Trở về truyện

Lang Bạt Kỳ Hồ - Chương 7: Hạ Thủy

Lang Bạt Kỳ Hồ

7 Chương 7: Hạ thủy

Sáng đã đào xong đường nước từ ngoài rạch vô trong vườn, thành một cái đìa nho nhỏ, vuông vức. Chiếc thuyền cứ vài bữa lại kéo vô trong này, nằm yên trên nền đất lúc triều xuống, hay treo lên mấy cây cột để thi công. Bữa lắp tay lái ráp từ cái ghi-đông xe đạp, bữa lại hàn khung mái. Mấy cái vựa hàng bãi Nhật bên mé về miền Đông này coi như là quen mặt thằng Sáng hết. Nó mua được cái máy sơn xịt nhỏ xíu nên về chà nhám cái vỏ tàu cho láng rồi pha màu vàng chanh thiệt là lợt phủ lên. Nhìn sang quá trời luôn, giống cái bông súng vàng nổi lên giữa trảng lục bình, nên vẽ lên thân tàu cái tên SV01, tức là Súng Vàng chiếc đầu tiên. Nhưng Vy thì lại tưởng là nó ghép tên hai người vô, nên hạnh phúc lắm, đúng ngay bữa tàu còn nằm trong vườn thì sửa soạn đồ ra ngoài đó ngủ.

Để cho quí vị độc giả dễ hình dung, thì có thể mô tả chiếc du thuyền tự chế này đơn giản như sau. Ba cái đáy xếp thành hình tam giác có chiều dài khoảng 21 feet tức chừng 6m3 theo kiểu người miền Tây hay thích số chín nút, nên làm chiều dài thuyền kiểu như là 3m6, 5m4, 6m3, 7m2, 8m1, ̣9m9 v.v. Bề rộng chiếc thuyền ở dưới đáy chỉ chừng 1m9, nhưng lên cao rộng nhứt ngay chỗ lái là 2m2 luôn, hơn bề ngang của con Mẹc A200, cho nên ghế lái đặt một băng ngang vừa hai người ngồi ôm nhau vẫn còn đường đi rất rộng bên trái, để vô toilet đặt ngay sau hệ thống lái.

Chỗ này cũng phải khoe chút, vì ca nô Việt Nam hay thậm chí tàu câu nhỏ nhập khẩu cũng chưa chắc có phòng vệ sinh. Thằng Sáng nghiên cứu dữ lắm, vì nếu là du thuyền thì nhỏ cỡ nào cũng phải có chỗ đi ỉa cho kín đáo. Thiệt ra thì lúc khoét cái lỗ xuống chân vịt ở mé đuôi thì nhiêu đó là đủ rồi, nhưng với phụ nữ thì không được tự nhiên cho lắm, cho nên nó mới coi thiết kế của mấy chiếc du thuyền cỡ nhỏ mà đặt cầu tiêu ở ngay trước hệ thống lái, mở cửa ngang qua bên hông. Có điều nếu mua hay chế nguyên một dây chuyền bơm nước ra vô để sục bể phốt thì mắc và tốn công quá, nên nó chỉ mua một cái bồn cầu sứ gọn nhỏ rồi lắp ống thải thẳng xuống giữa hai thân, có van khóa hai lớp mở bằng cách đạp chân, không sợ nước từ bên ngoài ép vô mà dễ dàng thoát nước từ vòi xịt bơm ra.

Phần nào làm được bằng bạt cho rẻ và nhẹ thì nó đều làm hết, như cái mái che phần mũi và trên đầu buồng lái. Lấy mớ drap giường vỏ chăn chị Vy bỏ đi nó cắt may thành mái che tạm, rồi mang nguyên như vậy ra chợ Thủ Đức tìm tiệm may đặt người ta lấy miếng bạt trắng kiên cố bây giờ hay dùng làm mái che nhà cột lều, cắt ráp vừa y. Rồi cũng tốt mớ tiền để mua và đặt người ta bẻ cong tấm kính chịu lực, có vài triệu thôi mà lên một cái là cái màu xanh đen che sáng của nó hòa trộn với màu bạt trắng, vỏ vàng, cùng tia sáng lấp lánh của bộ khung mái bằng inox làm cho chiếc du thuyền tự chế trở nên sang trọng vô cùng. Bạt mái không chỉ là che trên đầu mà còn có bộ nút gài để che xung quanh luôn, mà ở đằng sau phủ xuống rồi kéo phẹc-măng-tuya là kín mít luôn, như trong một chiếc xe hơi mui trần lúc phủ lại vậy.

Ở đằng mũi là một gian phòng nhỏ. Hay chính xác hơn là một chiếc giường đệm mỗi bề cũng được 1m8. Thằng Sáng mua được tấm đệm mút cũ về giặt phơi rồi may riêng cái vỏ không thấm nước bao lại, đề vô cái là tự nhiên không khác gì hình chụp trên mấy chiếc du thuyền nước ngoài. Tường bao và vách ngăn cũng theo kiểu của người ta dán bằng vải bố vừa cách nhiệt vừa nhìn cho sang. Chỉ có là không làm cửa ra vô, phòng vệ sinh cũng vậy, chỉ nhìn từ ngoài vô thì khuất thôi chứ bên trong nhìn ra thì thông thống hết. Có bao nhiêu tiền thì làm tới bấy nhiêu thôi, chỉ có dầu diesel là chị Vy thỉnh thoảng đi đâu ghé đổ xăng xe lại nhớ chở về cho mấy thùng 20 lít.

Dạo này Vy bắt đầu bận bịu trở lại với công việc ở công ty, nhưng mỗi khi nhớ Sáng lại tạt về khu vườn nhỏ này để ôm ấp người tình, như tối nay vậy.

Khoang thuyền kín mít, nhưng lại hở phía đằng sau nên không khiến cho người nằm trong thấy bít bùng. Trên mái mũi lắp một tấm pin mặt trời, không đủ chạy máy lạnh nhưng thừa sức đẩy quạt suốt đêm, chạy đâu đó bên ngoài nên rất êm, thổi gió mát vô trong này rồi lại ngược ra. Toilet mở nhưng xịt rửa sạch sẽ, lại có sẵn chai nước mùi được đổ nước hoa mắc tiền Sáng tìm thấy còn bỏ lại trong tủ quần áo, nên quyện với mùi nước thơm giặt đồ từ chăn gối tỏa ra, thật là ấm cúng.

Vy trần truồng, ngửa người nằm trên tấm đệm, hai tay đang móc lấy hai đùi của mình kéo cho háng banh ra, lồn chĩa tới đón nhận toàn bộ những cú lao từ trên xuống của Sáng. Thằng nhỏ chống tay qua hai bên, khiến cả người duỗi dài ra như tấm thép dẻo đàn hồi, nhấc mông lên rồi lại dập xuống.


- A….a - Vy kêu mấy tiếng kéo dài sung sướng, hòa nhịp cùng mấy con ếch đâu đó chắc cũng đang làm tình, cùng dế hay ve gì đó trong vườn, và tiếng cá lóc cá trê thỉnh thoảng lại quẫy ngoài mé sống. Tuần trăng mật đầu khoái lạc đã kéo dài hơn tuần, hơn mười ngày, rồi hơn một tháng rồi mà mỗi ngày Vy lại khám phá ra thêm một tư thế mới đầy sung sướng cho mình.

Thằng Sáng thì khỏi phải lo. Cứ thấy cu cứng lên là đâm vô lia lịa thôi. Vy nằm ngang thì đâm ngang, nằm dọc thì đâm dọc. Trong khoang thuyền vừa chật vừa thấp như vầy thì nằm ép xuống kiểu này là ngon ăn nhứt.

Vy quíu hết cả người, ráng hết sức chồm lên hôn vô miệng Sáng. Thằng nhỏ liền nằm đè xuống luôn, ngực cạ cạ vô đầu vú Vy làm người đàn bà dù đã qua hàng trăm hàng ngàn lần đụ đéo hôn hít vẫn tê rần rần vì một cơn sướng từ đâu đó bốc lên, mông giựt giựt, lồn bóp bóp.

Sáng thấy sắp ra thì vòng tay kẹp chặt cổ Vy, người sát người, chỉ còn bên dưới dập dập cho hết sức. Hai tay Vy không còn sức nữa, rã rời buông chân ra muốn chao đảo đi đâu thì chao đảo. Ráng gượng lái hai gót chân quào vô lưng Sáng kể kềm lại mà thôi.

Con thuyền thường ngày đi trên sóng rất êm. Sáng đã thử giống như người chưa biết gì về sông nước, nhảy thiệt mạnh từ trên bờ xuống góc thuyền, nhưng sàn cũng không hề chìm sâu xuống một bên, hay lắc lư như ca nô một thân. Nhưng mà giờ đây thì không hiểu sao những cú đâm dồn dập của dương vật vô trong họng âm hộ lại làm cho mũi thuyền chúi xuống nước, rung bần bật luôn.

Vy rõ ràng là đang nằm trên giường đệm, nhưng nguyên chiếc giường này lại chao đảo, lắc lư dữ dội cùng sóng nước triều cường đang dâng lên bên ngoài kia. Nằm ở đây mà nghe tiếng sóng đập rầm rầm bên ngoài vỏ, do cỗ máy một nhân lực bên trên kia đang tạo ra, thiệt là vô cùng kỳ quái.

Vy không biết chứ mấy đôi chơi nhau trên xuồng ghe dễ bị lật chìm lắm đó. Vì nhịp đập cứ đều đều như nhau tạo ra lực cộng hưởng khiến sóng dồn ngày càng cao. Nhưng con thuyền này vô cùng chắc chắn và cân bằng nên chỉ tạo ra sóng lớn ra bên ngoài vậy thôi, ai mà lỡ đậu bên cạnh là bị nhấn chìm luôn đó.

Mồ hôi vã ra, kềm lại hết nổi nữa rồi, Sáng bắn tinh trùng xối xả, hai ba đợt liền, rồi nằm phủ phục nguyên như vậy lên người Vy. Cô gái hạnh phúc đón nhận hết từng giọt nhựa sống của người tình rót hết vô bên trong người mình, liếm liếm những giọt mồ hôi mằn mặn trên cổ Sáng, vòng tay vuốt ve đầu cổ lưng thân hình cường tráng đang đè nặng trên người mình, lắng nghe cơn hưng phấn cực đỉnh bên trong mình đang dần dần lắng xuống và nhẹ nhàng trôi ra xa như mấy đám lục bình thơ thẩn ở ngoài kia.


- Mình ra Cần Giờ chơi đi. - Buổi sáng, trời còn chưa thức mà chỉ có đám gà trống đâu đó trong xóm tự nhiên thi nhau gáy vang, thì thằng nhỏ bỗng đề nghị.

Đi thì đi thôi. Túi đồ du lịch lúc nào cũng sẵn trong xe hơi. Tiền thì đầy trong bóp, hết đã có thẻ ngân hàng. Vy thấy có gì đâu mà phải lắc đầu chứ.

Sáng thì khác. Tại lúc nãy nhìn ra ngoài sàn tàu thấy mấy thùng dầu đầy đủ hết, nên tính chuyện đi chơi xa thôi. Lúc đầu tính làm thùng chứa dầu bên dưới sàn, nhưng vậy lại gắn thêm máy bơm, nên nó chỉ đặt một thùng 50 lít ngay bên dưới hôp lái thôi, dẫn ống lên trên thành để bơm xuống. Còn thì cứ chứa trong thùng 20 lít bên ngoài, chứ trên Sài Gòn này không giống dưới miền Tây, bến du thuyền cũng không có cây xăng bơm thẳng xuống, mà dân chơi toàn phải ghé cặp bờ đá mua dầu tuốt bên kia đường vác qua rồi khiêng xuống, vất vả tốn sức, mà không chọn được nơi giá rẻ.

Thấy Vy gật đầu là Sáng chạy luôn vô trong nhà gôm ly chén cùng chai cà phê cùng một bình nước lọc 5L. Tháo dây, đẩy thuyền rồi chạy thẳng ra ngoài cửa Soài Rạp luôn. Trong khoang Vy vẫn ngủ ngon lành, thỉnh thoảng tỉnh giấc nhìn hé ra ngoài cười cười. Sáng chạy chầm chậm cho tiếng máy không làm hỏng giấc ngủ của người tình. Hầm máy được chụp nắp lại, gắn xốp cách âm, còn ống bô zin được nối thêm mấy khúc ra đằng sau, nên thiệt ra nếu có chạy nhanh cũng không gầm rú cho lắm đâu.

Qua khỏi phà Binh Khánh là sông Lòng Tàu rầm rập tàu biển chen với sà lan có những chiếc trọng tải 5-6000 tấn có ca bin đằng mũi để có chất 4-5 hàng công ten nơ cao trên lưng vẫn thấy đường ra vô. Chạy một khúc thì Sáng cho thuyền vô một con lạch rút ngắn được một đoạn nhưng tàu lớn không dám vô vì nước nông và không có phao xanh đỏ đánh dấu luồng lạch. Thấy chị Vy thức dậy thì Sáng mở hộc lấy cái bàn chải mới cho chị ra mé sau đánh răng, xong rồi thì trao tay lái còn mình thì mở cái hộp ngay sau ghế lái ra bật cái bếp ga nhỏ nấu nước sôi pha cà phê.

Vy châm điếu thuốc ngồi làm quen rồi bắt đầu tăng tốc độ. Tính ra lái thuyền còn dễ hơn xe hơi vì không mắc công đạp chân ga chăn thắng gì hết. Chỉ có hai cần gạt. Một là cần số để tới hay lui và về mo chạy không tải. Một là tăng ga. Chỉ vậy thôi. Tay lái thì không phải là vô lăng tròn mà là thanh ngang như xe máy hay mấy chiếc mô tô nước, có trợ lực cho nên khi kéo hết ga là thuyền lướt nhẹ trên dòng nước, mỗi khi vào cua là sóng đập ầm ầm vô hai bờ cảm giác thiệt là yomost luôn. Cà phê thơm để vô cái lỗ trên bàn điều khiển, khiến cho buồng lái ấm cúng như đang ngồi bên cửa sổ trong nhà vậy.

Thằng Sáng đã mua một cái máy tính bảng hàng Tàu dỏm, cài phần mềm định hướng để hiện nguyên cái bản đồ hành trình lên, cùng nhiều thông số cần thiết như giờ thủy triều hay dự báo thời tiết, và kết nối với một cái đầu đo độ sâu. Nhưng đặc biệt nhất là có sẵn hơn 1G nhạc mp3 đủ mọi thể loại, phát ra từ hai cặp loa theo hệ thống stereo dolby nghe không khác gì phòng trà Nguyễn Ánh 9 hết.


Hết đường tắt, chiếc du thyền nhập trở vô dòng tàu thuyền qua lại không ngừng. Dù trên sông phải đi theo tuyến nhưng các chiếc thuyền nhỏ tốc độ cao thoải mái chọn luồng, có thể chạy ngược chiều bên này thoải mái. Sáng nhắc Vy lúc chạy xuôi chiều thì đừng vô sát mấy chiếc tàu lớn quá sẽ bị xoáy nước tự nhiên của bên có quán tính mạnh kéo vô. Lúc này thì Vy lại thích ngắm trên bờ hơn là cảm giác mạnh lúc quanh cua giữa những rặng bần mắm đước và đám cá thòi lòi sợ hãi chạy rầm rập lên bờ, nhất là từ sau khi được Sáng giải thích mấy căn nhà bê tông cao bên đường không phải là khách sạn mà là nhà nuôi yến, cửa sổ nhỏ xíu là mấy cái lỗ cho chim chui ra chui vô, kêu ríu rít. Con đường lộ từ phà Bình Khánh ra đầu mũi Cần Giờ chạy dọc theo bên tay phải, đưa dân cư nghèo mất đất cho Phú Mỹ Hưng dãn bớt ra ngoài này, nhưng nước thì phải mua hoặc hứng mưa, nên có điện nhưng mà cuộc sống vẫn cơ cực lắm.

Chưa đầu hai tiếng đồng hồ là ra tới cửa biển. Sáng cho thuyền tấp vô xã đảo Thạnh An. Chỗ này là điểm đến thường xuyên của các đại gia chơi du thuyền từ Sài Gòn vì có nhiều nhà hàng hải sản, và trên bờ chưa có cây xăng nhưng dưới bến có tàu dầu để tiếp nhiên liệu trước khi quay trở về. Làm thủ tục khai báo biên phòng xong là cho tiền bộ đội để gửi tàu dưới bến luôn, Sáng nắm tay dắt Vy rảo bộ lên chợ ăn sáng rồi vòng vèo đi dạo trên con đường nhỏ hai bên thỉnh thoảng lại có mấy người phụ nữ ngồi lựa tôm khô. Ra ngoài bờ kè chụp hình với cây cầu đá làm cánh tay chắn sóng cho tàu bè về đậu, rồi đi dạo một hồi chán hai người ghé vô một quán ăn trong rừng đước ngồi uống nước, nhìn người ta câu cá ngoài xa xa.

Vậy là chiếc du thuyền Súng Vàng 01 đã có chuyến đi xa đầu tiên, coi như là hạ thủy đi. Nhìn Sáng bây giờ đi bên cạnh Vy không còn cách biệt nữa mà từ dáng vẻ cho tới phong thái đều là như một vị thiếu gia công tử. Một phần cũng là nhờ giao du với mấy anh đại gia mê du thuyền ca nô nên cũng đăng ký học lấy bằng lái để lướt sóng Sài Gòn.

Trên đường về Sáng ghé lại vô chỗ người ta nuôi hàu quanh mấy khúc sông vắng nước cạn là trơ mặt bùn lên. Nhưng không có ai canh để hỏi mua. Nên chạy thêm khúc nữa ghé vô một cái đáy cho Vy coi cho biết. Đáy là một cây cột cắm gần ra tới giữa sông, chỉ chừa lại chút xíu cho tàu bè qua lại thôi. Rồi neo một chiếc ghe mà cũng là nhà ở vô đó. Trên ghe thiết bị quan trọng nhất là một cái máy tời, chạy riêng hoặc ráp trục gắn dây cu-ra vô máy chính để kéo lưới lên. Lúc nước lớn thì bỏ lưới xuống cho tới khi nước chảy ra mạnh thì kéo lên, mỗi ngày hai lần. Bây giờ đúng lúc nước ra thì vợ chồng ông bà già trên ghe kéo đáy lên. Sáng buộc thuyền vô, giúp Vy bước qua rồi phụ ông già kéo lưới.

- Nghề này cực lắm cô chú ơi. - Bà già nói. - Nhưng mà vợ chồng tui ráng mấy năm cũng đủ tiền cho con cái đi học, mua nhà, và cưới vợ đó. - Lưới kéo lên xong thì ông chồng ngồi vấn điếu thuốc rê nghỉ mệt để bà già ngồi lựa tôm cá ra. Cái lưới to bự nặng nhưng kéo lên thì toàn là rác, bao mủ, chai lọ, từ Sài Gòn đổ ra.

- Bữa nay hên là không có chà đó. Chứ mấy khúc cây bự mà dính vô gỡ đuối sức luôn. - Ông già cười góp chuyện. - Hồi trước nghề này được lắm, nhưng mà giờ thì chỉ lai rai thôi. Vợ chồng tui tại ở trên bờ chán xuống dưới này lai rai cho khỏi vướng bận con cái thôi, thương lái qua lại không cần phải ra chợ bán, cũng có đồng ra đồng vô, đủ hết nè. - Ổng chỉ tay vô bên trong khoang thuyền, có đủ chỗ ngủ lẫn các thứ nhu yếu phẩm và TV nữa, không biết là coi truyền hình hay youtube, nhưng mà chắc là chạy đầu DVD. Trên mái cũng có một tấm pin năng lượng mặt trời.

Chia tay ông bà già, Sáng cùng Vy tiếp tục hành trình quay về Sài Gòn, nhưng nước bây giờ đang đổ ra biển, tốc độ của thuyền có nhanh bao nhiêu đi nữa thì cũng phải trừ bớt tốc độ chảy ngược lại của nước, cho nên máy ầm ầm nhưng thuyền thì chạy rì rì như rùa bò vậy.

Nhưng Vy thì không quan tâm tới chuyện tàu bè, mà đang thèm muốn người lái tàu. Lắp tấm kính màu như xe hơi đằng trước, quây bạt kín đằng sau, không gian buồng lái giống như một chiếc xe van làm nhà di động vậy. Ghế lái cũng cao vót lên, mà Sáng thì không cần ngồi trên ghế, đứng ngay giữa thuyền vịn nhẹ tay lái thôi là cũng được. Bạn cứ tưởng tượng như đang lái một chiếc Roll Royce nhưng mà ghế bên cạnh không có, đứng bên đó lái cũng được. Mà chỗ để chân bên đó thì lại là đường chui ra đằng trước, thay vì cỗ máy là một chiếc giường ngủ to bự. Sáng đang đứng còn Vy thì đang quì bên trong đó, quay đầu ra kéo khóa quần Sáng xuống mút sâu vô họng.

Một hồi thì Vy lột quần mình ra, quay ngược trở lại chổng mông đút hĩm mình vô cu Sáng, theo nhịp nhấp nhô của mũi thuyền mà cũng hẩy hẩy cho lồn trùm thiệt khít và sâu vô đầu cặc. Ở ngoài có ai nhìn kỹ thì chỉ thấy thuyền trưởng đứng lái mà thôi, huống hồ chi khúc này không còn tàu bè nào dám vô vì nước đang rút nữa.

Sáng tắp vô ngay một khúc cua, mé bên chảy xiết để chọn một chỗ sâu vài ba mét, với tay lấy sợi dây móc luôn vô cây cột máy rồi quấn vô nhánh bần trên bờ đang vươn dài ra, buộc thuyền không theo công thức nào hết, miễn dính vô chỗ đó cho đừng trôi thôi. Rồi lôi Vy từ bên trong khoang ra. Vẫn cái tư thế chổng mông ra đằng sau như vậy, nhưng bây giờ ôm lấy cái ghế lái, ghị lại cho Sáng dồn dập đâm từ đằng sau tới, nghe hự hự trong cổ họng sướng tới bờ bên kia luôn.

Sau nhiều lần làm tình thì Sáng cũng dần biết được những tư thế nào khiến cho Vy thích nhất, và cũng chịu khó đổi tư thế một hai lần cho đừng ra liền. Nên lúc này thì Sáng rút ra, quay Vy lại, đặt ngồi lên ghế, chân quặp lấy mông mình, rồi lại cho cặc vô trở lại. Đâm từ đằng sau thì có vẻ như là khiến cho đàn bà mau lên đỉnh. Nhưng khi đàn bà lên đỉnh lại muốn được bạn tình ôm từ đằng trước, áp ngực vô vú mình, như lúc này vậy. Vy ngồi trên ghế nhưng ngửa cổ ra, nổi đầy gân xanh, há hốc mồm, thở dồn dập. Mắt mở nhưng như không nhìn thấy gì cả, dồn hết tâm trí cho những cảm nhận đến từ những đầu dây cảm xúc nằm bên dưới kia.

Cứ thế. Sáng cứ dập. Cứ dập. Cứ dập cho tới khi từ đâu đó bên dưới cơ bắp co nén lại bơm hết kho tinh trùng mới sản sinh ra từ sáng tới giờ qua bên kia, ép vô thành tử cung, rồi trào ngược ra ngoài, chảy toong tong vài giọt xuống sàn tàu.


Vy ôm lấy người tình thiệt chặt một hồi lâu.

Rồi Sáng gỡ người Vy ra, mở hộp bếp đặt cái khay sắt lên nướng mấy con tôm tích vàng bự chảng, hồi nãy mua của đôi vợ chồng già kéo đáy. Vy kéo quần lên rồi ngồi qua mé bên này, có cái hộc đựng áo phao mà nắp đậy cũng là ghế ngồi luôn, còn nắp capo máy thì thành một cái bàn nhỏ. Khung cảnh vắng lặng, thuyền đã tắt máy từ lâu, chỉ còn tiếng máy văng vẳng xa xa ngoài sông Lòng Tàu của những con tàu theo triều xuống bơi ra biển cho đỡ tốn nhiên liệu. Bầu trời dần dần tối, chỉ còn cái đèn chớp an toàn trên mái thỉnh thoảng hắt vô đám lá, và ánh lửa từ chiếc lò ga bây giờ đang nấu nồi lẩu với mấy con cá bống cùng trái bần chua vừa ngắt trên cây kia xuống.

Sáng lột vỏ mấy con tôm thẻ bỏ vô chờ tới chín thì vớt ra rồi đổ nước canh vô hai ly mì tomyum Thái Lan. Mé đuôi thuyền có hai chậu đất làm từ thùng dầu cũ cắt đôi úp lại để nước tự thấm từ ngăn dưới lên lâu lâu mới cần tưới một lần, cắm mấy loại rau thơm dễ trồng. Cắt hẹ và hành lá thứ cây nhỏ xíu không hăng thành khúc dài dài, cùng mấy lá quế và ngò gai, bỏ vô, là được hai phần mì năm sao trên du thuyền sông nước. Vy vừa ăn vừa tràn đầy hạnh phúc. Nước hơi đứng là Sáng tháo dây luôn, bật cái đèn pha gắn ở đầu mũi rồi hướng ra sông lớn chạy về. Vy ngồi bên cạnh ngả người vào vai, rồi nằm luôn vô lòng tựa sang cánh tay bên kia, thầm nghĩ lái thuyền thiệt là thích, không qui định ngặt nghèo dây an toàn hay phải căng thẳng tránh xe hai bánh tạt đầu như xe hơi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.