Trở về truyện

Hoang Tôn - Chương 3: Trùng Khai Kinh Mạch

Hoang Tôn

3 Chương 3: Trùng Khai Kinh Mạch

-Haizz , ngươi hãy an nghỉ đi , mối thù của ngươi ta sẽ thay ngươi báo . Thế giới của cường giả sao , bất quá ta thích hahahaha ...

Thiên Ngạo thở dài nói sau đó cười lớn - không bây giờ không còn Thiên Ngạo nữa , Thiên Ngạo đã chết kẻ đang sống bây giờ là ' Đế Phá Thiên' .

Sau đó hắn bò xuống giường sờ lại bộ dạng thảm hại của mình , vết thương một cước làm hắn gãy hai chiếc xương sườn , người thường phải nửa tháng đến vài tháng mới mong khỏi được . Hắn đánh giá căn phòng , đây là căn phòng khá lớn nhưng một vài chỗ bị phá hư , nhưng thiết kế đơn giản ngoài chiếc giường bộ bàn trà và vài hình nhân gỗ để luyện tập thì không còn gì khác , có thể thấy hắn cuồng tu đến như thế nào , căn phòng này bị phá hư cũng do hắn luyện tập mà thành .

'Kẹt' cửa phòng mở ra , một mỹ phụ ăn mặc mộc mạc cầm chén thuốc bước vào thấy hắn đang ngồi dưới giường thì hoảng hốt đặt chén thuốc ra bàn rồi chạy ra đỡ hắn lên .

-Thiên nhi , ngươi đã tỉnh rồi còn đau chỗ nào không , phụ thân ngươi đến giờ vẫn chưa rõ tung tích ngươi mà có chuyện gì làm sao nương sống nổ nữa ...

Phụ nhân vừa đỡ hắn , đau lòng vừa khóc vừa nói.

Một dòng nước ấm chảy vào trong lòng hắn :'Đây là tình của gia đình sao, là sự ấm áp của mẫu thân sao ' . Kiếp trước hắn là một cô nhi bị bỏ hoang trong núi được lão đầu sư phụ nhận nuôi , sống dù vui vẻ , những vẫn thèm khát sự ấm áp của một gia đình . Hắn đờ người nhìn người phụ nhân trước mặt nước mắt trong hốc mắt theo khóe mắt chảy ra .

Phụ nhân thấy vậy hoảng hốt nói :

-Thiên nhi ngươi làm sao vậy , Thiên nhi ...

-Mẫu thân , ta không sao . Hắn nghẹn ngào nói rồi nằm vào trong lòng phụ nhân cảm nhận sự ấm áp hắn chưa bao giờ có được này .

Đây là mẫu thân của Đế Phá Thiên - Băng Tuyết Nguyệt - lai lịch của bà không ai biết rõ chỉ biết 16 năm trước phụ thân hắn ra ngoài lịch lãm khi trở về mang theo một nữ nhân chính là mẫu thân hắn .

Băng Tuyết Nguyệt vừa ôm Đế Phá Thiên vào lòng , vừa kể truyện của hắn từ nhỏ đến lơn ánh mắt bà đỏ hoe nhưng vẫn không giấu được nét tự hào trên mặt con trai bà chính là một tuyệt thế thiên tài . Khi sắp kể đến đoạn hắn bị phế , nàng ngừng lại nhìn vào mắt hắn , hắn thấy trong mắt mẫu thân hắn chất chứa sự đau khổ và yêu thương rất lớn dành cho hắn . Hắn dùng cánh tay thô ráp do tu luyện lau đi nước mắt trên khóe mắt mẫu thân rồi nói :

- Mẫu thân ta không sao đâu .

- Được rồi , được rồi , không nói nữa mau uống chén thuốc đi cho khỏe . Bà gạt đi nước mắt cười nói .

Hắn cầm chén thuốc đã nguội đi cho lên miệng uống từng hớp từng hớp , dù rất đắng , dù lạnh nhưng hắn lại thấy chén thuốc này thật ấm thật ngọt chảy vào sâu trong lòng hắn .

Băng Tuyết Nguyệt thấy hắn uống xong chén thuốc cầm chén đi ra ngoài :

-Thiên nhi , nghỉ sớm đi . Rồi bà đóng cửa đi ra ngoài .

Đế Phá Thiên ngồi trong phòng trầm mặc một hồi , hắn nghĩ đến thân ảnh gầy gò của mẫu thân , hắn muốn mẫu thân có được một cuộc sống tốt nhất , an nhàn nhất , vui vẻ nhất . Hắn cần phải trở lên mạnh mẽ , hắn phải trở thành kẻ mạnh mẽ nhất , đứng trên đỉnh phong của thế giới có như vậy , có như vậy mới không kẻ nào dám động vào hắn và thân nhân của hắn .

Muốn tồn tại ở cái thế giới này thì phải trở nên mạnh mẽ , trở thành cường giả . Mà việc trước tiên hắn phải làm là trùng khai kinh mạch đã , Đế Phá Thiên cười khổ tự giễu .

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.