Trở về truyện

Hành Tinh Đen - Chương 8: Đêm Thanh Gió Mát (1)

Hành Tinh Đen

8 Chương 8: Đêm thanh gió mát (1)

" Đù, cái nhiệm vụ hơi khoai à nha, nhưng ta thích kakaka." Kim Minh vừa nói vừa phóng xuống đất đi về chỗ trú ẩn, nơi có hai em xinh tươi, đang đợi sói về ăn thịt hahaha.

Thấy hắn về Ngọc Ngọc mặt hầm hầm " Nãy giờ ngươi đi đâu?"

Hắn đáp " Đi đâu còn lâu mới nói."

Ngọc Ngọc định xong vào đè tên này ra gỏ vài cái thì tiểu thư chen ngang vào nói" Thôi được rồi, đừng cãi nữa, mau vào ăn đi !" Ngọc Ngọc đành im lặng mà ngồi xuống trước đống lửa, đang cháy ngùn ngụt, hai con gà đang tỏa ra mùi hương hấp dẫn, khiến lòng nàng cũng dịu cơn tức đi.

Hắn làm điệu bộ khom người phát tay, ga lăng mà nói "Hoa Mai tiểu thư, mời nàng ngồi xuống thưởng thức món ăn." điệu bộ của hắn khiến cho Ngọc Ngọc muốn buồn nôn ra luôn, nhưng trái lại tiểu thư của nàng mặt lại hồng lên, tim đập mạnh.

" Ta với ngươi bằng tuổi, ta cũng không thích xưng hô vai vế như thế, cứ kêu ta bằng tên là được rồi!"

" Vậy xin thất lễ, ta có thể gọi nàng là Mai Mai được không?" hắn vừa nói vừa xé cho nàng cái đuôi to.

Nàng nhận lấy " Vô Tâm chàng, cứ gọi ta như vậy đi." Môi hồng vừa nói vừa bẽn lẽn, e thẹn khi được gọi thân mật như vậy.

Ngọc Ngọc thấy hai người phởn như thế định xen vào phá đám nhưng lại không nở "thật tội nghiệp tiểu thư bị giam trong phủ các 13 năm, chẳng có ai là bạn, bây giờ có người trò chuyện làm tiểu thư vui, mà mình cũng vui lây, nhưng tên này chưa rõ ra sao nên phải cần xem chừng đã."

Sau Khi quất xong hai con gà nướng, ai cũng cảm giác no hết nhưng có tên lại than vãn" Hết rồi à, ta còn chưa no nữa!"

Ngọc Ngọc thấy vậy lao vào đánh tên đó túi bụi " ngươi không thấy tiểu thư ta ăn có chút xíu sao? còn bao nhiêu ngươi ăn hết còn la bài hãi ra đó! tức thiệt mà."

Lúc này Hoa Mai thấy Ngọc Ngọc bay vào đánh tên đó te tua thì cũng bay vào cản lại " Ta no rồi mà, cho chàng ăn đi có gì đâu, bỏ thì uổng phí quá!"

"Thôi mà Ngọc Ngọc."

" Á đau quá, thả ta ra?"

" Á tên biến thái này, dám bóp mông ta, chết với bà rồi."

" Ta có bóp mông ngươi đâu, ui da!,"

" Tên chết tiệt này, ngưới dám bóp vú bà à!"

"Tên biến thái"

" Fuck cmn you"

" Tên chết bầm, dâm tặt, ngươi là đồ rẻ rách!"

"Tên súc sinh, bỉ ổi!"

"Thôi được rồi ta xin hai nguời mà, ngừng lại đi." vừa dứt lời, nàng lùi ra, đôi bàn tay Hoa Mai lại linh hoạt uyển chuyển tao ra đóm sáng hồng cùng mùi hương thoang thoảng.

Cả hai, đang vật loạn ngủi thấy mùi hương tâm tình dể chịu lại mà rời nhau ra. Cảnh tượng lúc này trong bi hài hết sức, Kim Minh trên mặt bị mấy vết càu cấu, rỉ cả máu ra, còn Ngọc Ngọc quần áo sọc sệt cái mông trắng noãn có in hẳn dấu bàn tay của ai kia, lộ ra sau lớp vãi bị sóc lên. Kim Minh thấy vậy muốn xịt máu mủi, Ngọc Ngọc nhìn theo ánh mắt của hắn mà vội vàng che đi phần mông bị lộ " Tên biến thái!"

Còn Hoa Mai lao vào cũng bị vạ lây không kém đôi gò đào mềm mại căng tròn lộ ra sau lớp áo, lại bắt gặp ánh mắt của hắn đang nhìn mình thì bẽn lẻn chỉnh trang y phục quay đi.

Hắn thì phê như đang hút cỏ mỹ, hai nàng thì mặt đỏ như quả cà chua nhìn hắn ngại ngùng.

" E hèm, sao mình mẩy ta hôi thế không biết, đi tắm nào." vừa nói xong hắn lĩnh đi mất.

----------------------------

Tại Long Thành Phủ

" Thưa phụ thân, sắp tới có Đại Hội Học Viện, xin người cho ta tham gia để lịch lãm." một thân bạch y phong cuồng lịch lãm, được bao chị em say mê mà nói .

" Được, con cũng đã đến lúc lấy lại uy phong của Long Thành ta."

" Vâng"

Cuộc trò chuyện nhanh chóng kết thúc, Long Thiên rời đi. Hắn tiến vào gian mật thất được thiết kế tinh sảo sau phía tủ sách phòng hắn. Trong đấy có một Lão già với đôi mắt tím dị, khiến ai nhìn thấy cũng phải khiếp sợ.

Lão già lên tiếng" Lấy được không?"

Long Thiên đáp" Được, nhưng có chắc là sẽ thành công không?"

Lão già không đáp nhưng trên tãy lão, phát ra luồng khói tím ma mị tỏa ra khắp phòng, Long Thiên không chịu nỗi sức ép phải vội vàng vận linh lực phóng ra ngoài.

-------------------------------

"Củ tỏi, ngươi nâng cấp xong chưa?"

Nhận lại chỉ là sự im lặng, hắn đang ngăm mình nơi dòng suối mà Anh Hoa Mai tắm lúc nãy.

" Đệch" hắn đang tính hỏi thêm vài chuyện ở thế này mà tên đó biến đâu mất.

"Thôi mình tự mò vậy" Kim Minh vừa lục lội chiếc nhẫn thì có vài viên đan, vài miếng kim loại mà hắn chẳng biết là đan gì.

"Đù" tiếng đù rỏ to khiến hai nàng trong hang động vội vàng chạy ra xem hắn có bị gì không.

Hoa Mai lo lắng hỏi" Vô Tâm chàng có sao không?"

" Ahh Mai Mai nàng dám ra đây nhìn lén ta tắm sao?

Hoa Mai lúc này mặt lại đỏ như gấc môi hồng mềm mại lại cứ mấp mái không biết nói gì. Ngọc Ngọc thấy tiểu thư như con dâu mới về nhà chồng bị ăn hiếp chẳng dám kháng cự liền lên tiếng " Tên dâm tặc này! Tiểu thư ta nghe thấy tiếng la của ngươi , liền lo lắng chạy ra xem ngươi có bị gì không? Mà ngươi dám nói như vậy à!".

" Xin lỗi nha Mai Mai, ta không bị gì hết, đang tắm mà có con gì đó chạy qua làm ta hết hồn, mà la như vậy đó." hắn nghe thấy Ngọc Ngọc nói, mà giả bộ xem nàng là người tàng hình mà hướng về phía Hoa Mai mà nói.

Ngọc Ngọc thấy mình nói hắn như vậy, mà hắn không thèm đáp một tiếng như xem mình là không khí thì tức lắm.

Hoa Mai thấy hắn không sao liền an tâm nói" Vậy chàng không sao thì tốt rồi."

" Liệu hồn nha tên dâm tặc kia, tiểu thư vào thôi ngủ sớm mai còn đi tiếp."

Sau khi thấy hai nàng rời đi hắn liền đem cái thứ dấu dưới nước, lúc nãy lấy trong nhẫn ra " Đù, sao cái lưỡi kiếm gì ngồ ngộ vậy ta?."

"Thôi kệ đi đợi anh tỏi tỉnh rồi hỏi sau."

" Fuck, quả trứng gì mà to thế, đù lẻ nào trứng khủng long làm gì tới tận bảy màu vậy ta." hắn mò xong chiếc nhẫn màu đen lại mò sang chiếc nhẫn màu trắng thì thấy quả trứng to khác thường.

" Nó bảy màu có khi nào lại nở ra con gì nào đó bảy màu luôn không? "

" Thôi dẹp đi, giờ vô ngủ mai mò tiếp!"

Kim Minh lấy bộ áo thơm tho sạch sẽ ra thay, mà hắn năn nỉ ỉ ôi trước khi củ tỏi bảo trì.

Thiên thời đã giúp ta gặp nàng trong hoàn cảnh này, địa lợi giúp ta ngủ trong hang cùng nàng, Nhân hoa thì Hoa Mai bị ta thả thính mà ngất ngây, đây là lúc tốt nhất, nếm vị trái cấm mà ai cũng thèm khát" Hắc hắc, tối nay phải thịt nát em nó mới được hahahaha".

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.