Trở về truyện

Kẻ Bất Tử (Outcast 2) - Chương 71

Kẻ Bất Tử (Outcast 2)

71 Chương 71

Với sự sung sướng khi bị một cái dương vật khổng lồ đút vào từ phía sau, Files đã không còn đủ khả năng để trả lời lại câu hỏi của Kaan. Không nhận được sự hồi đáp từ cô bạn thanh mai trúc mã, hắn cuối cùng cũng phải bỏ cuộc.

"Này Files, ngày mai tớ sẽ lại đến khi cậu hết giận. Lúc đó hãy đi cùng tớ đến nhà hàng sang trọng nhất ở trong làng, tớ sẽ đãi cậu những món bánh ngọt mà cậu vẫn thường thích ăn nhé."

Cậu đẩy dương vật vào trong Files mạnh đến mức nó thậm chí nó đã nhấc bổng cơ thể cô nàng lên khỏi mặt đất. Càng cố cử động thì càng bị dương vật đâm sâu hơn. Thậm chí bụng của cô nàng trở nên biến dạng. Âm đạo của cô nàng liên tục co giật từng hồi, siết chặt lấy dương vật cậu một cách tham lam.

Kaan đã lặng lẽ bỏ về mà không hề biết rằng, người bạn thanh mai trúc mã của hắn đang bị một tên đàn ông khác chơi sướng đến mức tiểu ra sàn.

______________________________

Kaan được mạnh danh là thiên tài từ nhỏ. Hắn có năng khiếu đặc biệt về thể chất để trở thành một thể lực sư. Hắn luôn đập nhừ tử cho bất cứ tên đực rựa nào dám có ý đồ với cô ấy.

Đã hai năm kể từ khi Kaan đi thực hiện các nhiệm vụ khó khăn ở tiền quyến, ngăn chặn việc ma thú xâm lăng vào lãnh thổ của vương quốc. Hắn cuối cùng cũng đã lập được những chiến công hiển hách, trở thành một mạo hiểm giả hạng S được tất cả mọi người kính nể.

Là một mạo hiểm giả hạng S, nên nói về tiền hắn chẳng bao giờ thiếu. Trợ cấp hàng tháng của một mạo hiểm giả hạng S có thể mua được một căn biệt thự nếu hắn thích. Chưa kể, hắn chính là con của trưởng làng.


Vì vậy mà hắn hoàn toàn có thể khẳng định, không cô gái nào trong ngôi làng này không chết mê mệt vì gia thế và tiền bạc và tài năng của hắn.

Mặc dù có hàng tá sự lựa chọn, nhưng chỉ có một mình Files, cô gái xinh đẹp nhất làng, đồng thời là bạn thanh mai trúc mã mới có thể lọt vào mắt hắn.

Kể từ khi về làng đến giờ đã được hai hôm, nhưng hắn lại có cảm giác rằng Files đang cô giữ khoảng cách với hắn. Cũng phải thôi, vì hắn đã đi vắng đến tận hai năm. Điều đó khiến tình cảm của cô ấy với hắn nhạt đi. Chuyện đó, hắn hoàn toàn có thể bù đắp từ từ lại được, chỉ cần kiên trì mà thôi.

Sau khi Files bỏ về vào ngày hôm qua, kể từ sáng sớm hắn lại mò tới nhà Files một lần nữa với một thái độ tự tin.

Khi đến nơi, hắn thấy Files đang đan lưới bên ngoài hiên nhà. Nhưng cạnh có còn có sự hiện diện của một gã đàn ông khác. Tên đó đang ngồi học đan lưới, vừa nhìn cô gái của hắn.

Files đã từng nói rằng cô ấy đã có người trong lòng, chẳng lẽ là tên đó? Nghĩ đến điều đó khiến hắn tức sôi máu. Tuy nhiên hắn không thể biểu lộ ra điều đó vì Files vẫn còn đang ở đây.

Bình tĩnh lại, hắn nhìn quần áo mà tên đó mặc. Đó là loại quần áo của thường dân nghèo nàn không có một chút họa tiết nào. Trên người cũng không có nổi một chiếc ma cụ.

Tên đó không hề xứng đáng với Files, cô ấy sẽ nhận ra điều đó sớm thôi. Hắn sẽ khiến tên đó bị sỉ nhục đến mức phải tự chia tay với Files. Nghĩ vậy, trên khuôn mặt hắn hiện ra một nụ cười xảo quyệt.


"Chào buổi sáng Files! Cậu đang làm gì thế?"

Nhận ra sự có mặt của cậu, Files nhìn lên rồi nhẹ nhàng nói.

"Tôi đang đan lưới, cậu cũng nhìn thấy mà."

"Hôm nay tớ đến đây như đã hứa, để mời cậu ăn bữa sáng tại nhà hàng sang trọng nhất trong thành phố này. Sao nào, cậu hết giận tớ rồi phải không?"

Files mỉm cười, điều đó khiến hắn dám chắc rằng cô ấy không còn giận hắn nữa. Không người con gái nào có thể từ chối lời mời của hắn cả. Khi hắn vừa liếc mắt cười đểu tên đó, thì Files bỗng nói.

"Nếu như cậu có thể cho bạn của tôi đi cùng thì tôi sẽ đi."

Tên đó đáp lại hắn bằng một ánh mắt bình thản, thậm chí không hề có chút giao động nào khi bị khiêu khích.


"Có vẻ cậu không để ý đến tôi, nhưng tôi là Yuko, bạn cùng lớp với Files."

Một loạt kế hoạch làm bẽ mặt tên đó dần hiện ra trong đầu hắn. Việc cho tên đó đi cũng lại là điểm thuận lợi cho cậu. Sự quê mùa của tên đó sẽ là bàn đạp thể hiện sự cuốn hút của hắn trong mắt Files.

"Ồ, ra cậu là bạn học của Files hả? Chắc cậu chưa ăn nhà hàng bao giờ nhỉ? Nếu có gì không hiểu thì cứ hỏi tôi nhé. Hahahaha!!!"

"Nhờ cậu giúp đỡ."

Dù cho bị hắn sỉ nhục đến như vậy, nhưng sắc mặt của tên này vẫn không hề thay đổi dù chỉ một chút. Điệu bộ và giọng nói bình thản của tên đó thực khiến hắn cảm thấy bất an đến kỳ lạ. Giống như đang khinh thường hắn vậy. Có lẽ là do hắn đã nghĩ quá, tên đó nghèo rớt như vậy thì làm sao có thể hơn hắn ở điểm nào được chứ?

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.