Trở về truyện

Kiều Kiều Sư Nương - Chương 222: Chương 221: Tranh Phong

Kiều Kiều Sư Nương

222 Chương 222: Chương 221: Tranh Phong

doc truyen Danh sách Thể loại

"Duỗi tay sờ nhũ hoa hồng nhuận, nhào nặn trái đào thơm tho thành nhiều hình dạng khác nhau… Lăng Phong tỉnh lại, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái vô cùng, mắt không cần mở mà đã hướng tới người bên cạnh mà sờ soạng. A, sao chả thấy gì thế này, mỹ nhân chạy đâu rồi ta? Lăng Phong chưa từ bỏ ý định, miệng liền hát:"Lưỡng diện hựu tài dương liễu thụ, đương trung tẩu mã hựu hành chu; lưỡng diện bát khai tiểu lộ trung, đương trung kham tháp thái qua bằng..." Rồi lại chuyển người lại, bàn tay vươn ra sờ soạng, không đúng, đâu rồi, chả thấy mẹ gì thế này?

Người đâu rồi? Hà Bích Tú, Từ Tử San, Tống Ngọc Chi ba người đi đâu cả rồi? Chuyện gì xảy ra vậy? Lăng Phong nhớ rõ, đêm qua chơi nhau lên bờ xuống ruộng cơ mà, sao giờ chả thấy ai vậy Một bụng đầy nghi hoặc, Lăng Phong mở hai mắt, trên giường ngoài mình ra thì chả thấy ai. Tại thời điểm đang buồn bực, thì nghe thấy tiếng quát mắng ở ngoài truyền lại thêm tiếng khóc nghẹn ngào. "Ba người các ngươi dám mê hoặc thiếu chủ, xem ta thu thập các ngươi" Nghe thanh âm trách mắng thì đúng là Tần Thục Phân, ngay sau đó chỉ nghe thấy "Bành bạch..." Tiếng roi vọt vang lên, làm các nàng Hà Bích Tú cùng nhau khóc ô ô ...

Nguyên lai tại vì Tần Thục Phân thâý Hà Bích Tú các nàng nhận được sự sủng ái của Lăng Phong trước thì cảm thấy không cam lòng, ngoài việc Lăng Tử Phong là "đứa con" của nàng quan trọng hơn hết hắn là do nàng chính tay mang vào Nam Cung thế gia. Nhưng bây giờ lại không như vậy, Hà Bích Tú các nàng đã cướp đi lang quân của mình, thế thì sao nàng không giận cho được. Sáng nay mượn cớ thúc giục Lăng Phong luyện võ liền tới Thính Vũ Hiên tìm người, không ngờ Tây Môn Đình Đình nói Lăng Phong luyện võ từ hôm qua chưa về. Tần Thục Phân nghe vậy không tin, chạy tới mật thất thì không thấy bóng dáng hắn, liền chạy tới Kim Phượng các. Kết quả nhìn thấy Lăng Phong ôm Hà Bích Tú các nàng lõa lồ hoang dâm vô độ trên giường, mùi trai gái giao hoan nồng nặc, rõ rang đêm qua chiến đấu kịch liệt Tần Thục Phân trong lòng phẫn hận cực độ, liền kéo 3 nàng Hà Bích Tú dậy, không cần hỏi nguyên do cứ thế cầm roi hướng thân thể mềm mại của các nàng đánh tới, làm tam nữ khóc oa oa đau thương nhưng không dám phản kháng. "Các ngươi câu dẫn Thiếu chủ, ta đánh chết ngươi!" Tần Thục Phân hung hăng nói. "Đủ rồi!" Sau đó, Lăng Phong từ trong phòng đi ra, đoạt lấy roi ngựa trong tay Tần Thục Phân, quát: " Sáng sớm nổi điên làm cái gì thế." Nói xong, nhìn thấy Hà Bích Tú các nàng quì trên mặt đất, trên người có những vết roi làm huyết tụ lại trên làn da trắng như tuyết, làm cho người ta thấy cảm giác đau lòng. "Ta phát điên!" Tần Thục Phân ngâm nga một câu, nói : "Các nàng đều là phản nghịch Nam Cung thế gia, nếu ta đem chuyện các nàng cấu kết Nam Cung Tuấn mưu hại vạch trần ra ngoài, các nàng còn thống khổ hơn nổi khổ da thịt, chính là chết một ngàn lần một vạn lần đều được đó." Hà Bích Tú cùng Từ Tử San, Tống Ngọc Chi cũng không dám nói nói, ngược lại nhìn thấy Lăng Phong, vẻ mặt ánh mắt cầu tình. Lăng Phong ra mặt tỏ thái độ, nam nhân đối với chính mình nên tàn nhẫn một chút.

Lăng Phong chịu đựng lửa giận lôi kéo Tần Thục Phân một phen nói: "Thục Phân, ngươi không nên tức giận, người một nhà nên hòa hợp không nên làm khó nhau a..." Kỳ thật hắn muốn cho Thục Phân cơ hội rút lui, hắn không muốn cứ mở miệng là mắng người, dù sao mình cũng không phải người tuyệt tình như vậy "Ta ko tức giận sao? Người cùng 3 nàng hoan lạc, rất sung sướng? Lăng Phong ngươi đừng quên ta mang ngươi vào cái nhà này, ta mới là chính thất phu nhân của ngươi! Ngươi muốn chơi các các nàng, ta ko thèm nói, nhưng có thể vì các nàng mà bỏ bê ta thì ta ko chịu a" Tần Thục Phân hai tay chống nạnh, nước miếng bay loạn mắng lên Lăng Phong tức giận sắc mặt có chút phát tím, bà nương này điên thật rồi, nói cái gì đều nói đi ra, xem ra không trừng trị nàng thì không được ! Hắn tức giận xông lên trước "Ba..." Hắn vung tay tát Tần Thục Phân một bạt tai, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: " Ngươi là chính thất sao? Ngươi cũng không nhìn xem ai mới chính là chủ nhân của cái nhà này, ngươi cũng chưa tới đào hoa đảo,...tính lừa lão tử á! Ngươi là mỡ đưa đến miệng mèo, cùng lắm ngươi chỉ là tình nhân thôi, nếu như ngươi muốn làm chính thất, được hảo hảo nán lại cho ta. Còn nếu không chạy về với Nam Cung Hiên đi! Ta ko cần ngươi, ra đường kiếm mấy con kỹ nữ còn mạnh mẽ hơn ngươi mấy chục lần!

Trên mặt bị lăng phong tát cho 1 phát nóng bỏng, Tần Thục Phân lúc này giật mình sững sờ, rồi đột nhiên như phát điên nhào tới, mắng: "Lăng Phong ngươi đồ vương bát đản, ngươi ỷ mình là Nam Cung thiếu chủ mà giỏi lắm sao, ngươi đừng quên ngươi là giả đó! Lúc trước ngươi tới, không phải ta nói cho ngươi thì ngươi có ngày hôm nay sao? Hiện ngươi có bản lĩnh * gì, ta cho ngươi biết, ngươi làm ta điên lên rồi đấy, ta sẽ cho ngươi giống kết cục của Nam Cung Tuấn" "Ba" lại ăn thêm phát tát nữa, Lăng Phong đẩy tay Tần Thục Phân ra mắng: "con mẹ nó ngươi nói cái gì vậy? Lão tử vốn định cho ngươi cơ hội nhưng ngươi không quí trọng vậy hôm nay lão tử thu thập ngươi cho ngươi biết lão tử lợi hại! Ngươi nghĩ rằng không giả mạo Nam Cung Vũ thì ta chết sao. Nếu không phải ngươi xem ta có thực lực, ngươi lại buông tha 2 phu nhân sao, về điểm này ta là người rõ ràng nhất.

Tần Thục Phân bưng khuân mặt bị đánh sững người, Hà Bích Tú các nàng quỳ trên đất cũng chẳng dám hé 1 câu vì cảnh tượng trước mắt quá sợ hãi, các nàng chưa gặp qua Lăng Phong tức giận như bi giờ "Ngươi, ta xem ngươi thiếu nợ ta…" Lăng Phong ko nói nhiều nữa, đem Tần Thục Phân ôm tới, quẳng thẳng lên giường, tức giận nhìn nàng! "Lăng Phong, ngươi làm gì vậy? Lão nương nói cho ngươi biết, không được chơi ta a… ta sẽ cho ngưoi chết thật khó coi a! Ta muốn tố giác ngươi" Tần Thục Phân lấy tay che trước ngực, có chút khiếp đảm nhìn Lăng Phong, lui người về phía sau, ngoài miệng vẫn lảm nhảm vô nghĩa cho rằng mình lợi hại "Ta kháo, chết đến nơi rồi mà còn cãi à…Ngươi có năng lực gì để giết ta chứ, ta thực sự rất muốn nhìn thấy bộ dạng chết của mình đó a!" Lăng Phong nói xong nhào đến trước mặt nàng, gắt gao khóa tay nàng lại. Tần Thục Phân thấy tia phẫn nộ trong mắt Lăng Phong, một loại tia quang mang điên loạn.

Bản thân Lăng Phong đem toàn bộ cừu hận bị Tần Thục Phân khêu dậy phát tiết như dã thú. "Bá" Một tiếng, Lăng Phong đem quần áo của Tần Thục Phân lột sạch, lộ ra bầu vú cao ngất trắng như tuyết.

Tần Thục Phân chấn động, giọng the thé quát: "Lăng Phong, ngươi muốn làm gì?" "Chơi ngươi" Lăng Phong hung tợn trả lời.

Tần Thục Phân giật mình, vẻ mặt sợ hãi, nàng không tưởng được Lưu Phong dám nói ra những câu này với mình, nàng bị Lăng Phong đằng đằng sát khí dọa cho khiếp vía.

Bất quá nàng chợt tỉnh táo lại ngay, trên mặt xuất hiện một tia dâm loạn phóng đãng không gò bó. Sau đó nàng liền mãnh liệt phản kháng giãy dụa, trong miệng hung tợn mắng: "Hừ, ngươi đừng hòng? Ngươi cho ta là loại đàn bà dễ dãi ư..." Ba ~~" Lăng Phong lại cho nàng một bạt tai, đem đem búi tóc nàng xõa ra, mái tóc dài liền bung ra."Ta xem ngươi mới là cần ăn đòn..." "Ngươi đánh ta, trước đến giờ ngươi chưa bao giờ dám đánh ta, hôm nay ngươi vì này ba tiện nữ nhân đánh ta, ta liều mạng với ngươi..." Tần Thục Phân nói xong, ngọc thủ đánh trúng thân thể Lăng Phong. Nắm tay, phần khuỷu, đầu gối, tứ chi đều thành nàng tiến công vũ khí phẫn nỗ nhằm Lăng Phong lao tới.

Ngươi còn nói, thiên hạ nữ nhân đê tiện đúng là ngươi..." Thấy Tần Thục Phân mắng Hà Bích Tú cùng Từ Tử San, Tống Ngọc Chi, Lăng Phong trong lòng dâng lên một cơn lửa giận!"Mẹ ngươi chứ!" Lời còn chưa dứt, Lăng Phong một phen kéo lấy tóc của nàng, đột ngột một cái tát lên mặt nàng, một tiếng thanh thúy tiếng vang, trên khuân mặt bóng loáng của nàng xuất năm đạo dấu tay.

Tần Thục Phân ngẩn ra, lập tức duỗi chân đá tới,đôi tay tê rần đánh trúng Lăng Phong, nàng cũng là bất cứ giá nào cũng phải giết hắn, trong miệng cuồng khiếu : "Ngươi tên hỗn đản này, ngươi dám đánh ta! Ta, ta giết ngươi..."

Kế tiếp lại càng điên cuồng liên tiếp mắng chửi.

Nhìn thấy đôi môi đỏ tươi của Tần Thục Phân khẽ đóng kẽ mở gian phun ra lời ác độc Lăng Phong giận quá: "Giết ta, tốt, nhìn xem ai có bổn sự hơn..." "Ba! Ba! Ba!" Lăng Phong cho nàng liền một lúc mấy cái tát. Bình thường Lăng phong không bao giờ đánh nữ nhân, nhưng giờ phút này hắn tức thật, hắn không chấp nhận ai khác mắng mình trước mặt nữ nhân của mình, ai cũng ko được.

Tần Thục Phân bị mấy cái tát đến đầu óc choáng váng. Khuân mặt xinh đẹp tràn thống khổ, mồ hôi lạnh ứa ra, nước mắt chảy ra trong suốt . Nhìn Lăng Phong như muốn nuốt hắn vậy, một cỗ ý sợ hãi từ trong lòng dâng lên. Nàng không khỏi há mồm kêu cứu "Người đâu... Cứu..." Nàng không khỏi há mồm kêu cứu "Người đâu... Cứu..." Lăng Phong tay trái đã muốn bóp chặt gương mặt của nàng, làm mấy lời biến thành tiếng vô nghĩa Tần thục phân tay chân bắt đầu đấm đá loạn xạ, nhưng Lăng Phong dùng tay mình dễ ngân cản nàng. Tần Thục Phân đau quá sắc mặt trắng bệch nước mắt chảy ra tí tách.

Lăng Phong cũng không để ý gì tới nước mắt của Tần thục phân , bởi vì ánh mắt của hắn đều bị bầu vú kịch liệt phập phồng của nàng hấp dẫn. Nữ nhân này đúng là một nữ nhân thành thục a, dáng người cong cong, giờ lại gập khúc nhìn trông càng mê ngườii hơn, cơ thể trắng như tuyết, gây cho người thập phần cảm giác mãnh liệt! Tần thục phân đấm đá loạn xạ, làm 2 trái song phong như đang rung rung quyến rũ nhìn trông thật độc đáo. "Hắc hắc, con tiện nhân này, ngươi hiện giờ nhất định rất ngứa ở hạ thể đúng không? Hảo, hôm nay ta sẽ hảo hảo bình tĩnh, đâu khắc có đó > ) Lăng Phong cười cười tìm một sợ dây thừng, nhìn Tần Thục Phân nói.

Tần Thục Phân lúc này mới được lỏng người, giờ này nhìn thấy Lăng Phong trong tay cầm dây thừng thì sợ hãi nói: "Lăng Phong, ngươi đừng xằng bậy! Ta, ta kêu người!" Lăng Phong đột ngột nhào tới, đem tần thục phân trói nghiến lại: "Kêu người, Lão Tử đem lông ở hạ thể ngươi nhổ sạch nhét vào trên miệng..." "Có ai không, cứu mạng..." Tần thục phân giãy dụa kêu lên, hoàn toàn đã không có như vừa rồi đấm đã loạn xạ. "Ba ~~" lại là một cái vang dội cái tát, Lăng Phong thật đúng là đem quần áo nàng xé ra rồi nhét vào trong miệng ả. làm cho Tần thục phân sợ hãi không thôi, ả hoảng sợ nhìn Lăng Phong.

Hà Bích Tú từ phòng đi ra, đối với Lăng Phong khuyên giải nói: "Chủ nhân, Nhị tỷ không phải cố ý đánh ta, hay ngươi thả nàng đi, đừng làm ra cơ sự như vậy!" Hà Bích Tú tâm trạng lo lắng vô cùng, vạn nhất vì đắc tội với Tần Thục Phân, ngày sau đúng là chết không toàn thây mất, bất kể thế nào mà nói, mình cũng mang tội, nhược điểm này lại do Tần Thục Phân nắm thế mới chế@ Lăng Phong tựa hồ như điếc, chỉ lo trói Tần Thục Phân. Chỉ sau một hồi, hắn đã đem nàng trói gô lại. Đem song nhũ của nàng lòi ra ngoài nhìn phi thường dâm đãng "Ô ô ~~" Tần thục phân miệng bị nhét vải, hoảng sợ nhìn Lăng Phong, trong ánh mắt lộ vẻ kích động không biết phải làm thế nào.

Lăng Phong nhìn thấy Tần Thục Phân nhúc nhích không nổi nữa mới duỗi tay vuốt ve vùng hạ thể của nàng và hạ thấp giọng nói" nói gì vậy? có phải càng lúc càng ngứa đúng không? Được rồi ca ca sẽ cho ngưoi thỏa mái nhé! Nữ nhân bình thường mà phát điên thì phải nói rất ngứa… Nói, ngươi có phải thấy ta chơi mấy người kia nhiều rồi ghen không, cho nên phát điên đúng ko? Tần Thục Phân trước kia chúng ta cũng có đoạn thời gian vui vẻ nhưng quá ngắn, hôm nay ta bảo ngươi nghe lời nhưng ngươi lại cưỡng lại, ngươi hiện tại phải làm nữ nô cho ta biết ko? Ta không muốn gọi người là nữ nô, hơn nữa ta sẽ tháo băng trên miệng ngươi, nhưng ngươi không được kêu to, bằng không ta sẽ dùng cái gì thật kinh khủng để nhét vào miệng ngươi…rõ chưa?

Tần thục phân rưng rưng gật đầu, Lăng Phong lúc này mới rút rẻ trong miệng nàng ra. "Lăng Lang, ngươi đừng làm bậy a! Ta, ta sở dĩ như vậy là..là.. không muốn ngươi chỉ thích các nàng mà không ý đến ta ! Ta không cam lòng ! "" Tần thục phân rõ ràng sợ, ngay cả nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, ăn nói khép nép cầu khẩn Lăng Phong. "Là sao? Ta xem ngươi hôm nay thần kinh phát tác,không cho ta mặt mũi, sau này nghĩ lại tưởng ta sợ ngươi?

Lăng Phong dùng song chưởng nắm chắc lấy sợi dây làm cho song nhũ lòi ra co dãn kinh người. Cặp vú mềm mại tí nữa tuột khỏi tay hắn. Lăng Phong liền tăng lực đạo để nắm chắc hai trái đào, đưa đi đẩy lại, làm 2 trái đào bị kéo dài ra ( Má ơi kinh dị vl) "Ân" Tần Thục Phân thậm chí không có nửa điểm khống chế mà lại có vẻ dâm đãng chờ đợi rên rỉ Cảm nhận được tiếng thở dốc của nàng, Lăng Phong cười nói" đều là nữ nhân cả thôi, đúng là như vậy…" Tần Thục Phân sắc mặt ngày càng bị lay động, ngoài miệng phát tiếng rên rỉ thở dốc vạch trần bộ mặt dâm đãng Lăng phong không thể tự chủ nổi nữa, hắn dùng sức vuốt ve trước ngực nàng. Mười đầu nói tay nhào nặn, xoa nắn liên tục, biến nó thành nhiều hình dạng khác nhau. Sau đó cúi xuống hôn hút, lấy lưỡi liếm liếm 2 hạt đậu hồng, quả thật là mỹ vị, thơm tho vô cùng.

Tần Thục Phân thở dốc thành tiếng lơn, Lăng Phong chú nhìn bầu ngực mềm mại của nàng đang căng cứng lên vì sướng, u cốc nàng ướt át diễm lệ chảy đầy dịch nhờn, thân thể đỏ hồng thành thục diễm lệ vô cùng.

Đột nhiên, Tần Thục Phân thân thể run lên, hai gò má đỏ bừng, mặt cười lộ ra biểt tình kì quái, ngượng ngùng làm hai chân trắng quận tròn vào nhau. Lăng Phong trong lòng kì quái, ánh mắt nhìn về phía u cốc của nàng,, nhất thời cũng giật mình… Chỉ thấy một cỗ dịch thể trong suốt như suối ngọt ngào chảy ra, mật dịch ngọt ngào vô cùng, không ngờ được nàng khoái cảm tới mức tiết thân. "Ha! Nhìn Lão Tử hôm nay như thế nào thỏa mãn ngươi..." Lăng Phong hét lớn một tiếng, làm cho Tần thục phân đẩy theo như ngã xuống giường! "A ~~" cùng "Hì hì" một tiếng, hoà lẫn, Tần Thục Phân khóe miệng lập tức mở to, hai mắt trắng dã.

Ha Ha Ha…Tần Thục Phân, ngươi thật là dâm đãng. Lão tử hôm nay chơi ngươi cho ngươi biết thế nào là lễ độ. Ngươi đánh nữ nhân của ta, ngươi hung hăng càn quấy, ngươi không biết trời cao đất rộng..." Lăng Phong hưng phấn, dùng sức kéo ra rút vào ở hạ thể của nàng, điên cuồng không thôi.

Hà Bích Tú các nàng thấy mà sợ hãi, Lăng Phong không nghỉ dù chỉ một giây, người hắn đầm đìa mồ hôi, người Tần Thục Phân thì đầy nước sướng thơm mát, thật là sướng quá đi thôi… Tần Thục Phân rên rỉ kinh người, khi thì thở dốc, khi thì ngân nga, cái miệng xinh xắn không ngừng kêu "A..á…" "Tiện nữ nhân, gọi ta chủ nhân!" Lăng Phong hưng phấn lau mồ hôi, đối Tần thục phân kêu lên.

Tần Thục Phân sướng quá đầu óc trống rỗng, kỳ thật nàng căn bản không muốn ly khai Lăng Phong. Chính vì Hà Bích Tú các nàng cướp hắn, nên nàng mới tức giận, nhưng biết Lăng Phong không thể thiếu nữ nhân nên liền mơ hồ kêu lên dâm đãng "Chủ nhân, tha cho ta đi mà" A A A Hắc hắc, nói 'Chủ nhân, nô tì sau này nhất định nghe lời người!' " Lăng Phong vui vẻ lên, càng thêm dùng sức nói.

Tần Thục Phân nhíu mày, cong người lên chỉnh thân thể đau đớn nói: "Chủ nhân, nô tì sau này, sau này nhất định ai ya nghe lời! Van cầu ngài tha nô tì đi !" Lăng Phong ha ha cười, nhanh hơn động tác, thỏa mãn nói: "Quả nhiên là hảo nữ nô, ngươi đã nghe lời , ta đây cũng nên cho ngươi vui tới cực điểm mới phải! Ngươi hảo hảo hưởng thụ, ta đây sẽ đưa ngươi lên mây!" Tần Thục Phân người bị nhấp liên tục, miệng không ngừng rên la, hạ thể chảy mật dịch ròng ròng "nhìn ngươi sau này có dám không nghe lời nữa không, còn dám giương oai ko…" Lăng Phong thô bạo hô to, dùng sức mà nhấp liên tục vào u cốc của Tần Thục Phân như muốn tàn phá nó.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.