Trở về truyện

Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung) - Chương 26: Áo Ba Gia Trượt Chân

Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung)

26 Chương 26: Áo Ba Gia Trượt Chân

Áo Ba Gia.

Đại sảnh Áo Ba Gia, Áo Ba Dây quỳ giữa sảnh bên cạnh là Yến Hiểu Kỳ vô hồn nhìn lên trần nhà.

-Nghiệt súc, tại sao ngươi làm vậy.

Áo Ba Mạt giận dữ quát mắng -Ta… Là đại ca đưa Yến Hiển Kỳ đến.

-Câm miệng..

Bên cạnh Áo Ba Đồ nghe Áo Ba Dây nói, lập tức hét lên.

-Ngươi câm miệng cho ta.

Áo Ba Mạt tức giận quát.

-Chính ngươi, chính ngươi đưa ta cho tên súc sinh đó.

Đúng lúc này, Yến Hiểu Kì như phát điên, hai tay nắm cổ áo của Áo Ba Đồ hét lớn.

-Ngươi đừng có vu khống.

Áo Ba Đồ hoảng sợ giật Yến Hiểu Kỳ ra khỏi ngươi, cùng lúc đó nàng lao đầu vào tường tự sát.

-Báo, gia chủ có chuyện lớn rồi.

-Chuyện gì.

Bên ngoài hạ nhân lao vào đại sảnh nói.

-Gia chủ, lượng khách hàng của chúng ta chỉ còn lại 1/10 so với hôm qua mà đang tiếp tục giảm.

-Cái gì?? Tại Sao??

Áo Ba Mạt hai mắt trừng lớn túm cổ hạ nhân quát.

-A, tại…vì….vì -Nói..

-Khách Hàng của chúng ta phần lớn là các tiểu thư và thiếu phụ nhưng vì thiếu gia..

Hạ nhân run rẫy nói.

-Cút.

Áo Ba Mạt vứt tên hạ nhân ra khỏi đại sảnh hét lớn, tên hạ nhân nhanh chóng bỏ chạy k dám quay đầu.

-Báo..

-Gì nửa.

-Thưa gia chủ, có người của Ngạo Thiên đến thăm, nói có chuyện muốn bàn với gia chủ.

Hai mắt của Áo Ba Mạt léo lên tia kiêng kị.

-Mời vào.

Áo Ba Mạt suy nghĩ 1 tí rồi nói.

Một lúc sau, bên ngoài bước vào hai ngươi áo choàng đen.

-Không biết hai vị đến hàn xá làm gì.

Sau khi dâng trà, Áo Ba Mạt chậm rãi hỏi.

-Chúng ta muốn thương lượng với Áo Ba gia chủ.

Một trong hai ngươi nói, hai ngươi này tất nhiên là Tiêu Mộc cùng Tiêu Kim rồi, áo này có tên là “Áo choàng Ám Ảnh” có thể che dấu tu vị thực sự của ngươi mặc.

-Không biết các vị muốn thương lượng gì.

-Ta muốn mua lại Phường thị của Áo Ba Gia chủ.

Tiêu Mộc lên tiếng, việc đàm phán này tất nhiên là Tiêu Mộc chủ trì rồi, Tiêu Kim chỉ đi theo cho có khí thế mà thôi.

-Haha, hai vị cứ đùa, phường thị của Áo Ba ta vẫn hoạt động tốt sao lại nhượng cho mấy người được.

Áo Bao Mạt mỉm cười nhưng nắm tay trái nắm lại trong tay áo đến bật máu.

-Theo ta biết thì lượng khách hành của Áo BA phường thị chỉ còn chưa đến 1/10, không biết Áo BA gia chủ làm thế nào.

-Điều này….

-Báo, Nhã Phi của Mễ Đặc Nhỉ gia tộc cầu kiến.

Áo Ba Mạt đang k biết làm thế nào thì bên ngoài hạ nhân thông báo làm hắn thở phào 1 hơi. Bên cạnh, Tiêu Mộc đồng dạng cũng giật mình, sau nhiều ngày theo đuổi, Tiêu Mộc cuối cùng cũng ôm được Mĩ Nhân về nhà.

-Áo Ba Gia Chủ, tiểu nữ k báo trước mà đến thật thất lễ.

Nhã Phi vừa bước vào cả gian phòng lập tức nóng lên. Tuy từ ngày yêu Tiêu Mộc, Nhã Phi đã không mặc những bộ y phục nóng bỏng mà chuyển qua kính đáo nhưng vẫn không thể che đi hết sự quyến rũ của nàng.

-Đâu dám, được Nhã Phi tiểu thư ghé thăm là điều vinh dự của ta.

Nhã Phi mỉm cười làm thân dưới của 1 số nam nhân trong đại sảnh lập tức bành trướng, Nhã Phi đưa mắt lướt quanh đại sãnh khi đến chỗ Tiêu Mộc, ánh mắt nàng ánh lên tia sáng nhưng nhanh chóng biến mất. Tiêu mộc thấy Nhã Phi thì hơi kích động chuẩn bị tiến lên thì phía sau Tiêu Kim giữ lại.

-Là thiếu gia an bài.

Nghe vậy, Tiêu Mộc dừng lại nhưng ánh mắt nhìn Nhã Phi tràn đầy yêu thương.

-Áo Ba Gia Chủ, không biết người tính sao.

Tiêu Mộc làm cho mình bình tĩnh lại rồi mở miệng nói.

-Điều này..

-Thứ lỗi tiểu nữ chen ngang nhưng k biết Áo Ba Gia Chủ có thể nói ra để Nhã Phi giải quyết dùm hai vị.

Áo Ba Mạt thấy Nhã Phi nói cũng có lý, Phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ là thế lực trung lập chắc chắn sẽ không ủng hộ phía Ngạo Thiên. Nhưng Áo Ba Mạt nào biết, Nhã Phi và Tiêu Mộc có quan hệ trên cả quen biết, đó là 1 lòng vì Phu Quân.

-Là như thế này.

Áo Ba Mạt nghĩ 1 lúc rồi nói.

-Áo Ba Gia Chủ, theo Nhã Phi thấy, với lượng khách hang còn lại thì phường thị chỉ chống đỡ được 1 2 ngày mà thôi.

-Haizzz, ta cũng nghĩ vậy, hai vị Áo Ba gia ta bán cho các vị 50% sỗ phường thị của chúng ta.

-Hắc hắc, Áo Ba Gia Chủ, nếu chỉ là 50% thì ta đã không đến rồi.

-Chẳng lẽ..

-Đúng vậy, ta muốn mua tất cả phường thị của các người.

-Ta không bán.

-Hai vị, lùi 1 bước trời cao biển rộng, không nên ép người như vậy.

-Nhã Phi tiểu thư, ta nể ngươi là phụ nữ không chấp nhặt với ngươi.

Nghe Tiêu Mộc nói vậy, Nhã Phi khẽ hừ 1 cái.

-Áo Ba gia chủ, Nhã Phi đi trước.

Nhã Phi cáo từ rồi bước đi, liếc mắt qua phía Tiêu Mộc khẽ trừng 1 cái, trong lòng nói “Hừ, lão nương sẽ k tha cho ngươi” nhưng Nhã Phi đâu biết, nàng đã bị Tiêu Mộc quyệt định “Cô nàng này dàm trừng ta, ta phải cho ngươi 7 ngày không xuống giường được” -Áo Ba Gia Chủ, thế nào.

-Không bán.

-Không bán, được thôi. Không biết tin, con trai trưởng của ông bắt cóc mẹ kế để… -Câm miệng, ta bán cho các ngươi.

Áo Ba Mạt hai mắt chảy hai giọt lệ, sai ngươi đem khế ước phường thị, đưa tay điểm chỉ, nhận số tiền bằng 1/1000 giá trị của phường thị.

-Haha, cảm ơn Áo Ba Gia Chủ, chúng ta cáo từ.

Tiêu Mộc cười 1 tiếng rồi đứng dậy ra khỏi Áo Ba gia tộc.

-Ta giết hai tên các ngươi.

Áo Ba Mat như nổi khùng, cánh tay phải léo lên quang mang.

-Phốc phốc.

Hai tiếng vỡ nát vang lên, khắp đại sảnh tràn đầy mùi máu.

-AAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!

Áo Ba Mạt ngửa mặt lên trời hét lớn.

-Tốt lắm Nhị đệ.

Tiêu Kim mỉm cười nói.

-Hihi, nếu không phải Phi Phi đến làm ông ta lơ đãng thì k suôn sẽ đâu.

-Hai vị, có người nhờ ta gửi cho hai vị.

Lúc này, 1 ông giả đưa cho 1 người 1 bức thư. Tiêu Mộc động thủ mở bức thư ra.

-Lão nương chờ ngươi tại phòng đấu giá, không đến thì sau này đừng bao giờ đến.

-Hắc Hắc, Nhị đệ ngươi phải ra sức rồi.

-Hừ, đại ca không phải đang nuôi Tứ muội sao.

-Sao đệ biết.

-Thiếu Gia nói cho đệ.

-Hề hề.

-Thôi về trả nhiệm vụ cho Thiếu Gia thôi.

Mễ Đặc Nhĩ Phòng Đấu Giả.

Khuê Phòng của Nhã Phi.

-Hừ, tên đáng ghét, dám không đến.

Nhã Phi hai mắt chảy lệ, không ngừng dùng sức đánh lên gối.

-Ai làm Phi Phi của ta giận thế này.

Bỗng nhiên 1 vòng tay từ phía sau ôm Nhã Phi vào lòng. Thân hình Nhã Phi khẽ cứng lại, bất qua rất nhanh lại mềm ra khi ngửi thấy hương vị quen thuộc.

-Chính là tên đáng ghét chàng.

-Dám nói ta đáng ghét ta phải trừng trị nàng.

-Chàng dám… -Sao không..

Ngay lập tức trong phòng tràn đầy xuân sắc.

Một canh giờ sau.

-Phu Quân, người ta đạt tất cả tiền vốn lên người chàng, cấm chàng ăn xong rồi chùi mép bỏ đi.

Nhã Phi dùng tay vẽ vòng tròn trên người Tiêu Mộc, âm thanh ôn nhu nói.

-Giờ nàng muốn chạy cũng k được rồi.

Tiêu Mộc yêu thương ôm nàng nhẹ nhàng nói.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.