Trở về truyện

Ham Muốn Tiềm Ẩn - Chương 16

Ham Muốn Tiềm Ẩn

16 Chương 16

Tối đó Lan Chi về sớm, chuẩn bị một buổi tối thịnh soạn, món T-Bone sườn cừu Úc mà Hồng Sơn thích. Khi Hồng Sơn về tới nhà vào bếp hôn vợ, anh cũng thấy không khí hôm nay có gì bất thường. Lan Chi nói anh đi tắm trước nhưng nàng không nói gì thêm với chồng.

Từ phòng tắm đi ra, Hồng Sơn theo thói quen, anh quấn khăn tắm ngang người đi xuống lầu. Nhưng đèn dưới lầu tắt tối đen, anh đang ngơ ngác tìm vợ, chợt thấy ánh sáng le lói từ sau nhà, Hồng Sơn đi về hướng đó. Vừa ra tới sân sau, anh thấy Lan Chi ngồi ngay ngắn trên chiếc bàn phủ khăn trắng kê sát hồ bơi, ánh sáng lung linh xung quanh tỏa ra từ hai cây nến trắng trên bàn.

Hồng Sơn mỉm cười, anh bước tới nhìn vợ. Hôm nay nàng mặc một chiếc váy hồng nhạt ngang đầu gối, cổ váy hình vuông, khoanh sâu xuống che 2/3 bộ ngực tròn trịa. Hồng Sơn ngồi vào bàn đối diện vợ, nhìn gương mặt nàng phản chiếu ánh nến lung linh, anh thấy mình thật may mắn khi chọn được nàng làm vợ.

- Hôm nay là ngày gì đặc biệt ah em? - Sơn không nhịn được hỏi.

- Hôm nay là thứ Năm, anh không biết ah? - Lan Chi tinh nghịch trả lời chồng.

- Cái đó thì anh biết.. Nhưng...

- Em chỉ muốn nói với anh, mỗi ngày bên anh đều là một ngày đặc biệt trong đời em - Lan Chi nhìn chồng với ánh mắt trìu mến yêu thương.

Hồng Sơn nghe nàng nói, anh rất bất ngờ, vì Lan Chi ít khi nào dùng lời nói để diễn đạt tình cảm của mình. Anh đứng dậy, đi tới bên Lan Chi, anh cuối xuống hôn lên đôi môi mà cả đời anh cũng không muốn rời xa.

- Em ăn gian lắm, em dành hết lời hay ý đẹp mà anh định nói - Hồng Sơn mỉm cười trêu chọc vợ, anh cúi xuống hôn vợ một lần nữa - Anh yêu em - anh nói nhỏ khi môi mình vừa tách ra khỏi môi nàng.

- Trời ơi, em quên mất, mình ăn thôi, đồ ăn nguội mất rồi - Lan Chi chợt nhớ đến hai đĩa đồ ăn để trên bàn.

Lúc này Hồng Sơn mới nhìn xuống, vợ chuẩn bị cho anh món anh thích nhất. Anh ngồi ngay xuống theo ý vợ, anh luôn thích ăn món nàng nấu. Nhưng anh cảm thấy lo lắng nao nao, vì không khí hôm nay thật khác thường.

Sau khi ăn xong, chai rượu vang trên bàn cũng đã hết, hai cây nến chỉ còn được mấy phân. Lan Chi nhờ chồng bật công tắc bật đèn hồ bơi. Anh nghe lời vợ, không thắc mắc một câu. Khi anh quay lại, tròn mắt nhìn Lan Chi, nàng đã cởi hết quần áo trên người, cơ thể nàng mờ ảo, lấp lóa bởi ánh sáng lăng tăng của nước hồ hắt lên. Nàng đứng đó mỉm cười, tay cầm chiếc khăn choàng cổ tối màu. Lan Chi xuống hồ bơi, Hồng Sơn vội vàng ném chiếc khăn tắm đang quấn ngang người, theo ngay sau lưng nàng. Lan Chi xoay người lại, hai tay nàng nâng cao chiếc khăn, bịt mắt chồng lại.

- Anh không được mở ra đó. – giọng Lan Chi giả vờ nghiêm khắc.

- Ha ha.. Anh tuân lệnh thủ trưởng – Sơn bật cười.

Lan Chi vuốt ve bộ ngực rắn chắc của chồng, lưỡi nàng rà xuống liếm nhẹ hai núm vú nhỏ của anh, tay nàng hướng xuống dưới nắm lấy dương vật ấm nóng của anh, miệng Hồng Sơn hé mở rít nhẹ qua kẽ răng. Lúc này từ hướng khác của hồ bơi, một thân hình phụ nữ trần truồng tụt xuống nước nhẹ nhàng, di chuyển thật chậm khi tới gần, nàng hít một hơi sâu lặng xuống.

Hồng Sơn mở miệng ra chờ đợi bờ môi của Lan Chi, anh có thể ngửi được hơi thở của nàng gần sát mặt mình. Rồi chiếc lưỡi của nàng cũng nhẹ nhàng quét trên môi anh, lưỡi anh và nàng vội vã cuốn lấy nhau. Bất chợt Hồng Sơn cảm thấy đầu dương vật mình truyền đến cảm giác ấm nóng, dễ chịu, một đôi môi ấm ngậm mút dương vật anh thật chặt dưới nước, anh bật rên lớn, nhưng tiếng bị nghẹn lại trong miệng Lan Chi đang chặn mất lối thoát.

Lan Chi không ngừng vuốt ve chồng, nàng lấy tay anh, đặt lên ngực mình, anh xoa nắn ngực nàng hăng say không kém lần đầu tiên khám phá nó. Hồng Sơn vòng tay ra sau lưng vợ, kéo ngực nàng lại sát mình, anh cúi đầu xuống hả miệng tìm kiếm, Lan Chi ưỡn người, miệng Hồng Sơn được lấp kín bởi núm vú mềm mại của nàng. Miệng anh mút chặt lấy, lưỡi anh xoắn lại chà sát, Lan Chi ôm gì lấy đầu chồng, miệng nàng rít khẽ. Người phụ nữ bên dưới sau hai lần trồi lên lấy hơi, cũng làm cho dương vật Sơn cứng như muốn nổ tung.

Hồng Sơn được vợ dắt tay về phía mép hồ cạn nước, tại đây là con dốc thoai thoải tạo lối đi xuống hồ bơi. Hồng Sơn nằm xuống, hướng đầu lên trên dốc, nước chỉ lấp xấp dưới tai anh. Một cái miệng khác choàng lấy đầu dương vật anh, cảm giác thật quen thuộc, anh biết nó của vợ anh. Miệng anh đón nhận một chiếc lưỡi thơm tho, nhưng lạ lẫm, gương mặt áp sát anh, có hơi ấm khác hẳn làn da mát của vợ.

Cô gái đó đảo người ngược lại, nằm sấp trên người Sơn, nàng đưa âm hộ mình vào mặt anh, miệng nàng mở rộng nuốt hết dương vật anh. Sơn dù không thấy gì, nhưng qua những ma sát trên cơ thể, khi âm đạo nàng vừa đưa tới, chiếc lưỡi dài của anh đã đón nó trước.

- Ưm… tiếng rên nghẹn nhỏ của cô gái, âm thanh đầu tiên của cô.

Hồng Sơn cảm thấy như là tiếng kêu khá quen thuộc, hình như anh đã gặp, cô gái có lẽ là một trong mấy người bạn của Lan Chi. Nhưng anh không quan tâm được nhiều, vì miệng anh đang khám phá một hang động nhiệt đới thật ẩm nóng và khá lầy lội. Âm đạo cô gái đã wax sạch sẽ, Sơn không cảm nhận được một sợi lông nào chạm vào lưỡi của mình.

- Tạch.. tạch, tạch – tiếng máy ảnh sát bên.

Sơn biết đó là tiếng chiếc máy ảnh của anh, và người chụp không ai khác là Lan Chi. Nàng lẻn đi và quay lại với chiếc máy ảnh anh trong tay, nàng chụp chồng đang bị bịt mắt, đảo ngược đầu oral sex với bạn mình.

Cô gái đó ngồi dậy, miệng thở hỗn hển, phần vì mất hơi do nuốt dương vật Sơn quá sâu, phần vì hưng phấn tăng lên liên tục từ hạ thể của nàng. Nàng quay người lại, lấy dương vật Sơn nhét vào cửa mình, ngồi xuống nhẹ nhẹ. Cả hai thật sự cuốn lấy nhau, không còn ngượng ngạo như diễn viên của cuộc chơi nữa, giờ đây họ thật sự ân ái cuồng nhiệt như đôi tình nhân yêu nhau tha thiết.

Lan Chi vẫn không ngừng di chuyển xung quanh chụp hình. Nàng chỉ biết dùng máy ảnh chồng ở chế độ Auto, nó thật nặng và cảm giác nó càng nặng hơn khi nhìn cảnh chồng và người phụ nữ khác cuồng nhiệt như vậy. Lan Chi cảm thấy âm hộ mình thật nóng, âm dịch của nàng chảy dài xuống chân.

- Ôi ôi… chút nữa thôi anh.. chút nữa… - tiếng cô gái rên rỉ thật to.

Sơn đã nhận ra nàng là ai. Trong đầu nàng hiện lên hình dáng cô đồng nghiệp của vợ, với dáng người nhỏ nhắn, xinh xinh với mắt kính cận gọng đỏ ấn tượng. Thục Nhi đây mà.

Hai cánh tay Sơn đưa lên vò bóp vú Nhi, nàng đưa tay mình đè tay anh chặt hơn lên ngực mình. Thục Nhi rên xiết, ngã đầu ra sau, cả người dừng lại, âm đạo nàng co bóp mạnh như rút hết tinh trùng trong dương vật của Sơn, nàng từ từ ngã người xuống nằm lên ngực Sơn, dương vật của anh vẫn giựt nhẹ nhẹ co lại từ từ trong âm hộ nàng, dòng tinh dịch trắng chảy chậm rãi.

Thành viên BQT

- Anh cảm ơn em, Thục Nhi – Giọng Sơn vang lên khẽ bên tai nàng.

- Ah… anh nhận ra em – Thục Nhi giựt mình, ngẩn đầu lên.

Sơn chỉ khẽ gật đầu, miệng anh mỉm cười. Bất chợt cái khăn che mặt anh được kéo lên, anh hơi nheo mắt. Kế bên anh là nụ cười rất đẹp của Lan Chi, còn người con gái trần truồng đang ngồi trên người anh, là Thục Nhi, mắt nàng đang nhìn anh. Bất chợt, nàng nhớ đến mình đang ngồi lên người anh, âm đạo mình vẫn đang kẹp hờ lấy dương vật ướt sũng của anh, Thục Nhi đỏ bừng cả mặt, nàng kêu lên một tiếng, chạy vù vào nhà, trốn vào phòng tắm.

Thục Nhi không hề ít kinh nghiệm tình trường, nhưng với chồng bạn và có sự chứng kiến của bạn là lần đầu tiên. Trước đây qua tiếp xúc với chồng Lan Chi, Hồng Sơn, nàng cũng thấy thích anh, chỉ là thích theo kiểu một người bạn, người anh, thân thiện, dễ gần. Nàng cũng không nghĩ có lúc mình thật sự cùng anh làm chuyện đó. Cho đến chiều nay, khi Lan Chi qua nói với nàng, muốn dành cho chồng một món quà bất ngờ trước khi đi công tác, nàng há hốc cả miệng khi nghe lời đề nghị của Lan Chi. Nàng nhất quyết phản đối, không phải vì ngại ngùng, vì nàng sợ điều này sẽ ảnh hưởng đến tình bạn của mình và Lan Chi. Nhưng Lan Chi rất kiên nhẫn thuyết phục, còn đưa lý do là rất không muốn xa chồng, nhưng vì phải thế chỗ cho Thục Nhi… Thế là Thục Nhi đầu hàng. Nàng về nhà chung với Lan Chi, trốn trong phòng để làm món quà bất ngờ cho Hồng Sơn.

Tối hôm đó, khi Thục Nhi đã về, hai vợ chồng Lan Chi nằm ôm nhau trên giường, nhìn lên trần nhà.

- Thứ Bảy này, em phải đi công tác Cần Thơ 3 ngày. – Giọng Lan Chi vang lên bên tai chồng.

Hồng Sơn giật mình ngồi nhỏm dậy nhìn vợ, mắt anh nhìn chăm chú vào mắt nàng, mắt nàng ánh lên một tia áy náy.

- Ừ - Anh nói nhỏ.

- Anh có buồn em không? Nếu anh không thích, em sẽ xin sếp cho em ở nhà – Lan Chi hơi cuống lên nhìn vẻ mặt anh hơi buồn.

- Anh không sao. Công việc mà, em phải đi thôi. Nhưng hình như đây là lần đầu tiên vợ chồng mình rời xa nhau, sau ngày cưới. – Sơn nói với giọng trầm trầm.

Lan Chi không biết nói gì, nàng chỉ ngồi dậy, ôm lấy lưng anh, áp má vào lưng anh, nghe tiếng tim anh đập thật mạnh và đều. Như muốn phá tan những suy nghĩ của anh, Lan Chi chồm lên, ôm cổ chồng, để bộ ngực trần của mình ép chặt lên lưng anh.

- Anh thích với Thục Nhi chứ? - Lan Chi hỏi nhỏ, mắt nhìn anh dò xét.

- Ừm.. cũng được. – Hồng Sơn chần chừ rồi nói cho qua.

- Sao lại cũng được. Em biết anh thích. Lúc đó hai người nhập tâm lắm – Lan Chi tinh nghịch bắt bẻ anh.

- Thì.. thì… ai thích lên mà không vậy… - Sơn hơi đỏ mặt, vì thật sự anh cũng không nhớ những phút cuối cùng mình đã làm gì.

- Anh gạt em ah… em nói có chứng cứ nhé – Lan Chi vừa nói, vừa đứng lên rời giường.

Nàng đứng thẳng người, cơ thể nàng không che đậy gì, cứ thế chạy khỏi phòng ngủ. Chưa tới 20 giây sau, Lan Chi chạy lên thở hỗ hển, thân thể nàng trần truồng, hai bầu ngực nàng nhúng nhảy bị che gần hết với chiếc máy ảnh to đeo trên cổ. Hồng Sơn bật cười, anh biết nàng đang định lấy gì, nhưng anh cũng cười vì hành động của nàng như một cô bé 10 tuổi tinh nghịch vừa phát hiện ra một trò chơi mới.

Lan Chi phóng lên giường, lao vào lòng Hồng Sơn, hai chân nàng duỗi thẳng ra, thoải mái phơi ra nhúm lông âm hộ mỏng manh. Tay nàng loay hoay, mở chiếc máy ảnh lên nhấn nút review, những tấm hình của Sơn đang bị bịt mắt cuốn lấy thân thể trần truồng của Thục Nhi, đủ mọi góc cạnh, toàn cảnh, chụp gần, chụp nghiêng, từng bộ phận cơ thể của hai người tiếp xúc, va chạm mơn trớn nhau đều hiện lên rõ mồn một. Nhưng điều không thể chối cãi được là anh và Thục Nhi thật sự cuồng nhiệt, cuốn nhau như thèm khát nhau thật sự lâu ngày. Hồng Sơn cảm thấy mặt mình đỏ lên, anh đằng hắng cho đỡ ngượng.

-Còn chối cãi không? – Lan Chi bỉu môi.

- Anh có chối cãi gì đâu. Nhưng anh thừa nhận vợ anh chụp hình rất đẹp đó nha. Chụp mọi góc cạnh đều có hồn, em rất có năng khiếu. – Hồng Sơn kiếm chuyện đánh trống lảng.

- Thật không? Ừ, em cũng thừa nhận, em xem lại mà thấy nóng bừng cả người. Em cũng thích hợp chụp nghệ thuật hen – Lan Chi vô tư nói.

- Ah hừm…. – Hồng Sơn ráng kềm lại, nuốt cơn buồn cười xuống người, mặt gồng đỏ lên, hình nàng chụp có chăng gọi là hình khiêu dâm, chứ hình nghệ thuật thì…

Hồng Sơn chợt nhìn xuống, cơ thể trắng hồng của Lan Chi đang ngồn ngộn trước mắt anh. Anh chợt thấy mình muốn nàng, dương vật anh đang bị đè dưới vai nàng vùng vẫy, cứng lên.

Lan Chi cảm nhận được vật phía dưới đang thức tỉnh, nàng ngẩn đầu lên nhìn chồng, mỉm cười. Hồng Sơn cuối xuống hôn vợ.

Anh chợt nghĩ ra một ý kiến nhỏ, người Sơn nóng bừng lên với suy nghĩ ấy.

- Hai ngày nữa em đi công tác, em phải đền bù cho anh – Sơn nói nhỏ vào tai vợ.

- Ưm, anh muốn gì em cũng chịu. – Lan Chi thủ thỉ như con mèo nhỏ.

Hồng Sơn với tay lấy cái caravat đi làm hồi chiều của mình, anh bịt lên ánh mắt ngạc nhiên của nàng, thít chặt sau đầu nàng. Anh bước xuống giường, xỏ vội vào chiếc quần sọt và vơ đại chiếc áo thun mặc vào. Anh tháo dây máy ảnh ra khỏi cổ nàng, đeo lên cổ mình. Anh bế nàng lên, đi từng bước xuống cầu thang. Lan Chi vòng tay ôm cổ chồng, nàng tin tưởng anh còn hơn bản thân mình, tai nàng áp vào ngực anh, tim anh đập thật nhanh, anh đang phấn khích.

Lan Chi có thể cảm nhận được mình đang được bế đi ra garage xe, có tiếng mở cửa xe, thân thể nàng được đặt xuống chiếc ghế da lạnh toát, cửa xe sập lại.

Chiếc BMW đen của Sơn trôi đi chầm chậm, anh nhìn qua gương chiếu hậu, nhìn vợ mình. Lan Chi ngồi băng ghế sau, hai tay để thỏng hai bên, mắt bịt kín, thỉnh thoảng nàng quay qua lắng nghe tiếng động bên ngoài, nhưng nàng hoàn toàn không đoán được mình đang đi đâu.

Trên đường đi, Lan Chi có thể nghe tiếng xe máy ồn ào xung quanh mình, do Hồng Sơn cố tình hạ nhẹ cửa kính phía nàng ngồi xuống một chút, chỉ đủ cho âm thanh bên ngoài vọng vào.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.