Trở về truyện

Dâm Dục Chàng Trai 17 Tuổi - Chương 15: Phát Hiện Sự Thật

Dâm Dục Chàng Trai 17 Tuổi

15 Chương 15: Phát hiện sự thật

Lúc này đã tầm 10 giờ tối, Khang cũng định leo lên giường ngủ cùng với Vĩ, để còn ôm ấp, quấn quít cậu ấy một chút, có vẻ như hai cậu bạn đã ghiền nhau rồi. Nhưng mà Khang nhìn thấy cánh cửa phòng của mấy cậu vẫn chưa được khép chặt. Cậu định ra đóng cửa lại, thì bỗng lúc này, ở bên ngoài dường như Khang nhìn thấy bóng dáng của một người đàn ông nào đó đi ngang một cách khá vội vã. Cậu biết rằng mình không được phép ra ngoài vào ban đêm, nhưng với cái bản tính tò mò của một thằng trai trẻ dường như đang thôi thúc cậu ấy phải bước ra ngoài xem thử. Khang vừa mở cửa bước một chân ra ngoài từ phía sau lưng cậu một bàn tay chạm vào lưng làm cậu giật nẩy cả mình.

Cậu quay lại nhìn, đó là Vĩ. Cậu ấy hỏi Khang:

“Này, ông định đi đâu thế, không ngủ à ?”.

“Tôi vừa nhìn thấy có ai đó đi ngang phía trước, người đó có vẻ khá gấp gáp như có chuyện gì ! Tôi muốn xem thử”.

“Nhưng ông không nhớ là chúng ta bị cấm ra ngoài khi không được phép à ! Cẩn thận đấy !”.

“Ông biết không ! Tôi cảm thấy những người ở căn biệt thự này có gì đó bí ẩn ! Họ lạ lắm, tôi thật sự muốn biết có chuyện gì !”.

“Thật vậy sao ? Vậy ông định làm gì !”.

“Tôi muốn đi theo người đàn ông đấy xem thử có chuyện gì !”.


“Này, vậy cho tôi đi cùng với ! Được không, tôi cũng tò mò !”.

“Vậy bước ra ngoài rồi đóng cửa cẩn thận lại, không thì bọn kia biết đấy, đi nhanh rồi về chắc không sao đâu.”

Và như thế Khang và Vĩ kéo nhau rón rén đi theo chân người đàn ông vừa bước phớt qua, lúc này người đó đã đi đến cuối hành lang và quẹo sang hướng khác rồi. Hai cậu bạn nhanh chân mà bước theo một cách cẩn thận để không bị phát hiện. Người đàn ông ấy bước chân lên cầu thang, anh ấy có vẻ rất vội vã và không hề biết rằng hai cậu bạn của chúng ta đang từng bước đi theo từ phía sau lưng. Căn biệt thự rộng lớn với nhiều ngõ ngách như cái mê cùng này làm hai cậu trai đi theo mà mỏi cả chân, loạn cả mắt. Theo chân anh trai ấy một lúc thì bỗng nhiên anh ấy dừng lại và đứng trước một căn phòng phía trên lầu. Thấy anh trai đó dừng lại, hai cậu bạn cũng nấp sát vào góc tường tối gần đó mà quan sát xem anh ta làm gì. Anh ấy từ từ cởi chiếc áo khoát trùm cả đầu xuống, chiếc áo này vẫn còn dính những giọt nước mưa. Có vẻ như anh ấy vừa ở bên ngoài vào, vì lúc này ngoài trời đang mưa khá to, còn có cả sấm chớp nữa.

Lúc này Khang mới vô cùng bất ngờ khi nhận ra, anh ấy chính là anh trai mà Khang từng gặp ở ngoài chỗ nhà kho lúc trưa hôm nay đây mà. Anh ấy đang làm gì ở đây vậy nhỉ. Và tại sao anh ấy đến trước cửa phòng rồi mà vẫn đứng chần chừ chưa dám bước vào trong. Khang để ý thấy cánh cửa ấy chỉ khép hờ, và cậu còn nhìn thấy ánh đèn sáng ở bên trong. Là ai đang ở trong đó vậy chứ ?

Một lúc sau, anh ấy mới từ từ đẩy cửa nhẹ nhàng mà bước vào trong. Khi anh vừa đặt chân vào Khang đã nghe tiếng quát mắng lớn của một người đàn ông khác. Cậu ta cùng Vĩ rón rén lại đưa mắt vào khe hở chỗ cửa sổ khép hờ của căn phòng để nhìn thử chuyện gì ! Tiếng quát gằng giọng lớn:

“Thằng khốn này ! Sao mày đến rồi mà không chịu gõ cửa hả ?”.

“Dạ,…dạ em xin lỗi. Em không biết hai anh đang …”.

Khang lén nhìn vào trong, cậu vô cùng bất ngờ trong phòng lúc này, ngoài anh trai trẻ ấy, hai người đàn ông còn lại chính là thầy Minh và anh Hào. Thầy Minh đang ngồi trần truồng trên ghế, hai chân dạng rộng ra, con cặc ông ấy đang sung cứng ngắt, còn bên dưới thì anh Hào đang quỳ gối mà bú cặc cho ông ấy một cách phục tùng. Thầy Minh lúc này gương mặt rất là dữ tợn, ông ấy tỏ vẻ khó chịu quát mắng anh thanh niên vì có lẽ anh ấy đến đúng lúc hai người đàn ông này đang làm chuyện đồi bại như vậy cùng nhau. Ôi cái chuyện gì đang diễn ra trước mắt hai cậu bạn thế này. Khang và Vĩ nhìn nhau mà trố mắt.


Rồi họ lắng tai nghe câu chuyện ở bên trong, anh thanh niên run rẫy đáp lời thầy Minh:

“Dạ…dạ… hai anh gọi em lên đây có việc gì không ạ?”.

“Tất nhiên có việc chứ sao không, nhưng lần sau mày có vào nhớ gõ cửa giùm tao một cái nghe chưa ! Đụ má lúc nào không đến lại đến ngay cái lúc đang sướng con cặc thế này”. Thầy Minh gằng giọng mắng anh ta một cách đầy khó chịu.

“Dạ,… em rất xin lỗi ạ ! Lần sau em không dám nữa ạ !”. – Anh thanh niên có vẻ rất sợ thầy Minh. Mặc dù thầy ấy mắng anh thậm tệ !

“Việc tôi giao cho cậu chuẩn bị xong rồi hay chưa ? Sáng ngày mai là mấy ông đại gia mà tôi mời sẽ đến kiểm tra hàng rồi đấy ! Lần này, bọn họ thích gu nam sinh trai thẳng ! Y như mấy thằng nhóc ngu ngốc lần này vậy. Cái chỗ phía sau nhà kho đấy, ngày mai hổ trợ Hào đem dắt bọn “chó đực” ấy ra đó sớm có nhớ chưa?”.

“Dạ, tôi biết rồi ông chủ ! Nhưng mà ông chủ ơi cho tôi nói chuyện này !”.

“Mày lại muốn cái gì nữa đây hả ? Lại là chuyện xin về với con ả vợ của mày như mấy lần trước nữa à ?”.


“Dạ, Ông chủ hứa sau khi tôi làm việc không công cho ông 1 tháng thì sẽ cho tôi về mà. Ngày mai nữa là tròn 2 tháng mất rồi ông chủ ! Chính là ông đã hứa với tôi như vậy mà ! Tôi xin ông, tôi rất nhớ vợ tôi ở nhà !”.

“Mày còn dám nhắc chuyện đó nữa hả thằng chó !”.

Thầy Minh tự nhiên lao tới đạp một cái thật mạnh vào ngực anh trai ấy khiến cho anh ngã ngữa ra sàn như là có điều gì đó tức giận vô cùng. Rồi thầy nói tiếp:

“Vậy còn món tiền nợ khủng mà mày vay mượn của tao để đầu tư vào cái công ty thất bại của con vợ mày thì mày tính sao hả ?”.

“Do công việc làm ăn của công ty bị thua lỗ nặng, nên tôi không còn tiền trả lại cho ông, chứ tôi cũng không muốn đâu. Nhưng ông đã từng hứa nếu tôi chịu ở lại làm việc ở đây cho ông một tháng thì ông sẽ tha cho tôi về và cho tôi trả góp lại từ từ mà ! Giờ thì tôi đã làm cho ông đến gần 2 tháng rồi đây, ông còn muốn gì nữa.”

“Mày đã làm được gì cho tao đâu mà đòi hỏi hả. Mày nên nhớ, mày và thằng Hào cũng đã từng là học viên của tao trong cái khóa học này. Trong khi Hào nó rất nghe lời và được việc cho tao. Còn mày thì chẳng làm được gì cả ! Có mỗi cái việc đi chăn dắt mấy thằng trai trẻ về đây cho tao mà mày cũng không làm được, mày chỉ xứng đáng làm một thằng người ở mà thôi !”.

“Nhưng những yêu cầu đó của ông thật quá đáng ! Tôi không thể làm cái công việc tội lỗi như vậy được, các em trai ấy còn quá trẻ tuổi và ngây thơ, tôi không muốn làm như vậy !”.

“Ngậm cái mồm lại đi con chó ngu ngốc à ! Mày thì biết cái gì chứ ? Bọn nhóc ngu xuẩn ấy, đến giờ này vẫn nghĩ rằng tao làm cái khóa học này để phục vụ bọn nó một cách thịnh soạn như thế thôi à ! Và còn mê mụi vào món tiền thưởng đó nữa, hahaha. Thật là ngu, thật là dễ dụ. Đúng là bọn nhóc con trẻ tuổi. Còn non và xanh lắm.

“Ông lừa gạt mấy cậu nhóc như thế có lợi gì cho ông ? Sao ông phải làm thế chứ?”.

“Sao lại không nào! Bọn nó sẽ là công cụ kiếm tiền, rất nhiều tiền cho tao. Thả con tép bắt con tôm ấy mà !”.

“Con người ông thật thâm độc !”.

“Phải chi mày cũng biết nghe lời của tao, làm theo những gì tao sắp xếp cho mày thì tao cũng không đối xử với mày như vậy. Với số tiền mà vợ chồng mày thiếu nợ của tao, mày nghĩ là chỉ cần làm việc cho tao 1-2 tháng mà tao dễ bỏ qua vậy à. Chẳng qua là do nhìn mày cũng ngon trai, tướng tá khá đấy, nên tao mới để cho mày làm việc ở đây. Còn không tao khử mày lâu rồi. Mày cũng biết quyền lực của tao cở nào mà đúng không ?”.


“Ông thật là quá đáng ! Cho tôi về với vợ của tôi đi, tôi xin ông đấy !”.

“Mày vẫn còn mê mụi con đàn bà dâm loàn đó à ?”.

“Ông nói vậy là sao ?”.

“Mày không biết bao nhiêu lần tao gặp nó, nó đều ve vãn đòi bú cặc tao vì nghĩ tao sẽ cho nó tiền nữa đấtruyenc.coma.”

“Cái gì, không thể nào ….”.

“Nhưng mày yên tâm, tao chẳng thèm khát gì ả đàn bà đó cả, cái miệng của nó sao mà khiến con cặc tao phê bằng … cái miệng của mày ! Giờ thì hãy bú cặc tao ngay đi, hahaha…”.

“Không, …. tôi không làm thế đâu, đồ biến thái ! Bệnh hoạn ! Ông điên rồi !”.

“BÚ… BÚ CẶC CHO TAO MAU, HAHAHA…..”.

Ông thầy Minh cầm con cặc mà cố tình nhét vào miệng anh trai ấy, mặc cho anh ra sức vùng vẫy dữ dội. Anh Hào thấy thế chạy tới bóp miệng của anh thanh niên cho thầy Minh nhét con cặc vào. Con cặc bự chọt chọt vào mặt vào miệng của anh trai, anh ấy gào thét lên và dẫy dụa kịch liệt để phản khán lại.

Khang và Vĩ đã chứng kiến hết mọi thứ, hai cậu run rẫy như không thể tin vào những gì mà hai cậu bạn vừa nghe, vừa thấy ! Hai chàng trai không biết phải làm sao !

Rồi bỗng nhiên, anh thanh niên ấy đã thoát ra được khỏi sự khống chế của thầy Minh sau sự nổ lực vùng vẫy hết sức. Anh ấy đứng dậy mở toang cửa chạy ra ngoài, vừa chạy anh vừa lấy tay chùi miệng, chùi mặt vì con cặc nhơ nhuốt của thầy Minh vừa chọt vào nó. Anh ấy chạy ra bất ngờ nên Khang và Vĩ chưa kịp chạy đi nơi khác. Anh ấy đã nhìn thấy hai cậu bạn, nhưng không nói gì và im lặng chạy đi.

Phía trong phòng tiếng anh Hào hỏi thầy Minh:

“Có cần đuổi theo nó không ông chủ ?”.

“Không cần đâu, nó không thoát khỏi căn biệt thự này và không thoát khỏi ta được đâu, hahaha !”.

Bây giờ đây, Khang và Vĩ đều run lẫy bẫy. Chân hai cậu như không thể nhấc lên nỗi nữa, vì hai cậu bạn vừa biết được bộ mặt thật của hai gã đàn ông tên Hào và Minh này, cùng với cái khóa học cứ ngỡ là thiên đường khoái lạc nhưng nào ngờ là một mối nguy hiểm rình rập các cậu trai. Khang kéo Vĩ cố gắng chạy đi, nhưng không may cậu va chạm vào cánh cửa sổ phía trước khiến cho hai gã đàn ông bên trong phát hiện mất rồi.

“Ai đấy???”. Tiếng gọi từ trong vọng ra, Khang và Vĩ hớt hãi chạy đi, phía sau lưng hai gã ấy đã nhìn thấy hai cậu bạn và bắt đuổi theo họ. Hai cậu chạy hối hả trong sự lo sợ cực độ… Họ cố tìm đường quay trở lại phòng để thông báo cho các anh bạn khác về sự thật này, nhưng mà lúc này xung quanh khá tối và những lối đi như mê cung khiến cho hai cậu mất cả phương hướng trong cơn lo lắng và hoảng loạn của mình. Họ cứ chạy đi theo quán tính mà không biết sẽ đi về đâu. Một lúc sau, nhìn lại phía sau lưng, Khang không còn nhìn thấy anh Hào và thầy Minh đuổi theo nữa. May quá ! Chạy thoát rồi sao !

Nhưng chuyện không như cậu tưởng, ngay khi cậu bước xuống cầu thang thì hai gã ấy đang đứng lù lù phía trước với vẻ mặt đầy hung dữ, thầy Minh gầm gừ lên:

“Hai tụi bây đã nghe hết mọi thứ rồi đúng không ?”.

“Cho bọn tôi về nhà, thì ra các người là bọn lừa đảo, biến thái !”.

“Quá muộn rồi hai chàng trai, giờ bọn bây có biết cũng đã quá trễ rồi, hãy ngoan ngoãn đi!”.

Rồi bất thình lình, gã Hào và Minh móc trong túi ra hai chiếc khăn tay kỳ lạ. Họ lao vào mà bịt nó vào mũi của Khang và Vĩ. Đó là những chiếc khăn có tẩm thuốc gây mê. Thôi chết rồi, mọi thứ trước mắt Khang đang chao đảo, chúng nhanh chóng mờ mịt đi dần dần, tai cậu ù ù lên không còn nghe rõ nữa… Khang từ từ ngã quỵ xuống sàn, trong những hình ảnh cuối cùng còn sót lại trước mắt là cảnh Vĩ đang bị khống chế, cậu ấy cố vùng vẫy và la hét nhưng ngày một yếu đi. Khang rất lo lắng và muốn bảo vệ cho Vĩ, nhưng ngay lúc này cậu còn không thể cứu lấy chính mình nữa rồi. Mọi thứ trước mắt tối hẳn đi và như thế Khang chìm dần vào cơn mê sâu. Không còn nhận thức được bất kỳ thứ gì xung quanh được nữa.

Rốt cuộc, chuyện gì đang diễn ra vậy ? Vĩ và Khang cùng những cậu học viên ngây thơ, tội nghiệp rồi sẽ ra sao đây? Sau khi biết được sự thật ngỡ ngàng về cái khóa học dâm dục cứ ngỡ là một thiên đàng khoái lạc nhưng có lẽ nào đã biến thành một hố sâu của dục vọng hay chăng ? Mọi thứ dường như chỉ mới là sự khởi đầu của một khóa học đầy những nhục dục …

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.