Trở về truyện

Kiều Kiều Sư Nương - Chương 225: Chương 224: Cảnh Thiên

Kiều Kiều Sư Nương

225 Chương 225: Chương 224: Cảnh Thiên

Cửa đại môn của Hương Tạ cư đóng chặt, ngày thường tiếng người ồn ào, cảnh tượng náo nhiệt, nơi này chính là huyết mạch thành Nam, vậy mà lúc này im lặng một cách đáng sợ.

Cảm giác như thời gian đã đổi thay khác trước, Lăng Phong cũng có điểm không tin, đại môn đóng chặt, thậm chí có chút giống như là mọi người đã rời đi, nơi này như đã phát sinh chém, giết, mũi kiếm lưu lại trên vách tường, tảng đá, mặt đất, nơi nào cũng có. Phần nào đó đã liên lụy tới dân chúng, vì thế mà họ đã rời hết đi. Ai cũng không hy vọng mình bị quấn vào chốn giang hồ phân tranh, không may bị giết một cái thì khổ.

Nam Cung Chấn đưa Lăng Phong từ cửa sau tiến vào hậu hoa viên của Hương Tạ Cư, bên trong thanh nhã u tĩnh, hết thảy đều gọn gàng ngăn nắp, chỉ là thần sắc mọi người ở trong không vui, có người còn vẻ mặt băn khoăn. Trong ánh mắt mỗi người đều mờ mịt không biết tương lai sẽ ra sao.

Một tỳ nữ đưa Lăng Phong đến phương viên trong sảnh. Nam Cung Chấn đã bị đưa ra ngoài, điều này là hiển nhiên vì Nam Cung Chấn chỉ là người dẫn khách, người các nàng muốn gặp đó chính là Lăng Phong. "Nam Cung thế tử đến..." Ngay sau tiếng truyền lời của tỳ nữ trong Tạ Hương Cư, Lăng Phong cảm thấy sát khí đến ngột ngạt, tuyệt đối không có gì tốt rồi, đáng sợ là sát khí này khiến người ta cảm thấy ngạt thở vậy. "Thật không ngờ đạo đãi khách ở đây lại tệ như vậy, thôi thì ta về cho đỡ lo lắng vậy" Lăng Phong một chân bước vào đại sảnh, trong miệng cũng không quên trêu chọc nói. "Ngươi biết là sát khí nơi đây nặng nề, mà ngươi còn dám tới" Người nói chính là Bạch Lộ, lời nói chưa dứt thì từ hông rút ra thanh đoản đao. Một bên Nhị đương gia Trầm Nghi Quân cũng đồng thời rút ra một thanh đoản kiếm. Không ai có thể hình dung tốc độ hiện tại của họ. Như một luồng sáng lao thẳng đến chỗ Lăng Phong!

Cả đao lẫn kiếm hợp lại, thành một vẻ đẹp siêu việt, sáng rực lên. Đao khí và kiếm khí cắt qua đại sảnh yên tĩnh, mang theo tiếng xuy xuy rung động của luồng khí. Bỗng dưng tất cả yên tĩnh, nhưng khí kình hữu tăng vô giảm, ngày càng mạnh chứ ko yếu đi. Ngàn vạn quang mang nổ bung như suốt phun trước người Lăng Phong, hai ánh đao và kiếm đặc biệt chói mắt, không phân biệt trước sau hướng về 2 điểm yếu hại ở đầu và ngực Lăng Phong đâm vào.

Trong đại sảnh còn một vài người của Hương Tạ Cư nhưng các nàng đều không kịp phản ứng, đây có nghĩa là dù các nàng ko động thủ cũng có thể đưa Lăng Phong vô chỗ chết, thế đánh lén và tốc độ cũng có thể nói là đắc thủ, nhưng trên đời này thì ai đưa được Lăng Phong vào chỗ chết chứ? (dkm tự sướng vl) Phải biết rằng, đây là đánh lén, một kích toàn lực, đưa đối phương vào chỗ chết.

Lăng Phong mỉm cười, đối diện với quang mang đao kiếm khí, hẳn hơi động, xuất kiếm.

Tốc độ xuất kiếm thật kinh người, mọi người ở tại đó không hiểu hắn có kiếm từ lúc nào, lại ngay sau đó lại chém ra một thức. "Đinh đinh đang đang!" Liên tiếp hang loạt lưới kiếm giao nhau, lóe sáng cả bầu trời. "Oành" Quang kiếm tản mát.

Kiếm khí bắn tung tóe như mưa, cắt tan nát các đồ vật xung quanh, không thứ gì có thể cản được, may mà 2 người có khí kình hộ thể không thì đã bị tan xương nát thịt. "Nam Thiên Nhất Kiếm" Mọi người xung quanh đều kinh hô!

Không ai rõ một chiêu này Lăng Phong như thế nào, chỉ thấy kiếm trong tay hắn chói sáng, kiếm khí tỏa ra bức người!

Đối chiêu Nam Thiên Nhất Kiếm của Lăng Phong chính là Bạch Lộ, đoản đao của nàng nổi danh giang hồ là một đao giết trăm mạng. Nàng cũng biết Lăng Phong giả bất thiện, cho nên mới âm thầm tập kích hắn, thầm nghĩ lăng Phong dù giỏi đến đâu cũng có cực hạn, thể nào cũng không đề phòng, hắn thể nào cũng không có biện pháp mà ra chiêu chống lại. Nàng toàn lực chăm chú, một đao mà chém tới. "Đinh" Vô số điểm sáng, từng mảng bắn xung quanh, kiếm ý cố tình vượt qua mũi đao của Bạch Lộ.

Một cỗ nhu khí nổi lên, nhưng không thể chống lại lực đạo mạnh mẽ của Lăng Phong, kiếm phong chiếu thẳn vào người nàng, kinh mạch đôi tay và tứ chi đã tắc nghẽn, cái cảm giác này chẳng khác nào không còn cảm giác gì để chống đỡ lại nữa!

Bạch Lộ nhất thời hồn phi phách tán, toàn lực đã dùng để bảo vệ kinh mạch, người bay ngược về phía sau, nếu không phải Lăng Phong thủ hạ lưu tình, thì giờ Bạch Lộ đã bị phế đi chiếc đầu và đôi tay.

Lúc này đoản kiếm của Trầm Nghi Quân đã đến sát sườn của Lăng Phong, đâm ngược hướng với hướng đao của Bạch Lộ, Lăng Phong nhảy lên, nhắm thẳng mặt nàng bay tới, kiếm mã hành không, làm người khác run sợ. Trầm Nghi Quân thấy thế đến của Lăng Phong vội vàng thu kiếm để chắn lại!. "Đương!" Từng tiếng vang dữ dội, đoản kiếm của Trần Nghi Quân dù được làm từ tinh thiết nhưng cũng gãy đoạn. Trầm Nghi Quân cũng bị kiếm khí của Lăng Phong gây thương tích, nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, như diều dứt dây rơi thẳng xuống chỗ Phi Nhi, gục ngã trên mặt đất.

Thấy vậy, Ngũ Tiên giáo đệ tử liền từ bốn phương tám hướng lao tới Lăng Phong đánh úp.

Hào quang trường kiếm Lăng Phong tản mát, kiếm khí dày đặc, đệ tử giáo phái bị đánh bay toán loạn, nếu không phải Lăng Phong không vì nghĩ các nàng là nữ nhân thì máu đã nhuộm Ngũ Tiên Giáo. "Các người đón tiếp khách quý như vậy sao" Lăng Phong thu trường kiếm, mỉm cười nhìn đám mỹ nữ ngã trên đất, trong lòng không khỏi đắc ý.

Bạch Lộ nhìn Lăng Phong chằm chằm nói: " Tất cả mọi chuyện là do ngươi làm, hôm nay không giết ngươi, ngũ tiên giáo ta sẽ chết mà không có chỗ chôn" Được ăn cả ngã về không, tay trái của nàng xuất ra mê độc, tay phải xuất ra trường kiếm hướng thẳng ngực Lăng Phong đâm tới.

Còn lại Ngũ Liên giáo tỷ muội đã rất rõ ràng thực lực của lăng Phong, đều muốn ngăn Bạch Lộ lại, nhưng nàng phản ứng quá nhanh, căn bản các nàng không kịp ngăn cản, Bạch Lộ phi thân lao thẳng tới Lăng Phong.

Kiếm kình của Bạch Lộ làm lá rụng bám chặt lấy, khí thế bức người đến ngạt thở, dù kiếm còn cách Lăng Phong một trượng nhưng vẫn cảm thấy kiếm này hung hiểm kinh người. Lăng Phong là trung tâm công kích nên chịu áp lực nhiều nhất.

Trường kiếm chưa tới, nhưng khói mê đã bao vây Lăng Phong từ bốn phía.

Đây chính là 1 kích liều mạng " Vạn Kiếm Quy Tông." Còn cách một chút nữa thôi là kiếm tới, Bạch Lộ vận hết công lực, tốc độ nhanh nhất hướng Lăng Phong mà tới.

Lăng Phong cười lạnh, đối với khói mê căn bản chả là gì. Cổ tay lăng Phong động trường kiếm trên tay nhẹ phất lên đâm tới kiếm của Bạch Lộ. "Đương!" Hai kiếm giao nhau, sóng âm bắn ra tứ phía, màng nhĩ của mọi người xung quanh gần như vỡ tan.

Bạch Lộ mắt thấy trường kiếm gần như đã đánh trúng Lăng Phong, nhưng nhất thời hoa mắt. Lăng Phong vận trường kiếm với tốc độ siêu nhiên, bổ trúng trường kiếm trong tay nàng.

Bạch Lộ lòng biết không ổn, vận khởi thần công, muốn làm cho trường kiếm của Lăng Phong tuột tay, nhưng Lăng Phong kiếm thuật biến hóa vi diệu, tuy là một người chọi trăm người nhưng vẫn dấu giếm một cỗ lực đạo kinh người, đem trường kiếm của nàng trấn bay về sau. Bạch Lộ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục!.

Nên biết rằng cả người nàng đang lao về phía trước, cả kiếm lẫn người đều hướng trước mặt mà xông tới, mà Lăng Phong cũng thật trùng hợp ra tay đúng lúc, khiến cho cả hai người cùng hợp lực lao về một hướng, tạo thành một tia sáng màu trắng bắn thẳng, không gì có thể kháng cự, như bò tót xổng chuồng mang cả hai phóng ra ngoài.

Lăng Phong thừa thế duỗi tay, đem Bạch Lộ chế trụ: "Bạch đại nương, hôm nay ta ko giết ngưoi thì thật đáng tiếc. Ta tới là để giải quyết khó khăn cho các ngươi, nhưng ngươi lại lấy cái chết để đồng quy vu tận với ta…" "Ngươi đừng giả vờ nữa, Ngũ Tiên giáo lâm tới bước đường này, đều là do ngươi gây ra…" Bạch Lộ giãy dụa nói, mình đã bị Lăng Phong chế trụ, căn bản không thể động đậy.

Lăng Phong cười to nói: "Ta xem đầu óc ngươi thật là loại đại hung vô não mà. Ngươi cho rằng giết ta, bọn Ma giáo cùng chính đạo có thể bỏ qua cho các ngươi. Ma giáo lại một lần nữa tương trợ cho Ngũ Tiên Giáo các ngưoi sao? Ngươi giết ta chỉ có thể tăng độ diệt vong của các ngươi, đến lúc đó, tứ đại thế gia cùng khắp thiên hạ võ lâm sẽ không bỏ qua cho đám các ngươi, bọn chúng cái gì cũng làm được" Bạch Lộ tức giận nói: "Hiện tại giết ngươi là một con đường chết, không giết thì cũng chết. Giết ngươi còn được Ma Giáo trợ giúp, có thể đối kháng với danh môn chính phái. Nếu không giết ngươi, chúng ta có thể bị cả hai bên hắc bạch lưỡng đạo đuổi giết.

Lăng Phong nói: "Chẳng lẽ nói hôm nay ngươi giết ta, người của Ma giáo ngày mai sẽ ra mặt ngăn cản danh môn chính phái sao? Ngươi đừng ảo tưởng nữa, bọn Ma giáo kia chúng sẽ không vì các ngươi mà đắc tội với thiên hạ khắp võ lâm. Bọn hắn chỉ vì mỹ nữ, mục tiêu là cho các ngươi lâm vào đường cùng, sau đó đi tìm bọn hắn, rồi bọn hắn lúc đó có thể đùa giỡn, trà đạp các ngươi dưới hạ khố, đối với bọn ngươi muốn làm gì thì làm!" "Đại nương, ta đồng ý với cách nói của Nam Cung thiếu hiệp, người của Ma giáo căn bản không đáng tin, trước có vài tỉ muội của chúng ta rơi vào tay họ, quả thực sống không bằng chết, bọn chúng so với bọn mồm đầy nhân nghĩa chính đạo thì càng tồi tệ hơn" Lăng Phong nhìn lại, hóa ra là thiên hạ đệ nhất danh kĩ Kỷ Nhược Yên đang chậm rãi đi tới, dáng người nàng thật động lòng người, làm cho thế nhân không ai không động tâm. Lăng Phong thấy là nhiệt huyết sôi trào, chẳng quan tâm gì nữa, đem lời trong lòng nói ra: "bạch Lộ, ta cho nàng một cơ hội, ta có thể cứu toàn bộ các nàng, nhưng điều kiện của ta là…!" Bạch Lộ vừa nghe, trong lòng đột nhiên có chút hi vọng, nói: "chỉ cần ngươi có thể cứu ngũ tiên giáo, điều kiện gì ta cũng đáp ứng ngươi" Lăng Phong khí thế hào hùng nói: "Ta muốn các nàng đều làm tiểu thiếp của ta! Ta nói đó chính là Kỷ Nhược Yên ta thích … hắc hắc) "Ngươi... Ngươi cuồng vọng ảo tưởng!" Bạch Lộ nghe xong, không đồng ý mắng Lăng Phong đem nàng đẩy ra nói: "Ta Nam Cung Vũ không phải ngụy quân tử, cũng không phải tiểu nhân. Ta chỉ nói lời trong lòng, dù nàng khinh thường hay có ý nghĩ gì cũng được. Ta có năng lực nên mới đối với các nàng ra yêu cầu. Nếu các nàng không đáp ứng ta cũng không bắt buộc. Kỳ thực các nàng là dạng gì, ở Tạ Hương Cư chẳng khác gì kĩ viện, chuyên phục vụ nam nhâm, so với ta còn xấu xa hơn gấp ngàn vạn lần. "Nam Cung Vũ, ngươi câm mồm!" Bạch Lộ không chịu nổi Lăng Phong lăng nhục, quát lên.

Lăng Phong cười lạnh nói : "Không nói, làm tiểu thiếp của Nam Cung Vũ ta còn thích hơn nhiều, chả lẽ các nàng định sống cuộc sống mãi về sau như vậy? Hoàn lương mới là một hạnh phúc thực sự. Các nàng lo lắng ta không thể thỏa mãn dục vọng của các nàng, các nàng yên tâm thế nào ta cũng làm các nàng lên bờ xuống ruộng, tất cả cùng hạnh phúc và cùng thỏa mãn" "Nam Cung vũ!" Bạch Lộ lại một lần nữa nổi giận.

Lăng Phong nói: "các nàng nghe rồi đấy, nếu không được thì ta xin cáo từ, các nàng tự thu xếp nhé" Nói xong, xoay người tựa như định đi "Nam Cung thiếu hiệp, xin dừng bước!" Kỷ Nhược Yên gọi Lăng Phong lại nói.

Lăng Phong nói: "sao thể? Kỷ cô nương luyến tiếc tác hạ sao?" Kỷ Nhược Yên thản nhiên nói: "Chỉ cần Nam Cung thiếu hiệp có thể làm được hai yêu cầu của chúng ta, tất cả những điều người nói, chúng ta chấp nhận" "Nhược Yên ngươi điên rồi" Bạch Lộ giữ chặt Kỷ Nhược Yên nói: "Nàng không phải người của ngũ tiên giáo không có quyền đàm phán với người khác" Kỷ Nhược Yên vỗ vỗ bàn tay của Bạch Lộ nói : "Đại nương đừng xúc động, người hãy nghe điều kiện của ta đi. Nếu ta nói điều kiện mà các người vẫn phản đối làm tiểu thiếp của hắn, thì tùy hắn rời đi vậy" Lăng Phong cười nói: "Hay, Kỷ cô nương quả hơn người, tại hạ đang chăm chú lắng nghe 2 điều kiện của nàng đây" Ở trong lòng hắn, nghĩ rằng chuyện này có thể thành công thì vui mừng không thôi. Có lẽ chuyện này sẽ thành công thôi, các nàng cuối cùng sẽ thành nữ nhân của ta, tình huống như vậy, điều này là điều nam nhân nào cũng mong muốn…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.