Trở về truyện

Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung) - Chương 27: Lục Đạo Luân Hồi Quyết

Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung)

27 Chương 27: Lục Đạo Luân Hồi Quyết

Một tuần nữa chính là lễ trưởng thành của bọn người Tiêu Phong. Cả Tiêu Phong tỏa ra không khí khẩn trương. Đây là lúc bọn hắn quyết định con đường của mình, làm 1 cường giả hay chỉ là 1 tên trông coi sổ sách chính là lúc này.

Tiêu Phong biệt viện.

-Phu Quân, dậy nào, Nguyệt Tỷ gọi chàng có việc gì kìa.

Trong phòng, Tiêu Nhược Tuyết khoác 1 cái áo mỏng lộ ra da thịt trắng bóng như mỡ dê, hai tay không ngừng lay Tiêu Phong đang ngủ trên giường.

-Nguyệt Nhi gọi ta làm gì, ngủ đi.

Tiêu Phong lười biếng vươn tay ôm Tiêu Nhược Tuyết vào lòng.

-Đừng mà, Nguyệt Tỷ cần chàng gấp đấy nhanh đi không tỷ lại buồn.

Tiêu Nhược Tuyết hai tay vuốt má hắn ôn nhu nói.

Nghe vậy, Tiêu Phong bật dậy, Minh Nguyệt từ trước đến giờ rất ít khi tìm hắn, bây giờ gấp như vậy, 10 phần là có chuyện.

Trong không gian của Minh Nguyệt.

-Phu Quân, xin lỗi chàng vì mới sáng sớm đã đánh thức chàng.

-Không sao đâu Nguyệt Nhi nàng tìm ta có việc gì thế.

-Là về nơi thiếp sinh ra.

-Nơi nàng sinh ra? Có chuyện gì sao.

-Không có việc gì, thiếp chỉ muốn đưa cho chàng 1 thứ thôi.

Nói xong, Minh Nguyệt hai tay kết ấn, ngay lập tức từ mi tâm nàng bay ra 1 cuốn trục màu đen.

-Phu Quân, đây là công pháp của gia đình thiếp, người ta đã là thê tử của chàng nên bây giờ thiếp để lại cho chàng.

-Ta không cần đâu, nàng cứ giữ lại.

-Chàng không nhận cũng phải nhận?

Minh Nguyệt biến đổi thanh nguyên túc nói. Thấy vậy, Tiêu Phong hứng thú nói.

-Tại sao? Ta chinh là không cần đấy.

Nghe vậy Minh Nguyệt gấp đến độ phát khóc.

-Chàng không muốn nhưng thiếp muốn sinh hài tử thì sao?

Tiêu Phong ngẩn người, nhìn Minh Nguyệt nói.

-Sinh hài tử? Thì sao ta muốn thì sinh bao nhiêu đứa chả được.

-Chàng…Nếu chàng không tu luyện công pháp thì thiếp không bao giờ sinh hài tử được.

Minh Nguyệt mặt ngọc đỏ bừng nói. Tiêu Phong thoang cau may, hai tay mở cuộn trục Minh Nguyệt đưa tới.

//-Lục Đạo Luân Hồi Quyết.

Thiên giai cao cấp công pháp.

Công pháp chủ tu linh hồn.

Tầng 1: Linh hồn.

Tầng 2: Thần hồn.

Tầng 3: Nguyên Thần.

Tầng 4: Phi Tiên.

Ghi chú: Cần hai người khác giới cùng tu, bằng không sẽ xuất hiện 1 tác dụng phụ.-//

Đọc xong giới thiệu về công pháp, Tiêu Phong hít 1 hơi thật dài để bình tĩnh tâm tình của mình. Công pháp tu linh hồn ở thế giới này đã không còn, chỉ còn 1 ít ở Đan Tháp, sau này Tiêu Viêm lên Thất Phẩm mới nhận được.

-Đinh, nhận được “Lục Đạo Luân Hồi Quyết” học tập hay không.

Thanh âm lạnh băng của hệ thống vang lên làm tâm tình Tiêu Phong bình ổn trở lại.

-Có học tập.

Một đạo quang mang từ cuôn trục chìm vào cơ thể hắn.

-Đinh, mời kí chủ chọn tu sĩ đồng tu.

Tiêu Phong mở mắt nhìn Minh Nguyệt, nàng hiểu ý ngay lập tức dùng dao cắt đầu ngọn tay tinh luyện ra 1 giọi tinh huyết, bên cạnh Tiêu Phong cũng vậy. Hai giọi tinh huyết vừa hiện, liền có cảm ứng, lập tức hòa vào nhau, cuốn thành 1 đoàn.

Hai giọi tinh huyết hòa tan vào nhau cùng lúc đó hai người xuất hiện cảm giác tâm ý tương thông. Khuôn mặt Minh Nguyệt rạng ngời khi thấy trong lòng hắn tràn đầy tình yêu đối với nàng. Tiêu Phong đồng dạng mìm cười, tâm ý tương thông là biểu hiện của tình yêu đôi lứa đạt tới đỉnh cao, đúng như hắn nghĩ, thanh âm hệ thống vang lên.

-Đinh, ấn khí bảy màu của Minh Nguyệt tiến hóa đến hình thái cuối cùng “Ái Tâm Ấn” Thanh âm hệ thống vừa dứt, ấn kí trên mi tâm của Minh Nguyệt thay đổi “Ấn khí bảy màu” biến thành 1 hình trai tim màu đỏ chót, rồi từ từ chìm xuống. “Ầm” Lúc Tiêu Phong thu công, đôi mặt mở ra làm không gian chấn động. Mặt trái là 3 câu ngọc chậm rãi xoay trơn, chính là Tả Luân Nhãn, Mặt phải là 6 vòng trơn đồng tâm từ nhỏ đến lớn, chính là Luân Hồi Nhãn, dấu hiệu nhận biết của “Lục đạo luân hồi quyết tầng 2 thần hồn. Khẽ nhãy mắt, hai mặt hắn trở lại bình thường. Đập vào mắt hắn là Minh Nguyệt đang si mê nhìn hắn, hai mắt toái lại nhu tình không dứt, chiếc môi anh đào nhỏ nhắn mỉm cười ngọt ngao, cả người toái lên vẻ “ta là người hạnh phúc nhất thế gian”.

Tiêu Phong mỉm cười xoa đầu nàng, Minh Nguyệt nhìn hắn mỉm cười nói.

-Kurumi bảo thiếp chuyển lời đến chàng là đến gặp muội ấy.

-Kurumi? Gọi ta làm gì?

-Ai biết?

Minh Nguyệt lắc đầu, Tiêu Phong tiến lên, cúi đầu hôn lên đôi môi anh đào của nàng, rồi ngay lập tức biến mất.

Tiêu Phong vừa bước vào biệt viện của kurumi lập tức cảm ứng được khí cơ khác thường.

-Xem đạn.

Ngay lập tức, 1 thanh âm yêu kiều vang lên cùng lúc 1 viên đạn bắn về phía hắn.

Tiêu Phong khẽ nhếch miệng, thân hình bỗng lay động biến mất tại chỗ.

-Tuyệt, viên tiếp theo.

Kurumi hưng phấn hét lớn.

-Em muốn mưu sát ông xã sao.

Tiêu Phong cười lớn nói.

-Đúng vậy em muốn giết tên xấu xa anh.

Trong biệt viện tràn đầy tiếng súng bắn cùng thanh âm lay động không ngừng. Một lúc sau, Kurumi dừng lại nhìn thằng về Tiêu Phong.

-Sao vậy có chuyện gì sao.

-Ông xã, hôm nay em muốn làm rõ mọi việc không thì chính em không kiềm chế nỗi chính minh.

Nghe vậy Tiêu Phong nghiêm túc nhìn Kurumi.

-Chuyện gì vậy.

-Việc này liên quan đến em và anh.

Kurumi thu lại khuôn mặt tươi cười, cả người biến về tình trạng nguyên thủy khi hắn gặp nàng, cùng lúc đó Minh Nguyệt và Sona xuất hiện từ phía xa nhìn lại.

-Phu Quân, có gặp nguy hiểm không Sona.

Minh Nguyệt lo lắng nhìn về biệt viện nói.

-Không sao đâu Nguyệt Tỷ, Kurumi em ấy yêu ông xã còn hơn chính bản thân minh chẳng qua trong lòng có chấp niệm nên muốn giải quyết thôi.

Sona mỉm cười nói, nghe vậy Minh Nguyệt thu lại tâm tình lo lắng nhìn về biệt viện.

-Kiểm tra?

Tiêu Phong nghi hoặc nhìn Kurumi. Kurumi gật đầu.

-Đúng vậy, anh cũng biết 1 tinh linh như em là do thiên địa dưỡng dục ra, nếu người ta kết hôn với 1 người binh thường thì không sao nhưng ông xã lại khác anh là tu sĩ nghịch thiên mà đi nên cần phải qua kiểm tra nếu không… Kurumi nghiêm tục nói.

-Vậy sao? Nếu đã vậy, Tà Đế ta thử xem kiểm tra của thiên địa là gì?

Kurumi gật đầu, hai tay kết ấn trong hư không, ngay lập tức trong hư không bày ra 1 tế đàn ngôi sao 5 cánh, tế đàn sáng lên.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.