Trở về truyện

Ngày Ấy Hoa Xoan Nở - Khổ Luyện Hoa Khai Cổ Nhật - Chương 1

Ngày Ấy Hoa Xoan Nở - Khổ Luyện Hoa Khai Cổ Nhật

1 Chương 1

Thời gian: 2015 chiều cuối hè

Cơn mưa cuối cùng cũng tạnh.Văn Quang 1 người đàn ông khoảng 30 tuổi đang ngồi gõ gì đó trên chiếc máy tính cá nhân bỗng màn hình sinh ra dị biến

Bụp…

-ĐKM ADAM, thánh thần cmn bản dịch của tao A…A…

Tiếng thét chói tai vang vọng khắp căn phòng, mặt hắn đỏ lòm rồi bật dậy phóng ra ngoài cửa hít thở. Sự cố mất điện đã làm bản Word cuả hắn bị xóa sạch vì cái tội không lưu trước mà cứ thích đánh hết rồi lưu…

Khuôn mặt thất thần nhìn ra ngoài cửa thoáng nhớ lại kí ức xưa. Khác với bất kì ai khác, tầm tuổi này họ đã có vợ con, công việc ổn địtruyenc.comưng hắn vẫn độc thân hay nói cách khác hắn thích như vậy.Công việc hiện tại cuả hắn không nhiều tiền, không quyền, không ổn định thật khiến nữ nhân xa lánh – Dịch giả truyện, hắn đam mê truyện từ nhỏ khi lên cấp 3 đã bất chấp lời can ngăn của ông bà già để đi học Hoa Ngữ, lớn lên với ước mơ bùng cháy là được dịch truyện hay…Sau khi tốt nghiệp cấp 3 với điểm số bết bát cũng là lúc gã “nắm bắt” được thông thạo Tiếng Trung rồi nhưng trớ trêu thay hắn lại không thi đỗ đại học. Vậy lên với tinh thần một lần không được thì thôi, hắn đã chuẩn bị kĩ hành trang cho công cuộc báo hiếu với tổ quốtruyenc.com năm nghĩa vụ đã xong, hắn lại bắt đầu ước mơ của mìtruyenc.com đó có một web truyện đã tuyển hắn rồi tuy vậy gã đã chuyển đi 3 trang web khác và bây giờ cũng cố định tại TruyenVKL.

Văn Quang thở dài kèm theo một làn khói xanh lè. Đáp hộp Thăng Long xuống bàn, hắn bực bội chửi thầm: “CMN sao giờ vẫn chưa tới ?” Reng Reng, nhạc chuông huyền thoại 1280 vang lên, hắn nhanh tay chụp lên nghe:

_ Alo, sao lây vậy ông nội, làm gì mà lâu vãi đ…


_………- người đầu dây

_Alo, có nghe không đó? – Văn Quang không nhẫn nại được bèn lớn tiếng.

_ ừ..- Chỉ một từ đó thôi đã làm hắn rợn gai ốc khiến Văn Quang không khỏi nhíu mày ” Thằng cha này bệnh à, hẹn mình giao lưu tác phẩm mà”.

_ Ê, ê ông nội, ông không nhớ là hôm nay hẹn tôi cái gì không đấy.

_Anh ra cổng -Giọng nói ồm ồm như cướp ngân hàng dùng máy biến đổi giọng vậy.

Văn Quang chạy vội ra cổng thì chẳng có ma nào, định cầm điện thoại lên hỏi thì biến dị đó lại đến. Hắn đổ mồ hôi lạnh rồi nói với giọng run run: Tại… tại sao..lại sập nguồn lúc này chứ.

Haiz lắc đầu chán nản, móc cục pin C4 dự phòng trong túi ra rồi lên nguồn. Nhưng hôm nay đúng thật gã gặp số chó rồi. “Thuê báo quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được…”. Đây là giọng nói nữ nhân đầu tiên trong năm nay thức tỉnh hắn như Phật Tổ khai sáng Ngộ Không vậy.

_ĐKM. . . -Gã ngào rú lên chửi Đông, chửi Tây. Nếu có giải Nobel văn học địa phương thì hắn chắc sẽ được giải. Vì hắn chửi không kiêng kị cái gì cả vốn cả những từ láo đã ‘thất truyền” mà hắn còn lôi ra chửi được thì biết là Đi Một Ngày Đàng, Chửi Càng Khôn Hơn… Chửi được một lúc chợt thấy truớc cổng có một thùng bưu thư to.


_ Gì vậy -Nghi hoặc nhưng vẫn mở hộp ra bên trong chỉ có 1 bọc nilong và một cuốn sách cũ phải nói là cổ mới đúng. Hắn trợn mắt lên vì lật trang đầu tiên thì có một thứ trái với tự nhiên xuất hiện “Nếu mặt trăng quay nhanh hơn 30 lần thì không biết mình có chết không nhỉ… Hihi.” Trời ơi đây là cuốn nhật kí mà. Ngán ngẩm thở dài vì bị lừa tiếp, cầm cuốn sách và bọc nilong vào nhà rồi lăn lên giường ngủ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.