Trở về truyện

Dục Vọng Tìm Về - Chương 5: Sự Thật Trần Trụi

Dục Vọng Tìm Về

5 Chương 5: Sự thật trần trụi

9 năm trước…

“Tùng…Tùng…tùng…”, tiếng trống trường ròn rã báo hiệu sự kết thúc của buổi học. Trên bục giảng, thầy chủ nhiệm lớp chậm rãi gỡ cặp kính cận xuống, đưa tay lên gãi đầu, mái tóc lưa thưa điểm bạc với cái trán hói sáng bóng ngả nghiêng qua lại. Mỉm cười nhìn đám học sinh nghịch ngợm, ông chắc mẩm sau này sẽ có đôi số đứa trong này làm chức vụ to cao, không biết sau này có nhờ vả được gì không.

- Các em ạ, hôm nay cũng có thể là khoảng thời gian cuối cùng thầy và các em được ngồi nói chuyện với nhau như này. Từ nay về sau, thầy mong rằng, dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, thầy vẫn mong cả lớp mãi luôn đoàn kết, luôn là những người bạn tốt của nhau…

Chán nản chống tay lên cằm, không mảy may quan tâm đến lời nói sao rỗng trên kia, Như Nga, đóa hoa xinh đẹp của lớp thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, cô không muốn níu kéo khoảng thời gian này thêm một chút nào nữa. 3 năm học trong trường, chỉ bởi sự xinh đẹp cộng với thân hình quyến rũ trời ban mà cô luôn bị đám con gái cùng lớp dè bỉu, xa cách. Mà cũng không quan trọng lắm, chỉ một thời gian sau thôi Nga sẽ thoát khỏi nơi này, cô sẽ lên thành phố, sẽ tận hưởng sự tự do, nét đẹp phồn hoa của thành thị.

Nga muốn đăng kí làm mẫu ảnh, một phần vì những môn học toán, lý, hóa khô khan trên trường chưa bao giờ làm cô cảm thấy hứng thú, phần còn lại do cô thích mọi người phải chú ý đến khuôn mặt, thân hình của cô, thích những ánh mắt mê dại lướt dọc trên thân thể cô mỗi khi cô sải bước qua. Trong lớp này, đám con gái lắm mồm thì không nói làm gì, nhưng lũ con trai thì không ai là không mê Nga như điếu đổ. Một vài người cũng đã buông lời tỏ tình với cô, nhưng cũng đều được Nga khéo léo từ chối. Cô muốn mãi là một bông hoa không chủ, chỉ khi tìm được người phù hợp Nga mới đồng ý mà thôi.

Trường cấp 3 này có quy định phải mặc áo dài, và áo dài là một thứ đồ dễ dàng khoe được trọn vẹn những đường cong uốn lượn trên cơ thể mà không quá lộ liễu. Bầu ngực vun đầy, núm vú sau chiếc áo lót vểnh lên ngạo nghễ, chiếc eo thon uyển chuyển, bờ mông tròn lẳn nẩy tưng tưng sau mỗi bước đi. Làm cho mấy con chim bé nhỏ trong lớp khi nhìn thấy cặp mông to tròn, nhung nhúc thịt phải cửng tớn lên vào những ngày đầu hạ mưa nhiều.

- Thôi, chúc các em sắp tới sẽ phấn đấu hết sức để đạt được nguyện vọng mong muốn. Thầy chào các em, lớp trưởng cho các bạn nghỉ đi._ Thầy giáo tươi cười nói.

- Cả lớp đứng! Chúc em chào thầy ạaa… _ cả lớp dõng dạc nói.


Mọi người ngay khi kết thúc đã sôi nổi bàn tán, đứa muốn đi chơi, đứa muốn về phụ bố mẹ, nháo nhác hết cả lên, Nga thì vẫn đứng đấy, không bị sao nhãng bởi thứ tạp âm xung quanh. Cô nhìn chăm chú vào dáng người to cao ngồi đầu bàn.

- “Lớp trưởng Hùng _ Hoàng Minh Hùng, chàng trai được yêu thích của đa số cô gái trong lớp, liệu…liệu mình có nên nói ra không nhỉ???”_ Nga thầm nghĩ, 2 má ửng hồng.

Nga vân vê váy áo, cô không biết có nên chủ động không, thời buổi này rồi, “cọc đi tìm trâu” đâu còn là khái niệm mới đâu, Nga cũng thích Hùng được 1 thời gian rồi, tại sao lại không tiến tới cơ chứ. Thực chất trước đây cô không hề có thích hắn tí nào, hắn học giỏi, luôn được thầy cô quý mến, cô thì ngược lại. Chỉ là khi được bất ngờ ghép đôi trong 1 tiết học và qua những lần Hùng chăm chú ngồi giảng giải bài tập cho Nga, cô đã có chút nảy sinh tình cảm nơi hắn.

Đang trong dòng suy nghĩ, chợt có một bàn tay rắn rỏi, ngăm ngăm đen véo lên má phải, làm cô giật nảy người, ngước đôi mắt đang sợ hãi lên, Nga nhận ra người trước mặt là Hùng, hắn đã lại gần cô tự bao giờ.

- Đang nghĩ gì xấu xa hay sao mà 2 má đỏ thế này?_ Hùng nói với 1 giọng trầm ấm.

- Mình…mình đâu có, Hùng nói linh tinh cái gì thế…_ Ngượng ngùng với chút giận dỗi, Nga bĩu môi quay mặt đi.

- Không phải thì thôi, cho mình xin lỗi vậy._ hàm răng trắng sáng được Hùng khoe ra triệt để.

- … _ Nga im lặng, tủm tỉm cười, trông cô lúc này hết sức dễ thương.


- Nga này, cũng đã hết năm học rồi, sắp tới có thể chúng mình không được gặp nhau nhiều nữa. Vậy nên…à…ờm…_ gãi đầu, gãi tai ra vẻ bối rối, Hùng ngập ngừng.

- Không biết thứ 7 này Nga có rảnh không, mình muốn đi với Nga ra chỗ này, có chuyển mình thực sự muốn nói với Nga?! _ Hùng nhắm mắt nói lắp bắp, chỉ đủ cho Nga nghe thấy.

Nga bụm miệng, tiếng cười vang lên khe khẽ, Hùng thấy thế thì nhăn nhó, hắn định bước đi, có lẽ để đợ ngại thì tiếng Nga vang lên.

- Thứ 7 này…mình rảnh…Hùng đón Nga ở cổng trường nhá. _ Nga nói.

- Được! Thế hẹn Nga vào thứ 7 nha. _ Hùng vui mừng nói.

Nói xong hắn ôm cặp chạy vội ra ngoài, để Nga ngơ ngác ngồi nhìn.

- “Tên này thật là, hẹn xong là cứ thế bỏ đi sao.”_ Nga hờn dỗi nghĩ.


- “Thứ 7 à, mình nên mặc gì đây ta? Không biết Hùng có nói ra điều mình muốn không? Biết đâu…biết đâu Hùng chính là “người ấy”…, chắc chắn hôm đấy mình phải thật hấp dẫn.”_ Nga đang đắm chìm trong mớ suy nghĩ.

Cô không biết rằng, đằng sau cô, Trung_Trần Thanh Trung, lớp phó học tập, bạn thân của Hùng đang nhìn cô chằm chằm, trong lòng anh cũng đang rất hỗn loạn.

Trung chơi với Hùng đã từ rất lâu, từ bé thể trạng anh đã không được tốt, cơ thể gầy còm, lại còn rất hay ốm, Hùng chính là người luôn đứng ra bảo vệ anh trước bọn bắt nạt cùng xã. Vậy nên có thứ gì ngon hay tốt Trung đều chia sẻ cho hắn, việc Hùng được làm lớp trưởng một phần do tài ăn nói của hắn, nhưng phần nhiều là do sự giúp ích, cũng như tác động đến cô giáo từ phía Trung, chưa kể Hùng còn là cháu trai ruột của chủ tịch xã. Trung biết Hùng hoàn toàn không tốt đẹp gì, dạo gần đây hắn có qua lại, buôn bán một số vật phẩm cấm với bọn du côn, Trung biết nhưng gần như không dám mở mồm nói gì. Cũng tại sống dưới bóng của Hùng đã lâu, cảm giác phụ thuộc với sợ hãi đã bao chùm lấy anh từ bao giờ. Chỉ thấy sự hiện diện của Hùng thôi cũng đủ làm Trung nem nép nghe lời.

Khi biết được Hùng sẽ mời Như Nga đi chơi vào thứ 7, Trung cảm thấy thực sự lo lắng, vì thứ 7 này cũng là ngày Hùng gặp mặt một tên xã hội đen có máu mặt, anh chắc chắn có gì uẩn khúc trong truyện này. Trung không muốn Nga_người con gái anh thầm yêu_gặp nguy hiểm.

- “Hôm đó mình sẽ phải đi theo Hùng” _ Trung đăm chiêu suy nghĩ.

Cuối cùng ngày “hẹn hò” cũng đến, trước cổng trưởng cấp 3, dưới cái nóng cuối tháng 5 đầu tháng 6, có một cô gái đang đứng ngẩn ngơ, như đang chờ đợi ai đó. Cô mặc một chiếc quần sóc bò đen ôm chặt lấy vòng 2 thon nhỏ nhưng không làm mất đi sự căng đầy nơi vòng 3, dưới đùi là chiếc tất lưới lộ ra những mảng thịt trắng ngần. Bên trên là chiếc áo thun đỏ cảm tưởng chật chội dưới sức căng của bộ ngực đẫy đà, ở ngoài hờ hững với chiếc áo khoác đen, trên cổ cô là 1 chiếc choker đen với biểu tượng chữ N màu bạc treo ở dưới.



Đã đến được 1 lúc, mãi không thấy Hùng có mặt, Nga hậm hực định rút điện thoại ra gọi. Ngay khi vừa bấm số thì vang đâu tiếng 1 chiếc xe máy phân khối lớn đỗ trước mặt, cởi mũ ra là 1 khuôn mặt vuông vắn, có chút hối lỗi.

- Hùng xin lỗi, Hùng đến muộn, mình phải ra chỗ này có chút việc. _ Hùng phân bua.

- Có việc sao còn rủ người ta đi chơi làm gì?!

- Thôi mình biết lỗi rồi, mà Nga biết Hùng bận việc gì không.

- Không muốn biết, chỉ biết Hùng bắt Nga phải đợi.


- Thôi, xin lỗi rồi mà, Hùng có cái này hay lắm, Nga nhận lấy rồi mình làm huề nhá. _ Hùng nháy mắt nói.

Nói xong Hùng thò tay lấy ra khỏi túi 1 chiếc hộp nhỏ xinh, to bằng nắm tay người đưa sang cho Nga.

- Cái này Hùng tận tay chọn đấy, Nga không lấy là không được đâu.

- Nhưng…_ Nga ngại ngùng định nói.

- Không nhưng gì cả, Nga cầm đi, rồi lên xe ôm Hùng thật chặt vào, chúng mình còn 1 buổi hẹn dài trước mắt đấy. _Hùng lấy tay đập đập ra sau yên nói.

- Hứ! Ai thèm ôm…_Tuy nói vậy nhưng Nga vẫn bước lên, tay vòng qua sờ vào cơ bụng rắn chắc sau lớp áo của Hùng.

Nga vừa lên xe thì Hùng đã phóng vội đi, 2 người vừa đi vừa nói chuyện, cười đùa vui vẻ, không biết phía sau có 1 chiếc xe Wave vội vã đuổi theo.

Hùng dẫn Nga đi xem phim, sau đó vào trung tâm mua sắm, mọi thứ diễn ra vô cùng bình thường, chỉ như 1 đôi tình nhân đi chơi với nhau. Lúc này Trung vẫn đang theo sát 2 người, anh thấy buồn khi bản thân đã nghĩ xấu về Hùng, có lẽ Hùng yêu Nga thật sự, nhưng chính điều đó còn làm Trung cảm thấy chán nản hơn, vì anh cũng yêu Nga thật lòng mà, chỉ là không thể nói ra thôi. Sự khác biệt giữa anh và Hùng là rất lớn, một bên là con đực đầu đàn mạnh mẽ, bên còn lại là con đực yếu đuối, chỉ biết nhai lại “miếng mồi” của con đực kia.

Mải mê suy nghĩ, Trung thấy mình đã dừng lại ở 1 chiếc cầu cũ, khu vực này tương đối vắng người qua lại, bên kia cầu là một căn nhà kho khá cũ kĩ. Trung nhăn mặt, căn nhà kia đối với anh khá là quen thuộc, anh đã tới đây vài lần rồi. Hoảng hốt khi nhớ ra, Trung biết ý định hôm nay của Hùng là gì.

Trong khi đó, Hùng đang đứng phía sau ôm chặt lấy Nga trên cầu, thủ thỉ vào tai cô những lời mật ngọt.

- Hôm nay Nga có thấy vui không?... Hùng thì vui lắm!!!_Hùng nói.

- Có, Nga cũng thấy vui lắm. _ Nga nhỏ nhẹ nói.

- Hùng…Hùng muốn nói với Nga điều này lâu lắm rồi._Hùng xoay người Nga lại, nhìn thẳng vào mắt cô.

- Điều…điều gì…_Nga hơi run, cô quen với việc đùa giỡn với đám con trai, nhưng khi đối mặt với người mình thích thì dường như bản năng giống cái cần được chở che lại trỗi dậy.

- Hùng yê…_Đang nói, bỗng Hùng dừng lại, suy nghĩ 1 chút rồi nói tiếp.

- Trước khi Hùng nói nốt, sao Nga không xem thử món quà mà Hùng tặng là gì nhỉ? _Hùng nói.

- Quà…À…ừm…quà Hùng tặng lúc nãy…_Nga hụt hẫng nói.

Cho tay vào túi áo khoác lấy ra gói quà, Nga thận trọng mở nắp ra, bên trong là 1 hộp nước hoa màu hồng nhạt.

- Nga thử xem nước hoa mùi có ổn không? _ Hùng nói.

- Thôi, để tí về Nga thử cũng được.

- Nga thử ngay đi, Hùng mất rất nhiều công để mua được lọ này đấy._Giọng Hùng dần thay đổi, bên trong ẩn chứa sự mất kiên nhẫn, cảm giác như đang rất vội việc gì đó.

- Ừ…ừ. Vậy để mình thử. _ Nga hơi lo lắng, linh tính phụ nữ mách bảo cô có gì đấy không ổn.

Tuy nghĩ thế, nhưng Nga vẫn xịt thử nước hoa ra cổ tay, đưa lên mũi ngửi 1 hơi dài, thực sự nước hoa này rất thơm, chắc hẳn là rất đắt tiền, mùi hoa lan quyện rõ lên mũi cô.

Hùng nhìn Nga với ánh mắt lạnh lùng, khi thấy cô đã thử xong, hắn liền chạy ra xe, mở cốp, lấy ra 1 vật hình tròn.

- Quên mất Nga ạ, Hùng còn thứ này, lúc trước quên tặng. Vật này trông sẽ hợp với Nga đấy._Hùng mỉm cười nói.

Trên tay Hùng bây giờ là 1 chiếc vòng cổ, khác với cái mà Nga đang đeo, thiết kế của cái vòng này tương đối giống với vòng đeo cho động vật, giữa vòng khắc họa tiết hình chữ S (Slut). Chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Hùng đã giựt tung vòng ở cổ Nga xuống, vòng tay đeo chiếc vòng động vật lên.

- Hùng!!! Hùng làm gì vậ…_ chưa nói hết câu, 1 cơn buồn ngủ ập tới làm Nga như ngã xịu xuống.

Hùng nhanh tay ôm lấy cô, một tay vòng qua dưới đùi, dễ dàng nhấc bổng Nga lên, người cô như mềm nhũn đi, 2 lỗ tai ù đặc nhưng vẫn nghe loáng thoáng được Hùng nói.

- Hùng yêu Nga lắm Nga biết không, tí nữa Nga cố gắng phục vụ chủ nhân thật tận tình nhá, làm tốt…thì sau tao sẽ thưởng, con chó cái ạ. _ Hùng khinh khỉnh nói nhỏ.

Ánh mắt Nga khép dần, liều thuốc ngủ Hùng pha trong hộp nước hoa kia khá nặng, làm cô chìm vào giấc ngủ ngay lập tức. Hùng vác Nga đi vội ,vừa đi hắn vừa huýt sáo.

- “Hah…hah…Con mồi hôm nay thật dễ dụ, chuẩn bị cả 1 cái khăn tẩm thuốc mê rồi, rốt cục còn không phải dùng đến chút nào”. _Hùng cười lớn nghĩ, tay vỗ bốp bốp lên mông Nga.

- “Chỉ tiếc em gái hôm nay không dành cho anh, nghĩ cũng tiếc, anh mà được địt em chắc cả ngày cũng không chán, thằng già kia số hưởng quá mà.”_ Hùng tiếc rẻ nói.

Hướng đi lúc này của Hùng tiến tới căn nhà kho cũ. Hớt hả đuổi theo, Trung đã đoán đúng, anh biết mục đích của Hùng hôm nay là gì, kẻ đang đợi trong nhà kho kia là chính là chìa khóa để mở ra con đường kinh doanh chất cấm cho Hùng, và hắn sẽ dùng Nga như 1 vật để đổi lấy cơ hội đấy.

Vừa chạy, Trung vừa rút điện thoại ra, anh không biết nên gọi cho ai, cuộc sống dựa dẫm vào Hùng khiến người quen biết xung quanh đều là bạn bè của hắn. Đắn đo suy nghĩ khiến Trung không để ý xung quanh khiến anh vấp phải rễ cây, ngã dúi người sang 1 bên, đầu gối ê ẩm hết cả. Tuy không quá nghiêm trọng nhưng cú ngã vừa rồi làm chiếc điện thoại đập đất vỡ tan tành.

- Không…không…làm sao bây giờ?_sợ hãi cầm mảnh vỡ điện thoại trên tay Trung nói.

Cuối cùng quyết định của Trung là sẽ đến gặp trực tiếp Hùng, anh sẽ cố gắng khuyên bảo hắn, dù gì cũng đã làm bạn với nhau trong 1 thời gian dài, chắc hẳn hắn sẽ nể anh mà tha cho Nga. Trung đâu biết rằng với Hùng, anh cũng chẳng khác gì 1 thứ công cụ để lợi dụng, 1 con chó để hắn sai bảo.

Sau 1 hồi thì Trung cũng đến được nhà kho, chiếc cửa lúc này đang bị khóa trái, giật 1 hồi ko thấy bên trong có động tĩnh gì. Trung đành đi xung quanh để tìm kiếm lối vào, loay hoay 1 hồi, nhận thấy cửa sau đang mở, đang định bước vào thì đằng sau một đòn đánh rất mạnh đập thẳng vào gáy, anh gục xuống ngay tức khắc, sau đó 1 gã kia cầm lấy tay Trung mà kéo thẳng vào trong.

“Lộp cộp…lộp cộp…”, tiếng ngón tay đập đều đặn trên bàn gỗ làm Nga dần tỉnh giấc, do đang trong trạng thái lơ mơ, cô vẫn chưa rõ mình đang ở đâu, giây phút cuối Nga nhớ được là khoảnh khắc Hùng tỏ tình với cô. Bờ môi hồng đậm hơi hé cười mỉm, chẳng có lẽ cô và Hùng đã…, thầm sung sướng khi lần đầu của cô là với chàng trai mà cô đã rung động từ lâu, chắc mẩm cô đang ở trong phòng ngủ của anh, đang nép mình vào ngực anh mà ngủ. Nhưng khi mở mắt nhìn lên trần nhà, cô chỉ thấy những thanh thép gỉ, mái tôn phía trên thì thủng lỗ chỗ. Nga nghe được tiếng nước dột rơi lách tách từ trên xuống, tiếng gió hưu hắt qua những khung cửa sổ mở. Mọi thứ khác hẳn với những gì cô hình dung.

- “Không sao cả, miễn là ở với Hùng thì ở đâu cũng được.”_Tự trấn an bản thân, Nga nghĩ.

Bàn tay định đưa sang để ôm lấy Hùng, Nga bỗng ngạc nhiên khi tay mình đang bị buộc với một chiếc vòng, nối đến 1 góc của chiếc giường cô đang nằm. Không chỉ 1, mà cả 2 tay, phía dưới thì cặp đùi thon thả kia bị ép chặt lên vào gần eo và cũng có 2 chiếc vòng cố định người Nga ở tư thế đó. Hơn nữa, trên người cô bây giờ đang không có 1 mảnh vải, cặp vú no đủ nằm chềnh ềnh phồng lên ngạo nghễ, 2 đầu vú hơi thụt vào do căn nhà kho này tương đối lạnh lẽo. Chiếc eo phẳng lì nâng lên hạ xuống liên tục do nỗi sợ đang lớn dần trong Nga, xuống dưới cạnh 2 đùi là mu lồn cong cong, phủ trên với 1 nhúm lông nhỏ nhắn, lồn Nga lúc này đang tênh hênh hướng lên trên, 2 mép lồn tuổi 18 đỏ hồng, nhấp nhíu co bóp theo nhịp thở của cô.

Nga đang cảm thấy thực sự lo lắng, tại sao cô lại ở tư thế này, tại sao cô lại ở đây, bao nhiêu câu hỏi dồn dập đến trong đầu cô. Người duy nhất trả lời được những thứ trên chỉ có…

- “Hùng!!! Hùng đâu rồi?!” _ Nga cố gắng ngước cổ để nhìn ngó xung quanh.

- Em dậy rồi à, người đẹp…_giọng nói trầm ấm phát ra nơi chân giường.

Không ai khác ngoài Hùng, hắn đang đứng đó, lặng lẽ ngắm nhìn “con bướm” xinh đẹp đang giãy dụa phía dưới. Nga sau khi nghe thấy giọng nói vừa rồi, biết đó là Hùng, tinh thần cô dường như đã ổn định hơn.

- Hùng! Hùng làm gì vậy…cởi trói cho Nga đi. _ Nga van nài, vẫn nghĩ đây là trò đùa do Hùng bày ra.

- Ấy chết, không được! Nga phải ở đó chứ, bữa tối còn chưa bắt đầu mà Nga đã định bỏ đi là không được. Hôm nay Nga phải phục vụ khách quý thật chu đáo đấy nhé! _ Hùng xảo trá nói.

- Em này trông được phết anh nhỉ? _ Hùng không nhìn Nga nữa mà quay đầu ra nói với gã đàn ông đứng sau, điệu bộ có vẻ khá là khúm núm.

Tên kia dần tiến lại gần giường, hắn mặc 1 chiếc áo da được lột bỏ 2 cánh tay, bên trong cởi trần. Những hình xăm dị hợm xanh đỏ hiện rõ trên vùng ngực hắn. Phía dưới là chiếc quần bò rách gấu, trông rất chi là bụi bặm. Vừa đi hắn vừa gãi lên phần bụng mỡ đang được giữ lại bởi chiếc thắt lưng sờn màu nâu nhạt.

Ánh mắt hau háu nhìn xoáy vào vùng hạ bộ Nga, hắn đưa tay quệt ngang chỗ nước dãi chảy đang chảy đầy cằm, gã có vẻ thực sự kích thích lắm đây.

- Được, được, chú em chuẩn bị chu đáo ghê, phi vụ kia coi như là hoàn thành 1 nửa rồi đấy, để anh thưởng thức con “sò lông” này xong thì ta bàn tiếp chuyện. Chú bây giờ đi ra chỗ này chờ anh, xong việc anh qua liền._ Gã nói với Hùng, tay đưa ra 1 mảnh giấy nhỏ.

Ngán ngẩm vì nghĩ sẽ được sơ múi chút, Hùng đành quay đầu bước đi, thầm nghĩ đại sự vẫn còn dang dở, thiếu em này có thể bù em khác vào, không sao hết. Gật đầu rồi bước đi với khuôn mặt lạnh lùng, Hùng chẳng thèm đoái hoài đến Nga đang nằm kia, nước mắt cô đã chảy dài nơi khóe mắt.

Nga sau khi nghe xong cuộc nói chuyện vừa rồi, thước phim trong đầu cô tua chậm lại, quay lại thời điểm ở trên cầu. Hóa ra mọi thứ chỉ là sắp đặt, cô giận bản thân mình, giận cách ăn mặc, giận cách cô quyến rũ rồi từ chối những chàng trai xung quanh, để rồi nhận kết cục cay đắng như này.

- “Không, không được, không phải lỗi tại mình, không được phép từ bỏ, mình phải chống đối đến cùng.”_Nga vững tin nghĩ.

Lúc này gã kia đã tiến trườn dần trên tấm thân nõn nà của Nga, chiếc lưỡi nhám nhúa lướt dọc trên bụng cô, ngoáy sâu vào lỗ rốn nhỏ xinh kia, Nga rùng mình.

- Đừng! Cút…cút đi. Tránh xa tôi ra… _ Nga la ầm lên, cô muốn hắn phải hoảng sợ mà dừng lại.

Nhưng trái lại, nghe Nga la hét vậy, càng làm hắn thích thú hơn. Lưỡi gã liếm dần lên, tạm thời bỏ qua 2 ngọn đồi màu mỡ kia, gã muốn thử 1 chút hương vị ngọt ngào của bờ môi chúm chím kia. Dần dần, rồi bất thình lình gã ngoạm lấy môi Nga, thò sâu chiếc lưỡi vào trong, cố gắng bới móc những dư vị thơm tho. Rồi phải nhăn nhó, giật mạnh người ra với 1 mảng môi toác máu khi Nga đã cắn mạnh vào khi gã hôn cô. Lông mày lởm chởm hơi cau lại, nhưng lại giãn ra ngay sau đó. Có vẻ như sở thích của hắn lại nổi lên, việc tuyệt vời nhất đối với hắn trên đời này không có gì ngoài chinh phục những con cái mạnh mẽ, làm cho chúng phải van xin được địt.

Liếm hết chỗ máu trên môi, hắn mỉm cười, chạy ra chiếc túi để ở phía xa, khi quay lại trên tay hắn là 1 chiếc vòng da, nối với nhau bởi 1 vật nhựa đỏ thẫm hình tròn, giữa vật tròn có vài lỗ nhỏ. Trông hình dáng thứ này khá là tương đồng với vòng cổ động vật trên cổ Nga.

Nga chưa hiểu thứ đó là gì, gã đã banh mồm Nga ra rồi nhét vật đó vào, vật đó làm cô không ngậm được mồm, chỉ còn những tiếng ư ử vang lên. Hàm răng cô nghiến chặt lại, cố gắng để cắn nát quả cầu kia, nhưng dù có nhay, nghiền thế nào đi nữa, nó vẫn cứ trơ ra.

- Người đẹp à, em phải giãy dụa nhiều vào nhá, càng giãy nhiều anh lại càng yêu._Khuôn mặt nhem nhúa với hàm răng lởm chởm, vàng khè do hút nhiều thuốc lào tiến gần, thì thầm qua tai Nga.

Gã muốn kích động cô hơn, cô càng kiên cường bao nhiêu thì đến lúc chịu khuất phục trông sẽ kích thích bấy nhiêu. Nghĩ đến đó thôi cũng đủ khiến gã rùng mình vì sung sướng.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.