Trở về truyện

Lửa Trong Mưa - Chương 1: Đừng Như Minh

Lửa Trong Mưa

1 Chương 1: Đừng như Minh

“Lê Hoàng Minh, nếu cậu cứ cứng đầu thì tội sẽ nặng hơn. Hãy khai báo thành khẩn, sẽ được khoan hồng.” Viên cảnh sát lấy lời khai nói câu này lần thứ 4 kể từ khi Minh bị bắt.

“Tôi nói rồi, tôi chẳng làm gì cả, tại sao các người cứ ép tôi phải nhận làm việc mà tôi không làm?”

“Có chứng cứ xác thực rằng cậu đã từng đưa cô bé vào nhà nghỉ, khách sạn nhiều lần.”

“Có chứng cứ thì cứ đưa ra rồi bỏ tù tôi… Hừ…” Minh cười đểu.



Được trả tự do sau 24h tạm giữ, Minh phi ngay về quán bún riêu bình dân quen thuộc. Cả ngày hôm qua tới giờ chỉ được cấp 2 ổ bánh mì, 2 hộp cơm sườn và 4 chai nước suối.

***

Minh đang trọ ở một căn nhà 4 tầng, căn nhà là của một người quen của Minh đang ở nước ngoài nên cho hắn ở ké không lấy tiền, còn Minh thì trông coi căn nhà giúp họ. Không thích ồn ào và sở thích tình dục đến mức hoang tưởng nên Minh chỉ ở một mình, có rủ Phương Thảo bạn thân của hắn ở chung nhưng nàng không chịu. Tuy vậy Phương Thảo vẫn qua chơi và ở lại thường xuyên.


“Mày ăn nữa không?” Thảo hỏi khi đang dọn cơm lên bàn.

“Thôi! No rồi ăn gì nữa.”

“Qua giờ mày đi đâu?”

“À, tối hôm trước đi về trễ, gặp chốt kiểm tra mà không đem theo giấy tờ nên bị hốt lên phường chờ xác minh…há há!” Minh vừa nói vừa cười.

“Xạo mày, mày mà quên? Có mà dẫn gái đi rồi bị bắt tại trận thì có…ha ha!” Thảo cũng cười.

“Ẹc, tao chạy kịp nha mày. Mất toi mấy trăm ngàn mà chưa được sung sướng, lại còn có tên trong danh sách đen là cái chắc. Xui vãi!”

“Haha! Biết vậy hôm qua tao đem bằng chứng tới cho mày ra đảo luôn.”

“Đù! Con này bữa nay ngon mày, để tao hiếp mày cho mày có bằng chứng rõ ràng luôn.”


“Mày á? Mày cũng biết hiếp á? Nè hiếp đi! Yếu sinh lý mà bày đặt xạo xạo.” Thảo vẻ mặt thách thức.

“Thôi tao thua! Con gái kiểu mày, lùn, xấu còn dâm đãng thì thằng nào dám lấy mày.”

“Xí, kệ tao, tao mà không có người lấy thì cái thằng chịch dạo như mày có ai lấy?”

“Haha! Thôi ăn nhanh đi rồi tự dọn.” Minh cười.

Thảo học ngành y, hai đứa thân tới nỗi không còn khoảng cách, mọi chuyện đều nói cho nhau. Từ chuyện học hành, bạn bè, gia đình tới chuyện riêng tư cá nhân, thậm chí chuyện bựa như trên cũng nói với nhau cứ như hai đứa bạn cùng giới. Bựa thì bựa thật, nhưng cả hai đều không có ý ‘xấu xa’ gì với nhau, Thảo ngủ trên đệm thì Minh nằm dưới nền. Có lẽ đó là khoảng cách duy nhất của hai đứa.

***

Hai hôm trước, chuẩn bị nấu ăn tối thì Minh có tin nhắn từ số điện thoại không tên. Quên cả đói, Minh nhắn lại rồi lấy xe phóng đi.


Từ ngày vào thành phố, sở thích loli của hắn càng tăng cao khi hàng ngày nhìn ngắm những bé học sinh tung tăng đi học trong bộ đồng phục bó sát, váy ngắn làm hắn cú cưng. Ham thì ham thật nhưng Minh vẫn nhận thức được hậu quả nên không hề làm liều thả thính lung tung. Hắn lên kế hoạch để tiếp cận, và một cách dễ dàng hơn, ít nguy cơ hơn đó là…cứu net.

Qua đón cô bé vừa nhắn tin, Minh đưa nhỏ đi ăn no nê tới nỗi phải vào công viên ngồi nghỉ rồi mới tới tiết mục chính.

Vào một khách sạn mà Minh chọn kĩ, khách sạn tuy nhỏ nhưng an toàn. Đóng cửa phòng là Minh lột đồ cả hai ngay rồi bế cô bé vào phòng tắm.

Cô gái này là thành quả thứ hai do công cuộc cứu net của Minh đem lại cách đây mấy tuần, và đây là lần thứ tư Minh đưa cô bé vào khách sạn.

Bế nhỏ vào giường, lau khô người là Minh vục mặt vào giữa hai chân nhỏ ngay.

“Chưa gì đã ướt rồi nè!”

“Mới tắm xong lấy gì không ướt…mà anh làm đại đi rồi chở em về, chứ sợ ổng bả về trước em là chết!” Con bé hối, nhưng mắt nhắm lại vì Minh bắt đầu vạch mép âm đạo ra.

“Hì hì! vậy thì nhanh.”

Một chút nước óng ánh rỉ ra, Minh quệt vào ngón tay rồi nhẹ nhàng đút vào trong âm đạo. Hai đốt vào hết, hắn giữ lại đó rồi bắt đầu xoay ngón tay. Phía trên, ngón tay cái trượt qua âm vật theo mỗi nhịp xoay của Minh.

Cô bé thở nhanh dần, chân vô thức cứ co lên rồi lại hạ xuống, hai tay đưa lên nắm lấy bàn tay của Minh đang xoa nắn quả đào nhỏ còn đang phát triển.

“Hư ư ư…a a…!” Tiếng rên của cô bé vang lên khi chỗ nhạy cảm bị kích thích liên hồi.

Minh cười mỉm, chiêu này của hắn đã đưa nhiều người lên đỉnh, còn cô bé là gái mới lớn, mới quan hệ được vài lần thì làm sao mà chịu được lâu. Lâu nay Minh đều giữ quy tắc của hắn khi quan hệ, đó là làm cho bạn tình lên đỉnh trước rồi mới để thằng nhỏ tận hưởng sung sướng.


“Aa…” Con bé nắm chặt tay Minh, hai chân co lên.

Bất ngờ Minh tăng tốc, cô bé thở gấp hơn, hai chân khép lại, cả người căng cứng. Minh dừng lại, cảm nhận rõ ngón tay đang bị bóp chặt từng cơn kèm theo những giọt nước sung sướng chảy ra bên ngoài.

“Giờ tới anh nhé!” Minh nói khi đang xoa dâm thủy của cô bé lên dương vật cứng ngắt đang mong chờ.

Con bé gật đầu trong khi vẫn nhắm mắt, tự dạng hai chân ra cho Minh chen vào. Bất ngờ điện thoại của hắn đổ chuông, tiếng chuông này Minh cài đặt riêng cho một số.

‘Vừa đi, Sao Mai, Hà Dương, 444.’

“Đệt…sao lại… Em mặc đồ vào nhanh đi, công an sắp tới.” Minh có chút hoảng, dương vật teo lại chỉ bằng ngón tay út.

“Sao anh biết vậy?” Cô bé run run chạy theo Minh xuống lầu.

“Lúc khác anh nói, em đeo khẩu trang vào đi!”

Minh trả phòng, nhận lại chứng minh là hắn lấy xe đi liền trong khi tiếp tân còn đang cười mỉm vì khách trả phòng sớm mà không để ý tới thái độ của hai đứa.

Đi được chừng vài trăm mét là một chiếc xe bán tải, gần chục chiếc xe máy của cảnh sát cơ động và giao thông ập vào khách sạn Minh vừa rời khỏi.

Minh thở phào nhẹ nhõm: “Chút xíu nữa thì lên báo!”

“May thiệt! Em vẫn còn run hết chân tay nè, lúc nãy chạy không kịp là xong luôn.”

“Ừ, bạn anh đang uống cà phê gần đấy, thấy công an đi nhiều nên nhắn tin.”

Tuy là khách sạn được chọn kĩ với tiêu chí an toàn đặt lên hàng đầu nhưng với sự cẩn thận vốn có, Minh đã nhờ một ‘người bạn’ là tay trong. Người này biết được hầu hết lịch trình kiểm tra của công an, cũng là người đã nhắn tin báo trước cho Minh lúc nãy.

Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, vừa quẹo vào một ngã rẽ thì gặp ngay chốt. Minh không đem theo giấy tờ xe, thế là bị hốt lên phường, còn cô bé kia được phụ huynh lên đón về.



Ngồi nhâm nhi ly chanh muối trên tầng hai của một quán cà phê gần trường. Minh có cuộc hẹn với ông Nguyên, một người quen của hắn, hôm qua tình cờ gặp Nguyên trên phường lúc Minh vừa được thả ra, Nguyên đang vội nên chỉ hẹn Minh hôm nay gặp.

“Cháu ở đây….” Minh vẫy tay ra hiệu khi thấy Nguyên vừa lên tầng.

“Lâu rồi không gặp, mày thay đổi nhiều quá, hôm qua nếu mày không gọi thì chú cũng không nhận ra rồi đấy.”

“Hà hà! Thì cháu phải lớn chứ, mà chú vẫn khỏe chứ ạ?”

“Vẫn khỏe, giờ mày học ở đây à? Mà hôm qua lên phường làm gì?”

“Do hiểu lầm, xích mích nên bị mời lên phường làm việc thôi chứ không có gì. Giờ cháu học trường đó!” Minh chỉ tay về phía trường.

“Thằng này ngon, vào được trường đấy là không phải dạng vừa đâu a.”

“Cháu học cao đẳng thôi, chứ làm sao vào được đại học.”

“Mà mày ở trọ à? Hay là qua nhà chú ở, chú đi công tác xa suốt, nhà chỉ có cô thôi.”

“Đù, nói vậy khác nào ý ổng là giao vợ cho mình chăm sóc giùm” Minh nghĩ thầm, nhưng hắn không thích phụ nữ hơn tuổi hắn.

“Dạ, cảm ơn chú, cháu ở trọ tiện hơn, sinh viên mà chú…” Minh nháy mắt.

“Hà hà! Tùy mày. Hay là giờ qua nhà chú luôn cho biết, cũng gần đây thôi.”

“Dạ! Vậy cũng được… Em ơi tính tiền!” Minh gọi phục vụ.



Nhà Nguyên nằm trong hẻm nhỏ rất yên tĩnh, Minh thấy căn nhà nhỏ ba tầng không quá hoành tráng so với một doanh nhân thành đạt như ông ấy. Ra mở cổng đón hai người là một người phụ nữ trẻ.

Nguyên vào trước rồi giới thiệu: “Đây là Ngọc Lan, vợ chú, còn đây là Minh, anh kể với em hôm trước đó.”

“Vợ chú? Cháu tưởng con chú chứ… Cháu chào chị” Minh hài hước chào.

“Ha ha, vậy thì cứ gọi là chị em luôn đi cho dễ nghe.” Nguyên cười lớn nháy mắt với Ngọc Lan.

“Ờ…em là Minh hả, chị…chị có nghe anh Nguyên kể về em. Thôi vào nhà đi.” Ngọc Lan có vẻ bối rối.

Ở lại chơi và ăn tối cùng hai người rồi Minh mới về. Tuy không thích người hơn tuổi nhưng Minh phải công nhận một điều là Ngọc Lan đẹp, một nét đẹp dịu dàng, và hơn hết là một thân hình chuẩn ba vòng cực kì cuốn hút.

***

Mười mấy năm trước, một tai nạn xảy ra cướp đi ba mẹ và đứa em gái bé nhỏ của Minh, kể từ đó hắn sống bơ vơ một mình. Không hề có người thân nào khác, Minh phải ăn ké bên nhà một ông lão hàng xóm. Ông lão tốt bụng cho Minh ăn, cho quần áo, cho đi học nhưng tuyệt đối không chửi, không giáo huấn Minh bất cứ điều gì, kể cả việc Minh quậy phá xóm làng.

Rồi cũng như bọn con nít khác, bắt đầu vào quán net chơi game rồi tìm phim sex. Nhưng Minh thì khác, mới lớp 9 đã có thể kiếm tiền từ game trong khi đám bạn còn giấu tiền ăn sáng để nạp giờ chơi. Cũng không phải là Minh chơi game giỏi gì, thực ra là hắn có thể gắn kèm keylock vào phần mềm hack game, người nào tải hack game đó về chơi sẽ bị Minh rút hết tiền trong tài khoản. Số tiền lấy được đem bán cho chủ net, nạp điện thoại giá rẻ cho người khác nên Minh lúc nào cũng có tiền đầy túi. Tuy vậy, Minh ý thức được hoàn cảnh cùa mình nên không bao giờ lãng phí, nhưng cũng không hà tiện, thứ gì cần thiết thì xài.

Là một thằng con trai mới dậy thì luôn tò mò về tình dục, lại tiếp xúc với internet nhiều nên cái ham muốn sex lại càng tăng cao. Cuối năm lớp 9, Minh đã được nếm mùi tình dục lần đầu tiên trong đời với nhỏ bạn cùng lớp, còn gì lý tưởng hơn khi nhà không có phụ huynh. Sung sướng cực độ khi đạt đước điều mình mong ước, nhất là sex nên Minh không ngần ngại chuyển tiền mỗi ngày vào tài khoản game cho con nhỏ, vậy là cả hai cùng sướng.

Lên lớp 11, lần đầu tiên rung động, không phải trước một bạn gái nào trong trường mà là giáo viên của Minh, một sinh viên mới ra trường. Cô giáo đúng mẫu người mà hắn thích, nhưng cũng chỉ là thích thôi. Tuy thông minh, suy nghĩ chín chắn hơn tuổi nhưng dù sao vẫn chỉ là học sinh, Minh cũng mong ước nhưng chưa từng nghĩ sẽ được như những mối tình cô giáo-học sinh trong truyện sex hắn đọc, thực tế nó khác hẳn. Vậy nên hắn chỉ thầm thích cô, lại nghe tin năm sau cô lấy chồng nên Minh biết được một chút càm giác thất tình nó thế nào.

Hụt hẫng vì người mình thích sẽ lấy chồng, nhưng cũng qua nhanh vì lúc này Minh đang bị lôi cuốn vào thứ mới biết được: Deepweb.

Đẹp trai, có tiền lại có chút thành tích cá biệt thì luôn là tâm điểm của trường. Nhưng Minh thì khác, hắn không thích thể hiện. Minh thường không quan tâm người khác nói gì, nghĩ gì về mình, điều đó làm Minh càng được để ý nhiều hơn từ cả nam lẫn nữ.

Rồi thời học sinh cũng qua, điểm thi đại học của Minh không cao, chỉ đủ trúng tuyển hệ cao đẳng của một trường đại học. Nhưng không phải Minh học dở, mà vẫn là do bản tính của hắn không thích thể hiện. Chỉ có Thảo mới biết được thực lực thật của Minh, vì chính hắn đã luyện thi cho Thảo để đạt được điểm số ngất ngưởng đậu trường Y-Dược thì không có lý do gì Minh không làm được như vậy.



Minh trở về với ‘chốn thần tiên’ là căn phòng thân yêu của hắn, cả tuần không được sung sướng cộng thêm lần sướng hụt bữa trước khiến hắn ở trong tình trạng ‘tinh trùng lên não’.

“Phải tìm chỗ giải quyết không thì tinh trùng ăn hết não mất.” Minh làu bàu một mình khi kiểm tra điện thoại nhưng chẳng thấy tin nhắn cứu nét gì cả.

Nhưng ngay sau đó một tin nhắn đến làm hắn mừng rỡ rồi lại cụt hứng.

‘Ba mẹ mua máy tính cho em rồi, em không gọi anh nữa đâu.’

“Đệt! Mà thôi cũng được.” Minh nói một mình, con bé cũng không có gì đặc biệt nên Minh không lưu luyến gì.

Tắt đèn, mở phim sex loli và bắt đầu thủ dâm, Minh chìm vào giấc ngủ sau khi bắn tinh lên cả màn hình máy tính.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.