98 Chương 98
Lão gia tử đen mặt nhìn qua, thô thanh thô khí hỏi.
- Cô chính là Diệp Chân?
- Là cháu, ông nội.
Nghe thấy cô gọi mình như vậy, lão gia tử liếc cô một cái.
- Vẫn là cháu dâu nhỏ hiểu chuyện, không giống như tên vô lại kia!
- Ông nội, mới mấy năm không gặp tính tình của ngài lại ngày càng lớn.
Trên môi Tần Duẫn Đông hiện lên tia cười nhạt, một bàn tay ôm con, một bàn tay ôm lấy vợ mình.
Lão thủ trưởng hừ lạnh một tiếng, thẳng tắp chạy tới ôm lấy bé con trong ngực cháu trai mình.
- Còn chưa cút đi vào, đứng ở cửa làm gì?
Nói xong cũng không thèm nhìn đoàn người Chương Cao Thành, trực tiếp đi vào.
Mẹ Chương hoàn toàn không nghĩ tới, chính mình cho rằng đoàn người sẽ không được chiêu đãi vậy mà được lão thủ trưởng tự mình mời vào. Lão thủ trưởng còn khen Diệp Chân hiểu chuyện, đối với hai đứa bé của cô còn yêu thích không buông tay.
Mà mấy người bọn họ, cư nhiên bị tách ra bên ngoài, mặc kệ là lão thủ trưởng hay là quản gia cũng chưa liếc họ một cái.
Mẹ Chương sỹ diện vừa thấy tình huống này thiếu chút nữa lại muốn rớt nước mắt, khó chịu đến không muốn bước vào Tần gia một bước. Hưng phấn tối qua đều biến thành uể oải.
- Đi vào thôi.
Chương Cao Thành thở dài, cảm thấy bọn họ hôm nay tới đây cơ bản là tới gặp nhục nhã, vợ trước cùng chồng mới ngọt ngào ân ái như vậy, lại gả vào hồng môn, đúng là thời điểm xuân phong đắc ý.
Đường Đường cười lạnh một tiếng, ném tay hắn ra chính mình đi vào. Chương Cao Thành không biết cô ta lại hờn dỗi gì nữa, đầu óc lại bắt đầu đau.
Diệp Chân và Tần Duẫn Đông đi vào cửa sau, liền thấy một người đàn ông mặc quần áo ngụy trang đến đón, nhìn có vài phần giống Tần Duẫn Đông.
- Duẫn Đông, đã trở lại?
- Đại ca.
- Lão nhị, đây là vợ của cậu?
Dáng người Tần Chiêu rất cao lớn cường tráng, làn da ngăm đen, vừa thấy là biết là người tham gia quân ngũ, phía trước Tần Duẫn Đông cũng nói qua người đại ca này với Diệp Chân.
- Chào đại ca.
Tần Chiêu gật đầu, ôn hòa cười cười.
- Chị dâu của hai người đang rảnh, để cô ấy đem hai vị thông gia đi dạo quen thuộc hoàn cảnh. Ông bà thông gia không cần câu thúc, coi đây như nhà mình.
- Vậy cám ơn.
Tần Tuyết không kiêu ngạo không siểm nịnh mà trả lời, biết trước mặt vị này là người kia của Tần gia tham gia quân ngũ, vợ của anh diện mạo thật yêu diễm nhưng cũng thật thân thiện.
- Ông bà thông gia, chúng ta qua bên kia uống trà xem diễn đi, lão thái thái vừa vặn ở bên kia, ôm hai đứa nhỏ cũng không chịu buông tay.
- Được được.
Thấy cha mẹ bị mang đi uống trà, Diệp Chân yên tâm không ít, tối qua vẫn lo lắng đề phòng, bất quá Tần gia không khủng bố như những lời người dùng mạng nói.
- Bảo bối, chúng ta đi chơi chơi đi.
Người đàn ông ôm lấy eo nhỏ của vợ mình, đem cô gái ấn vào ngực mình. Diệp Chân làm nũng trốn vài cái, tay xoa cơ bụng rắn chắc của anh.
- Chơi cái gì nha?
Nhìn bộ dáng kiều nộn của cô, nguyên bản người đàn ông vô tạp niệm tức khắc lại nổi lên tâm tư dâm tà.
- Em cho anh chơi hay là anh cho em chơi?
- Anh hư hỏng.
Diệp Chân thẹn thùng, chụp lấy bờ vai anh vặn vẹo.
- Sao anh lại sắc như vậy chứ, đây là ở nhà anh, nhiều người như vậy, vạn nhất bị người khác bắt gặp, em sao có thể gặp người được.
- Ai bảo vợ anh nũng nịu như vậy, ở trên giường thương thế nào cũng không đủ.
Diệp Chân lại làm nũng đánh Tần Duẫn Đông vài cái, bị anh bá đạo hôn lên miệng, đầu lưỡi ướt nóng của anh không kiêng nể gì vói vào, quấn lấy lưỡi cô vừa hút vừa mút, bàn tay Diệp Chân để trên vai áo sơ mi của anh không ngừng nắm chặt.
- Ưm ....
- Dâm đãng kêu làm gì? Không sợ anh thật sự làm em?
Người đàn ông cách váy, mạnh mẽ xoa lên mông cô gái, lực lớn đến độ muốn xoa cô tan thành một dòng nước, ở bên tai cô thô suyễn nói.
- Váy này thiết kế không tồi, vén một bên lên có thể hung hăng làm bức của em.
- Hóa ra ... hóa ra anh có chủ ý này.
Diệp Chân giận liếc anh một cái, bị anh vừa ôm vừa sờ đi đến tới tận hoa viên, thấy được ở đây có một cái bể bơi.
- Làm gì nha?
- Mang bảo bối đi bơi.
Người đàn ông hôn lên khóe mắt cùng đôi mắt cô, cái bể bơi này được rửa sạch đến sóng nước lóng lánh, nước sâu trong ánh mắt trời có vẻ thật trong suốt sạch sẽ.
Anh đương nhiên muốn chậm rãi dạy cô tình thú vợ chồng.
- A!
Diệp Chân bị anh kéo xuống nước, gắt gao ôm lấy eo anh, nước xung quanh hai người rung động, thân thể ở dưới nước giao triền bên nhau.
- Chồng ơi.
Diệp Chân có chút ngượng ngùng, tiểu bức ở dưới nước mát lạnh thật thoải mái, bởi vì sức nổi, hai chân bị anh bắt lấy, nâng lên đặt trên eo anh.
- Ơi?
Diệp Chân không nói tiếp, lười nhác mà nghịch nước trong ao, nghịch ngợm đem nước hất lên mặt anh, ở lúc anh buông ra mình chớp mắt một cái nhanh chóng thoát đi.
- A!
- Tiểu phôi đản, dám chơi chồng em?
Bị bắt lấy mắt cá chân kéo đi xuống, Diệp Chân lần nữa về lại cái lồng ngực nóng bỏng kia, thân hình tinh tráng của người đàn ông bao trùm trên thân hình nhỏ xinh của cô gái.
- Chơi vui như vậy phải không? Chồng cho em chơi đủ.
Người đàn ông lột quần ném trên thành bể bơi, tay sờ lên đùi cô gái, váy ướt đẫm bị lột ra, người đàn ông sờ đến da thịt ấm áp, đem Diệp Chân ấn ở bên cạnh thành bể bơi.
- Chồng ơi, không cần a ...
Ngoài miệng nói không cần nhưng Diệp Chân lại cảm giác được dưới thân mình chảy nước, Tần Duẫn Đông thở dốc bên tai cô, từ phía sau cắm vào, nước ao kịch liệt bắn lên trên mặt đất.
- A, trướng quá a, chồng ơi, bên trong đầy quá ~.
Diệp Chân cảm nhận được nước ao theo côn thịt cắm vào, thừa nhận va chạm mãnh liệt từ phía sau, hai chân dài bị kích thích không ngừng ở trong bể bơi rung động, lại có loại kích thích khác.
Tiểu yêu phụ, mỗi lần cắm phía trước đều tâm khẩu bất nhất, cắm phía sau muốn bao nhiêu dâm đãng có bao nhiêu dâm đãng.
- Chồng ơi, chồng ơi...
Chương Cao Thành vốn là trong lúc đi dạo loanh quanh, không biết sao lại xông vào một mảnh đất xa lạ, vô ý nghe được tiếng thở dốc của người đàn ông cùng tiếng rên rỉ của người phụ nữ, cùng tiếng nước chụp đánh trong ao. Không cần nhìn cũng biết họ đang làm gì.
Hắn ma xui quỷ khiến dừng lại, muốn biết ai đang làm tình bên trong, từ trong hoa viên đi vào nhìn thấy một cái bể bơi. Trên bể bơi chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng người đàn ông, thân hình tinh tráng bao trùm trên thân thể nhỏ xinh của cô gái, có hai chân trắng nõn kẹp lên eo người đàn ông, run rẩy trên mặt nước.
- Chồng ơi.
Giọng nữ run không chịu được.
- Chồng ơi, từ bỏ, chịu không được... a... cắm đến hoa tâm rồi a ... thật thoải mái...
Côn thịt nhiều lần chọc mở ra mật động ướt đẫm, hoa phùng khép kín của Diệp Chân bị mở rộng ra, tùy ý người đàn ông ra vào.
Người đàn ông không biết thỏa mãn, không ngừng đòi lấy trên cơ thể cô gái. Theo động tác kịch liệt thọc vào rút ra của người đàn ông, hai bàn chân trắng nõn cuộn lại, có thể nghĩ đến cô gái kia có bao nhiêu sảng khoái, Chương Cao Thành trong nháy mắt ngây ngẩn cả người.
Đó là Tần Duẫn Đông, còn có vợ trước của mình.
Chương Cao Thành không tưởng tượng ra, Diệp Chân giờ phút này thừa hoan dưới thân Tần Duẫn Đông, lại là mị hoặc như thế nào.
Chỉ nhìn thoáng qua, tâm tình hắn phức tạp rời đi.