búi tóc cao cao, khuôn mặt hơi thoa phấn, tổng thể thoạt nhìn cao quý thánh khiết, hệt như một bông sen tuyết trắng ngần lung linh nở rộ trong tuyết trắng.

Thấy Tú nhìn chằm chặp mình, không nhịn được che miệng nhỏ, lúc nãy nhất thời kinh ngạc bật thốt lên lời trong lòng, cũng không nhịn được nhớ tới nụ hôn đó.

Cô trợ lý nhìn thấy Thảo Nguyên như nhìn thấy Bồ Tát, vút một cái trốn ra đằng sau nàng ấy, vươn tay chỉ vào Thiên Tú, sợ hãi muôn vàn nói: "Quỷ, tổng giám đốc, có quỷ!"

"Anh ta chẳng qua là một kẻ kinh doanh bể tắm kiếm sống, không có gì đáng sợ cả." Thảo Nguyên vỗ tay nàng ta, trong lòng có chút ngượng ngùng. Lần trước ở biệt thự của cô nàng, sau khi Thiên Tú rời đi cô nàng vẫn đắm chìm trong mộng tưởng vì thần thái lạnh lùng, tích cách ngang tàng của Thiên Tú. Khuôn mặt đỏ bừng có chút mất hồn mất vía khi nhớ đến nụ hôn lúc đó.

Hôm nay cô nàng không ngờ rằng Thiên Tú sẽ tìm tới cửa khiến tâm tình cô nàng trở nên phức tạp, ngay cả bản thân cô nàng đều không rõ. Hiện giờ đối mặt với Tú càng khiến cô nàng khó xử, may mà hai gã bảo vệ rất tận chức trách, ngăn trước tầm nhìn của họ, khiến tinh thần Thảo Nguyên có thể hòa hoãn lại.

Đầu tiên nàng đẩy cô trợ lý vào phòng làm việc, lúc này mới cố ra vẻ điềm tĩnh hỏi: "Xin hỏi anh xông thẳng vào khu làm việc của tôi làm muốn làm gì?"

Thiên Tú chỉ lo nhìn mỹ nữ, đặc biệt là khi cô nàng nói chuyện, đôi môi khép mở, đầu lưỡi run run, khiến cậu không nhịn được muốn thừa cơ hôn sâu hơn chút nữa. Thảo Nguyên dường như cảm nhận được ý nghĩ của Thiên Tú, vội vàng ngậm miệng, đôi má cô nàng ửng đỏ. Hai gã vệ sĩ thấy Tú không nói chuyện còn tưởng rằng cậu không có ý tốt liền bước lên một bước.

Cậu vội thu hồi tà niệm, lấy ra hợp đồng ra dấu: "Tiểu thư Thảo Nguyên, tôi có một hợp đồng với quý công ty, thân là bên thứ hai, chúng tôi đã hoàn thành toàn bộ công việc quy định trong hợp đồng, hơn nữa đã nghiệm thu hoàn tất. Bây giờ mong quý công ty chi trả hạng mục công trình theo hợp đồng."


"Anh tìm tôi chính vì việc này?" Thảo Nguyên hơi khó tin hỏi.

Thiên Tú bật cười: "Nếu bây giờ cô có thể trả tiền, bản thân cô còn có thời gian thì tôi cũng rất sẵn lòng mời cô đi ăn một bữa cơm."

Nàng lườm cậu một cái, bày tỏ sự xem thường với cái đức hạnh bắt lời người sau của cậu. Cô nàng ra hiệu cho bảo vệ nhận hợp đồng, nàng đơn giản liếc một cái, giờ phút này thần sắc cô nàng lạnh nhạt, tập trung tinh thần, bộ dạng người phụ nữ mạnh mẽ, đồng thời cũng khôi phục bình tĩnh: "Hợp đồng không có vấn đề, quả thật là công trình của công ty chúng tôi. Có điều tôi phải hỏi cụ thể với phòng phụ trách công trình ở bên dưới, nếu không có vấn đề tôi sẽ thông báo cho phòng tài vụ chi trả tiền công. Tuy nhiên, người phụ trách thi công hạng mục công trình này hình như chẳng phải anh đúng không?"

"Bản thân anh ta không tới được, tôi là người đại diện toàn quyền của anh ta." Thiên Tú bịa đặt nói.

Thảo Nguyên gật đầu, vẻn vẹn có mấy đồng còn không bằng một lần quyên góp của cô nàng. Cô nàng hoàn toàn không để ý, tùy tiện ký cho một nhân viên không quen biết cũng không chỉ cái giá này, huống chi là kiểu hợp đồng có tính bảo mật và ràng buộc cực lớn thế này, bản thân nó chính là bằng chứng rồi.

"Tôi phải đi xác minh một lát, vậy mời anh trước tiên tới phòng hội nghị chờ một lát nhé." Thảo Nguyên rất lẽ phép nói, cùng cô gái hô dê xồm vừa rồi hệt như hai người.

Có hai vệ sĩ như tháp sắt vừa cao to vừa lạnh lùng ở đây, Thiên Tú cũng không có cơ hội quấy rầy, quay người đi vào phòng hội nghị. Đây là phòng hội nghị cấp cao, trang trí khá xa hoa. Phòng không lớn lắm, chỉ có thể chứa tầm hơn chục người ngồi họp, chắc rằng có thể ngồi ở đây thì giá trị con người đều phải hơn trăm triệu.
Bởi vì trợ lý bị sợ hãi, vệ sĩ không có quyền hạn cho nên không ai để ý tới hắn. Một mình hắn giẫm lên thảm đất mềm mại, đi dạo một vòng quanh phòng hội nghị, nhìn xem người đi lại dưới tòa nhà vô cùng nhỏ bé.


Cuối cùng Tú phát hiện trên bàn làm việc có một chiếc laptop, cậu không hề khách khí mở ra. Tốc độ mạng cực nhanh, quen thuộc lên mạng, tìm thấy trang web cậu thích nhất, mượn đường mạng công ty cực nhanh vào trang truyenc.com tải mấy bộ bom tấn japan uncen về xem…

Tuyển chọn được mười bộ phim top tuần qua, cậu bấm vào link tải xuống, may mà Hưng Thịnh (con trai của Thúy Diễm và Quang Minh) có share cho cậu acc vip Fshare, download xé gió. Khà khà, chỉ trong năm phút là tải xong một phim, cậu liền nhấn double click lên file phim mới tải về xem hình ảnh vừa rõ nét, nóng bỏng sôi động, cậu thoáng cái liền mê mẩn thậm chí đều không chú ý tới laptop của người ta là dùng để nối với một chiếc màn chiếu cực lớn, là người ta dùng để mở hình chiếu.
Tú không chỉ không chú ý tới màn chiếu vẫn đang ở trong tình trạng khởi động, hai thứ đồng bộ phát hình, chỉ là màn chiếu không có âm thanh. Song song lúc nhìn thấy diễn viên nam đang chuẩn bị đút côn thịt vào lỗ âm đạo của nàng Hana Shirato, Thảo Nguyên liền xuất hiện.

Lúc này cô nàng đang ngơ ngác nhìn hình ảnh nóng bỏng sôi trào trên màn chiếu, hai má nóng rực, nhưng cô nàng lại rất bình tĩnh không kêu hô, cũng không gọi vệ sĩ. Nàng không muốn vì thế mà ảnh hưởng đến hình tượng của bản thân và công ty. Bởi vậy cô nàng vẫn rất bình tĩnh và nhanh nhẹn đóng cửa nhưng đôi má đỏ bừng, đôi mắt cố gắng không nhìn hình ảnh nóng bỏng trên màn hình, nhưng vẫn sẽ lơ đãng không tự chủ liếc vài cái. Có điều càng khiến cô nàng tức giận chính là, Thiên Tú quả rất to gan, không ngờ lại dám xem phim người lớn ở trong laptop của mình.
Thảo Nguyên đứng ở cạnh Tú, giọng điệu ôn hòa nói: "Hay không?"

Thiên Tú đang xem mê mẩn, vô ý thức tiếp lời: "Ừm, hay lắm."

"Hay cái gì?" Thảo Nguyên không ngờ rằng cậu còn có thể tiếp lời, dõng dạc khen hay, cũng quá chuyên tâm mà?

"Tôi cảm thấy xem nhiều kiểu tiết mục này có thể thay đổi nhân sinh quan của tôi." Thiên Tú thành thật nói.

"Hả?" Thảo Nguyên nghi hoặc.


Thiên Tú hùng hồn nói: "Ban đầu lúc vừa xem phim lại cảm thấy đáng tiếc, những cô gái xinh đẹp ấy không ngờ lại làm nghề này, đáng tiếc quá. Sau khi trải qua cuộc đời chìm nổi, nhìn quen tình người đạm bạc mới cảm thấy, dù sao những cô gái xinh đẹp kia tôi cũng chẳng giành được, chi bằng đều đóng phim, còn có thể cho tôi thưởng thức, chung quy còn tốt hơn làm tiểu tam."

Thảo Nguyên choáng váng, thì ra Tú nói có thể thay đổi nhân sinh quan chính là hâm mộ đố kỵ oán hận! Hơn nữa còn vơ đũa cả nắm, lẽ nào tất cả những cô gái xinh đẹp đều phải làm bồ nhí và vợ bé sao?
Lời này rõ ràng tỉnh cả nàng ta vào đó, Thảo Nguyên tức giận nói: "Được rồi, đừng không biết xấu hổ nữa, không ngờ lại xem phim con heo trong phòng hội nghị của tôi, mau tắt đi."

Thiên Tú cười đứng dậy, rất thản nhiên nói: "Cô đừng kích động mà, tôi đây cũng chẳng phải là hành vi mất mặt gì cả, chủ yếu là vì học tập một vài kỹ thuật tiên tiến của nước ngoài thôi mà."

Thảo Nguyên tức nghiến răng nghiến lợi, kỹ thuật về phương diện này cũng cần du nhập sao? Nom bộ dạng an lòng dào dạt đắc ý của Tú, trong lòng cô nàng liền tức giận nói: "Anh đừng nói nhảm nữa, đúng là một gã đàn ông đáng khinh."

Nghe lời này Thiên Tú có cảm giác mình bị cô nàng đụng chạm lòng kiêu hãnh của mình, cậu lạnh lùng nói: "Cô nặng lời rồi đấy."

Cảm thấy không khí trong căn phòng đột nhiên căng thẳng và ngột ngạt, Thảo Nguyên dịu giọng nói: "Hợp đồng tôi đã xét duyệt qua, không có vấn đề, anh cầm cái này đi xuống phòng tài vụ ở tầng dưới lấy tiền đi."
Thiên Tú hừm một tiếng, cho dù trong lòng cậu rất muốn lưu lại một ấn tượng tốt trước mặt mỹ nữ tuyệt sắc như nàng, chỉ đáng tiếc định mệnh lúc này chưa cho phép, có thể nói hiện giờ họ là hai đường thẳng song song.

Thảo Nguyên vừa đặt hợp đồng lên bàn xong liền đứng dậy rời khỏi chiếc ghế và đi về hướng cánh cửa, Thiên Tú cũng chẳng nói chẳng rằng cầm hợp đồng trên bàn lẳng lặng đi theo sau cô nàng.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.