Trở về truyện

Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu - Chương 55 Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu

Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu

55 Chương 55 Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu

Lâm Phàm tỉnh dậy, nhìn xung quanh đây là một hang động cổ kính, hắn đang bằn trên giường đá, làm Lâm Phàm khá đau lưng.

Lân Phàm khó hiểu nhìn xung quanh, hắn bắt đầu nhớ lại, đúng rồi mình bị Linh Lung đánh bị thương, sau đó ngất đi, vậy rốt cuộc đây là ở đâu cơ chứ.

"Ồ tỉnh rồi à" theo hướng âm thanh mà Lâm Phàm nhìn theo, một ông lão mặc đồ rách rưới, Lâm Phàm không thể nhìn ra được tu vi của ông ta chứng minh tu vi của ông lão này cao hơn hắn.

"Ông là ai" Lâm Phàm tò mò, ông ta cười rồi bắt đầu trả lời Lâm Phàm:

"Ta là một trong những tồn tại từ thời đại kỷ nguyên hồng hoang, người ta từng gọi là là kiếm thiên đại đế, ngươi gọi ta tiền bối là được".

"Tiền bối tại sao ông lại cứu tôi"Lâm Phàm hỏi, một tồn tại ẩn cư lâu như vậy, nếu không có ý đồ gì với hắn thì tại sao lại cứu hắn, như đọc được ý nghĩ của Lâm Phàm mà ông ta tiếp tục giải thích.

"Ta không rảnh rỗi cứu một kẻ ta không quen, mà ta nhận ra ngươi không đơn giản, khi bí cảnh đóng lại ta vô tình nhìn ngươi bị bí cảnh ném ra bên ngoài, một khu rừng, ta không có ý định cứu ngươi, nhưng nhận ra từ ngươi truyền ra một năng lượng rất đặc biệt nó là năng lượng của một người bạn cũ của ta".

"Ngươi có thứ đó phải không hả" Thiên Kiếm Đại Đế chỉ chỏ vào người Lâm Phàm, càng làm hắn khó hiểi mà hỏi ngược lại:

"Thứ đó của tiền bối nói là gì".

"Bàn cổ đỉnh, năng lượng nó phát ra dính trên người ngươi không sai đi đâu được, ngươi lấy nó ra đi".

Nghe vị tiền bối này nói làm Lâm Phàm bất ngờ tại sao ông ta lại biết bàn cổ đỉnh, nhưng rất nhanh Lâm Phàm cũng lấy ra, muốn hại hắn thì vị tiền bối này đã làm lâu rồi.

Ông ta có thể dễ dàng giết Lâm Phàm đoạt nhẫn trữ vật hắn, lấy bàn cổ đỉnh từ lâu rồi, thay vì lôi hắn từ rừng về đây, Lâm Phàm lấy ra bàn cổ đỉnh, nhìn nó Thiên Kiếm đại đế nói:

"Oa Tử ngươi còn sống không thế, còn thì ra dùng cái" càng làm Lâm Phàm bất ngờ khi tiền bối này còn biết đến sự tồn tại của Oa Tử.

Chứng minh cả hai quen nhau từ rất lâu rồi, lúc này từ bàn cổ đỉnh xuất hiện ra Oa Tử, nó nhìn rồi đánh giá lão tiền bối, sau đó nói:

"Haizzz, sau triệu năm không ngờ lại gặp lại được một người bạn cũ, Kiếm Thiên Đại Đế, cũng lâu rồi chưa gặp, sao ngươi vẫn còn sống vậy".

"Haha kể từ sau cuộc chiến năm đó ta may mắn còn sống sót nhưng thần hồn vỡ nát không tái tạo lại được, tu vi hụt lùi xuống còn bán thần cảnh, ta dùng bí pháp để tiếp tục được sống".

"Nó tên là luyện thi bí thể, dùng bí thuật này luyện chế cơ thể trở thành thi không chết, không tan, rồi nhốt thần hồn mình lại, vĩnh viễn nằm giữa ranh giới sự sống và cái chết".

"Nhưng giá phải trả, đầu tiên là khi chết lần nữa, thì thần hồn không được luân hồi vì nghịch phép tắc, thần hồn vĩnh viễn vất vưởng rồi đến lúc nào đó sẽ hòa vào hư vô tan biết vĩnh cửu, thứ hai tu vi vĩnh viễn dừng lại bán thần cảnh, còn ngươi không phải sớm đã cạn kiệt năng lượng mà chết rồi sao".

"Sau cuộc chiến ta đã vô tình tạo ra hậu duệ cho cổ ma, ta biết không sớm thì muộn cổ ma cũng tìm đếm hậu duệ mình trích máu, ta dùng toàn bộ năng lượng ngụy trang huyết tộc, nhưng thay vì chết, thần hồn ta chỉ ngủ say, cho đến khi đứa trẻ này tìm được ta nhỏ máu nhận chủ, nhờ có linh lực của hắn mà ta tỉnh giấc".

"Quan trọng hơn ta tính toán thiên cơ đã cảm nhận rõ ràng được một huyết tộc hậu duệ cổ ma đã nghịch huyết phản tổ trở thành một tồn tại gần giống với cổ ma, thiên cơ cũng bị thứ gì đó che mất ta không nhìn được nữa".

"Vậy chắc chắn một cuộc đại chiến như năm xưa buộc phải xảy ra rồi, tất cả sinh vật trên hành tinh này phải biết được kẻ thù duy nhất của tất cả là cổ ma, tồn tại luôn muốn hủy diệt tất cả".

"Này hai người đang nói gì ta không hiểu" Lâm Phàm một bên nghe mà không hiểu được gì, cái gì mà cuộc chiến năm ấy, cái gì mà kẻ thù trung của tất cả.

Oa Tử Và Thiên Kiếm Đại Đế nhìn nhau rồi đánh giá tên tiểu tử này, kẻ này cũng quá có vận khí, còn trẻ mà đã là lục cảnh, lại có được truyền thừa nhân đế, có thể điều động linh khí thiên địa sinh ra cộng hưởng, lại là chủ nhân của bàn cổ đỉnh, thiên địa nhân hòa thế này chỉ có thể là..., như hiểu ý nhau cả hai đồng thanh nói:

"Thiên địa chi tử vì đại nghiệp mà đến, vì đạo mà sinh, vì thiên địa mà chiến, khí vận ngút trời" cả hai nói càng làm Lâm Phàm khó hiểu, thiên địa chi tử là gì.

Cả hai cũng hiểu số mệnh đã sắp xếp tất cả để bọn họ gặp lại để giải thích cho thằng nhóc này số mệnh thật sự của mình là gì.

"Nhóc con ngươi cũng nên biết một chút về sự thật của thế giới này, kẻ thù thật sự của nhân loại không phải yêu thú, quái vật mà là cổ ma, hai bọn ta sẽ giải thích cho ngươi hiểu".

"Hàng triệu năm, à không phải là không biết bao nhiêu lâu về trước, từ bên trong hư không hỗn độn sinh ra một vị đấng tối cao, ngài là sinh vật ngang với toàn năng, ngài đã sáng tạo ra tất cả, đặc biệt là hành tinh và thiên hà này được ngài ưu ái nhất".

"Khi tạo ra nói thì nó đã chứa đầy thứ gọi thần chi khí thay bây giờ được gọi là tinh khí, ngài tạo ra thất tộc cùng vô số sinh vật khác, giảng đạo cho chúng sau đó đi mất, hàng triệu năm trôi qua các chủng tộc trên hành tinh này bắt đầu tranh đấu, cho đến khi một thỏa thuận chung để các chủng tộc sinh sống hòa hợp với nhau".

"Nhưng ngày ấy không phải đấng duy nhất sinh ra từ hư không hỗn độn vẫn còn một vị đấng nữa, nàng ta là mặt đối lập với ngài ấy, vị đấng đại diện cho sự hủy diệt nghịch đảo của vị đấng đại diện cho sự sáng tạo".

"Nàng ta được gọi là Cổ Ma, Hủy Diệt Chân Nguyên, nàng ta đi qua vô số vũ trụ, thiên hà cùng hành tinh và các triều không gian, ăn và hủy diệt vô số hành tinh, thiên hà và vũ trụ, sức mạnh của vị đấng hủy diệt đó không gì ngăn cản được".

"Nàng ta đã đi đến vũ trụ này ăn cùng hủy diệt gần như tất cả thiên hà, cuối cùng sự hủy diệt của nàng ta cũng đến với Thiên hà và hành tinh này, thất tộc tổ đã cảm ứng được liền quy động toàn bộ cường giả của hành tinh và thiên hà đánh với cổ ma".

"Nhưng kết quả, chẳng khác nào lấy trứng ném và một hòn đá, những người mạnh nhất cũng đã nằm xuống, phần lớn Thiên hà này đã bị hủy diệt, thậm trí cổ ma kia còn chưa sử dụng quyền năng lẫn toàn bộ sức mạnh của mình".

"Trong lúc tuyệt vọng đó, đấng thay được chúng ta gọi là cổ thần, Sáng Tạo Chân Nguyên đã xuất hiện ban cho chúng ta một giọt máu của ngài, giọt máu kia đã chọn nhân đế làm ký chủ, nó đã ban cho ông ấy sức mạnh, những vong linh của những cường giả ngã xuống đã tiếp sức mạnh cho nhân đế, ông ấy đã hạ được cổ ma, nhưng chỉ là tạm thời, cổ ma sớm thôi sẽ tái sinh".

"Giọt máu cổ thần xuất ra khỏi người của nhân đế rồi rơi xuống hành tinh này, cũng không ai biết nó đã đi đâu, nhưng chắc chắn khi đại chiến thì nó sẽ xuất hiện".

"Hệ mặt trời thật ra là phần còn lại của một vũ trụ, của một thiên hà đã chiến thắng cổ ma, những hành tinh trước kia có thể sống cũng trở nên lụi tàn, chỉ còn hành tinh này là sống được".

"Ta hiểu rồi" Lâm Phàm nói, hắn cuối cùng cũng hiểu, đây chính là sự thật của thế giới sao, bỗng nhiên Lâm Phàm nhớ cái tên cổ ma nghe rất là quen.

"Cổ ma giáo, đúng rồi cổ ma giáo, ta từng nghe nói đến một thế lực tên cổ ma giáo" Lâm Phàm nói, nhưng cả hai cũng chả mấy bất ngờ, Oa Tử mới giải thích:

"Ngưới nhớ lúc nãy ta nói về một huyết tộc nghịch huyết phản tổ trở thành một tồn gần giống cổ ma không có thể, nó đã lập ra thế lực đó".

"Quan trọng hơn ngươi cần mạnh hơn cho đến khi đại chiến bắt đầu, ngươi phải tập hợp các thế lực để đối ứng với cổ ma" hai người nhìn nhau sau đó nói:

"Bọn ta sẽ huấn luyện ngươi"...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.