Trở về truyện

Dâm Tu Hệ Thống - Chương 1: Ý Nghĩ Đen Tối Với Sư Phụ!

Dâm Tu Hệ Thống

1 Chương 1: Ý nghĩ đen tối với sư phụ!

“Chu nhi!”

“Ahh?”

“Bốp!”

Lâm Chu vốn đang ngồi thất thần suy tư lại chợt nghe được tiếng gọi kinh thiên động địa vang bên tai như muốn chấn thủng màng nhĩ của hắn khiến Lâm Chu giật mình một cái, hai mắt ngơ ngác thốt lên một tiếng.

Thế nhưng chủ nhân của âm thanh kia lại có vẻ chẳng muốn cho hắn một chút thời gian nào để định thần lại, một cú trời giáng đi xuống. Với một quyển sách trên tay, người kia liền gõ mạnh một cái lên đầu Lâm Chu khiến hắn như muốn nổ đom đóm mắt, đỉnh đầu đau đớn có chút oan ức nhìn lấy thân ảnh mỹ miều trước mắt.

“Sư phụ, người cần gì phải tàn nhẫn như thế?”

Oan ức thốt lên một câu, nhưng khi nhìn lên diện mạo của người đứng trước mặt mình thì sâu trong ánh mắt của Lâm Chu không kiềm được dục vọng chiếm hữu.

Trước mặt hắn đang đứng đó một nữ nhân với khuôn mặt tuyệt trần, mắt đẹp lóng lánh hữu thần lại ẩn chứa sự lạnh nhạt cách người vạn dặm, mái tóc đen dài đến tận bờ mông vểnh lên của nàng khiến Lâm Chu si mê nhìn không tài nào rời mắt được.


Đáng chú ý nhất chắc phải nói đến thân hình ma quỷ của nàng, vóc dáng thon gầy nhưng không mất phần cân đối, ngực nở mông cong khiến Lâm Chu nhìn vào chỉ muốn lập tức đè nàng ra mà doggy để thỏa mãn con cặc đang cương cứng dữ dội dưới đũng quần.

Thế nhưng dù trong đầu tràn ngập ý nghĩ đen tối là như thế, Lâm Chu lại chẳng dám để lộ ra bên ngoài, hắn vẫn tỏ ra mơ màng ngơ ngác có chút ủy khuất nhìn lấy nữ sư phụ.

Đùa chứ hắn vẫn còn yêu đời lắm, đã ngủm một lần rồi nên Lâm Chu hoàn toàn chẳng muốn chết lần nữa đâu. Nhất là khi còn chưa đưa được sư phụ lên giường, thuần phục nàng bằng con cặc của mình.

Đúng vậy, hắn là một người chuyển sinh đã từng chết đi một lần và được sống lại ở thế giới này. Ở kiếp trước hắn cũng có tên là Lâm Chu nhưng cũng chỉ là một thằng đi làm công ăn lương bình thường mà thôi.

Còn kiếp này thì lại khác, thế giới mà Lâm Chu được chuyển sinh tới lại là một dị giới huyền huyễn không khác gì mấy thế giới trong các bộ truyện tu tiên là mấy.

Ở đây con người tu luyện bằng cách hấp thụ nguyên khí trong thiên địa giúp họ đột phá cảnh giới sở hữu sức mạnh kinh thiên khiếp địa, một quyền có thể san bằng thái sơn, một chưởng có thể quét sạch đại hải cũng không phải là nói quá.

Luyện Khí.

Trúc Cơ.


Kim Đan.

Nguyên Anh.

Hóa Thần.

Luyện Hư.

Hợp Đạo.

Độ Kiếp

Tám đại cảnh giới từ yếu đến mạnh ở nơi đây, cũng là hệ thống tu luyện và mục tiêu của tất thảy mọi con người bước chân vào con đường tu luyện.


Nói đến các cấp độ tu luyện này thì có thể lấy sư phụ của Lâm Chu ra để giới thiệu đôi chút.

Ở kiếp này hắn ngay từ lúc vừa được sinh ra đã bị người thân vứt bỏ ngay trước cửa tông môn, sau đó mới được sư phụ đi ngang qua nhìn thấy, không nở tay vứt bỏ nên liền nhận hắn làm đồ đệ, một tay nuôi lớn hắn suốt 18 năm qua.

Nàng tên gọi là Tiết Ngưng Sương, tông chủ của Lục Mạch Kiếm Tông, một trong thập đại mỹ nữ của Thiên Viên Đại Lục này.

Điều đáng nói nhất ở đây là tu vi của nàng, đạt tới tận Hợp Đạo đỉnh phong, có thể nói là chiến lực thuộc hàng đỉnh cấp trên cả đại lục này rồi, dù sao thì cường giả Độ Kiếp như thần long thấy đầu không thấy đuôi, đa phần vẫn là Hợp Đạo xuất hiện nhiều.

Có được một vị sư phụ treo bức trâu bò như thế khiến Lâm Chu rất vui mừng, thế nhưng chưa được bao lâu thì thượng thiên lại cho hắn một cú tát vào mặt.
Đường đường là đồ đệ thân truyền và duy nhất của tông chủ Lục Mạch Kiếm Tông là Tiết Ngưng Sương, Hợp Đạo đỉnh phong tu sĩ, thế nhưng hắn lại là một phế vật không có linh căn.

Không có linh căn đồng nghĩa với việc không thể tu luyện, ở một thế giới mạnh được yếu thua như thế này thì việc không thể tu luyện chẳng khác nào là bắt đầu game với hardcore mode.

Tuy nhiên với kiến thức từ kiếp trước cùng với địa vị của sư phụ, Chu Lâm vẫn là an ổn sống qua 18 năm. Dù nhiều kẻ bàn tán sau lưng hắn thì chúng cũng không dám động đến Chu Lâm.

“Hừ, ngươi còn nói? Dù không thể tu luyện thì ngươi không được bỏ cuộc nghe rõ chưa? Dù không thể thành đại năng thì ngươi vẫn có thể làm trí giả, bất cứ kẻ nào có ý kiến gì về ngươi thì cũng phải xem mình đang đụng đến người của ai!”
“Sư phụ.....”

Thấy tiểu đồ đệ thế mà vẫn thất thần, Tiết Ngưng Sương không ngần ngại cho hắn một cái liếc mắt ngón tay cong lại búng lên trán của Lâm Chu một cái.

Nàng hai mắt lạnh nhạt vừa nhìn hắn vừa nói, khí thế bá đạo bao che rõ ràng tỏa ra từ người nàng cùng với dung nhan xinh đẹp khiến Lâm Chu nhìn đến ngay ngất.

Trong lòng hắn vô cùng xúc động, nếu không được nàng nhận nuôi thì chắc là hắn đã chết thêm lần nữa từ lâu rồi.


“Ta....ta biết rồi! Nhất định sẽ không khiến người thất vọng. Không phải chỉ là không thể tu luyện thôi sao? Ta sẽ chứng minh cho đám người đó thấy trí tuệ cũng là một loại sức mạnh không thua kém vũ lực!”

Nắm chặt song quyền, Lâm Chu hai mắt nhìn lấy mỹ nhan của Tiết Ngưng Sương khẳng định nói một câu.

“Được! Thế thì bổn tọa cho ngươi một mục tiêu, hôm nay đọc hết mười quyển sách này, không làm được thì tối nay đừng hòng được ăn tối. Giờ vi sư có chút việc phải rời đi, tối về sẽ kiểm tra nỗ lực của ngươi!”
“Ầm!”

“Cái....cái này.....”

Như chỉ đợi mỗi câu nói này của Lâm Chu, Tiết Ngưng Sương lạnh lẽo kiêu ngạo khuôn mặt nhỏ liền nở một nụ cười nguy hiểm. Nàng phất tay một cái, trên bàn đã lập tức hiện lên mười quyển sách dày cộp không dưới bốn ngàn trang tất cả.

Ngay lúc Lâm Chu còn đang ngơ ngác thì nàng đã nhanh nhẹn cất lời, giao cho hắn một nhiệm vụ “nhẹ nhàng” cùng hình phạt nếu không hoàn thành đúng hạn.

Làm xong tất cả, thân hình gợi cảm của Tiết Ngưng Sương liền lập tức biến mất tại chỗ, để lại một Lâm Chu vẫn còn đang ngơ ngác chẳng hiểu cái mô tê gì vừa xảy ra.

Mọi thứ xảy ra quá nhanh, đến lúc hắn phản ứng lại thì mỹ nữ sư phụ của hắn đã nào còn ở nơi này.

“Cái lồn má! Sư phụ ngươi lừa ta!”

Gân xanh nổi lên, Lâm Chu tức muốn ói máu không kiềm được phun ra một câu chửi tục, nghiến răng nghiến lợi nhìn mười quyển sách “mỏng” trước mắt.
Con mẹ nó, Tiết Ngưng Sương thế mà lại lợi dụng lúc hắn xúc động để dụ hắn vào tròng.

“Đừng để ông đây nắm được cơ hội, bằng không nhất định phải biến nàng thành bồn chứa tinh kiêm chó cái, ngày địt mười lần, bắn cho sưng cả bụng thì ta mới hả dạ!”

Câm tức lại dâm dục thầm nghĩ, Lâm Chu lập tức liền thấy nứng nhưng cũng chỉ dám suy nghĩ trong đầu, hai quả vú cùng bờ mông cong của sư phụ chắc chắn rất phù hợp để mang thai.

Kiếp trước đến lúc chết Lâm Chu vẫn là trai tân, kiếp này cũng chưa mất trinh nên việc hắn có những suy nghĩ đen tối như thế là cũng bình thường, mặc dù có chút đại nghịch bất đạo nhưng không ai biết thì cũng chẳng có vấn đề gì.

Dù Tiết Ngưng Sương nuôi dưỡng hắn từ nhỏ đến lớn suốt 18 năm, nhưng ngay từ ban đầu Lâm Chu đã có suy nghĩ và tư duy của một người trưởng thành nên hắn chưa từng xem nàng như mẹ của mình, thay vào đó quanh năm suốt tháng sống gần mỹ nhân tuyệt sắc như nàng khiến Lâm Chu không thể không nghĩ đến vài khung cảnh “tuyệt đẹp”.
“Keng, dâm tu hệ thống đang trong quá trình khởi động!”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.