Trở về truyện

Đan Đỉnh Tu Diễm Lục (Dịch) - Chương 34: Siêu Cấp Nghênh Xuân Viện

Đan Đỉnh Tu Diễm Lục (Dịch)

34 Chương 34: Siêu Cấp Nghênh Xuân Viện

Mấy thanh bảo kiếm chỉ trong phút chốc đã biến đổi thật lớn. dưói tầng tầng quang mang lấp lóe từng lớp cương thiết trên than hóa thành mạt phấn, năm thanh bảo kiếm tại không trung cứ càng biến càng nhỏ,trước mỗi thanh dài 1 thước nhưng sau khi chế luyện chỉ còn là thanh đoản kiếm dài hai gang tay, và nhan sắc của kiếm cũng biến đổi, một thanh màu đỏ, hỏa khí toát ra hùng mạnh, một thanh màu lam ,hàn khí vây quanh, ngoài ra ba thanh một thanh màu vàng 1 thanh màu bạc còn lại là 1 thanh càng lợi hại hơn biến thành trong suốt.

“Thành công rồi” Hỗn Nguyên Tử hoan hô

Khi mà Hỗn Nguyên Tử hoan hô Dương Hạo cũng thấy được chổ kỳ lạ, năm thanh bảo kiếm đã không còn chịu sự khống chế của chân khí mà đã có ý thức riêng để tự chỉ huy tự công kích

“Phi kiếm của ta….” Dương Hạo trong long tất nhiên là có chút cảm động, mặc dù hắn không tình nguyện gia nhập tu tiên môn nhưng hôm nay lại thấy thành quả to lớn tất nhiên là cao hứng phi thường.

Bất quá cao hứng cũng chỉ là cao hứng,nguy cơ của Dương Hạo cũng chưa qua đi. Lúc nãy hiện trường làm cho bọn người kia chết đứng ngây ngốc một hồi nhưng khi Dương Hạo luyện phi kiếm xong đã giác tỉnh bọn họ, bọn họ lại càng khu dộng 16 khỏa phi đao hướng Dương Hạo công kích càng kịch liệt.

Nhưng mà năm phi kiếm của Dương Hạo đã luyện thành, hắn nhanh chóng phát hiện, phi kiếm và ngự vật thuật khác nhau một trời một vực, ngày xưa dùng ngự vật thuật cứ như dùng dây điều khiển tượng rối, chẳng có chút gì linh xảo, còn bây giờ hắn với phi kiếm tâm linh tương thông, chỉ cần tâm động là phi kiếm có thể trực tiếp đạt được.

Mặc dù có đối thủ có 8 người, nhưng mà Dương Hạo đã làm cho cục diện thay đổi hoàn toàn, đặc tính của 5 thanh bảo kiếm hôm nay còn như lần đầu đại triển hung phong, cùng 16 thanh bảo kiếm không chút thua kém.

“Bây giờ chúng ta cho bọn chúng nhìn một chút”. Hỗn Nguyên Tử kiêu ngạo nói,: Đồ đệ nuốt thêm 3 khỏa tăng hoàn lực, sư phụ lão nhân gia ta hôm nay dạy ngươi 1 chiêu Kiếm thuật”.

“Kiếm thuật?” Dương Hạo nhanh chóng nuốt vào tăng lực hoàn, đợi cho khí lực trong cơ thể phát tán, Hỗn Nguyên Tử không nhanh không chậm nói ra tên chiêu thức “Huyền Khiếu”

Nguy cơ bồi dưỡng cũng có chỗ hữu dụng, Dương Hạo học khi chiến đấu bên bờ cái chết mà ngộ ra tinh túy trong đó. Hắn dựa theo lời Hỗn Nguyên Tử mang chân khí thôi nhập phi kiếm, hai tay bắt kiếm quyết, rống to:”Tử Khí đông Lai”(Ta nhớ cái này trong bộ Anh hùng vô lệ mà)

Năm bả phi kiếm giống như phù vân tràn ra, kiếm thế tại không trung không ngừng xoay tròn, hướng về năm phía mà phát ra,trực tiếp đem 16 thanh phi đao giảo toái hoàn toàn.

Tám người cầm đao cơ bản là không thể điều khiển vũ khí của chính mình, chỉ có cách trơ mắt nhìn phi kiếm mang loan đao giảo toái thành bụi phấn, tám người sửng sờ không biết làm gì.

Lý Ba tức giận vô cùng, hắn vốn tin là thắng chắc ,đến là để giết Dương Hạo vậy mà Dương Hạo có thể xoay chuyển càn khôn, chuyển bại thành thắng, như thế thì kẻ cao ngạo đắc chí như Lý Ba chịu sao nổi.

“Khốn kiếp, hỗn đàn! Mau bắt hắn giết hắn cho ta” Lý Ba tay chỉ chân trỏ cho đàm người cầm đao

Tám đao thủ lúc này mới tỉnh, dù không có vũ khí nhưng họ cũng là cao thủ cách đấu, huống chi lại đông vậy, vì thế mà đánh bạo xông lên vây đánh Dương Hạo.

Vừa rồi phi đao chiến cũng bất bại, Dương Hạo bây giờ cư nhiên là không sợ, hoàn toàn không cần Hỗn Nguyên Tử chỉ điểm đã tự mình thổ ra chân khí màu đỏ.

Đây đâu chỉ là chân khí thường, chân khí của tu tiên xuân dược phái không chỉ đánh người mà còn có dược tính mãnh liệt của xuân dược, Dương Hạo ăn quá nhiều tăng lực hoàn, bây giờ đều ngưng tụ trong hơi thở. Khi phát chân khí Dương Hạo cũng phát ra theo.

Hắn cười hì hì nhìn đám người nọ, tám người sau khi hấp thu dược lực toàn than phát nhiệt sắc mặt đỏ sậm cư nhiên trước công chúng mà thoát y vũ, làm ra các vũ điệu hoang dã điên cuồng.

Lúc này. Lý Ba hoàn toàn thất bại, hắn chỉ còn trơ mắt nhìn kẻ dưới tay mất đi bản tính. mặc cho mình chỉ huy sao cũng không nghe không hiểu.

“Bây giờ ngươi đã hiểu Dương Hạo ta tố dược đều là hảo xuân dược” Dương Hạo sút 8 người ra , hướng Lý Ba nói.

Người xem náo nhiệt chung quanh bộc lên một tiếng hảo.Họ có hiểu gì về chiến đấu với tu tiên đâu, nhưng mà Dương Hạo cho 8 kẻ kia ăn xuân dược khiến dâm tính đại phát, trong lòng họ lại càng sùng bái xuân dược của Dương Hạo.

Lý Ba cả người phát run, hắn hôm nay thật là không thể chịu nổi, chẳng những không làm cho Dương Hạo có chút phiền nào, càng làm cho thị dân tín nhiệm thêm sản phẩm của đối thủ.Bất quá Lý Ba cũng xuất thân tình hành thương, kinh ngiệm cũng là đại phong bạo vũ, sắc mặt cũng không đổi:” Lợi hại lắm không hổ là cao nhân giết được hắc ma thú”.

“thưòng thôi thường thôi” Dương Hạo cũng chẳng để cho hắn chút mặt mũi:”Chỉ bất quá là hạ đám thủ hạ của ngươi, thì là dư xăng”

“Vậy chúng ta cứ đợi mà coi” Lý Ba sửa sửa kính “Chỉ là lần sau sẽ không phải là bọn phế vật này

“Ngươi còn kẻ khác sau?” Dương Hạo môt trận tòan thắng, đương nhiên phải phát hung uy, khẩu khí càng kiêu ngạo” Thiên vạn tính một cao thủ chân chính cũng không có thật là mất mặt”.

“Hoàng gia Kiếm sĩ đoàn đang lưu trú ở Lôi Mông Tinh” Lý Ba hai mắt tóe hàn quang:”Vừa may ta với Vương Thao đoàn trưởng có chút giao tình, kẻ thường nhất trong đoàn cũng là lục cấp chiến sĩ hi vọng ngươi thắng nổi họ”

Lý Ba lúc này động sát khí a.Kiếm sĩ đoàn và hành thương không phải nhất mạch, hơn nữa quân đội rất ít khi cấp hành thương kiếm sĩ để bảo tiêu, nếu mời họ xem ra Lý Ba phải đại giới chi tiền, nhưng vì một hồi mặt mũi này hắn không thể không hoan phí một lần.

Sắc mặt Dương Hạo thay đổi ,nếu là kẻ khác nói thì Dương Hạo một chút cũng không sợ vì hắn biết kẻ kia không biết lợi hại là gì mới nói thế, nhưng Vương Thao, vậy là không biết chết là ai hả. Lúc trước là Vương Thao vì Vương Chí Tuấn ra mặt, mới làm cho Dương Hạo bị người ta đuổi cổ khỏi trường.Ngày đó 1 nhát kiếm của Vương Thao là kinh thiên động địa, kiếm pháp lợi hại vậy, cho dù luyện mấy năm Dương Hạo cũng chưa chắc là đối thủ chứ nói chi bây giờ.

Dương Hạo mặc dù trong lòng kêu khổ không ngừng nhưng ngoài mặt không biểu hiện, hắn tất nhiên biết tại sao Lý Ba có thể hù dọa như vậy, nếu mà hành thương phát hiện mình sợ là ngày mai Vương Thao sẽ đến ngay trước mặt mình.

Khi Dương Hạo hãy còn sầu sầu não não ko biết bao giờ Lý ba mang kiếm sĩ quân đoàn tới thì lão Gia Cát Kiến cuối cùng cũng hiện thân sau khi núp nãy giờ

“Ha ha” Gia Cát Kiến cười mà nghe còn thảm hơn khóc:”Lý ba lão bản, cần gì giận dữ như vậy”

Lý ba liếc nhẹ Gia Cát Kiến 1 cái:” Lão già như ngươi có tư cách nói sao?”

“Đây là cao cấp cố vấn của ta, tất nhiên là có thể”.

“kì thật mà nó bên đều vì sinh ý mà tranh nhau” Gia Cát Kiến lại bắt đầu phe phẩy nga phiến bộ dáng thật…đáng ghét

“Ta mà cùng hắn tranh giành sao?” Lý ba cười lạnh vẻ mặt như kẻ cao cao tại thượng

“Vậy sao, vậy hôm nay là….” Dương Hạo cũng nhẹ nhành châm 1 kim.

“Chỉ là cho ngươi chút giáo huấn”

“Bây giờ chẳng biết ai ăn giáo huấn a” Dương Hạo đưa mắt nhìn qua 8 người ở cửa điếm phong quang vô ngần tựa hồ như 8 con heo.

Lý Ba nổi giận mím môi:”Vậy ngươi cứ chờ kiếm sĩ đoàn tới đi” nói rồi phất áo xoay lưng đi thẳng.

“Chậm đã chậm đã” Gia Cát Kiến nhanh chóng khuyên hắn ở lại.”Có nhiểu chuyện ko cần vũ lực cũng có thể giải quyết”

Lý Ba nhíu mày trừng mắt nhìn nét mặt già nua của Gia Cát Kiến:”Có rắm thì cứ phóng đi”

Gia Cát Kiến tâm tình cực tốt dù bị người ta mắng nhưng lông mày cũng ko nhíu” Các ngươi cùng kinh doanh cái gì cùng vì cái gì mà tranh nhau, là thị trường xuân dược, nay dụng võ giải quyết vậy thì ai thắng thì sao.Có chứng minh được xuân dược của mình tốt hơn người khác sao?”

“Ý ngươi là gì” Lý Ba xoay người tất nhiên là nghe ra đạo lí trong lời của Gia Cát Kiến.

“Có câu văn đấu chứ ko nên vũ đấu” Gia Cát Kiến lại làm bộ dạng trí giả, cao đàm luận khoát “Nếu hai vị tranh là xuân dược vậy một hồi văn đấu là coi xuân dược của ai tốt”

Lời nói lại nói đúng điểm Lý ba cần biết.Hắn mang người tời làm loạn thật mong cho Dương Hạo biết lợi hại thế nào, hoàn toàn rời thị trường xuân dược, chính là ko thể ngờ lại làm mình mất đi hình tượng, dù là vừa rồi Lý Ba ăn nói ngoan độc và hoàn tòan có thể mời kiếm sĩ đoàn đến vãn hồi mặt mũi nhưng đánh thắng thì sao, nếu Dương Hạo ương ngạnh cứ ở đây khai điếm,chỉ cần dược bài xuân dược ko ngã, cũng khó vãn hồi sinh ý từ hắn.

Cũng chỉ có cách đá lại Dương Hạo cho mọi người biết xuân dược của hắn cũng ko có gì tốt mới là thượng thượng sách.

Chủ ý đã quyết Lý Ba lộ nụ cười âm hiểm:”Ko ngờ ở đây cũng có kẻ hiểu chuyện ,ta ko muốn người ta nói ta khi dễ tiểu hài tử, trận đấu xuân dược này..ta sẽ đấu”

“Xuân dược bỉ tái” cái này Dương Hạo ko nghĩ đến chỉ biết nhìn Gia Cát Kiến chỉ thấy Gia Cát Kiến mi mắt sụp sụp ra hiệu hắn nên nhận lời.

Dương Hạo do dự, nhìn kẻ xem nháo sự hắn biết đây là phương pháp truyền thông tốt nhất nếu hôm nay lắc đầu người ta sẽ bảo hắn sợ dược lực của thiên vạn tính vậy thì ko có cách nào cứu vãn a.

“Bỉ tai thì bỉ tái” Dương Hạo ko chút nào tốn sắc khí thế nói:” So thế nào? ở đâu hả?”

Lý ba khóe miệng khẽ nhếch, bộ dáng hung hăng:”Tại đô thành này chỉ có một nơi có thể, tất nhiên chỉ có nơi đó”

“Nơi nào” Dương Hạo ngây ngây ngô ngô hỏi.

“Lang Phi tinh thần hải” Tất cả nam nhân chốn này đồng thời rống to

Địa điểm trận đấu hiển nhiên đã xâm nhập lòng người.

“Như ngươi nói vậy là ta thua chắc à?” Dương Hạo hỏi mà lòng buồn như cha chết

“Ai nói là thua chăc….” Gia Cát Kiến đi theo Dương Hạo:”Ta nói có 3 thành thắng mà”

“ba thành” Dương Hạo ai oán”vậy so với thua khác nhau chổ nào, biết kết quả này ai mượn ngươi khiêu khích bỉ tái bỉ tiếc làm gì.” Dương Hạo thật sự tức muốn chết luôn, Gia Cát Kiến này khốn kiếp chưa từng thấy,khi có Lý Ba hắn bảo Dương Hạo nhận lời sau khi Lý ba đi hắn lại ko biết xấu hổ bảo Dương Hạo thua chắc chắn.

“Ta mà ko đòi văn đấu,Lý ba mời kiếm sĩ đoàn,ngươi thua chắc 1000%,ngươi đánh nhau với họ chỉ có kết quả đó” Gia Cát Kiến nhận mình rất có đạo lý “Ta làm vậy là làm giảm khả năng thua thôi”.

Dương Hạo cả ngày hôm nay bị tên kia phá rõ ràng là toàn thắng vậy mà bây giờ lại lâm vào tử lộ hắn thế nào mà ko buồn bực đây

“Bất quá ngươi đừng lo chúng ta còn 3 thành thắng mà, bây giờ ta với ngươi đi thám thính thật hư” Gia Cát Kiến an ủi Dương Hạo

Dương Hạo một chút cũng ko rút lui:”Ta xem ngươi là sắc tâm nổi dậy. dĩ công vi tư thì có”.

“Giống nhau cả mà” Gia Cát Kiến hắc hắc cười bộ dáng thật là đê tiện hết sức.

“Tại sao chúng ta chỉ có 3 phần thắng, ngươi ko phải nói xuân dược của chúng ta lợi hại hơn Thiên Vạn Tính nhiều sao?”Dương Hạo thật ra vẫn chưa thể nào thông suốt được

“Này là ngươi thiếu hiểu biêt, vấn đề của tràng bỉ tái này ko phải là xuân dược mà là nơi quyết chiến” Gia Cát Kiến thở dài.

“Đỉa điểm có chuyện gì.ko phải là Lang Phi tinh thần hải, chỉ là 1 cái kỹ viện thôi”

“Tại lý diên thành “Lang Phi tinh thần hải” là kĩ viện lớn nhất mà chưởng quản nơi này là nữ lão bản tên Lăng Tử Yên” Gia Cát Kiến ho khan 1 tiếng ánh mắt lóe lên 1 tia:”Nghe nói là bồ bịch hay gì gì đó của Lý ba…”

“Cái gì” Dương Hạo chấn động hắn mới đến, đương nhiên ko biết tầng quan hệ phất tạp này, chính là Gia Cát Kiến lại hiểu.

”đã như vậy sao ngươi còn đáp ứng tại Lang Phi tinh thần hải mà quyết chiến”

“Nào phải ta đáp ứng,ngươi cũng thấy bao người đồng thanh, chúng ta ko đáp ứng cũng ko thể được thực sự Lang Phi tinh thần hải được nam nhân hoan nghênh quá dữ”

Dương Hạo hiểu rõ tin tức này lập tức trở nên ủ rủ, hôm nay Lý Ba có nói là khi mà Lăng Tử Yên xuất nan đề nếu Dương Hạo có thể giải quyết vậy thì có thể đại thắng.

Dương Hạo còn nghĩ đây là 1 hồi chiến công bình ai mà ngờ đâu Lý ba cũng lão bản nương có liên lạc, sợ là nan đề gì thì Lý Ba đã sớm biết mà chuẩn bị.

Gia Cát Kiến nhìn sắc mặt Dương Hạo thành màu đen biết là tâm hắn đang trù trừ, Gia Cát Kiến vội vàng nói:”Ta cũng biết Lý ba và Lăng Tử Yên thông khí cho nên hôm nay chúng ta đi “đồ sát” Lang Phi tinh thần hải trước tím hiểu chút phong thanh.

Trong khi hai người đang nói chuyện thì cũng đã đến cửa Lăng Phi tinh thần hải, dù Dương Hạo là người từng trải nhưng mà kinh nghiệm hãy còn non, đối với siêu cấp kỹ viện như vầy cũng là chưa từng thấy qua.

Hôm nay tới tòa lầu 200 tầng này Dương Hạo thấy có chút tròn xoe mắt.

Đây ko phải là khí phái tầm thường, với người thường mà nói thì Lăng Phi tinh thần hải là thiên đường, quả nhiên cũng có ý tứ.Tòa cao lâu như thế cũng ko phải là nằm trên mặt đất mà huyền phù cao hơn trăm thước

Tất cả mọi người tới đều phải dùng 1 cái phản lực bay lên mới có thể từ từ thượng lầu, mà nhìn bên ngoài Lăng Phi tinh thần hải cũng là dụng vô số bảo thạch màu sắc bao quanh, làm người khác thấy đẹp mắt nhất là vô số đồ án, mà Lăng Phi tinh thần hải là sáng 24/7 có thể nói vầng sáng có thể sánh với một mặt trời nhân tạo cỡ nhỏ, chiếu rọi ánh sáng khắp xung quanh.

Dương Hạo theo đường đi mà lên Lăng Phi tinh thần hải , thật sự nơi này đúng là một cái tiểu kim oa cao cao, lên một bứơc tiến vào đại sảnh của kỹ viện phải nói là mỹ nữ bao vây tứ hướng, mỹ nữ đều có chút hở hang ở chân hay bộ ngực làm cho khách nhân tự do mà….ngắm

Gia Cát Kiến đi tới nơi này cứ như là về nhà: “Tất cả đàn bà có mặt ở đây chỉ cần ngươi vừa ý cô nào cứ dắt lên phòng, tất cả mấy trăm tầng ở đây là phòng cho khách tự do mà chọn, chỉ cần trả tiền cho nữ nhân đó là được”.

“Oa…….” Dương Hạo đang đi thì quả thật là bị đám đàn bà này làm khiếp. bêy giờ hắn mới hiểu cài gì gọi là ba đào hùng dũng: “Thật là quá..quá nhiều mỹ nữ.”

“Cái này coi như chẳng là gì, đàn bà ở đây chỉ tính là hạng xoàng, nếu nói xa hoa đắt tiền phải là ko thể thấy a, ví như thập đại hồng bài, mỗi hồng bài cứ như là 1 hàng đấu giá VIP, ai trả giá cao thì họ bồi 1 đêm”.

Gia Cát Kiến lặng lẽ nói

Gia Cát Kiến vừa nói vừa sờ sờ mó mó mấy mỹ nữ đi ngang, ở đây chỉ ko cần nhập phòng thì muốn sờ thế nào cũng ….free. Nên khá nhiều nam nhân ko tiền cũng đến đây kiếm chút đâu hũ để ăn.

“Uy ngươi nên đứng đắn chút coi.” Dương Hạo ko hổ là đệ tử xuân dược phái đứng giữa rừng hoa mà còn nhớ tới chánh sự của mình.

Gia Cát Kiến tất nhiên ko có định lực tốt như vậy hắn cứ nước miếng trào hai mép, dùng sức hướng về 1 phía:”Ta giúp ngươi đi hỏi tiểu bảo bối của ta, có thể nàng biết lão bản sẽ cho ngươi cái nan đề gì”

Nói chưa hết câu, lão sắc lang Gia Cát Kiến đã tiến vào đám mỹ nữ cuối cùng là tìm cũng ko ra.”

Dương Hạo ngơ ngác nhìn Gia Cát Kiến giống như chuột sa chỉnh gạo, còn nói là giúp hắn điều tra, là tìm hoa thì có, bỏ lại mình hắn chổ này thật là khóc chịu.

Dương Hạo mất hướng đạo thì cũng ko biết làm gì chính lúc này lại có 1 nữ nhân tiến đến.

Dương Hạo với mỹ nhân tuy thấy ko ít, tiểu mỹ nhân cũng gặp vài lần chưa nói hai nữ bằng hữu của hắn Ngả Ti và A Mạn Đạt có thể nói là tuyệt sắc, một người khuôn mặt tú lệ một người có dáng bốc lửa nhưng khi mà nhìn người đàn bà đang đi đến hắn mới hiểu đó giờ hắn chỉ là biết được bì mao của cái gọi mỹ nhân mà thôi.

Đàn bà trên thế giới này, đẹp cũng có nhiều loại, có thiên kiều bà mị, có phong lưu dâm đãng có đoan trang thục nữ, có hung tàn dã man, có đau đớn dộng lòng người, hơn nữa mỗi chủng tộc khác nhau đều có cái thú vị khác nhau, thm chí mỗi người đàn bà đều có mùi vị khác nhau.

Dương Hạo cơ hồ bị chìm trong song cửa say mê,cũng ko biết bao lâu Dương Hạo bị dòng người xô đẩy cuốn ra một đại môn,nơi có vài người đang chết sống cố chen vào.

Cửa này khác với vẻ xa hoa hoàng kim ngoài đại sảnh nhưng mà nếu có nhãn lực sẽ nhìn thấy đây là làm bằng toản thạch. Dù dạo này có phát hiện 1 tinh cầu toản thạch nhưng vận chuyển khai thác rất khó nên toản thạch càng ngày càng trân quí, dùng toản thạch làm cửa, có thể biết bên trong xa hoa mức nào.

Dương Hạo mở cửa cơ hồ bị ánh sáng làm lóa cả mắt nơi này dù vách tường hay trần nhà hay sàn tất cả đều là dùng toản thạch mà chế tạo nên, chỉ cần 1 cây đèn nhỏ trên bàn cũng có thể được phản chiếu khắp căn phòng 300 thước này.

Dương Hạo đương nhiên ko biết hắn vì cơ duyên mà vào nơi sang nhất Lăng Phi tinh thần hải - Toản thạch phòng- có thể nói là hạch tâm của Lăng Phi tinh thần hải ở tỏa ky cầu.Ai muốn vào nơi này đều là đại gia, ở vài tinh cầu nếu vào được Lăng Phi tinh thần hải toản thạch phòng có thể nói là đã được giới thượng lưu thừa nhận.

Tại phòng này tất cả đều làm bằng toản thạch, vì muốn chế tạo căn phòng này Lăng Phi tinh thần hải đã mua 3 khỏa toản thạch của tiểu tinh cầu địa chất.

Mà có thể vào phòng này ko là đệ nhất phú hào cũng là đệ nhất quyền lực, những nam nhân này mỗi đêm đều ở đây chờ cho nữ chủ nhân tiến hành đấu giá các đệ nhất hồng bài, ai chịu chi cao thì sẽ có mỹ nhân bồi tiếp.

Dương Hạo bước đến hoàn toàn ko biết qui tắc lại bị chói mắt nên ko phát hiện có mười tên nam nhân đang ngồi.

“Ngươi là ai sao lại đến đây” Hai tên cảnh vệ nhanh chóng tiến đến.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.