Trở về truyện

Kẻ Bất Tử (Outcast 2) - Chương 87

Kẻ Bất Tử (Outcast 2)

87 Chương 87

Melen đã thủ dâm bằng lỗ hậu nhiều đến mức khiến nó trở nên khá lỏng lẻo cho dù cậu đã đặt cả cánh tay vào trong đó. Mặc dù có thể khôi phục lại trạng thái ban đầu của nó, tuy nhiên chắc hẳn cô ta thích như thế này hơn. 

"Tôi cảm thấy cô thật dâm dục khi có thể đi lại trong học viện với một cái lỗ hậu luôn mở như thế này đấy." 

Sau cú sốc vì bị thụt cả cánh tay vào lỗ hậu, Melen cố gắng lấy lại được ý thức, cô ta mỉm cười đáp lại bằng một giọng run rẩy.

"Vậy ngài… có thích không… thưa chủ nhân của em...?♡"

"Cô hỏi một điều thật thừa thãi đấy Melen à. Nếu tôi không thích thì sao có thể làm chuyện này với cô chứ."

"Ahiiiiiiiiii!!?♡"

Tay cậu đẩy sâu hơn vào cái lỗ hậu nóng hổi ướt át của của Melen. Nó đã dễ dàng nuốt chửng cả khủy tay cậu. Cô ta rên lên một cách sung sướng như một con thú, cong người lên như một con tôm rồi co giật. 

"Có vẻ như con giun mà tôi cho cô đã làm khá tốt việc của mình nhỉ. Ruột và trực tràng cô hoàn toàn sạch sẽ ngay cả khi tôi tiến sâu vào như thế."


Con sâu của cậu đã ăn hết mọi chất thải, vì vậy sẽ không có thứ gì bẩn thỉu có thể thoát ra ngoài. Nhờ đó mà Melen có thể ung dung mang cái vòng hậu môn này khi đi lại trong học viện. 

Khi bị rút cánh tay khỏi lỗ hậu, Melen tỏ ra hụt hẫng, tiếp tục lắc mông mời gọi cậu.

"Ah...♡ Xin hãy tiếp tục thông đít em bằng cái dương vật to lớn của ngài đi ạ...♡ Em thật sự không thể chịu nổi nữa...♡"

"Thật khó tin một hiệu trưởng của một học viện lớn lại có thể nói ra những điều dâm dục như vậy. Phải trừng phạt thôi nhỉ."

Đôi mắt của Melen thể hiện rõ sự thèm khát khi nhìn thấy con quái vật trong quần cậu chui ra. Cô ta lại một lần nữa thét lên, thè lưỡi ra rồi làm một biểu cảm tràn ngập sung sướng khi bị cậu đẩy lút cán vào lỗ hậu.

"Hiiiiiiiiiii!!?♡ Sướng chết quá đi!!!♡ Dương vật của ngài sẽ xé rách lỗ đít của em mất!!!♡"

"Melen, cái miệng hư hỏng của cô bắt đầu khiến tôi đau đầu rồi đấy. Dù có sướng đến mấy thì cũng phải kiềm chế một chút đi."

Nhưng cuộc vui vừa mới bắt đầu được một lúc thì phòng có tiếng gõ cửa. Cậu cảm thấy khó chịu vì bị gián đoạn, nhưng có lẽ người khó chịu nhất chính là Melen. Mặc dù muốn tiếp tục, tuy nhiên cô ta vẫn đặt công việc lên hàng đầu. Chỉnh lại váy áo, buộc lại tóc cô ta đứng dậy khỏi ghế. 


"Ah… chết tiệt thật… giờ này còn ai tới đây nữa vậy…? Xin lỗi cậu nhé… có lẽ tôi phải ra xem là ai…"

Thái độ của và cách xưng hô của Melen quay ngoắt một trăm tám mươi độ. Từ một người phụ nữ dâm đãng khi ở trước mặt cậu, cô ta ngay lập tức lại có thể trở về là một hiệu trưởng mẫu mực khi bàn về công việc. 

"Không sao, nếu đó là vì công việc thì cô cứ làm đi. Tôi sẽ sử dụng ma pháp để ẩn thân tạm thời vậy."

Nói rồi cậu mở ra một không gian gương, nơi tồn tại giống như ảnh phản chiếu của thế giới thực. Đứng trong không gian gương, sự tồn tại của cậu biến mất khỏi thế giới thực theo đúng nghĩa đen, đồng thời cũng có thể quan sát tất cả những gì đang xảy ra ngoài thế giới thực. 

Khi Melen mở cửa, từ bên ngoài bước vào là hai cha con nhà Maxwell. Cliff bước vào cùng cha hắn với một thái độ tự tin trên khuôn mặt. 

"Đ-đại bá tước!?"

Melen tỏ ra lúng túng khi thấy ông ta đến. Ông ta ngồi vào ghế, chống chiếc gậy nạm đá quý của mình xuống sàn. 


"Sao ngươi lại ngạc nhiên khi thấy ta tới đây vậy? Người làm điều gì có lỗi với ta mà à mà phải sợ? À đúng rồi ta quên mất đấy~"

Tên Cliff thì vắt chân lên bàn tỏ thái độ vô lễ hống hách của mình. 

"Cha em tới rồi mà chị không biết mang trà quý ra mà tiếp đãi sao?"

Mặc dù bị đè ép bằng lời nói như vậy, nhưng Melen đã nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh của mình. Cô ta nhanh chóng pha trà rồi rót nước mời hai cha con nhà hắn. 

"Xin hỏi đại bá tước hôm nay đích thân đến đây là vì chuyện gì vậy?"

Tên đại bá tước gõ cây gậy xuống đất một lần nữa, vuốt bộ râu gớm ghiếc của lão. 

"Melen à Melen, lần trước cô cùng thằng dân đen kia làm mất mặt ta còn chưa đủ sao? Những kẻ khiến ta không hài lòng đều xuống địa ngục hết rồi. Vì con trai yêu quý của ta, nên ngươi mới chưa phải gặp thằng dân đen kia dưới địa ngục đấy. Ngươi không nghĩ phải cảm ơn nó bằng cách trở thành vợ lẽ sao? Ngươi cho dù có chút nhan sắc thì cũng quá tuổi lấy chồng rồi, trở thành vợ lẽ của con trai ta là vinh hạnh lớn của ngươi và gia tộc ngươi đấy."

(Tác: Melen 28 nên được coi là quá tuổi lấy chồng lâu rồi :v)

Melen tiếp tục rót trà cho hai cha con nhà Maxwell, điềm tĩnh đáp lại. 

"Thưa ngài tôi đã không còn dính líu với gia tộc của mình nữa, cũng không còn nghĩa vụ cống hiến cho gia tộc. Cho dù có người đó hay không thì tôi cũng sẽ từ bỏ hôn ước này. Xin ngài đừng làm khó tôi nữa."

Ciff ung dung cầm tách trà lên uống rồi mỉm cười. 

"Đúng vậy, cha đừng có làm khó chị ấy như vậy chứ. Melen, em thực sự rất thích chị. Em có thể cho chị mọi thứ chị muốn. Ở ngoài kia có rất nhiều người phụ nữ khác cũng muốn được như chị lắm đấy có biết không?."


"Tôi không hề có chút tình cảm nào với cậu cả, mong cậu về cho!"

Hắn chợt nắm lấy cổ tay Melen khiến cô ta giật mình mà làm rơi tách trà xuống đất. 

"Sao chị lại có thể làm thế với em chứ Melen! Thằng dân đen đã chết kia thì có gì hơn em hả? Hả!? Chị phải thuộc về em!!! Nếu hôm nay chị không chịu đồng ý thì đừng có trách em!!!"

Cũng đã đến lúc cậu cần can thiệp khi mọi thứ bắt đầu trở nên căng thẳng. Bước ra từ không gian gương, cậu chậm rãi tiếp cận hai cha con nhà Maxwell từ phía sau. 

"Ồ, có vẻ như hai người tưởng tôi đã chết hả? Người phụ nữ của tôi mà các người cũng dám cướp sao?"

Nghe thấy giọng cậu, mặt bọn chúng trắng bệch như nhìn thấy ma, nhảy khỏi ghế, vội vã quay đầu lại.

"C-Cái gì!? T-tại sao ngươi lại còn sống!?"

"M-ma, có ma!!!"

(Tác: Cho những ai đã quên cốt truyện thì cha thằng Cliff này đã cho thuê sát thủ Lily đến giết main. Cơ mà e nó thất bại, lại còn bị nện tung *** rồi mà bọn này chưa biết.)

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.