Trở về truyện

Cô Em Họ Xinh Đẹp - Chương 98: Ở Nhà Giáo Sư

Cô Em Họ Xinh Đẹp

100 Chương 98: Ở nhà giáo sư

Đấy là một hôm trời mưa bão, mà tôi phải hoàn thành luận văn trên trường. Ngồi trong thư viện đến gần tối mới ra ngoài, tôi không có xem thời sự, không biết rằng tối nay có bão. Trời âm u, cơn giông kéo đến mưa mù mịt cả trời đất. Tôi đứng ngoài cửa thư viện, trời như thế này có về nhà cũng bị cuốn bay đi mất. Đương lúc không biết nên làm gì thì một chiếc ô tô lại gần, giáo sư Lý ngó đầu ra hỏi.

-Cần đi nhờ không Nam?

Thấy nhà cũng gần nên tôi đồng ý lên xe, giáo sư Lý lái xe đi thẳng ra ngoài đường. Nhưng vận rủi vẫn bám theo tôi, chỗ ngõ đến nhà trọ có một cây trổ thụ. Mà gió quá mạnh khiến cổ thụ ngã chặn hết lối đi, mọi người đang nháo nhào. Kèm nữa mưa tắc cống khiến xung quanh nước đang dâng lên rất nhanh. Giáo sư Lý thấy tình hình này thì bảo:

-Thôi nhà cô ngay gần đây, em ở tạm một hôm rồi sáng mai về cũng được, đằng nào mai cũng chủ nhật không cần đi học.

-Thế cũng được, làm phiền cô rồi.

-Phiền hà gì đâu.

Giáo sư Lý nói rồi phóng xe đi, đúng là nhà của giáo sư rất gần đấy. Một căn nhà lớn ở mặt tiền. Từng nghe bà giáo sư này rất giàu nhưng bây giờ tôi mới được thấy tận mắt nhà bả, ở nơi tấc đất tấc vàng mà sở hữu căn nhà có vườn tược thì quá đỗi giàu có.

Xe đi vào gara, rồi giáo sư đi ra ngoài, tôi đi theo bà ta vào trong nhà. Bên trong bài trí cũng đẹp đẽ, toàn đồ cổ hoặc đồ gỗ đắt tiền. Giáo sư bước vào phòng cầm một bộ đồ ra bảo.


-Đồ đây, phòng khách có nhà tắm, em thay đi.

Tôi nhận lấy đồ, bảo là đồ chứ nó chỉ là cái áo tắm. Tôi cười tỏ vẻ cảm ơn rồi về phòng cho khách. Lúc cởi đồ ra tôi nhận thấy đây chả phải cơ hội mà tôi luôn mong muốn sao, vậy thì mình phải tận dụng nó để giáo sư thật sự mê tôi mới được. Tôi tắm xong đi ra ngoài, chị Linh luôn nói lúc tắm xong trông tôi cực kỳ đẹp trai.

Vậy nên tôi khoác áo tắm đi ra, lúc này giáo sư vẫn đang bận rộn với bài vở, tôi đứng ở cửa phòng làm việc. Cái kệ sách của bà ta làm tôi choáng ngợp, rất nhiều tài liệu hiếm trên đó. Tôi cầm ly trà trên tay lại gần khơi chuyện với bà ta.

-Giáo sư, em mang cho cô trà này.

-Ngại quá lại để khách pha trà, em cứ để đằng kia đi. Giờ cô còn bận việc lắm.

Tôi kinh ngạc, ban đầu cứ nghĩ bà ta sẽ giở trò mời gọi, không ngờ thật sự chỉ đưa tôi đến nhà ở nhờ. Nếu cứ thế này thì chẳng phải sang đây công cốc hay sao, thế là tôi để trà xuống nhưng vẫn không đi mà lại gần kệ sách.

Trên kệ toàn sách chuyên ngành với tiếng nước ngoài, tôi lướt mãi mới thấy một quyển mình đã từng đọc bèn lấy ra để làm cái gợi chuyện với giáo sư.

-Cô cũng thích quyển này sao, em rất thích nó đấy.


Giáo sư Lý ngẩng đầu nhìn, bà ta bỏ kính xuống hỏi.

-Thanh niên như em mà cũng đọc cuốn này à, nó rất nhiều triết lý đấy. Tôi cứ nghĩ mấy sinh viên chẳng thèm đọc nó bao giờ.

Tôi cười cười, thật ra cuốn này nó xuất hiện tại nhà bà chị họ, lần ấy sang chơi mà mất điện nên tôi vớ đọc đại mà thôi. Tôi lại gần luyên thuyên về mấy vấn đề trong sách, giáo sư Lý cũng ngồi gật gù nghe tôi nói.

Mải vừa đi vừa nói tôi vấp vào cái bàn, cốc trà trên bàn rớt xuống trúng đũng quần giáo sư. May mà nước trà đã nguội nên không bị bỏng, tôi vội lấy cái khăn trên bàn lau cho bà ta. Cái chén rơi thật đúng ý tôi, thế là tôi nửa lau nửa xoa xoa đùi giáo sư. Giáo sư nhăn trán n đứng lên nói .

-Thôi đừng lau làm gì, để cô đi tắm cho nhanh.

Được người mình thích sờ soạng mà bà ta vẫn tỏ vẻ bình thản như thế sao, tôi lấy làm bất ngờ. Nhưng không thể để vụt mất cơ hội được, tôi đánh liều nói.
-Giáo sư đúng là không hiểu tâm ý của em rồi.

-Hở...


Giáo sư Lý ngẩn ra, tôi chớp lấy thời cơ đẩy bà ta ngồi lại ghế, tay vuốt ve ở đũng quần vải.

-Chả nhẽ giáo sư không biết em đã nhận ra giáo sư thích em rồi à?

-Cậu...cậu nói cái gì thế hả....tôi làm gì thích cậu, ăn nói hàm hồ! Cậu có bằng chứng hả!

Bị bất ngờ nên bà ta chối ngay lập tức, tôi lại tiếp lời.

-Giáo sư muốn bằng chứng. Vậy sao trên lớp giáo sư cứ nhắm vào em vậy, chẳng phải giáo sư muốn em thi lại để ở một mình với em à? Giáo sư nhìn em như thế nào sao em lại không biết chứ.

Bị tôi nói bà ta cứng họng, quà thực lời này đã đánh trúng tin đen bà ta. Mà bà ta chỉ có gan nhìn chứ làm gì có gan làm, bây giờ bỗng dưng sinh viên nói vậy bà ta chỉ biết đờ người ra. Ai mà ngờ nhìn lén người ta còn bị phát hiện.
Tôi lúc này nói có chút khó chịu.

-Giáo sư đã lớn tuổi, còn là giảng viên danh giá mà làm loại chuyện đấy, không biết lộ ra thì sao nhỉ.

Giáo sư Lý cười.

-Thì sao, dù gì tôi cũng là phụ nữ, ai tin lời cậu. Mà nói tôi chỉ cần vài cuộc gọi thì cậu khỏi đi học cũng đừng nghĩ xin được việc.

Quả nhiên bà giáo sư không bị lời nói của tôi cuốn theo, vẫn còn tỉnh táo lắm. Mà không đe dọa được thì mình thương lượng vậy.

-Thế thì em đưa ra yêu cầu này, vừa giúp giáo sư vừa giúp em, giáo sư thấy sao.


Bà ta liếc mắt nghĩ, rồi hỏi.

-Cậu cứ nói thử xem nào.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.