Trở về truyện

Kẻ Bất Tử (Outcast 2) - Chương 26: Áp Đảo

Kẻ Bất Tử (Outcast 2)

26 Chương 26: áp đảo

Bước xuống tầng mười, toàn bộ học viên đều cảm nhận được cái lạnh sởn gai ốc khi đi sâu vào trong. Làn sương màu đen bao phủ toàn bộ tầng là nguyên nhân của việc mana trong không gian tích tụ lại quá đậm đặc, ứ đọng lâu ngày dẫn đến sự biến chất. 

"Files, phòng thủ đi."

"Vâng thưa ngài."

Files gật đầu, nhanh chóng tạo nên một bức tường gió bao bọc quanh bản thân, một kĩ năng phòng thủ được phát triển bởi cô nàng tại tầng chín. 

Lý do mà cậu bảo cô nàng phòng thủ là bởi cảm nhận được sự hiện diện không phải con người đang ẩn nấp trong màn sương đen đặc. 

"Lạ thật… đại ma thú đáng lẽ phải ở đây mà…?"

Thấy tiếng xì xào của những học viên năm hai khi không thấy đại ma thú. Bỗng một tiếng hét thất thanh vang lên từ một học viên nữ dẫn đầu. Cô ta nhận ra mình vừa dẫm phải một thứ gì đó to lớn và ngã ra sau. Đó là đại ma thú của hầm ngục, nó đã chết trong trạng thái bị vắt khô. 

Nhưng thứ gì có thể giết được con ma thú mạnh nhất của hầm ngục? Câu trả lời là thứ đang ẩn núp sau đám sương mù đen. 


Có những trường hợp hiếm hoi của mana sau khi tích tụ lại đủ đậm đặc đến một mức định, sẽ bắt đầu hình thành nên một sinh vật không có thực thể. Nếu điều đó đã xảy ra với đám mana bị ô nhiễm, nó sẽ tạo ra một sinh vật tà ác. 

"Eh!?"

Cậu đưa tay xuyên qua tường gió của Files, kéo cô nàng lại gần sát mình. Đôi mắt cô nàng to tròn nhìn cậu ngạc nhiên vì tường gió với sức phòng thủ lớn bị phá vỡ mà một cách dễ dàng bởi tay cậu. 

"Dù có chuyện gì cũng phải đứng sát cạnh tôi. Nếu không người thường như em sẽ bị thứ đó kí sinh."

Vừa dứt câu, một tiếng gào đau đớn xuất trong đám học viên, khiến chúng hoảng loạn.

"Aaaaaaaa! Đau quá!!! Đau quaaaaaá!"

Vào khoảnh khắc tiếp theo, khi không gian trở nên im lặng, cậu biết rằng đó là lúc việc kí sinh vật chủ của nó đã thành công. 

Ngạc nhiên thay, mục tiêu của thực thể đó lại chính là tên tay chơi luôn tán tỉnh Alice. Đôi mắt hắn hóa màu đen hoàn toàn, còn mọc thêm một cái đầu nhỏ kì dị từ cổ.


Cái đầu nhỏ đó đang phát ra một tiếng cười lảnh lót man rợ, khiến những kẻ yếu tim sợ hãi. 

"Cuối cùng thì cũng tìm được vật chủ tốt! Những cảm xúc tiêu cực của ngươi sẽ trở thành sức mạnh của chúng ta kekeke!"

Thực thể tà ác luôn chọn kí sinh lên những người có nhiều cảm xúc tiêu cực nhất. Chúng hấp thụ nó như là một chất dinh dưỡng để trở nên mạnh hơn. 

Làn sương màu đen dần bị nó hấp thụ. Cái đầu chính của vật chủ, tên tay chơi đó dường như vẫn còn giữ được ý thức. 

"Thật tuyệt… tao cảm thấy ma lực đang chảy cuồn cuộn trong cơ thể…"

Cái đầu nhỏ quay sang nhìn hắn, nhe răng nở nụ cười. 

"Ngươi sẽ có sức mạnh vì đã chấp nhận ta. Chỉ cần giết hết bọn chúng, giết hết bọn chúng thì ngươi sẽ trở nên bất khả chiến bại! Kekeke!!!"


Một chiêu trò dụ dỗ quá cũ nhưng rất hiệu quả. Trong thế giới mạnh thắng yếu thua này, tất cả các loài sinh vật luôn thèm muốn sức mạnh. 

"Vậy sao? Thật tuyệt quá đi! Hahaha!!!"

Chứng kiến sự biến đổi kì dị và cuộc đối thoại bệnh hoạn, toàn bộ đám học viên sợ hãi. Cod người hét, có người ngất xỉu và có người cố gắng chạy trốn. 

Một cánh tay đen dài bất ngờ mọc ra từ lưng hắn kéo dài ra, đánh xập lối đi lên của tầng mười. Toàn bộ đám học viên rơi vào trạng thái hoảng loạn ngay cả những người đứng đầu. Chẳng có lý gì mà một lũ nhóc có thể bình tĩnh trước hoàn cảnh này. 

"Không thể nào… tại sao lại có chuyện này xảy ra chứ…?"

Files run rẩy trong cảnh tượng hỗn loạn, tuy nhiên một phần trở nên bình tĩnh bởi được cậu giữ chặt trong lòng. Sẽ không để bất cứ kẻ nào có thể làm hại được cô nàng. 

"Bình tĩnh đi nào, không các ngươi sẽ chết nhanh hơn đấy."

Cánh tay thứ hai mọc ra từ sau lưng hắn, đập lên nền đất tạo nên một tiếng nổ lớn, khiến đất đá vụn bay khắp nơi. 

"Thứ đó sẽ giết chúng ta mất!"

"Làm ơn tôi muốn sống!"

"Ai cứu tôi với!!!"

Hắn chậm rãi đưa tay lên chỉ vào một người trong đám học viên.


"Alice chúng ta có nên chơi một trò chơi không nhỉ? Anh đã đợi ngày này lâu lắm rồi đấy."

"Kekeke! Trò gì vậy? Ngươi có thể chỉ cho ta với được không?"

Đám đông quay lại nhìn Alice người nhận được sự chú ý của hắn, còn cô ấy thì ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra. 

"Lột sạch quần áo và hãm hiếp cô gái kia nếu các người còn muốn sống."

"Ra là vậy! Dã tâm của người thật thú vị! Kekeke!!!"

Nhận ra bản thần đang gặp phải nguy hiểm, Alice tỏ ra sợ hãi, liên tục lắc đầu và lùi lại. 

"Tránh xa tôi ra! Các người tránh xa tôi ra!"

Đám học viên đã không còn quan tâm gì ngoài mạng sống của mình nữa, chúng bắt đầu tiến đến chỗ Alice. Chúng giữ cô ấy lại và chuẩn bị cho hành động bẩn thỉu của mình. 

"Tôi còn chưa muốn chết."

"Đúng vậy, hãy vì mạng sống của tất cả chúng tôi."

Giọng cười man rợ của hắn cùng thứ ký sinh vang lên khắp tầng mười của hầm ngục. 

"Em đã thấy chưa? Chẳng có ai quan tâm đến em ngoài anh. Thà em bị chơi bởi anh hoặc một vài đàn anh năm hai chẳng sao cả. Nhưng giờ thì toàn bộ đám học viên sẽ chơi đùa với cơ thể em đấy. Giờ hối hận thì cũng không kịp rồi! Hahahahaha!!!"

Chuyện này cần phải kết thúc. Vì những hành động này, hắn cần phải bị tiêu diệt. 

"Đứng yên đây nhé Files, tôi sẽ cứu cô ấy."

Nói rồi, cậu dịch chuyển tức thời đến ngay bên cạnh Alice. Sau đó sử dụng kĩ năng [Ru Ngủ] để khiến toàn bộ đám học viên gục xuống trong giây lát. 

"Ngươi…"

Cậu bế Alice lên trong sự ngạc nhiên của cô ấy. Cơ thể nhỏ nhắn này đang run rẩy vì sợ hãi. 

"Đừng nói gì cả."

Cậu dịch chuyển đến chỗ Files một lần nữa khiến cô nàng giật mình. Cậu đặt Alice xuống đất trong khi nhìn về phía hắn. 

"Đợi ở đây nhé, tôi sẽ giải quyết thứ này nhanh thôi."

Có vẻ như cậu đã làm cho hắn kinh ngạc đến tột độ, thứ ký sinh kia thì tỏ ra thận trọng, nó không còn dám nở nụ cười khoái trá như khi nãy.

"M-mày đã sử dụng ma cụ gì vậy? Sao mày lại có thể di chuyển như thế? Điều đó là không thể!"

Nhưng sự ngạc nhiên nhanh chóng chuyển thành sự tự mãn một lần nữa. 

"Nhưng ai thèm quan tâm cơ chứ, với sức mạnh mà tao mới có được mày chả là gì cả. Tất cả những gì mày đã làm với tao, tao sẽ trả lại gấp bội."

Cậu lặng lẽ tiến bước về phía hắn mà không nói nửa lời. 

"Chết đi thằng khốn!!!"

Hắn mọc thêm hai cánh tay màu đen nữa từ phía sau lưng. Sáu cánh tay tạo nên hàng loạt những quả cầu lửa ném về phía cậu. Những tiếng nổ long trời lở đất rung chuyển cả hầm ngục. 

"Chết đi! Chết đi! Chết đi! Chết điiiii!!! Hahahahahahaha!!!"

Cậu còn không cảm nhận được dù chỉ một chút sức nóng từ những quả cầu lửa khổng lồ. Tuy nhiên thì quần áo cậu đã gần như bị cháy rụi. Mặt đất dưới chân bắt đầu nóng chảy bởi nhiệt độ quá lớn. Vì sợ Files và Alice bị thương bởi sức tàn phá của vụ nổ, nên cậu đã âm thầm tạo một kết giới không gian bảo vệ họ. 

"Kekeke, ngươi hình như hơi quá tay rồi đấy."

Cuộc tấn công bởi những quả cầu lửa đã dừng lại. Tiếng cười của thực thể ký sinh bị dập tắt cùng với sự tự tin của hắn. 

Giờ đây khoảng cách giữa cậu và hắn chỉ còn một mét. 

"S-sao có thể!"

Hắn sử dụng bốn cánh tay màu đen để tấn công cậu. Nhưng chúng đều bật ra mỗi khi chạm vào cơ thể cậu. 

"Dùng hết sức đi! Nhanh lên!"

Thực thể kí sinh bắt đầu run sợ trước cậu, bắt đầu thúc dục hắn. Tốc độ đánh và sức mạnh của bốn cánh tay màu đen dần tăng mạnh. Những gợn sóng dư chấn liên tục nổ ra mỗi khi va chạm với cậu. 

Tất cả những gì cậu làm là chứng kiến sự sợ hãi và tuyệt vọng dần bao trùm trong ánh mắt của bọn chúng. 

"Chết tiệt… mày là thứ gì vậy…"

Cậu bước tới sát trước mặt hắn với cái nhìn lạnh lùng, thì thầm với nụ cười nhạt.

"Các ngươi đang khiến ta buồn ngủ đấy."

Cậu túm đầu hắn rồi ấn mạnh, bắt quỳ xuống dưới đất. 

"Những gì ngươi làm với Alice không đáng để được tha thứ. Tuy nhiên ta không thể mạo hiểm thân phận của mình chỉ để giết một con côn trùng nhỏ bé như ngươi."

Cậu túm cái đầu của thực thể tà ác, giật chúng ra khỏi cổ của hắn. Vì thời gian kí sinh không lâu nên nó chưa thể bám rễ hoàn toàn vào cơ thể hắn. Nó rít lên đau đớn khi bị kéo ra khỏi vật chủ. Còn hắn thì ngã gục xuống đất với đôi mắt trắng rã. 

"Sao ngươi dám làm thế! Sao mày dám làm thế với tao!"

Con kí sinh dãy dụa thoát được khỏi tay và nhảy lên cổ cậu. 

"Tao sẽ chiếm đoạt mày! Một vật chủ mạnh mẽ! Kekekeke!!!"

Thế nhưng nó ngay lập tức bị bật ra trong khi ré lên đầy sợ hãi. 

"Eeeeeeeeeeeeeeeeerk!!! Mày là thứ gì vậy!!! Không thể nào mày có thể mạnh như vậy với một với ngần ấy phong ấn trên cơ thể! Chạy!!! Phải chạy thôiii!!!"

Sức mạnh của cậu đã vượt qua cả những vị thần vào mười nghìn năm trước. Nếu như không có chín nghìn chín trăm chín mươi chín đại phong ấn mà cậu tự đặt vào trong cơ thể, cậu sẽ vô tình hủy diệt toàn bộ mọi thứ xung quanh mình.

Thứ sinh vật tà ác đã nhận ra điều đó khi cố xâm nhập vào cậu. Nó cố gắng chạy trốn như một con chuột nhắt dưới mặt đất. Cậu dịch chuyển tức thời và túm lấy nó.

"Khôngggggggg!!! Thả tao raaaa!!!"

"Kết thúc rồi, tạm biệt."

Trong tay cậu lúc này hình thành nên một khối cầu ma lực siêu đậm đặc, được tạo ra để nổ theo một đường thẳng. Khi nó được giải phóng, toàn bộ hầm ngục rung lắc dữ dội, bị ánh sáng chói lòa màu tím bao phủ.

________________________________

Sự yên bình của vương quốc Kanim đột ngột bị phá vỡ bởi một cơn địa chấn mạnh từ dưới lòng đất. Từ phía hầm ngục cấp luyện tập cấp D, một lượng ma lực khủng khiếp tạo thành một chùm tia sáng tím bắn thẳng lên bầu trời, xua tan toàn bộ mây trong bán kính mười dặm. Nhà thờ thánh của vương quốc đã ngay lập tức cử người đi điều tra về thứ sức mạnh hủy diệt đầy bí ẩn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.