Trở về truyện

Ngươi không phải là thái giám? - Chương 58 Ngươi Không Phải Là Thái Giám?

Ngươi không phải là thái giám?

58 Chương 58 Ngươi không phải là thái giám?

Hiện tại, trên người của Thu Cúc đã không còn một mảnh vải, chiếc bụng phẳng lì cùng cặp nhũ phong đang ngạo nghễ ưỡn cao. Tuy không thể hại quốc ương dân như Hoàng hậu nương nương, nhưng thân hình này cũng có thể sánh ngang với các phi tần khác trong hậu cung.

Khuôn mặt của cung nữ Thu Cúc mang theo nét ngượng ngùng lén nhìn cái cự vật đang dị động quanh nơi thầm kín kia, sắc mặt nàng trong lúc nhất thời trở lên có chút do dự, cắn cắn bờ môi nói nhỏ: "Thật sự.. nó có thể vào được bên trong ta sao.. Nhưng ta.. ta thấy của đương kim hoàng thượng cũng chỉ gần bằng một nửa thế này a!"

Ngụy Thiên Minh hơi sững lại rồi cười lên ha hả, đưa vỗ mạnh một cái lên bờ mông mịn màng của mỹ nhân nói: "Không bằng một nửa sao! Ha ha.. Những năm kia đúng là khổ cho Hoàng hậu nương nương a.. Ha ha…"

Bất thình lình bị đánh vào nơi xấu hổ khiến cho Thu Cúc kêu lên một tiếng yêu kiều, thân thể hơi run liền đánh nhẹ vào lồng ngực của tên nam tử trẻ tuổi đang ôm nàng một cái: "Ngươi..! Vậy cái kia.. cái kia.. Có thể vừa thật sao?"

"Hắc.. Yên tâm! Như Ý khi được trải nghiệm nó còn lưu luyến không lỡ rời, nên chưa chắc chút nữa tỷ đã muốn nó thoát ra đâu." Ngụy Thiên Minh làm ra một bộ khinh bạc thiếu nữ nhà lành, mà thổi nhẹ vào vành tai của nàng.

Cảm nhận được khí tức nam tử mạnh mẽ ập đến khiến cho thân thể Thu Cúc đã không còn sức lực, cặp môi thơm đỏ thắm chỉ phát ra được hai từ: "Sắc lang!" rồi im bặt. Nhưng hành động tiếp theo của nàng lại khiến cho Ngụy Thiên Minh có chút bất ngờ.

Cung nữ Thu Cúc đưa ngón tay ngọc của mình lên vén vài lọn tóc đang toán loạn ra sau đầu, để lộ ra cặp má đang đỏ mọng như trái hồng chính và cặp mắt khép hờ. Sau đó nhẹ cúi đầu như chú chuồn chuồn nhỏ hôn lên trên cổ của Ngụy Thiên Minh, có lẽ đây cũng là động tác mà nàng lén học được từ Hoàng Hậu hoặc do các Tú nữ trong cung dạy lại.

Ngụy Thiên Minh thoải mái hít nhẹ mùi hoa sen tự nhiên trên thân thể vẫn là vân anh của nàng, cảm giác ngại ngùng cùng với khẩn trương này khiến cho Ngụy Thiên Minh hơi buồn cười, nhưng cũng dấy lên sự yêu thích vì tấm lòng muốn bảo vệ chủ tử. Hắn đặt tay lên sau lưng Thu Cúc mà nhè nhẹ vuốt ve, như để tiếp thêm một chút cổ vũ cho nàng.

Mỹ nhân trong lòng như nhận được thêm động lực, nàng vươn đầu lưỡi nhẹ chuyển từ cổ đến sát khoé miệng Ngụy Thiên Minh mới dừng lại. Rồi ngước đôi mắt đã ngập nước của mình lên nhìn hắn

"Tỷ tỷ ngoan, còn thiếu một chỗ nữa a" Ngụy Thiên Minh hôn nhẹ lên môi Thu Cúc một cái rồi nói với giọng khàn khàn, sau đó đưa bàn tay nhỏ nhắn của nàng cầm lấy cái cự vật lại trở lên nóng bỏng hơn vì động tác vừa nãy kia.

Thu Cúc e lệ cầm vào thì hô hấp đã trở lên dồn dập, cả ngươi ngẩn ngơ thất thần không biết phải nên làm gì tiếp theo.

Ngụy Thiên Minh đợi một lúc vẫn thấy nàng ngây ngốc ở nơi đó không khỏi cười khổ một tiếng, có lẽ là hắn đã quá mong đợi vào một người chưa từng trải như nàng. Một tay Ngụy Thiên Minh hơi bóp nhẹ lên điểm nhỏ ở trên đỉnh ngọn trong phong của nàng, cự vật bên dưới thì tìm đến đúng trọng tâm mà từ từ tiến vào.

"Hự.. ưm!" Thu Cúc cảm giác được thứ gì đó đang tiến vào trong người rồi, sau lưng đột nhiên phát lạnh thân dưới truyền lại một cảm giác đau đớn. Nhưng nàng vẫn cố cắn răng không phát ra một tiếng nào, một dòng đỏ thắm từ từ chảy dọc theo đôi chân thon dài của nàng.

"Không sao.. không sao hết! Ai sẽ là tỷ tỷ ngoan ngoãn bẻ nhỏ của ta nào.." Ngụy Thiên Minh vừa hưởng thụ cảm giác da thịt nơi tư mật đang hữu lực kia quấn lấy mình, vừa nói ra vài câu vui đùa như dỗ dành trẻ con làm cho Thu Cúc đang đau đớn vì lần đầu tiên cũng phải nhếch mép khẽ cười phì một tiếng, trông hết sức khả ái.

Sau một khoảng thời gian để cho mỹ nhân Thu Cúc thích ứng thì Ngụy Thiên Minh cũng bắt đầu để cho cự vật của mình chuyển động. Mỗi một lần tiến vào thì nàng cũng hít sâu một hơi theo, trong nội tâm dâng lên sự thoả mãn. Thậm chí nàng còn đưa tay của Ngụy Thiên Minh từ dưới hông mình đặt lên cặp nhũ phong kia để cho hắn tùy ý dày vò.

Từng tiếng thở gấp hoà quyện cùng với âm thanh của da thịt va chạm lẫn nhau, khiến cho mỹ nhân đang dựa người trên ngọn giả sơn đã co lại mà đạt đến lần khoái cảm đầu tiên trong đời. Ngụy Thiên Minh lập tức trao cho nàng một cái hôn ướt át sau đó, lộ ra tiếu ý nói: "Thế nào? Bây giờ tỷ đã tin nó có thể vừa được chưa."

"Ta.." còn chưa đợi Thu Cúc trả lời thì Ngụy Thiên Minh đã lật thân thể vô lực của nàng lại, đem bộ ngực non trẻ kia ép lên ngọn giả sơn. Đồng thời cầm thấy hai cánh tay của nàng kéo ra sau, tiếp tục xâm chiếm bên trong thân thể của nàng.

"Ư.. Không được... Cái này.. Sâu qu...rồi.."

"Nhẹ chút... Không, Mau... Nhanh chút nữa..."

Tư thế mới lạ này làm cho cự vật càng tiến vào sâu hơn, khiến nàng cung nữ này đã không thể kiềm chế lại được mà đã rên rỉ ra tiếng. Toàn bộ đầu óc đã tràn ngập khoái cảm, lời nói cũng không thể phát ra được rõ ràng, chỉ còn biết tự chuyển động chiếc eo thon của mình phối hợp với Ngụy Thiên Minh.

Cảm giác phiêu hồn mãnh liệt này càng làm cho Thu Cúc muốn trải nghiệm nhiều hơn, chỉ hơn nửa canh giờ trôi qua đã khiến nàng đạt đến cực khoái bốn lần. Trong miệng hiện tại chỉ có thể phát ra được một vài thanh âm run rẩy khàn khàn.

Mặc dù mỹ nhân này có chút không muốn nhưng Ngụy Thiên Minh chỉ có thể dừng lại để cho hết tinh hoa vào trong người nàng, nếu không có lẽ mỹ nhân này cũng sắp phải lịm đi vì mất sức quá nhiều.

Hiện tại thân thể hai người đã đầm đìa mồ hôi, thân dưới của Thu Cúc cũng đã bị Ngụy Thiên Minh làm cho rối tinh rối mù. Nàng được hắn ôm vào trong lòng thì thoả mãn "Ưm.." một tiếng, từng dòng chất lỏng từ bên trong người nàng cứ thế mà chảy ra.

Ngụy Thiên Minh hưởng thụ thân thể của Thu Cúc đang dùng tứ chi để quấn quanh người mình, nàng cũng như vậy, khuôn mặt tràn đầy ửng hồng đang nhắm mắt để hưởng thụ dư vị đang trôi qua này

Xuân sắc đi qua, Ngụy Thiên Minh nhìn xuống mỹ nhân đang cuộn tròn ở trong lòng của mình thẹn thùng nói: "Tỷ tỷ thật là tham ăn a.. Đúng là người bên cạnh Hoàng Hậu nương nương từ nhỏ, thâtj không khác nhau chút nào a."

"Chán ghét, tất cả đều do tên sắc lang nha ngươi mà ra, một chút thương hoa tiếc ngọc cũng không có. Lúc đó.. lúc đó ta có thấy bụng ta.. hiện lên hình cái đó!" Thu Cúc đỏ bừng cả khuôn mặt mà đem đầu vùi vào trong ngực của hắn, nhưng trên mặt lại toàn là thoả mãn và vui sướng.

Sau một lúc trêu ghẹo thân mật lẫn nhau, Ngụy Thiên Minh lấy từ trong không gian hệ thống ra một bộ đồ thái giám tổng quản và một bộ đạo bào cho nữ. Hắn đưa cho nàng rồi dặn, nếu ai có hỏi thì kêu là tối nay đi quỳ khấn cầu phúc cho Hoàng Hậu nương nương mong nàng sớm khỏi bệnh.

Rồi tiếp đó Ngụy Thiên Minh mới cẩn thận dìu Thu Cúc về nơi ở của nàng…

Sau khi xong tất cả, Ngụy Thiên Minh vừa đi vừa hát hướng về viện tử trước kia của Cẩn tổng quản mà đến. Tới nơi này, Ngụy Thiên Minh liền đem thức ăn do chính mình chuẩn bị đưa cho hai tỷ muội Lục Tiểu Thất.

Bây giờ hai mỹ nữ này đối với Ngụy Thiên Minh đã không chỉ là bằng hữu đơn thuần như trước, ba người bọn họ vừa ăn cùng nhau còn vừa nói ra một vài từ mập mờ. Loại cảm giác này, để cho Ngụy Thiên Minh cảm thấy tốc độ phát triển tình cảm thế này đã là không chậm.

Bất quá, khiến Ngụy Thiên Minh hơi khó chịu một chút vì Lục Tiểu Thất và Lục Tiểu Lục đều rất nóng lòng muốn rời khỏi nơi này, luôn luôn dò hỏi hắn rằng khi nào thời cơ sẽ đến.

Tuy nhiên Ngụy Thiên Minh cũng hiểu cảm giác của hai người họ, nhưng hắn đã có dự định để cho các nàng trở thành nữ nhân của mình, thì làm sao lỡ để các nàng thoát ra nhanh như vậy được. Nếu bỏ lỡ cơ hội lần này thì lần sau sẽ không biết là chờ đến khi nào.

Ngụy Thiên Minh phải giải thích vài lần với là nếu có cơ hội nhất định sẽ đưa các nàng ra ngoài.

Sau khi rời khỏi nơi này, Ngụy Thiên Minh liền trở về viện tử của mình, hiện tại còn cần phải chỉnh lý vài chỗ nữa thì hắn mới có thể chuyển tới nơi ở mới. Ngụy Thiên Minh suy nghĩ một vài chuyện đến khi ngủ quên lúc nào không hay…

Sáng hôm sau, Ngụy Thiên Minh liền đi dạo một vòng quanh hậu cung, hắn quan sát xem có phi tần hay cung nữ nào tuyệt sắc hay không để làm ra một số ý định trong lòng.

Những người trông thấy hắn đi tới đều cung kính thi lễ, một vài phi tử còn lại gần mà lộ ra mỉm cười mời hắn buổi trưa có rảnh thì đến đấy dùng bữa. Nhưng Ngụy Thiên Minh cũng chỉ tỏ ra dửng dưng không đồng ý cũng không từ chối mà bước qua…

Hắn cũng bớt thì gian đi thăm Lục Tiểu Thất cùng với Lục Tiểu Lục, mấy loại thuốc mà hắn đưa cho đã giúp cho thương thế của các nàng gần như đã khôi phục hoàn toàn.

Khi xế chiều Ngụy Thiên Minh đã cảm thấy hơi mệt liền đi về nơi ở của Tuệ phi, thăm nàng một chút…

Vốn là Tuệ phi chỉ muốn cùng với Ngụy Thiên Minh ở nơi này sống cuộc sống hai người, nhưng hiện tại Ngụy Thiên Minh lại lên làm tổng quản hậu cung. Quyền lực cường đại làm cho Tuệ phi có cảm giác dần dần mất đi Ngụy Thiên Minh.

Đến tối, Ngụy Thiên Minh liền thong dong mà bước vào Tuệ Hương Cung, mấy người trong này thấy được hắn liền tiến tới khom người chúc mừng. Nhưng Ngụy Thiên Minh cũng chỉ như thường lệ mà gật đầu một cái rồi bước thẳng vào bên trong.

Vừa đi vào, Ngụy Thiên Minh liền hướng đại sảnh mà tới, dù sao mấy hôm nay hơi nhiều việc nên không thể đến đây được. Chỉ mong là nàng cũng không nên nghĩ quá nhiều rồi lại nháo ra một trận, vậy thì cũng làm cho hắn khá đau đầu.

Vừa mới bước đến cửa đại sảnh, Ngụy Thiên Minh liền nghe được từ bên trong truyền ra một tiếng cười như chuông bạc.. Mà thanh âm này, cũng không phải của Tuệ phi.

Bởi vì Ngụy Thiên Minh cực kỳ quen thuộc giọng nói của Tuệ phi, cho dù ở trên giường rên rỉ thì hắn cũng hiểu nàng muốn biểu đạt cái gì.

Lặng lẽ thăm dò, Ngụy Thiên Minh liền thấy bên trong đại sảnh có hai vị nữ nhân đang ngồi, bên người còn có thêm mấy tiểu nha hoàn.

Một trong đó là Tuệ phi và nữ nhân còn lại là một mỹ nhân có dáng người dung mạo đoan chính, mỹ lệ đến không gì có thể sánh được.

Nữ nhân này cũng mặc lấy bộ cung trang lộng lẫy, khuôn mặt chỉ hơi trang điểm nhẹ nhưng lại toát ra vẻ trong sáng đáng yêu. Dung mạo của nàng nhìn qua rất quen mắt nhưng Ngụy Thiên Minh lại không nhớ là đã từng gặp nàng ở đâu.

"Hắc.. Mỹ nhân này là từ phương nào tới, không biết là có quan hệ như thế nào với Tuệ phi!" Ngụy Thiên Minh ở trong lòng âm thầm cười lớn.

Sau đó, hắn cũng không đợi nữa mà trực tiếp tiến vào, cố ý hô: "Tuệ phi nương nương, nô tài đến thỉnh an người."

Ngụy Thiên Minh vừa mở miệng đã đem ánh mắt của tất cả mọi người hấp dẫn tới, Tuệ phi thấy người đến là Ngụy Thiên Minh thì nhịn không được ánh mắt hơi đảo. Muốn thăm dò Ngụy Thiên Minh một chút xem hắn có để mình vào trong mắt hay không, trời đã thế này thì hắn đến đây rõ ràng là có mục đích khác.

Tuệ phi hơi đứng dậy cười nói: "Ngụy tổng quản còn biết trở lại thăm lão chủ tử như ta sao? Ngài mà còn không đến nữa, thì bổn cung còn tưởng rằng ngài quên luôn ta rồi."

...

Dạo này thần lười nhập nên viết một lần và đọc lại một lần, nên nếu có sai câu từ hay tình tiết gì đấy thì xin các đồng đạo góp ý dưới phần bình luận để bần tăng khắc phục sớm nhất có thể. Đa tạ!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.