Trở về truyện

Mang Thai Hộ - Chương 5: Cơ Thể Có Lồi Có Lõm So Với Vợ Anh Càng Động Lòng Người Hơn (H)

Mang Thai Hộ

5 Chương 5: Cơ thể có lồi có lõm so với vợ anh càng động lòng người hơn (H)

Trans+Edit: Team CN

Chu Quân Ngạn thở hổn hển, dương vật đang tiến vào trong âm đạo chật hẹp đến sít sao cùng ẩm ướt mà ấm áp, nhưng vừa mới đút vào được một phần tư, vách thịt của động huyệt nhỏ liền co rút lại từng đợt, giống như sắp bẻ gãy luôn cây côn thịt, làm anh sướng đến suýt chút nữa thì lại bắn ra.

Cô gái bên dưới người anh cũng thở dồn dập, toàn thân run rẩy, làn da trơn mịn như gấm vóc, cơ thể có lồi có lõm so với vợ anh càng hoàn mỹ động lòng người hơn, đây là một cô gái nhỏ còn trong trắng chưa hề có kinh nghiệm trong việc này, còn nhỏ tuổi hơn bản thân anh nhiều như vậy, lúc này có một loại khoái cảm kỳ lạ ùa thẳng vào trong tâm trí anh, đỉnh quy đầu đang lơ lửng trước màng trinh tượng trưng cho sự trinh trắng của người con gái, miệng anh hôn ngấu nghiến lên ngực cô, ngậm lấy hai viên núm vú xinh xắn mà không ngừng bú mút.

“Cậu chủ...Tôi đau…”

Con cừu non trần trụi đang kêu rên thảm thiết, hai mắt to tròn tràn đầy những giọt nước mắt trong suốt, làm cho người ta nhìn thấy có chút xót xa, nhưng đồng thời lại muốn càng nhiều hơn nữa, đem nàng hai chân cô đặt ở trên vai của mình, dương vật xuyên vào thân thể của cô đè ép cùng chà đạp nó một cách mãnh liệt, cô khóc nấc lên, càng khóc thì bản thân anh lại càng hưng phấn!

“Cậu chủ…”

Tại sao cô lại có nhiều nước mắt như vậy chứ?

Với chút lý trí còn sót lại khiến Chu Quân Ngạn nghiến răng chịu đựng rút dương vật ra ngoài, trên quy đầu khổng lồ vẫn còn dính chút dịch thể, trong đó có thứ nước mật ngọt từ trong hang động của cô, ngoài ra cũng có chất nhờn từ lỗ niệu đạo do bản thân anh tiết ra, làm chúng trộn lẫn tạo thành một hỗn hợp vô cùng dâm đãng.


“Nghiêng người qua…”

Giọng nói của người đàn ông đã khàn đến dữ dội, kề sát vào cơ thể của Tư Ninh ôm chặt lấy cô, dáng người anh cao lớn, còn cô gái trong lòng anh thì lại rất nhỏ nhắn, phảng phất như một con dã thú khổng lồ đang ôm ấp một con cừu non trắng tinh, hai tay anh nắm bắt lấy bộ ngực của cô ra sức xoa bóp và dồn ép, biến thành đủ loại hình dạng mê người, côn thịt cắm vào rút ra khe hở giữa hai chân đang khép lại của cô, quy đầu to lớn ép lấy phần thịt đùi tiến về phía trước, đụng phải âm vật mẫn cảm của cô, khiến Tư Ninh nhẹ giọng rên rỉ lên: “Ưm…Ưm…..”

“Kêu lớn hơn một chút.....Lại kêu to hơn một chút.…Sao mà cô lại thật sự kêu hay như thế chứ?”

Đôi mắt người đàn ông đỏ bừng, ý thức bị dục vọng khống chế vững chắc, cái cảm giác này anh chưa từng thấy ở trên người của những phụ nữ khác, lúc này anh đã biến thành dã thú va chạm vào bờ mông nhỏ mà tròn trịa của cô, làm phát ra âm thanh ba ba vang dội, buổi tối đêm nay, anh tùy ý trút hết vào trong cơ thể mỏng manh của cô gái trẻ này, ngoại trừ không đi vào hoàn toàn phá vỡ màng trinh của cô, còn lại như cái miệng nhỏ nhắn, bộ ngực xinh đẹp, nơi giữa hai chân, thậm chí anh còn muốn thăm dò chọc vào lỗ đít ở phía sau….

Tại sao mà làn da của cô bé này lại trắng như vậy, thân thể lại mềm như vậy? Gân xanh phân bố dày đặc được hiện ra rõ nét hoàn toàn tương phản với anh, cơ thể trần trụi quấn chặt lấy nhau, tiếng thở dốc trầm thấp của người đàn ông và tiếng rên rỉ bị kìm nén của cô gái vang vọng trong phòng, quá thoải mái rồi, anh không nhớ mình rốt cuộc đã bắn bao nhiêu lần nữa, nhất định là do.…Thuốc của bà nội đã cho vào quá mạnh.

…….

Ánh nắng ban mai chiếu vào giường thông qua ô cửa sổ, Tư Ninh nhắm chặt hai mắt, sắc mặt tái nhợt, lông mi dài chuyển động như cánh bướm đang vỗ, lộ ra vẻ lo lắng cùng sợ hãi trong lòng, trên cổ, đầu vú, trên đùi đều có tinh dịch màu trắng đục của người đàn ông, hai mảnh âm môi vốn đã yếu ớt và chặt chẽ bị tàn phá đến sưng đỏ không chịu được….
Chu Quân Ngạn đã hoàn toàn tỉnh táo, hai bên thái dương trên đầu đau nhức giật thình thịch, anh cũng không đánh thức cô gái, đứng dậy thu dọn đồ đạc, khuôn mặt điển trai không có cảm xúc gì, trong mắt lóe lên tia băng giá, anh đi thẳng ra cái sân nhỏ ở phía bắc.


“Bà nội….Tại sao!”

Bà Chu đã sáu mươi tuổi thoải mái hút một ngụm thuốc lào, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, liếc nhìn đứa cháu trai đích tôn: “Làm sao? Con bé đó phục vụ con không tốt sao?”

Gương mặt Chu Quân Ngạn trầm xuống, hít một hơi thật sâu, nói: “Bà nội, đã là thời đại gì rồi? Làm sao bà có thể …”

“Cho dù là thời đại gì thì việc sinh con đẻ cái để nối dõi tông đường cũng là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời.” Bà Chu dập tắt điếu thuốc lào trong tay xuống bàn, mẹ Trần đỡ lấy giúp bà ngồi thẳng lưng lên, liếc nhìn đứa cháu trai, thở dài nói: “Quân Ngạn, bố mẹ cháu đều đã mất sớm, cái gọi là tội bất hiếu có ba điều mà trong đó tội không có con nối dõi là lớn nhất, cháu nhẫn tâm để cho bọn họ ở bên dưới không thể yên lòng được sao? Cháu đã kết hôn ba năm rồi, nếu Đỗ Nhược Vân đã không thể sinh con, vậy thì nên đổi người khác đi!”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.