Trở về truyện

Kẻ Bất Tử (Outcast 2) - Chương 30: Trở Về Nhà

Kẻ Bất Tử (Outcast 2)

30 Chương 30: Trở về nhà

Alice bị cô lập bởi thân phận mẹ, bà chủ của một nhà thổ trong quán đèn đỏ. Cô không có cha, vậy nên bà đã làm tất cả để nuôi nấng cô khôn lớn. Cô yêu bà, nhưng lại cũng ghét cay đắng con đường mà bà lựa chọn. 

Vào một ngày nọ, khi đi qua một ngôi làng nhỏ, bà đã đem về một tên trai trẻ với khuôn mặt chỉ trạc tuổi cô. Cậu có một mái tóc trắng và một đôi mắt đỏ thẫm, sâu thẳm, tạo nên cảm giác bí ẩn đến kì lạ. 

Thật không thể ngờ, bà đã cho hắn vào học tại học viện. Không chỉ vậy mà còn cùng lớp. Cậu ta ít nói và luôn biến mất vào mỗi giờ nghỉ giải lao. 

Hoa khôi năm nhất của học viện, nổi tiếng là xinh đẹp và tài năng. Cô ta luôn giữ khoảng cách với những tên con trai cố gắng tiếp cận mình, nhưng lại vẫy đuôi trước cậu ta. Không ai có thể lý giải được điều đó. 

Sau bài kiểm tra đầu tiên và lần luyện tập tại hầm ngục mới đây. Cậu ta đã lộ ra bản chất của một kẻ lợi dụng, Files đã bị hoàn toàn bị lừa mà không hề hay biết, thật đáng thương hại. Là một tên trai bao, kiếm sống nhờ vào việc cám dỗ phụ nữ, đó là bản chất của cậu ta. Cô khinh bỉ điều đó. 

Thế nhưng hình ảnh một kẻ hèn nhát và lợi dụng đó hoàn toàn tan vỡ trước những gì cô đang chứng kiến. Jack đã bị một thực thể tà ác kí sinh lên cơ thể, khiến hắn trở nên tàn bạo và mạnh đến khủng khiếp. Toàn bộ học viên ở đây, cho dù là năm hai cũng hoàn toàn không có cửa thắng. 

Mối quan hệ giữa cô và Jack đã đổ vỡ kể từ khi cô biết rằng mình đã bị lừa suốt bấy lâu. Đương nhiên người đầu tiên sẽ bị nhắm vào không ai khác chính là cô. Hắn nói rằng nếu như toàn bộ các học viên nam ở đây hãm hiếp cô, tất cả sẽ được thả ra. Chắc chắn đó là một lời nói dối, nụ cười của hắn nói như vậy. 

Nhưng học viên đã tin vào điều đó, chúng nhìn về phía cô và nói những lời xin lỗi vô nghĩa trước khi làm những hành động bẩn thỉu để bám lấy hy vọng sống sót. 


Cô cảm thấy tuyệt vọng và sợ hãi. Vì không còn ai có thể cứu cô cả. Cô muốn trở về nhà với mẹ mình để được bà che chở trong vòng tay.

Vào khoảnh khắc ấy, cậu ta đã cứu cô bằng những khả năng kì lạ, khiến cho những học viên đổ gục xuống, dịch chuyển tức thời. Cậu ta bế cô lên, giống như cách mà những chàng hoàng tử hay bế công chúa trong truyện cổ tích mẹ thường hay kể. 

Nỗi sợ hãi nhanh chóng tan biến. Thay vào đó, là cảm giác cô chưa từng được trải qua, được bảo vệ và che chở trong sự an toàn tuyệt đối.

Cậu ta hoàn toàn áp đảo Jack, kẻ đã có được một sức mạnh đáng sợ từ thực thể kí sinh. Những cánh tay màu đen kì dị đang ném hàng loạt khối cầu lửa lớn về phía cậu ta. Nhưng khi nó tan đi, cậu ta hoàn toàn không chịu ảnh hưởng dù chỉ một chút. 

Quần áo cậu ta gần như cháy hết, lộ ra một thân thể hoàn mỹ, cơ bắp nhưng thon gọn. Cậu ta không hề hấn gì, vẫn tiếp tục tiến bước dù cho những cánh tay đen đó đang quật xuống liên tiếp, tạo ra những luồng sóng xung kích. 

Đó không phải là sức mạnh mà một con người có thể có được. Alice bị sốc bởi một luồng ánh sáng tím từ trong lòng bàn tay cậu ta thổi bay thực thể ký sinh, tạo nên một đường hầm thông chéo thẳng từ đáy hầm ngục lên mặt đất. 

Nếu mạnh như vậy tại sao cậu ta không chiến đấu ở những tầng trước? Là vì cậu ta muốn che giấu những thứ sức mạnh này sao?

Nhìn vào bóng lưng cậu ta từ phía sau, cô có cảm giác mãnh liệt như đang nhìn vào một tồn tại mạnh mẽ có thể sánh ngang với thần linh.


___________________________________

Sau khi biết tin, Ousa đã ngay lập tức tới học viện để gặp Alice. Cậu đã tạm biệt Files rồi trở về nhà thổ cùng hai mẹ con họ. 

"Mặc dù ghét phải thừa nhận, nhưng cậu ta là người đã cứu con…"

Ousa cúi đầu trước cậu khi nghe Alice kể về những điều đã xảy ra tại đó. 

"Con bé sẽ có một tương lai còn tồi tệ hơn ta nếu như cậu không cứu nó. Cảm ơn cậu Yuko."

Thế nhưng Alice tỏ ra có chút không hài lòng trước biểu cảm bình tĩnh của mẹ mình, cất tiếng chen ngang. 

"Mẹ không ngạc nhiên hay nghi ngờ về điều mà cậu ta đã làm trong hầm ngục sao? Đó không phải là thứ sức mạnh mà con người có thể làm được."


Ousa ngẩng đầu lên nhìn Alice với ánh mắt trìu mến. Cô ta ôm lấy con gái mình, rồi xoa đầu. 

"Chẳng có gì phải ngạc nhiên cả, vì đó là Yuko. Dù bây giờ ta mới kể, nhưng cậu ta cũng đã cứu ta khỏi tay của ông trùm phố đèn đỏ."

Rồi cô ta quay sang nhìn cậu đầy biết ơn. 

"Chúng ta đều nợ cậu rất nhiều Yuko. Cảm ơn vì tất cả."

"Không có gì, tôi chỉ bảo vệ con gái bà như đã hứa mà thôi."

Cậu nhún vai, trong khi nhìn ra ngoài cửa xe. Những người đi bộ vẫn đang tấp nập, làm công việc hằng ngày. Tất cả bọn họ đều đang có một mục đích sống của riêng mình. Tỉnh dậy sau mười nghìn năm, cuối cùng cậu cũng đang mơ hồ tìm lại được mục đích tồn tại một lần nữa. 

Xe ngựa dừng lại trước cổng nhà thổ. Hai mẹ con Ousa và Alice đang dắt tay nhau bước xuống xe. Sự xinh đẹp của họ khiến cho những gã đàn ông đi ngang quang phải ngước nhìn. 

Vì đã về đêm, vậy nên phố đèn đỏ trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Những người đàn ông say rượu đang khoác vai, sờ mó phụ nữ và ngược lại. Alice dường như không quen với bầu không khí này, thế nhưng cô ấy phải chuyển đến đây vì học viện và ký túc xá sẽ đóng cửa trong vòng một tháng, cho đến khi vụ việc hầm ngục hạng D hoàn toàn được bàn giao lại cho phía nhà thờ. 

"Alice, đây là chìa khóa phòng của con. Chúng ta sẽ ở ngay phòng bên cạnh."

Câu nói của Ousa khiến cho Alice giật mình. 

"Chúng ta? Trong đó còn ai nữa sao? Con nhớ rằng mẹ đâu có thích ở cạnh đàn ông?"

Cậu có dự cảm rằng mọi chuyện sắp trở rắc rối hơn bao giờ hết khi Osa quay sang nhìn cậu.


"Nhưng Yuko thì khác. Cậu ta không làm công việc trai bao như con tưởng, mà là một người phục vụ của ta." 

Alice nhanh chóng phản đối với thái độ gay gắt ngay khi mẹ mình vừa dứt lời. 

"K-không thể như vậy được! Ở cùng phòng như vậy, lỡ như một ngày cậu ta nổi thú tính rồi làm những chuyện bậy bạ với mẹ thì sao?"

Cậu không muốn Alice biết rằng cậu đã làm tình với mẹ cô ấy hàng ngày khi ở đây. Ousa mỉm cười, bí mật liếc mắt đưa tình cậu. 

"Con cũng biết sự khác người của Yuko rồi đấy. Nếu cậu ta nổi thú tính thì ta chẳng có cách nào kháng cự cả."

Câu nói của mẹ khiến cho Alice liên tưởng đến điều gì đó trong đầu, làm khuôn mặt cô ấy đỏ lựng như quả cà chua chín. 

"Nhưng cậu ta không bao giờ làm vậy nếu đó không phải là ý muốn của ta. Cho nên con không cần lo lắng về điều đó, cậu ta đã ở cùng ta từ ngày đầu đến đây rồi."

Những câu nói của Ousa mang đầy hàm ý khác chỉ có cậu và cô ta hiểu.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.