Trở về truyện

Đan Đỉnh Tu Diễm Lục (Dịch) - Chương 33: Đồng Hành Tương Khinh

Đan Đỉnh Tu Diễm Lục (Dịch)

33 Chương 33: Đồng Hành Tương Khinh

Trong sự tuyên truyền miễn phí như nước lũ trào dâng, cửa hàng xuân dược của Dương Hạo như bị phá tan nát, ngày nào cũng có hàng ngàn hàng vạn người tới mua xuân dược của hắn.

Việc làm cho Dương Hạo đau đầu nhất bây giờ là cung không đủ cầu. Dù hắn cố gắng hết sức, đã dùng đến 10 cái đan lô cùng 10 ngón tay của Dương Hạo không ngừng phóng xuất chân khí luyện đan nhưng mỗi ngày cũng chỉ làm ra khoảng trên dưới 1000 viên, hoàn toàn không đủ cung cấp cho thị trường.

Để có thể mua được đan dược của Dương Hạo mà dân chúng như nổi điên, rất đông người đã xếp hàng từ nửa đêm mà đợi, có người vì giành chổ mà đánh nhau dữ dội. Giá của đan dược đã tăng đến 200 tệ 1 viên cũng gần bằng giá của Thiên vạn tính.

Giờ đây sinh ý của thiên vạn tính cũng rơi xuống ngàn trượng, mặc dù họ còn khống chế thị trường Lăng phi tinh thần hải nhưng trong tầng lớp bình dân thì đã không còn đứng đất nữa, đại bộ phận đều tin rằng thần dược của Dương Hạo mới chữa được cho mình.

Một ngày kia, Dương Hạo đang chuẩn bị mở cửa ra bán hàng. Theo kinh nghiệm hàng ngày sau khi mở cửa không bao lâu ngàn viên xuân dược vừa thức đêm hôm qua làm ra liền sẽ bị mua sạch.

“Tiểu huynh đệ, ngươi có muốn mở rộng kinh doanh không?” Bởi vì sinh ý quá tốt nên Gia Cát Kiến đã ở lại trong dược điếm hỗ trợ, tất nhiên sau khi thuốc ra lò lão đã lấy mấy viên tốt nhất, coi như tiền công.

Dương Hạo nhìn dòng người ngoài cửa bắt đầu khởi động nói:”Vài ngày nữa ta bắt đầu tuyển người, có điều luyện đan cần người có nguyên lực thao tác, ta tìm cao thủ biết nguyên lực thuật ở đâu ra?

“Vậy cũng khó quá?”Gia Cát Kiến nhíu mày, nguyên lực thuật là học vấn cơ sở trong quân đội của đế quốc hay trong học viện mới dạy, thường dân sao có cửa tiếp cận, mà học sinh của học viện đều đầu quân chứ có ai thèm tới làm công ở cái tiểu dược điếm này.

“Trước tiên qua được mấy hôm nữa đã rồi hãy nói tiếp ha.” Dương Hạo chán nản lắc đầu, người ngoài cửa càng lúc càng đông thoạt nhìn hình như có thêm khá nhiều người mới.

Nhưng khi hắn mở cửa thì làn sóng người mãnh liệt hàng ngày tựa như bị cuồng phong xua tan, còn có không ít người đang xếp hàng bị người ta đẩy đi ra ngoài.

"Có kẻ đến gây rối kìa.” Hỗn nguyên tử lại dương dương nói.

Dương Hạo cũng đã thấy có tám đại hán tạo thành hình vòng tròn, đang oai phong lẫm liệt hướng về phía dược điếm, hiện chỉ còn cách 10 bước.

Người mua thuốc tuy có hơi điên cuồng nhưng cũng có mắt nhìn người lắm, nhìn thấy vậy đã sớm biết có người đến tầm cừu, nhìn qua nhìn lại một chút tất cả đều chạy mất dép, khiến dược điếm vốn ồn ào nay lại thanh tĩnh lạ lùng.

Dương Hạo thấy những kẻ đang đến chẳng có thiện ý gì, miệng hấp một luồng lãnh khí, hai tay nắm thành quyền, dứt khoát bước ra mở cửa, dược điếm này phát triển không phải là dễ, nếu chỉ vì vài tên đến gây sự mà bị phá hủy thì thật không đáng.

Lúc Dương Hạo bước ra khỏi tiệm thì cũng là lúc bọn người kia đi tới, từ trong vòng tròn do mấy tên đại hán tạo thành có một nguời ung dung đi ra, tuổi tác không lớn, mặc một bộ âu phục cổ điển.

“Là ngươi?” Dương Hạo tất nhiên nhận ra người mặc âu phục kia chính là gã hành thương mà hắn từng thấy lúc ở nhà Ngã Ti lần trước cũng là người mang xuân dược tới Lôi Mông tinh, ông chủ của Thiên vạn tính dược điếm.

“Ngươi biết ta sao?” Gã hành thương kia vốn muốn ra uy cho Dương Hạo bị bẽ mặt, ai ngờ lại bị người ta nhận ra, phản ứng hết sức là kinh ngạc.

“Không biết, không biết!” Dương Hạo cuống quít chối bay, vạn nhất người ta biết mình nghe lén thì đúng là mua họa vào thân a.

“Vậy ngươi biết ta." Gã hành thương cười lạnh “Ta là Lý Ba, ông chủ của tiệm Thiên vạn tính “

“Ố ồ” Dương Hạo ngây ngố gật đầu.

“Ngươi phải làm ra bộ dáng giang hồ thứ thiệt, vậy người ta mới sợ chứ.” Hỗn nguyên tử bắt đầu xúi bậy

Dương Hạo không để ý đến lão mà vẫn giữ ý định hợp tác trong lời nói ”Lý tiên sinh tìm ta có việc gì”.

“Ta gần đây có nghe nói, tại lý diện thành có 1 loại kỳ dược, thì ra là tên khốn ngươi làm trò quỉ.” Lý ba không hổ là hành thương,trong long cực kỳ phẫn nộ thế mà ngoài mặt vẫn bất động thanh sắc, làm cho người ta không thể nào nhìn ra ý đồ chân chính.”

Trong Ngân hà đế quốc hành thương là 1 thế lực cường đại, hành thương chính là thương nhân ,họ sỡ hữu đa số thương thuyền thì mới chính thức là hành thương, tại các tinh hệ lại không ngừng phát triển cho nê qui mô ngày càng khổng lồ

Khi mà đế quốc còn đa tinh hệ chưa thống nhất hoàn toàn,hành thương do đế quốc điề khiển ,đi đến các tinh hệ đối địch, vừa làm ăn vừa làm tình báo kỹ thuật.Hành thương vì sự thong nhất của đế quố đóng góp rất nhiều,vì thế hành thương công hội có thế lực rất lớn kể cả quí tộc của đế quốc cũng không dám đụng chạm.

Lý Ba trước mặt Dương Hạo là đời giảo giảo giả, hắn gánh trên người những chiến lược mới của công hôi. Thiên vạn tính cũng có giá trị chính trị lớn vô cùng chứ không đơn giản chỉ là thương mại.

Nhưng àm Dương Hạo làm sao biết thế lực của Lý ba trải đến trung ương đế quốc, thấy Lý Ba vẻ mặt bình thường mà hỏi hắn cũng điềm niên trả lời:”Không sai, thần dược mà họ nói chính là do ta bán ở đây”

Lý Ba sửa sửa kính:”Ta muốn mua.”

“Mua thuốc” Dương Hạo kinh hãi,đối phương dù sao cũng là lão bản của Thiên vạn tính sao lại chạy đến chổ đối thủ cạnh tranh mua thuốc.

“Bán hay không?Mau nói giá” Lí Ba thấy Dương Hạo cùng lắm chỉ là tên vô danh tiểu tốt mà thôi có chút nhịn không được nên nói nhanh.

“50 đế quốc tệ 1 viên mỗi người mua tối đa hai viên.” Dương Hạo giơ tay ra:"Trả tiền đi."

Cả người Lí Ba đột nhiên phát ra hàn khí, khóe miệng khẽ nhếch:”Ta không mua thuốc.”

“Vậy ngươi mua cái gì?” Dương Hạo bị khí thế của Lý Ba hấp dẫn ”Nói đi, ta còn muốn làm ăn, đừng làm loạn được không?”

“Ta không mua thuốc mà muốn mua tiệm của ngươi.” Lí Ba nói:”Ra giá đi 10 vạn 20 vạn hay 50 vạn??”

Dương Hạo lại càng hoảng sợ, tên nay không phải tiểu nhân vật a, vừa mở miệng là muốn nuốt xuân dược điếm của hắn, Lí Ba tất nhiên tính toán không sai, giờ chỉ có Dương Hạo mới cạnh tranh được với Thiên vạn tính chỉ cần tiêu diệt hắn là có thể lũng đoạn thị trường xuân dược tại Lôi Mông tinh rồi.

Nhưng Dương Hạo cũng không phải là đồ ngốc, dược điếm bây giờ buôn bán đang phất, một ngày lời mấy vạn, chẳng bao lâu nữa muốn phát tài to cũng không khó,việc gì phải vì chút đỉnh tiền mà cho người ta thôn tính chứ.

“Ta muốn 50 triệu” Dương Hạo dứt khoát mở miệng là ăn to nói lớn:”đưa ta 50 triệu, ta bán tiệm này cho ngươi.”

“50 triệu..”Lý Ba ha cười lạnh, hắn hiểu thế này à Dương Hạo từ chối thẳng thừng hắn, 50 triệu thì đừng nói al2 dược điếm àm mấy khu phụ cận hắn cũng mua được hết.

“không mua thì thôi vậy” Dương Hạo nói xong,quay đầu vào dược điếm.Nhưng hắn vừa chuyển than khóe mắt lại phát hiện Lý Ba bay nhanh như chớp lên, mấy tên hộ vệ của hắn cũng bao vây Dương Hạo.

Dương Hạo linh quang trong lòng chợt lóe,hắn thấu hiểu hôm nay Lý Ba đến đây cũng không chỉ là muốn mua dược điếm mà là đến xem hắn có bao nhiêu bản lĩnh,bằng không cũng không mang nhiều hộ vệ như vậy.

Ma mấy tên bảo tiêu này cũng không phải tầm thường , dựa vào bước chân và thân thủ mà đoán có lẽ bọn họ cũng huấn luyện qua trụ cột thuật, khi bọn họ đã bao vây Dương Hạo thì ben người hiện ra những cây tiểu đao kì quái.

Đao này cỡ bàn tay, đao hình trăng khuyết, chắc chắn do hợp kim tạo nên,dưới ánh mặt trời ngân quang lấp lóe.Mỗi bảo tiêu đều dung ngự vật thuật thao túng hai thanh đao, trong phút chốc Dương Hạo đã đối mặt với 16 thanh đao giết người.

“Nghe nói ngươi từng giết 1 con hắc ma thú” Lý Ba hẳn là đã điều tra Dương Hạo toàn diện “Những bảo tiêu của ta có chút danh khí,nghe nói dưới vân đao của họ, đừng nói là hắc ma thú dù là kiếm sĩ của kiếm đạo doàn cũng khó mà thoát chết”.

Lý Ba khi mà nói lời này sắc mặt thập phần tự tin,cứ như là Dương Hạo lập tức sẽ mất mạng.

Dương Hạo quả thật có hơi phát lạnh với số đao này, chúng chẳng những nhiều mà còn hết sức khéo léo.dượi sự khống chế của 8 người, mấy thanh đao so với chuột cống chạy qua chạy lại còn linh hoạt hơn,chúng như tùy thời đều có thể đâm cho Dương Hạo mấy nhát.

Lý ba vừa rồi nói đã giấu đi một chút, 8 người này đâu chỉ có chút danh khí,ở đế quốc, đối với kiếm sĩ và vũ đấu sĩ có loại phương pháp đánh giá ,tứ nhất tới thập bật chiên đấu, tất nhiên có phương pháp chiến đấu đặc thù khác nhau.

Như Dương Hạo và đồng học chỉ mới nhập môn,các loại thuật trụ cột nhiều lắm cũng chỉ học tới trung cấp, chỉ có thể là chiến đấu lực nhất cấp là cùng.

Tám người này cùng nhau một chổ,đã luyện tập viễn cổ trận pháp, khắc chế tất cả kiếm pháp, cho dù là kiếm sĩ nhất lưu có gặp họ cũng chỉ chạy dài, hôm nay Lý Ba mang họ đến là muốn 1 chiêu giết chết Dương Hạo, không cho chút cơ hội nào khác.

16 cây tiểu đao bay càng lúc càng nhanh, làm sắc mặt Dương Hạo trắng bệt,hắn biết hôm nay trận này phải đánh là không thể chạy, nên khi nói chuyện ban nãy đã uống rất nhiều tăng lực hoàn.

Bây giờ dược lục phát huy rồi, tăng lực hoàn đã làm cho chân khí toàn thân phát ra mãnh liệt.

Mặc dù 8 tên đại hán rất tư tin, nhưng cũng thấy rất kì quái, rõ ràng vừa rồi tiểu tử này 1 chiêu cũng tiếp không nổi vậy mà chỉ qua chốc lát hóa thành toàn than đầy ấp nguyên lực, tựa như nhất lưu cao thủ.

Bất quá nhìn Dương Hạo cũng không như kẽ đại hành gia về vũ đấu có thể che dấu thực lực,cho nên tám tên kia cũng không quá chú ý, tên đầu lĩnh hét lớn, 16 tahnh đao như 16 con độc xà bay về Dương Hạo đứng ở phái chính giữa.

Dương Hạo lại nhắm mắt, hai tay mở ra ,cảm giác lực lượng biến hóa xung quanh toàn thân.

Khi mà loan đao sắp bay đến, Dương Hạo mới mở mắt,ngửa lên trời rống giận, nhất thời có vài đạo quang mang từ bên trong bay ra, tốc độ này còn nhanh hơn loan đao, phát sau mà đến trước.

Bên người Dương Hạo hiện ra ngủ thải quang mang, giống như hỏa diễm bạo phát, chỉ một phút chốc mà bên cạnh hắn hoa lửa bắn tung tóe.

Hỏa hoa này lập tức phát nhanh.

8 người kia lại cả kinh họ chỉ 1 chút khinh ý tưởng 1 kích là có thể đưa Dương Hạo vào chổ chết, ai àm ngờ Dương Hạo có ngự vật thuật cao như vậy có thể triệu hồi 5 khỏa bảo kiếm, bảo kiếm này dù rất ngắn nhỏ nhưng dập dập sinh uy,tất nhiên là có khí thế của thần binh lợi khí.

Trong đó 3 thanh bay quanh đầu Dương Hạo 2 thanh nắm trong tay tuy không huy vũ , nhưng dưới sự thần dũng của ba thanh kia, 16 thanh tiểu đao đều bị chấn bay.

Tám người ngưng thần chế ngự 16 thanh đao bay tứ tán, họ vốn là cao thủ ngự vật, thường nhân dù cho dù học tốt ngự vật thế nào cũng không thể ngự hai khỏa thiên đao thần kiếm, ai ngờ Dương Hạo chỉ là 1 tên đệ tử nho nhỏ lại có thể dùng 5 thanh bảo kiếm, bảo kiếm vốn đã có thần lực nên mới có thể bình phân với phi đao của họ.

Nếu bình thường quyết đấu thì 8 người họ muốn nhanh chóng hạ Dương Hạo là không thể, nhưng dưới mệnh lệnh của Lý ba là muốn giết Dương Hạo ngay, cho nên họ không hề lưu thủ mà muốn tốc chiến tốc thắng.

8 người kia sao mà không hiểu ý lão bản,càng dốc lực mà điều khiển 16 thanh đao, chúng như bườm múa ong lượn, khi thì chập chần lúc lại như chớp giật mà phủ xuống.

Dù phút chốc không thể hạ Dương Hạo nhưng có thể trong lâu dài tìm ra sơ hở của hắn.

Đấu pháp như thế làm Dương Hạo kêu khổ không ngừng nghỉ, Dương Hạo biết nếu chỉ dựa vào mình, thì chết 8 kiếp cũng không đủ, bây giờ đánh ngang tay là nhờ tăng lực hoàn,tăng lực hoàn này tuy tốt nhưng mà thời gian không thể kéo dài, bây giờ mình lại ngự 5 kiếm, tiêu hao rất nhiều chỉ sợ làm tiếp cũng không kéo dài mấy lâu nữa, dược lực sẽ mau chóng tiêu hết, mình sẽ bị biến thành nhím bởi 16 thanh đao kia.

“Làm sao đây?” Dương Hạo thầm kêu khổ với Hỗn nguyên tử.

Vậy mà Hỗn nguyên tử không có chút nào khẩn trương. Từ tốn mà giáo huấn đệ tử:” Đồ đệ ngốc,vi sư nói với ngươi rồi ngươi bây giờ là đại đệ tử cũng bổn phái, sao không dung tuyệt kỹ bổn môn, sao lại còn ôm mớ lý luận nhảm nhảm của trường học mà không chịu buông?”

“Ta không phải đã uống thuốc sao?” Dương Hạo cảm thấy dược tính giảm dần, chân khí lưu thất, hắn sau khi giết chết hắc ma thú mới thu 5 bảo kiếm, giờ dung ngự vật thuật làm thành phòng hộ nếu mà dược lực mất đi vậy hắn không còn khả năng điều khiển nữa rồi.

“Thật là tầm bậy tầm bậy a?” Hỗn nguyên tử không giúp mà chỉ mắng:” ngươi cho rằng dùng thuốc là tuyệt chiêu, nói ngươi biết phục dược chẳng qua là phụ trợ mà thôi, đan đỉnh song tu phái lợi hại nhất là phương pháp tu tiên, trong đó vô số tuyệt kỹ chỉ lấy đại 1 chiêu cũng có thể đánh khắp thiên hạ.”

“Lão còn không để ta yên” Dương Hạo vài lần mém bị chém trúng, hắn sắp hết đỡ nổi lại còn bị Hỗn nguyên tử làm phiền càng thêm phân tâm:”Cái gì, bản lĩnh cái rắm á,nếu lão có thì giúp ta hạ bọn họ đi.”

“He he đợi coi nhé” Hỗn nguyên tử là lão giang hồ, nhìn 1 cái tất nhiên biết Dương Hạo muốn gì:””Được thôi ngươi là đệ tử ta, ta dạy cho ngươi 1 chiêu, để ngươi biết sự lợi hại của tuyệt kỹ bổn môn.”

“Dạy ta cái gì?” Dương Hạo không dám khinh thường, Hỗn nguyên tử dạy cái gì cũng có tác dụng rất lớn kể cả tác dụng phụ.

“Đồ đệ ngốc,ngươi có biết chân khí khác nguyên lực ở cách xài không hả? "Hỗn nguyên tử như phát hiện ra vấn đề của Dương Hạo. dù Dương Hạo mang tiếng theo Hỗn nguyên tử tu tiên nhưng lão Hỗn nguyên tử này là tên thích ăn ngon mặc đẹp không thích làm nên trừ việc chỉ điểm chút xíu cách luyện đan ngoài ra không có chỉ thêm Dương Hạo cái gì.

Dương Hạo tất nhiên là không biết trước đây và bây giờ tu luyện khác chỗ nào:”Có thể nói ít lý luận ít đi thực tế nhiều lên chút được không vậy?”Dương Hạo vì chiến sự cấp bách mà nhảy dựng cả lên.

“tu tiên chân khí không thể khống chế, ngươi không nên dùng cách khống chế nó” Hỗn nguyên tử chỉ tiếp”Để nó tự do hành tẩu”

“Tự do” Dương Hạo nghe tai như mềm ra,tất nhiên tin liền,hắn ngừng ngay lực lượng của bản thân ngự vật hay nguyên lục gì đêu ngừng hết.

Lúc này đang ở trên cao chính là 5 thanh kiếm,hắn nói dừng tất nhiên là dừng,rốt cuộc không có tác dụng mà lại làm 16 thanh đao không có chướng ngại nhắm thẳng Dương Hạo mà phóng.

Dương Hạo hết hồn chật vật lăn trên đất mới né đựơc 1 lần công kích.

“Nhảm quá?ta không nên tin ngươi” hắn nghe Hỗn nguyên tử bây giờ không chỉ mất kiếm phòng ngự mà mất cả tiên cơ bây giờ muốn dùng ngự vật thuật lại cũng không thể.

“Ngươi có cảm nhận trong người có cổ khí ấm nóng không?”

“Ta làm sao biết” Dương Hạo né còn không kịp sao mà cảm nhận thân thể được ‘’Lão trước không dạy sau không dạy bây giờ dạy có phải là muốn ta chết hay không, thật là quá đáng”

“Cái này kêu là nguy cơ mới dạy” Hỗn nguyên tử làm ra bộ dáng lý luận lão đại:”Ngươi cảm thụ đi bằng không không ai cứu được ngươi đâu”

Cho dù Dương Hạo có tức giận nữa cũng không thể không thừa nhận Hỗn nguyên tử có đạo lý, chổ này đều là người của Lý bBa, mình không tự cứu thì chắc chắn sẽ mất mạng.

Dương Hạo cũng không tránh toàn thân tĩnh tam cảm giác biến hóa trong cơ thể dột nhiên hắn phát hiện khí mạch toàn thân ó hơi thở như liệt hỏa đanh lưu chuyển,khi luồng hơi này chạy tứ chi ngũ kì đều sảng khoái,mà hơi thở đó càng lúc cành nóng tựa như có sinh mệnh.

“Cảm giác không? Đó chính là do chân khí lưu hành khắp kì kinh bát mạch của ngươi,đây mới là tu tiên chân chính khi xưa người dùng nguyên lực chỉ là vận hành chân khí àm thôi,hôm nay vi sư sẽ cho người biết thế nào là sức mạnh chân chính của chân khí."

“Phát huy thế nào?” Dương Hạo vừa né tránh loan đao vừa hỏi gấp,nói cũng lạ khi mà Dương Hạo buông bỏ khống chế thì toàn thân lại khinh phiêu,tùy tiện có thể lóe lên, nhảy cao dễ dàng.

Thoạt nhìn tất cả phương pháp sách vở ngày xưa đều sai rồi,sở học chân chính, một thân chân khí chỉ hôm nay mới có thể phát huy, Hỗn nguyên tử khốn kiếp nhận là sư phụ mà không chịu dạy người ta đàng hoàng.

“Đồ đệ ngoan, nhặt năm thanh kiếm lên,dù chúng dùng tinh thạch chế tạo nhưng rèn bằng sắt thường, đúng là lãng phí.” Có vẻ Hỗn nguyên tử đã quyết định dạy Dương Hạo đàng hoàng hơn:” Giờ ta giúp ngươi luyện phi kiếm.”

“Phi kiếm” Dương Hạo chấn động, hai từ này hắn đương nhiên biết vì ngày xưa đọc tiểu nói tiên hiệp mỗi gã tiên nhân đều có phi kiếm nhưng hắn lại không ngờ chính mình cũng có thể luyện phi kiếm.

“Ta bây giờ cũng có thể có phi kiếm” Dương Hạo nghi ngờ hỏi.

“tất nhiên, khi người ăn nê hàon đan của vi sư thì ngươi đã qua giai đoạn đầu của tu tuyên – cơ trúc kỳ-cho nên ngươi có thể luyện phi kiếm pháp bảo, dù hiệu quả có hơi tệ chút nhưng mà có còn hơn không” Hỗn nguyên tử tự đắc nói.

‘Taị sao tại sao tại sao….(em ra đi không 1 lí do)” Dương Hạo khó khăn xoay người né phi đao, nộ khí toàn thân:’’sau đó giờ không dạy ta,từ khi ta tu luyện lão chưa từng dạy qua a."

“Heh he he” Hỗn nguyên tử cười sảng vài tiếng tự giấu đi tâm tình làm biếng của mình:”Lúc nào nên dạy mới dạy, bây giờ không phải có hiệu quả sao?”

“Lão bớt nhảm đi, còn không mau chỉ ta.” Dương Hạo thực sự không còn hơi đâu mà cãi, huống chi tăng lực haon2 sắp hết tác dụng, Dương Hạo thấy bản thân có chút hao khí rồi, có chút mệt mỏi.

“Đồ đệ " Hỗn nguyên tử tỉnh thần bắt đầu chỉ điểm:”Ngươi mang chân khí thôi bức đến phi kiếm.”

Dương Hạo không da do dự làm theo ngay, hắn bây giờ không khống chế mà buông thả nguyên lực quả nhiên chân khí như có linh tính,lập tức phún dũng ra,chân khí đỏ vây lấy thân kiếm, phát ra ngũ thải quang mang,chỉ là lúc này không ai dung thuật ngự vật nên chỉu đứng yên trên không trung.

“Cắn ngón tay, vảy lên thân kiếm” Hỗn nguyên tử kích động kêu lên.

Dương Hạo cũng không hỏi nhiêu2 ma lập tức cắn ngón tay cắn mạnh quá làm máu phún nhứ suối hắn hướng bảo kiếm àm nhiểu xuống từng giọt máu như thấm vào thanh kiếm rồi chạy xuôi khắp thân kiếm.

Ngũ sắc quang mang của kiếm lập tức biến hóa, xích quang chói lóa hiện ra.

Hỗn nguyên tử liền phát ra chỉ lệnh tiếp theo:”Nhả chân lực vào thân kiếm coi kiếm như mình.”

Dương Hạo cuối củng cũng khôn ra dù Hỗn nguyên tử không nói rõ hắn cũng biết làm cho kiếm như kì kinh bát mạch nhả chân lực vào đó cho chân lực chạy khắp thân kiếm.”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.