Trở về truyện

Ngày Ấy Hoa Xoan Nở - Khổ Luyện Hoa Khai Cổ Nhật - CHƯƠNG 16: KHÔNG CÓ TÊN

Ngày Ấy Hoa Xoan Nở - Khổ Luyện Hoa Khai Cổ Nhật

16 CHƯƠNG 16: KHÔNG CÓ TÊN

Tô trưởng làng nhắm mắt hồi tưởng:

_Vào hai ngày sau khi ông ấy mất, tự nhiên một mảnh sau lưng bức Đức Linh Lang bị khoét ra…

Quang Huy gật đầu, quả thật vừa rồi hắn kiểm tra thì nơi đó cảm giác tay hơi bị sần sật, chắc là do đắp thêm đá vào.

Tô trưởng làng sau khi nuốt nước bọt nói tiếp:

_Đáng nói hơn về loại đá này, hai bức tượng được làm bằng Kim Kim Thạch*, độ cứng thiên hạ đệ nhất cứng. Đến nỗi ông ấy phải mấy 20 năm mới khắc được thành sản phẩm, công sức bỏ ra quá nhiều, phải dùng chính con dao Kim Kim Thạch mới khắc được, từng li từng tí ngày đêm miệt mài. Vậy mà sau một đêm…

*Mọi người cứ nghĩ giống Q – Carbon nhé, hợp chất đập bo với Kim Cương

Mặc dù lão không nói hết nhưng Quang Huy hiểu, dường như loại đá cứng nhất thiên hạ mà dễ dàng bị khoét chỉ sau một đêm? Họ sợ bức tượng bị khoét sẽ đồn đại ra ngoài cho lên mới sử dụng Dưỡng Tồn Dược để đắp lên vết khoét. Quang Huy lại một lần nữa vận dụng toàn bộ Nơron để nghĩ…

***


_Đại nhân đây chính là xưởng tạc của làng – Tô trưởng làng đưa Quang Huy đến xưởng như yêu cầu.

Quang Huy bước nhẹ nhàng vào, ánh mắt đánh giá mọi thứ xung quanh, hắn đến gần chiếc bàn đá rồi xoay người nói lại:

_Đã có ai đến trước ta à?

Tô trưởng làng chả hiểu mô tê gì, định trả lời bỗng từ ngoài cửa có một người đàn ông vào, gã thấy Tô trưởng làng, vui vẻ nói:

_A, Tô huynh hôm nay đến tìm đệ có việc chi?

Tô trưởng làng cũng vui vẻ chào lại:

_Ừ, Cao đệ, hôm nay tìm ngươi có chuyện

Cao Tạ đi đến gần Tô trưởng làng, gã định nói gì đó bỗng thấy có ba nam nhân đứng phía sau, gã phát hiện ra một nam nhân nổi bật hơn, trên mặt còn đeo mặt lạ khỉ, gã vô tình lướt qua rồi ánh mắt lại trở về nhìn kĩ hơn, dụi mắt nhưng hình ảnh đó không phải mơ:


_Thần Hầu…phủ…ng.ài….đại.

Thấy vẻ lắp bắp run sợ của Cao Tạ, Độc Kê bước đến nói:

_Tiên sinh là Cao nghệ nhân?

_Vâng..chính là hạ dân

Độc Kê điềm tĩnh nói:

_Tiền bối không phải sợ, ta không phả là người của Thần Hầu phủ, chỉ có ngài ấy

Nói xong, Độc Kê chỉ về phía Quang Huy, còn Cao Tạ chỉ liếc liếc không dám nhìn thẳng mặt, cố gắng định thần hỏi:


_Vậy đại nhân muốn hạ dân làm chi?

Cẩu Thính trả lời thay Quang Huy:

_Thiếu..à đại nhân ta muốn hỏi rằng đã có ai đến đây trước à?

Cao Tạ nghi vấn hỏi:

_A..bọn họ chỉ đến hỏi chút việc thôi ạ, mà đại nhân đã gặp họ rồi sao?

Độc Kê đáp:

_Chưa!

_Vậy sao ngài..

Độc Kê nói:

_Bọn ta phát hiện ra đã có người đến trước, nghe nói ngài mai mới tổ chức, vậy mà có người đến sớm như vậy.

Cao Tạ tò mò không thôi, tại sao bọn họ biết có người đến?

Quang Huy từ nãy tới giờ đều im lặng bỗng nhiên lên tiếng:


_Chiếc bàn đá đặt bốn chiếc cốc đầy nước, hai trong số đó còn ấm, vậy chứng tỏ hai người này là khách hoặc người nha, nhưng tại sao chỉ có hai cốc luôn luôn được rót, nhưng thật ra chỉ có một cốc được rót liên tục. Chiếc cốc còn lại chỉ được rót một lần, ta đoán chắc là hai vị khách, à là một nam một nữ, nữ là chủ nhân của chiếc cốc chưa rót kia, cô ta không uống nước nhưng nhiệt độ vẫn giữ chứng tỏ nàng có Hỏa linh lực, nhưng tại sao nàng không uống nhưng vẫn giữ ấm nước? chính là do nàng lễ phép không muốn làm mọi người có ý nghĩ xấu, và nàng không thích trà…haha

Độc Kê cũng bật cười, trên thế gian này ngoài nàng ra chẳng còn ai có cách thưởng thức trà như vậy.

Quang Huy cười xong, nghiêm lại rồi nói tiếp:

_Nam nhân thì lại khác, hắn uống trà không có một phong thái nào, miệng trà có rất nhiều vết, đây chắc hẳn là hướng dốc trà vào miệng, một người con của gia tộc luôn luôn được rèn cách thưởng thức trà một cách lịch sự.

Tô trưởng làng nheo mắt nhìn kĩ vào thành cốc quả thật có rất nhiều vết trà, còn cốc còn lại lại không có, người con gái không uống. Còn Cao Tạ, gã bây giờ xanh mét mặt lại, đến cái đó mà cũng biết ư? hay đại nhân này rình mò cuộc trò chuyện của gã với hai người khách kia.

_Đại nhân, ngài chỉ dự vào mỗi cách uống trà mà suy ra hai người như vậy thôi sao? – Cẩu Thính rất thích nghe Quang Huy suy luận, có vẻ đã thành thói quen.

Quang Huy chắp tay ra sau nói:

_Còn dựa vào vết chân trên nền nhà nữa, các ngươi xem, hai vết giày khác nhau cùng vào đó là độ nún cũng vậy, vết giày bé hơn chắc hẳn là của cô gái đó, còn tên kia vì sợ vấp ngã (vì trên sàn có rất nhiều đồ) lên hắn đi rất cẩn thận, vết sâu cũng từ đó mà ra.

Sửng sốt, ngạc nhiên, hâm mộ, kính sợ, cảm xúc lẫn lộn rung lên càng làm cho Cao Tạ tin vào giả thiết ngài đại nhân này đã rình trộm, nếu không phải thì quá kinh khủng rồi.

Độc Kê nhìn thẳng vào mắt của Cao Tạ, muốn xem trong đó có sự che dấu gì không, hỏi:

_Vậy nữ đến thăm trước rồi đến nam à

_Dạ, cùng đi đến, nghe nói là đường tỷ đệ gì đấy – Cao Tạ trả lời nhưng đầu óc chả hiểu gì.

Độc Kê giật mình “Cùng đến ư? vậy không phải nàng à”

Quang Huy cũng giật mình, hắn cứ nghĩ rằng người nam nhân đến sau cùng lúc nữ nhân đi ra ngoài, giả thiết như sau “nữ nhân đến hỏi một số việc cùng lúc nam nhân kia rời đi, vì vội quá mà cốc trên bàn cũng chưa kịp thay, nhưng…vậy mình đoán sai” hắn biết rằng nàng không có sở thích đi cùng nam nhân xa lạ nào, mà người thân chỉ có ba người bọn hắn, vậy kiếm đâu ra nam nhân. Suy nghĩ lại giả thiết, hắn hỏi tiếp:

_Vậy tên nam nhân có nêu tên không? ví dụ như qua các xưng hô chẳng hạn?

_Dạ hình như là Khải Cá Thường hay sao ấy – Cao Tạ trả lời, gã rặn mãi trí não mới móc được cái tên khó đọc ra

Quang Huy mỉm cười đáp:

_Có phả người nữ nhân gọi tên nam nhân không?

Cao Tạ gật đầu

Quang Huy mỉm cười, đúng là phong cách của nàng rồi “Không có tên”

CÒN TIẾP…

Sau khi rời khỏi xưởng tạc tượng, nhóm Quang Huy cùng đến địa điểm tiếp theo.

_Đại nhân, đây chính là lò nung ạ – Tô trưởng làng tiếp tục dẫn nhóm Quang Huy đến địa điểm thứ ba

Quang Huy giọng trầm nói:

_Có cao thủ bên trong

Lập tức Cẩu Thính dùng nội lực dò xét bên trong nhưng không phát hiện ra sát khí, hình như bên trong đang có người vận linh lực. Tô trưởng làng cười nhẹ, sau đó nói:

_Đại nhân không biết rồi, bên trong chính là Hoả Nung Nhân Khổng Tù a, hắn chắc đang vận linh lực để nung.

Bước vào, Quang Huy quả thật đang thấy một gã nam nhân cao to, mình trần, các cơ bắp nổi lên, đặc biệt hơn, tên nam nhân đó đang đứng tấn có vẻ dùng Hỏa linh lực của mình để nung chăng?

Độc Kê cũng thấy, hắn nhếc mép thử sử dụng linh lực của mình, đưa gần đến gã nam nhân kia thì bỗng chợt linh lực bị cắn nuốt hết làm hắn kinh ngạc hô lên:

_Hấp Hoả linh, xem ra gã này thật thú vị

Tô trưởng làng cũng gật đầu:

_Đúng thế a, tên Khổng Tù này có một bộ công pháp cấp Huyện Hấp Hỏa linh, dùng Hỏa linh lực của mình để mồi nhử toàn bộ Hỏa linh* xung quanh, dần dần kết đặc lại rồi bị hút hết vào người hắn.

*Thuật ngữ này hơi trừu tượng tí, các bạn cứ nghĩ giống như ta đang tu luyện Hỏa linh lực, những hạt vi mô vật chất hệ Hỏa trong không gian bị hấp thu vào người mình. Những hạt vi mô đó chính là Hỏa linh, vậy sẽ có Phong linh, Mộc linh,… Nhưng tùy theo cách tu luyện ở môi trường khác nhau mới lĩnh ngộ được. Ví dụ: muốn hấp tụ Mộc linh, cần tìm một rừng cây xanh tốt…

Quang Huy nói:

_Vậy ra, Khổng tiên sinh đây là Hỏa Nung Nhân duy nhất của làng?

Tô trưởng làng vội đáp:

_Đại nhân, không phải vậy đâu, trong làng chúng tôi còn có thế hệ trẻ nữa nhưng chỉ có duy nhất Khổng Tù là lĩnh ngộ được cách nung đá mà thôi

Độc Kê nói:

_Đùa à, tên này giỏi như vậy sao không tự truyền dạy đi, còn bắt bọn thanh niên tự lĩnh ngộ thì đến bao giờ

Tô trưởng làng nghe xong cười khổ:

_Mấy vị đại nhân không biết rồi, tên Khổng Tù này, tính tình rất ngạo mạn, hắn chẳng bao giờ chuyền dạy cho một ai, lão đã khuyên bao nhiêu lần vẫn thế…

Nhận thấy tiếng thở dài của Tô trưởng làng, Quang Huy hỏi chuyện khác:

_Cao tiên sinh cùng Khổng tiên sinh đây đều là trụ cột của làng?

_Dạ đúng, cả hai đều có những thành tựu đóng góp cho làng một bên là truyền nhân của Khắc tượng còn một bên là Nung tượng, Cao Tạ tính tình dễ gần vậy lên về vấn đề kế truyền thừa đã có vài người nhận làm đệ tử còn tên này thì…- Nói đến đây Tô trưởng làng lại thở dài.

***

Khổng Tù lại nung xong lò thứ hai, gã mệt vã mồ hôi nhanh chóng dội xô nước mát lên người. Bỗng thấy có bốn người đang nhìn về phía này, gã trông thấy Tô trưởng làng, sau đó tiến lại chắp tay chào nhưng trong giọng nói chả có tí tôn trọng cả:

_A không biết ngọn gió nào đã đưa Tô huynh đến đây

Tô trưởng làng cũng khinh hắn, chỉ quanh lại giới thiệu:

_Hôm nay có một vị đại nhân đến thăm làng chúng ta, ngài muốn đến xem lò nung của ngươi

Tù Khổng nhìn vào nhóm ba người kia. Một gã thì tóc tai xoã hết mặt, người thì gù gù. Một tên mặc áo đen, khá cao, đặc biệt con mắt hắn như có lực hút kinh người. Tên cuối cùng thì đeo mặt nạ khỉ. Tù Khổng nhếc môi nói:

_Đại nhân đây chẳng lẽ là người của Thần Hầu phủ?

Quang Huy không trả lời, chỉ có Cẩu Thính lên tiếng:

_Đúng vậy, ngươi có ý kiến gì?

_Xin mời các người ra cho, ta cần luyện lò tiếp theo

_Cái gì, ngươi…- Cẩu Thính định dần gã ai ngờ Độc Kê chặn tay lại, ra hiệu nhìn ra đằng sau. Cẩu Thính đang bực nhưng cố ngoái lại thì thấy Quang Huy đã đi ra ngoài.

Chạy vội theo, không quên lườm thằng phân kia, có ngày ông đây sẽ dần mày. Quang Huy nói muốn về phòng trọ, Tô trưởng làng thấy hình như hắn không tức giận chuyện vừa qua, lão mau chóng dẫn ba người đến nhà nghỉ.

Lão Tô đã đi, Quang Huy liếc nhìn xung quanh rồi tháo chiếc mặt nạ ra, rồi lại móc lớp mặt nạ nữa ra, một khuôn mặt mĩ nam tái xuất, lạnh lùng cũng không phải mà năng động cũng không phải, hắn đẹp zai giống hệt một mỹ nữ, nếu không thấy phong thái cùng mái tóc bạc đặc trưng được kết lên thì còn tưởng hắn là mỹ nhân đó.

_Thiếu chủ, ngài đẹp quá – Cẩu Thính rỏ rãi ra nhìn Quang Huy, gã được nhìn nhiều vào khuôn mặt này rồi nhưng lần nào cũng tiếc hùi hụt vì ngài không phải nữ.

Độc Kê nghe xong buồn nôn:

_Oẹ! Cẩu thúi ngươi đồng luyến à, không câm mồm lạ mau.

_Được rồi, không cãi nhau nữa, mau làm cho ta cái mặt nạ khác đi – Giọng nói trầm ổn của Quang Huy

***

Đêm đến, Quang Huy sau khi thay xong chiếc mặt nạ, hắn đang rình mò trên nóc nhà của Khổng Tù. Áp sát tai vào nghe

“Ưm…Ưm…nhẹ thôi”

Hắn trợn mắt, hóa ra có người đang động phòng à, haha tối nay thơm rồi. Quang Huy qủy dị xuất hiện tại cửa sổ, đánh ánh mắt vào trong bỗng thấy một đôi nam nữ đang hôn hít nhau trên giường, hắn nhếc mép, lôi trong áo ra một ống dài, thổi

“Phụt”

Ống kim tẩm thuốc mê, phi đúng vào cổ gã nam nhân cùng nữ nhân. Quang Huy nhanh chóng nhảy vào bên trong. Nhìn kĩ vào tên nam nhân thì ra tên này là con của Khổng Tù, còn nữ nhân là con dâu. Hắn cười dâm đãng kéo tên nam nhân ra sau đó bế cô gái lên giường, cho nàng gửi ít hương giải mê.

Cô gái từ từ mở mắt ra, nàng cảm thấy buồn ngủ quá, nhưng trước mắt nàng là ai vậy. Định thần lại nàng trợn mắt định hét lên bỗng một đôi môi nóng bỏng ép sát vào. Quang Huy thầm cười trong lòng, xem ra ai mượn nàng đẹp quá làm chi?

HẾT

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.