67 Chương 67
Cậu tỏa ra toàn bộ ma lực ra bên ngoài khiến cho kết giới của chúng trở nên sáng chói.
"C-Chuyện gì đang xảy ra vậy!!? Aaaaaaaaa!!!" x3,14
Vì hấp thụ ma lực của cậu, cơ thể của đám pháp sư nhà thờ bắt đầu xuất hiện sự biến dị. Cơ thể của chúng phồng lên một cách bất thường rồi nổ tung đồng loạt như một màn pháo hoa máu. Kết giới dần mờ đi bà biến mất khi toàn bộ chúng chết, chỉ còn lại đám kị sĩ thánh đứng ở phía trước. Sự hoang mang cực độ khiến hàng ngũ bắt đầu tan rã. Một vài trong số chúng hoảng loạn chạy đi.
"Các ngươi chạy đi đâu khi còn chưa trả giá cho những người các ngươi đã giết? Các ngươi sẽ phải cảm nhận sự sợ hãi và tuyệt vọng mà những người vô tội đã cảm nhận đã chết dưới đôi tay tàn độc của mình."
Cậu dậm một chân xuống trọng lực xung quanh hoàn toàn biến mất khiến những tên kỵ sĩ thánh lơ lửng trên không trung.
"Hãy từ từ mà cảm nhận nhé."
Trọng lực nhanh chóng được gia tăng gấp nhiều lần khiến chúng rơi xuống đất với tốc độ cao. Một vài kẻ trong số chúng ngay lập tức gãy tay chân, một vài kẻ thì gãy cổ. Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó. Một lần nữa cậu tiếp tục hủy bỏ trọng lực rồi gia tăng trọng lực, cứ như vậy mọi thứ lặp đi lặp lại nhiều lần cho đến khi không còn nghe thấy tiếng hét tuyệt vọng nào nữa.
Toàn bộ đội quân nhà thờ được cử đến một lần nữa bị xóa sổ, chỉ còn Lily, tên đại tư tế và Athur không bị ảnh hưởng bởi trọng lực.
"G-giết! Giết thứ quái vật đó nhanh lên! Nhà thờ sẽ ban thưởng cho ngươi bất cứ thứ gì ngươi muốn! Sức mạnh, tiền tài, quyền lực! Thứ gì cũng được hết!"
"K-không được! Hắn đã chặn được đòn mạnh nhất của tôi! Tôi không muốn chết sớm vậy đâu!!!"
Arthur run rẩy sợ hãi khi chứng kiến một phần nhỏ sức mạnh của cậu. Kéo lê lưỡi hái tử thần trên mặt đất, cậu từ từ bước đến gần hắn.
"Anh hùng đây ư? Ngươi còn chẳng có tư cách để được gọi là anh hùng. Nợ máu phải trả máu, trở thành quỷ dữ thì phải bán linh hồn cho địa ngục."
Hắn sợ hãi giương mũi kiếm về phía cậu trong khi lùi dần về phía sau. Tên đại tư tế béo tròn bị hắn đẩy ngã, hắn cũng bị vấp rồi ngã xuống.
"T-tránh xa tao ra!!! T-tao có thánh khí đó!!!"
"Quái vật, quái vật! Ai cứu ta với!!!"
Cậu vẫn lặng lẽ tiến về phía chúng với cây lưỡi hái kéo lê trên mặt đất. Quá quẫn trí, Arthur đứng dậy, hét lên rồi đâm kiếm thẳng về phía cậu.
"Tao sẽ liều mạng với mày!!!"
Cậu giữ chặt lưỡi kiếm bằng tay không. Bàn tay cậu nhanh chóng rướm máu. Hắn cố gắng để rút kiếm ra nhưng chuyện đó sẽ chẳng bao giờ có thể xảy ra.
Những tiếng nứt gãy bắt đầu xuất hiện trên sống kiếm rồi lan ra toàn bộ. Không thể chịu nổi lực tay cậu thêm nữa, nó vỡ vụn thành từng mảnh trước mắt hắn.
"K-không thể nào… Ta là kẻ được chọn… Ta không thể chết…"
"Những tên anh hùng thường luôn nói những câu vô nghĩa như vậy."
Lưỡi hái của cậu cắt xuyên qua cơ thể Arthur, hắn gục ngã xuống đất bằng hai đầu gối với đôi mắt vô hồn, cơ thể dần tan biến thành những hạt bụi nhỏ. Tên đại tư tế vừa kịp bỏ chạy vài bước, thì bị cầu ma lực của câu bắn xuyên qua đầu. Xung quanh cậu là một khung cảnh tàn sát đẫm máu.
Ousa sẽ không thể dọn dẹp sạch đống hổ lốn này, nếu có thì cũng tốn một số tiền khổng lồ. Nghĩ vậy, cậu búng tay. Toàn bộ những cái xác và máu biến mất. Những cái xác bị cậu dọn dẹp đều bị ném vào chiều không gian thứ nguyên.
Từ lúc nào Lily ôm cậu từ phía sau. Cô ta nói lời cảm ơn đến cậu với một giọng nghẹn ngào.
"Cảm ơn ngài… cảm ơn ngài vì đã trả lại công bằng cho cha mẹ của tôi…"
Cậu quay đầu lại rồi xoa đầu Lily.
"Rất tiếc là hiện giờ tôi chưa thể khiến hệ thống nhà thờ sụp đổ. Còn rất nhiều con dân vẫn đang mù quáng tin tưởng vào nhà thờ. Vì vậy khi nó sụp đổ, sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra, cô hiểu chứ? Nhưng khi đến lúc, thôi sẽ thanh trừng toàn bộ bọn chúng."
"Tôi hiểu thưa ngài…"
Cậu gửi lời cảnh cáo tiếp theo đến nhà thờ. Trong một khoảng thời gian dài, bọn chúng sẽ không dám động tới cậu thêm lần nào nữa.
_______________________________
Việc giải thích đầu đuôi câu chuyện cho Ousa chiếm mất một khoảng thời gian dài của cậu. Ousa chỉ biết thở dài rồi nói rằng cậu có thể làm điều gì cậu thích, miễn là nó không ảnh hưởng đến việc làm ăn của cô ta.
Vì chưa muốn có ngày Alice biết rằng cậu thường hay ngủ với mẹ cô ấy, cậu đã nói với Ousa rằng sẽ ngủ riêng một phòng. Ousa đã phản đối rất mãnh liệt cho đến khi cậu đồng ý rằng mỗi ngày đều sẽ ngủ với cô ta một lần. Đến đêm muộn, khi mà Ousa đã nằm trên giường với cái bụng phình to vì tinh dịch cậu mới có thể trở về phòng.
Sau khi cậu giúp Lily giết kẻ đã sát hại cha mẹ năm năm về trước, cô ta bắt đầu làm những điều khó tin để thể hiện sự phục tùng tuyệt đối trước cậu.
Lily tự xích cổ mình vào chân giường rồi bò bằng bốn chân dưới mặt đất như một con thú nuôi. Cô ta không mặc gì trong hình dạng hồ ly, cố gắng chổng mông lên cao, phô bày âm đạo ướt nhẹp dâm thủy cho cậu thấy.
Sau mỗi cuộc làm tình, Lily đều cho tinh dịch của cậu trong âm đạo và hậu môn ra cái bát cho thú nuôi đặt ở góc phòng rồi ăn nó. Cô ta đã ăn tinh dịch của cậu thay thức ăn trong vòng một tuần liền.
"Này Lily, nếu cô cứ ăn mãi thứ đó sẽ bị bệnh đấy."