Trở về truyện

Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu - Chương 78 Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu

Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu

78 Chương 78 Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu

Văn Khang đi đến động phủ của hắn ở sắc hoa tông, việc song tu với Tiên Cơ, Làm hắn hấp thụ lượng lớn thần lực của nàng.

Đủ sức giúp hắn đột phá lên ý cảnh, hắn bắt đầu nhập thiền định, ý thức của hắn tiến vào bên trong hắc thức.

Bên trong hắc thức đang tồn tại một cục năng lượng thần khí nồng đậm thuần khiết hơn bao giờ hết, hắn bắt đầu hấp thu tất cả để đột phá, bỗng nhiên dị biến xảy ra những tàn niệm của các kiếp của Văn Khang bỗng nhiên xuất hiện xung quanh ý thức hắn.

Đây là thứ bọn chúng đã khao khát từ rất lâu, hầu hết tất cả những tàn niệm xuất hiện ở đây là những thiên kiêu thời của chúng.

Vì linh khí suy thoái, thần khí biến mất mà vĩnh viễn không đột phá lên thần lộ được, kẻ cạn kiệt thọ nguyên mà chết, kẻ bị phản bội mà chết, kẻ bị quây giết mà chết.

Chấp niệm duy nhất của đám tàn niệm này chính là bước lên thần lộ, Văn Khang cũng chả cản vì bọn chúng đã có sẵn đạo rồi thứ còn thiếu duy nhất là thần khí để hình thành đại đạo, hắn muốn dùng bọn chúng giúp mình tạo thành nhiều đại đạo hơn.

Hắn cũng muốn thử nghiệm một chút xem xem suy nghĩ của mình có khả quan không, đó chính là tạo phân thân, khi càng tiếng lại gần, thì càng nhiều tàn niệm bị tan biến vào hư vô.

Lý do bởi vì chúng quá yếu, Văn Khang cần những tàn niệm mạnh mẽ nhất, có đạo lớn nhất, chứ không cần những tàn niệm vô dụng, những đạo yếu ớt.

Sau khi loại bỏ sạch sẽ tất cả những tàn niệm yếu ớt của chính mình, Văn Khang bắt đầu phân chia hấp thụ thần khí của Tiên Cơ, nguồn lực lượng thần khí của nàng ta quản nhiên tinh khiết không gì sánh bằng.

Vô đạo của Văn Khang bắt đầu hình thành, vô là không, không cảm xúc, không tình cảm, không nương tay, lực lượng mới là chân chính, không tà, không thiện chính là vô đạo, vô cảnh hình thành.

Khi sử dụng vô cảnh, tất cả cảm xúc tình cảm của Văn Khang sẽ biến mất, chỉ chừa chỗ lại cho sức mạnh và lực lượng, đây chính là vô cảnh.

Chưa xong, lúc này Văn Khang bắt đầu tạo ra đại đạo thứ hai của mình, hủy diệt, đó chính là bản chất của hắn, hủy diệt và hủy diệt, đúng chính là hủy diệt.

Không tồn tại, không gì có thể tồn tại, tất cả rồi sẽ chìm vào hư vô mãi mãi, không gì không sinh linh nào tồn tại, làm cho mọi thứ mọi sinh vật không còn tồn tại, không còn hiện hữu đó chính là hủy diệt.

Khi sử dụng hủy diệt mọi tồn tại gần với Văn Khang sẽ hoá thành hư vô như chưa từng tồn tại, như chưa từng hiện hữu, không phân địch ta, toàn bộ đều sẽ bị hủy diệt, đó chính là hủy diệt ý cảnh.

Lúc này những tàn niệm kia hấp thụ hình thành đại đạo của chính mình xong, Văn Khang thoát ý thức ra bên ngoài hắc thức sau đó dùng vô hạn ma thể tạo ra những ma thể.

Lại thông qua mối liên kết tinh thần của mình với các ma thể, rồi ngay lập tức truyền những đạo tàn niệm đã hoàn chỉnh đại đạo của mình vào bên trong, làm vậy thì Văn Khang không thao tổn tinh thần để điều khiển nhiều thân thể, lại có thể dễ dàng quản lý tất cả vì tất cả bọn chúng đều có liên kết linh hồn của Văn Khang.

Thông qua liên kết linh hồn mà có thể quan sát thành động của bọn chúng, những đạo tàn niệm dưới sức mạnh của ma khí, sinh khí và đại đạo bắt đầu tự hoàn chỉnh linh hồn của mình.

Giới thiệu sơ qua về các phân thân mới của Văn Khang này.

Đại đại phật cảnh, luân hồi ý cảnh, tên là Vô Phàm, là một phật hoàng thiên kiêu hàng ngàn năm trước, tính cảnh hiền lành, chịu khó, cách một bước nữa thôi là có thể đột phá ý cảnh, phi thăng, đáng tiếc thất bại vong mạng, nếu thành công Văn Khang sẽ không tồn tại.

Đại đạo ma cảnh, tà ác ý cảnh, tên là Ma Kỳ, là một tán từ theo con đường tà ma ngoại đạo, càng giết càng mạnh, tính cách sát phạt quyết đoán, không việc ác nào không làm để trở nên mạnh hơn, vì bị quây giết khi đột phá mà chết.

Đại đạo sát cảnh, ngũ hành ý cảnh, tên là Lê Kinh, là một đại tướng quân hàng ngàn năm trước, có ngũ hành linh căn, lĩnh ngộ ngũ hành đạo, vì giết chóc quá nhiều lĩnh ngộ sát đạo, trong thời đại linh khí suy giảm mà vẫn đột phá đến cuối cảnh tối đỉnh, vì thiếu thốn thần khí mà không đột phá được cạn kiệt thọ nguyên mà chết.

Đại đạo y cảnh, đan cảnh, tên là Huỳnh Hoa, là một thiêu kiêu vào luyện đan và y thuật, cải tử hoàn sinh là điều bình thường, luyện ra đan phẩm nghịch thiên như chơi, chết vì không thể đột phá do thiếu thốn thần khí, và linh dược.

Đại đạo vô địch ý cảnh, kiếm cảnh, tên là Kiếm Vô Bại, là một thiên tài, vừa sinh đã sở hữu kiếm tâm, 1 tuổi có kiếm cảnh, 16 tuổi trực tiếp vô địch, vì biết mình mãi không đột phá được và do sống chán quá vì không còn đối thủ nên tự tử.

Đại đạo vĩnh hằng ý cảnh, bất bại ý cảnh, tên là Cổ Minh, là một kẻ trên cả thiên tài, trên tất cả, lấy luyện khí đánh ngang kim đan, trúc cơ trực tiếp đánh hoá thần, kim đan đã lĩnh ngộ đại đạo đánh với luyện hư, độ kiếp khi phi thăng gặp một kẻ thần bí, vì đồng quy vô tận với kẻ đó mà chết, là tồn tại đại diện cho thứ gọi là vĩnh hằng, khiêu chiến vượt cấp, đáng tiếc đối thủ cuối cùng lại là một bán thần tối đỉnh bí ẩn đến từ vũ trụ khác, nếu không hắn đã sớm bất khả chiến bại phi thăng.

Đại đạo thời không ý cảnh, sinh tử ý cảnh, tên là Nguyệt Manh, là một thiên tài sở hữu bốn loại linh căn hiếm nhất, sinh, tử, thời, không linh căn, lĩnh ngộ hai loại ý cảnh vô cùng hiếm là sinh tử và thời không, đáng tiếc bị đâm lén một dao bởi đồ đệ mà chết.

Những đạo tàn niệm kia thành hồn xong, ma thể cũng theo dạng linh hồn mà biến đổi, những hình thù trước kia của những tàn niệm này cũng xuất hiện, y phục thì được tạo thành từ sinh khí , tu vi của sáu cổ ma thể này tương đương ý cảnh, có thể nâng thêm nhờ việc hấp thu vạn vật.

"Chào mừng các ngươi trở lại, xin tự giới thiệu ta là Văn Khang, và từ nay các ngươi phải nghe lệnh ta" nói xong hắn liền truyền lực lượng làm cả 6 cổ ma thể đau đớn để hiển uy.

"Các ngươi giờ vì ta mà chết, vì ta sống hiểu chưa, nếu ta mà chết các ngươi cũng sống không nổi đâu, cơ thể này của các ngươi tương đương với ý cảnh nhất trọng, muốn tăng tu vi rất đơn giản, chỉ cần hấp thu các loại đồ vật, sinh vật chứ linh lực hoặc thần lực là được, cách thì..." Nói xong Văn Khang truyền cho tất cả cách hấp thu.

Những kẻ này có vẻ không hài lòng với Văn Khang, cũng đúng thôi, những thiên kiêu như họ làm sao phục một thằng nhóc lóc tróc như hắn được, nhưng cũng đành chịu hắn có cách khống chế bọn họ, thì bọn họ làm được gì.

"Ta có còn là là Cổ Minh không, ta rõ ràng đã cùng kẻ địch thần bí nổ chết rồi, tại sao lại lần nữa xuất hiện ở đây, mục đích ngươi hồi sinh ta là gì" Cổ Mình đặt câu hỏi, đây cùng là câu hỏi chung của tất cả, Văn Khang lần nữa giải thích cho bọn chúng hiểu.

"Các ngươi đã chết, đúng là vậy, quan trọng hơn giờ các ngươi là ta, hay giải thích dễ hiểu tất cả các ngươi là tiền kiếp của ta, bằng một số bí thuật ta đã thai nghén ra các ngươi đưa các ngươi trở về" sau đó Văn Khang tiếp tục truyền tải thông tin cho bọn chúng hiểu.

Họ cuối cùng cũng hiểu, mình là cái gì, là một cái phân thân của hắn, rốt cuộc vì sao xuất hiện lần nữa ở nhân gian, bọn họ đến vì cái nhân quả kiếp này tạo ra.

Lấy lại sự lạc quan bởi vì sống lại một kiếp này, vậy thì họ có thể làm những điều mà kiếp trước chưa làm được, những thứ còn tiếc nuối.

"Lần nữa sống lại ta muốn tìm những kẻ mạnh khiêu chiến quá" Kiếm Vô Bại nói, thời đại của hắn, hắn vô địch, chán quá nên mới tự tử chết, sống lại một đời này hắn muốn khiêu chiến những kẻ mạnh nhất ở thời đại mới xem xem có gì khác không.

"Các ngươi muốn làm gì thì làm ta không quản, mỗi tháng ta điều sẽ cung cấp tài nguyên cho các ngươi thôn phệ nâng cao tu vi, nhưng có ba điều không được phạm, nếu không ta sẽ cho các ngươi nếm thứ mùi vị sống không bằng chết".

"Điều thứ nhất không đụng vào nữ nhân của ta, điều thứ hai không đánh người của ta, điều cuối cùng không trái lệnh ta" nói xong Văn Khang liền nhập thiền ổn định tu vi.

Mục đích hắn tạo ra đám phân thân này là để sử dụng nhiều đại đạo ý cảnh, một con người tối đa chỉ lấy được 4 đại đạo chứng thần lộ mà thôi.

Văn Khang thì chỉ lấy 2 cái, nhưng trong người hắn còn tồn kho rất nhiều đạo chưa thành đại, với việc giúp những tàn niệm kia sống lại thì Văn Khang có đến hai lợi ích trong chuyện này.

Lợi thứ nhất có thể thông qua bọn chúng mà sử dụng được các đại đạo của bọn chúng.

Lợi thứ hai có thêm một đám cường giả nghịch thiên giúp mình, bọn chúng chỉ cần thôn phệ để nâng cao tu vi, không cần tu luyện cũng là một lợi thế lớn.

Đám người nghe xong liền phóng ra bên ngoài, muốn đi xem thế giới thời đại mới có gì, Văn Khang cũng không quản bọn chúng vì mọi hành động của chúng Văn Khang điều biết, chỉ cần chúng làm gì hắn không thích thì.

Liền sẽ bị hành hạ muốn chết không được muốn sống không xong.

6 cổ phân thân của hắn bay ra khỏi sắc hoa tông, nhìn lên cảnh tượng của một thời đại mới đầy choáng ngợp, vô vàng những thứ thú vị.

"Thời đại này linh khí nhiều thật" Huỳnh Hoa cảm nhận linh khí đang ngập tràn trong không khí thì nói, ở thời của nàng làm gì có nhiều linh khí như vậy, tu luyện toàn ăn đan linh diệu dược để lên cấp.

"Không chỉ có linh khí đâu, trong không khí này còn tồn tại tinh khí trong truyền thuyết đó" Ma Kỳ nói, khi cảm nhận tinh khí dù mỏng manh nhưng vẫn có trong không khí.

"Các đạo hữu chúng ta chia tay từ đây, ta còn phải đi xem xem nước của ta thời đại này như thế nào rồi" Lê Kinh chấp tay nói, rồi bay đi.

"Ta cũng có chuyện cần đi tạm biệt".

Sau đó tất cả chia nhau ra vì ai cũng có mục đích riêng của mình, không ai giống ai cả.

Kiếm Vô Bại bay đi về một hướng, vì cảm nhận được có kẻ mạnh đang ở đó, lại sở hữu đại đạo giống mình là vô địch và kiếm cảnh, hắn muốn thử kẻ kia có mạnh không...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.