127 Chương 127: Quyển 2 Chương 96: Chiêu Sinh tại Đại Đô(1)
Sau khi xử lí chuyện nhập môn cho Bộ Luyện Sư, Long Phong về lại Mã phủ, trước khi đi cũng căn dặn Triệu Vân việc cần làm.
Khi vừa về tới Mã phủ thì hắn thấy Điền Phong đang đứng trước cửa chính, tới nơi thì Long Phong liền hỏi :” Có chuyện gì à ?”
“ À không, đang chờ ngươi về đó, Mã tướng quân muốn gặp ngươi !” Điền Phong cười nói rồi quay vào trong. Long Phong bước theo Điền Phong vào trong Mã phủ, khi tới nới thì hắn thấy Mã Đằng đang ngồi mà đọc sách, uống trà, nghe có tiếng bước chân thì ngước đầu, nhìn thấy Long Phong thì liền bỏ sách xuống và nói :” Vào đi !”
“ Tướng quân !” Long Phong chắp tay chào
“ Hôm nay đi dạo Đại Đô thế nào ?”
“ Đại Đô rộng lớn, khí vững như núi, dân tình vui vẻ “ Long Phong nhìn Mã Đằng mà trả lời
“ Được rồi, lần này gọi ngươi tới đây là có chuyện muốn ngươi làm. Chắc ngươi cũng biết ngày mai chính là Lễ Chiêu Mộ của các đại môn phái và học viện Hoàng Gia. “
“ Học viện Hoàng gia ?” Long Phong thắc mắc mà hỏi Mã Đằng, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy cái này ở đây,
“ Đó là một học viện được Hoàng thất tài trợ và cung cấp tài vật để học viện bồi dưỡng toàn bộ nhân tài, sau này họ có thể phát triển Xuất Thu. “ Mã Đằng nhìn Long Phong nghiêm túc nói, Long Phong thấy được ánh mắt đó liền biết có việc trọng đại muốn làm, hắn liền suy nghĩ một chút rồi hỏi :” Vậy không biết tướng quân muốn giao phó cho ta chuyện gì liên quan tới học viện à ?”
“ Ngươi thông minh, đúng là ta có ý này. Ta muốn gửi ngươi vô trong học viện, cùng với Mã Siêu và Mã Vân để mà bảo vệ cho nó. Mã Vân nó không chịu nghe lời ta đi làm việc nên ta cũng bó tay, lần này sẵn tiện ném nó vào học viện để mà thành tài thôi !” Mã Đằng nói với vẻ bất đắc dĩ rồi lắc đầu, nhớ lại lúc cô nàng khóc um xùm khiến hắn phải đồng ý.
“ Vậy có được không ? Vào học viện này chắc cũng phải có điều kiện gì mà, thuộc hạ nghĩ rằng chắc nó cũng không đơn giản vậy nhỉ ?” Long Phong gật đầu hiểu ý, rồi hỏi
“ Cái đó ngươi không cần lo, ta đã gửi thư tiến cử ngươi vào đó rồi, cùng với Mã Vân và Mã Siêu, nên ngươi hãy chuẩn bị đi. Ngoài ra ta còn muốn ngươi vô đó điều tra cho ta một chuyện !” Mã Đằng nói xong liền ném ánh mắt qua cho Điền Phong, hắn hiểu ý liền lấy ra một cuộc giấy, ném cho Long Phong.
“ Gần nay ta nhận được trong học viện Hoàng Gia có những điều kì lạ xảy ra, học viên mất tích, giảng viên bị thương hoặc bị cưỡng hiếp. Ngoài ra còn có rất nhiều chuyện khác, ta đã ghi vào trong đó, ngươi hãy tự đọc. Và chuyện thiết yếu là vật tư trong học viện bị người khác ăn cắp thường xuyên, ta muốn ngươi điều tra vụ đó !”
“ Mấy cái này phải do người ở học viện hoặc là quan viên đảm nhiệm chứ, chứ mấy cái này thuộc hạ làm sao dám nhận, sợ hư việc lắm. Hơn nữa còn rất nguy hiểm, không làm đâu !” Long Phong lắc đầu vẫy tay mà trả lời.
“ Nếu ngươi không làm thì ta sẽ bắt ngươi ngay tại đây !” Mã Đằng cười nói nhìn Long Phong, sau đó đứng dậy.
“ Bắt thuộc hạ ?” Long Phong thắc mắc mà hỏi
“ Đương nhiên, Huyết Long công tử, tam công tử của Long gia, cháu trai được cưng nhất và là người được coi là mạnh mẽ nhất ở Kim Triều, Long Phong Long công tử, ta nói có đúng không ?” Mã Đằng cười rồi nhìn về Long Phong mà nói, Long Phong nghe xong thì giật mình, sau đó suy nghĩ rồi cười khổ lắc đầu. Hắn đi tới một cái bàn, cầm ly trà lên uống rồi nói :” Xem ra tướng quân tốn không ít công sức nhỉ ?”
“ Cũng không nhiều, ngươi không cần phải ngạc nhiên. Thế nào ngươi chấp nhận làm không ?”
“ Trước khi nhận công việc này, ta muốn hỏi ngài một câu ?” Long Phong im lặng rồi nghiêm túc mà hỏi Mã Đằng, hắn cũng không dám lơ lài, liền gật đầu, coi như đồng ý cho Long Phong hỏi.
“ Ta thấy có điểm lạ, chuyện thứ nhất tướng quân nói là học viện này do hoàng thất tài trợ, nhưng việc mất mát tài vật thì không ai hay ai biết, hoặc là biết nhưng làm ngơ, có thể nói người trộm hoặc người làm ngơ khá là quan trọng nên không ai dám tra. “
“ Thứ hai là việc mất tích, lại càng nghiêm trọng hơn, mất tích ngay tại học viện, chẳng lẽ những người giáo viên trong đó không ai điều tra. Nên ta có thể chắc chắn rằng việc mất tích này có lệnh cấp trên kêu không được điều tra, nên ngài muốn nhờ ta điều tra,... à nhầm, bí mật điều tra, nên có thể nói một trong những nói tượng mà tướng quân hoài nghi chính là….người trong hoàng thất, đúng không ?” Long Phong đặt ly trà xuống rồi trầm giọng nói, còn Mã Đằng nghe xong thì cười khổ lắc đầu
“ Không biết ngươi phải là một đứa nhóc mới mười một tuổi không nữa, chuyện thế này mà cũng suy được !”
“ Tướng quân quá khen “
“ Đúng như ngươi nói, những chuyện này ta điều tra được có liên quan tới bên Hoàng thất, nhưng ta lại không có đồi mối nào, nên ta phải bắt đầu điều tra từ trong học viện. Nhưng khổ nỗi, ta đâu thể nào “ Đả thảo kinh xà “ được, nên phải tìm người nào giúp ta làm thay. Sắn có ngươi chẳng lẽ lại bỏ qua à “ Mã Đằng cười nói nhìn về Long Phong đang trợn mắt nhìn hắn, sau đó Long Phong chống má suy nghĩ, một hồi sau liền nói :” Cũng được, dù sao ta cũng không có gì làm, nhưng cũng có điều kiện. “
“ Ngươi nói đi !”
“ Dễ lắm, tiền công, vật phẩm nhu cầu ta cần cộng thêm ngài cho người đi bảo vệ tửu lâu của ta đi, dù sao ta cũng phải cho người rút đi làm việc mà !”
“ Được không thành vấn đề !” Mã Đằng cười to la lên, sau đó tiến lại mà vỗ vai Long Phong, rồi cười nói :” Vậy thì hợp tác vui vẻ !”, Long Phong dùng tay kéo tay hắn xuống, rồi cười nói :” Hợp tác vui vẻ !”, sau đó liền bước đi ra ngoài mà không thèm để ý Mã Đằng. Sau khi Long Phong ra khỏi phòng thì Điền Phong lên tiếng :” tướng quân, chúng ta có thể tin tưởng được hắn không ?”
Mã Đằng nhìn về bàn tay của mình mới bị Long Phong bóp, cười rồi nói :” Hắn cũng giống như ta, nếu tin thì dùng không tin thì đừng dùng mà giết cho chắc ăn. Ta tin tưởng hắn sẽ giữ lời, nhưng hắn cũng hi vọng chúng ta làm theo ước định. “
“ Vậy thì thuộc hạ xin lui ra ngoài mà chuẩn bị !” Điền Phong cúi đầu rồi lui ra ngoài, để lại Mã Đằng lúc này đang ngước nhìn lên bầu trời và nói thầm :” Xem ra Xuất Thu sẽ đến hồi nào nhiệt rồi !”