Trở về truyện

Ham Muốn Tiềm Ẩn 2 - Chương 59: Sự Thật Hé Mở (5)

Ham Muốn Tiềm Ẩn 2

59 Chương 59: Sự thật hé mở (5)

Ánh sáng mặt trời le lói qua tấm rèm cửa soi rõ khuôn mặt đỏ hồng xinh đẹp của Nguyệt Vy. Nàng khẽ cựa mình, hé mở mắt. Quan cảnh trong căn phòng thật quen thuộc thân thương. Nhớ đến chuyện đêm qua, như một giấc mơ hoang dại nhất. Cuộc đời của nàng là một chuỗi những giấc mơ, cái sau đáng nhớ hơn các trước. Nguyệt Vy mỉm cười một mình, mặt thoáng đỏ lên.

Bất chợt một cánh tay ấm áp dưới chăn, choàng ngang ngực nàng. Nguyệt Vy mỉm cười quay người vào trong, ôm lấy anh. Nàng thích nhất sáng Chủ Nhật được lười nhát vặn vẹo trong vòng tay của anh. Anh dụi mặt vào ngực nàng, tay mân mê hai bầu vú căng đầy xinh đẹp.

– Ư… Thôi anh… Để em đi tắm… – Nguyệt Vy vặn vẹo né tránh bàn tay của anh.

Chợt tấm chăn tuột xuống, lộ ra mái tóc hoa râm dưới chăn.

– Ah… Ông… Ông… – Nguyệt Vy đẩy ông Hiraishin ra khỏi ngực mình.

– I’m sorry… Did i scare you ? – Ông ngồi dậy bối rối nói.

Nguyệt Vy túm chăn che lên ngực, dù nàng biết thân thể này sau đêm qua không còn xa lạ với ông ta.

– Why are you here ? Where is my husband ? – Nàng hỏi nhỏ, mặt thoáng đỏ lên.


– Oh… Minh took me here last night. He’s gone down few minutes ago. I didn’t mean to scare you. Sorry.

– No, it’s ok.

Nguyệt Vy biết Thuận Minh hiếu khách, phòng bên cạnh ít khi tiếp khách trang bị quá giản đơn không phù hợp với thân phận ông Hiraishin. Vả lại, sau chuyện đêm qua, ai cũng mệt mỏi, ngủ đâu cũng là một giấc đến sáng. Cuối cùng anh kéo cả ông vào đây ngủ chung với cả hai người.

– I… I need to take a shower… – Nguyệt Vy nói nhỏ. – You can sleep more.

Nguyệt Vy mím môi bước xuống giường đi thẳng vào phòng tắm. Dù không quay lại, nhưng nàng biết ánh mắt ông ta không rời khỏi thân thể nàng một giây nào. Cơ thể nàng có lẽ đã được anh lau rửa sơ đêm qua, nhưng phụ nữ cần tẩy rửa kỹ càng hơn đàn ông.

Những tia nước mát lạnh chạm vào hai bầu vú đỏ hồng mơn mởn, vỡ tan, tung tóe khắp nơi. Nguyệt Vy vừa thoa xà bông lên ngực mình vừa hát nho nhỏ. Chợt cánh cửa kính bật mở. Cơ thể nàng cứng đờ tại chỗ, vai run nhẹ. Nàng biết người vừa bước vào là ai.

Ông Hiraishin áp sát, hôn nhẹ lên bờ vai nõn nà của Nguyệt Vy.

– You’re the most beautiful woman, I’ve met. – Ông ôm ghì lấy nàng, thì thầm. – Bad luck for me… Last night I didn’t have the chance to make love to you…


Nguyệt Vy cúi đầu tim đập thật nhanh. Giọng nói tiếng Anh đặc sệt âm hưởng Nhật của ông chợt ấm áp dễ chịu trong tai nàng. Tay ông nhẹ nhàng di chuyển từ bụng nàng lên đến ngực. Nguyệt Vy nín lặng nhìn hai vú mình đang thổn thức trong hai tay ông. Đêm qua, khi ông chưa có cơ hội ân ái với nàng, thì nàng đã mệt mỏi thiếp đi. Nhưng Nguyệt Vy vẫn nhớ rất rõ cảm giác đê mê sung sướng mà cái lưỡi của ông mang đến cho nàng. Hạ thể nàng chợt nóng bừng lên. Như hẹn trước, một vật nóng hổi to cứng đan trỗi dậy chèn vào giữa khe mông nàng. Tay ông mò mẫn giữa hai chân Nguyệt Vy, mân mê hai mép âm hộ ẩm nóng của nàng. Ngón tay ông tách cửa mình nàng ra, day day vào vùng thịt mềm mại nhô lên giữa hai mép môi.

Nguyệt Vy rùng mình, bật rên khẽ.

– Ưm…

Ông Hiraishin xoay người Nguyệt Vy lại, để nàng tựa lưng vào tường. Ông quỳ xuống, vụt mặt lên ngực nàng.

– Ưm…

Nguyệt Vy thổn thức nhìn lưỡi ông liếm quanh hai núm vú đỏ hồng của nàng. Liếm quanh, liếm quanh, đến đẫm ướt nước miếng, nhưng không chạm đến đầu vú săng cứng ray rứt của nàng. Nàng cắn môi, mắt đỏ lên chờ đợi. Chợt bất ngờ ông ngậm kín bên đầu vú nàng mút mạnh.

– Ưm…


Nguyệt Vy ngữa mặt rên nhẹ, chân nàng nhũng xuống, ngực ép vào ngực ông. Chiếc lưỡi ông thật điêu luyện, rất giống cách hôn ngực của một người. Nhất Huy. Anh ta đã từng làm nàng thổn thức, ướt đẫm cửa mình chỉ với cách hôn ngực khác lạ của mình. Hai tay ông bóp vung hai bầu vú nàng lên, hai chiếc núm săng cứng song song sát với nhau. Lưỡi ông đánh qua lại trên nó thật nhanh, thật nhanh. Nguyệt Vy bấu chặt lấy vai ông, mắt nhắm nghiền tê dại.

– Ah… ——-

Ông Hiraishin hít hà sung sướng, lẩm bẩm gì đó bằng tiếng Nhật. Tay ông vuốt mái tóc đen bóng lòa xòa qua vàng tai Nguyệt Vy. Mắt ông say mê nhìn gương mặt tuyệt đẹp ngượng ngùng ửng đỏ của nàng. Nhìn đôi môi đỏ hồng xinh đẹp của nàng căng lên bao quanh thân dương vật của ông. Nguyệt Vy không biết tự lúc nào bản thân nàng đã quen với việc này. Hôn dương vật đàn ông như một khúc dạo đầu quan trọng không thể thiếu đối với nàng. Mùi vị mỗi người đàn ông đều khác, cảm giác căng tròn trong miệng, nặng nặng trên lưỡi cũng khác. Nhưng quan trọng hơn hết là ánh mắt của họ nhìn xuống nàng, say mê, thỏa mãn, đắc ý. Mỗi người một khác, nhưng tất cả ánh mắt hàm ý đó đều mang đến cho nàng cảm giác hứng tình kì lạ.

Nguyệt Vy hổn hển hồi hộp gác một chân qua người ông Hiraishin. Ánh mắt say mê hân hưởng của ông làm nàng bớt ngượng ngùng. Nàng cắn môi, tay đưa xuống giữa hai chân lấy vật to cứng đó cọ nhẹ vào âm hộ mình. Nàng chậm chậm ngồi xuống.

– Ưm… Ôi…

Dương vật ông Hiraishin rất khác lạ. Đầu nấm nhỏ, nhưng thân lại to dài như một quả chuối. Vật đó mang đến cho nàng cảm giác lạ lùng khó tả. Nhỏm lên thì lỏng lẻo, ngồi xuống lại căng cứng. Nàng ngồi bẹp trên người ông, giữa nó chèn chặt sâu trong người. Hông bắt đầu sàn sê nhẹ nhẹ đến trước.

– Ưm…. Ưm…

Ông Hiraishin bật dậy, ôm nghiến lấy vòng eo thon nhỏ của Nguyệt Vy. Miệng ông say mê mút hai bầu vú căng tròn xinh đẹp của nàng. Căn phòng tắm thật im ắng, chỉ có tiếng thở dốc, rên rỉ.

Đột nhiên một luồng gío mát lạnh phả vào lưng. Nguyệt Vy hoảng hốt quay lại. Thuận Minh đỏ mặt phấn khích, lột phăng quần áo, bước vào. Anh quỳ xuống sau lưng Nguyệt Vy, kéo lấy đầu nàng. Đặt lên môi nàng một nụ hôn thật sâu.

– Ưm…

– Cho anh tham gia với nhé… – Thuận Minh thì thầm.

– Ưm… – Nguyệt Vy gật đầu, giữ nguyên dương vật ông ta trong người, toan quay ra sau.


– Không… Em nằm xuống đi… – Thuận Minh khẽ đẩy nàng nằm úp lên ngực ông Hiraishin.

– ——– – Thuận Minh nói gì đó bằng tiếng Nhật, hiển nhiên là trao đổi với ông Hiraishin.

– Oh…. —— – Ông trả lời với giọng run run phấn khích.

Nguyệt Vy khó hiểu quay xuống nhìn anh. Không phải anh muốn nàng mút dương vật cho anh sao ? Chợt nàng thấy tay anh dò dẫm ngay mép âm hộ căng mọng của nàng, rồi lại bôi lên hậu môn nàng. Nguyệt Vy trợn mắt nhớ đến chuyện nàng thấy đêm qua. Chị Nga tê dại kẹp giữa hai người.

– Anh… Đừng… Em… Em… – Nguyệt Vy bật dậy, che mông mình, hoảng hốt.

– Không sao… Em đừng sợ… Em sẽ rất thích đấy…

Thuận Minh gỡ nhẹ tay nàng ra, ngón tay anh ướt nước nhờn khẽ luồn vào hậu môn nàng thật chậm rãi. Anh dùng đầu dương vật mình cọ quanh âm hộ nàng đến nó bóng lưỡng lên.

– Em… Anh ơi…

Nguyệt Vy bấu chặt lấy hai tay ông Hiraishin. Nàng nhắm nghiền hai mắt, môi tái nhợt. Nàng biết, nếu nàng dứt khoát từ chối, anh sẽ ngưng lại ngay. Nhưng chứng kiến nét mặt tê dại khó tả của chị Nga đêm qua, nàng thật sự muốn thử cảm giác này. Còn lại chỉ là nỗi sợ hãi nàng phải vượt qua. Nàng há hốc cảm nhận cơ hậu môn mình căng ra như muốn rách, dương vật anh đang từng chút từng chút đi vào trong. Cảm giác ran rát, căng tức nhột nhạt trong hạ thể như lần quan hệ đầu tiên. Tay ông Hiraishin liên tục vuốt ve tấm lưng trần run rẩy của nàng, như muốn phân tán cảm giác đau đớn dưới hạ thể.

– Ahh… Anh…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.