Trở về truyện

Cô Em Họ Xinh Đẹp - Chương 95: Nói Chuyện

Cô Em Họ Xinh Đẹp

97 Chương 95: Nói chuyện

Trở lại nhà trọ, tôi bất ngờ khi thấy hai cô chủ nhà ngồi trong phòng ăn. Bọn họ trông rất bình thản, như thể chẳng có chuyện gì xảy ra. Hoặc là những thứ tôi từng trải qua đều là ảo giác cùa tôi. Dù trong lòng đang không hiểu chuyện gì đang xảy, tôi giả bộ bình thản đi vào trong nhà. Hai cô còn quay ra chào tôi, tôi mỉm cười lại, dù sao họ cũng chẳng biết tôi là kẻ đã bắt cóc họ.

Lên phòng, tôi cất đồ vào tủ, Tiến gầy đã đi làm từ sớm nên chỉ còn mình tôi. Dọn dẹp xong tôi nằm xuống giường lấy điện thoại nhắn cho chị Linh. Chỉ có vậy mới hiểu được chuyện gì đang diễn ra ở đây.

Tin vừa gửi đi chị ấy đã rep lại, đại khái là nói buổi chiều đi làm về sẽ giải thích cho tôi tình hình hiện tại. Tôi nhắn lại vài câu rồi tiếp tục nằm ngủ. Đến chiều chuông điện thoại reo, bụng cũng đói, tôi mở mắt đứng dậy tắt chuông báo thức. Trong tủ vẫn còn mỳ gói Tiến gầy để lại, thế là tôi lấy một gói mang xuống bếp.

Nước ngâm mỳ vừa sôi thì chị Linh đi về, trông thấy tôi chị cười.

-Tưởng em sẽ không quay lại chứ?

-Làm gì có chuyện đó, em về quê đám cưới bạn thôi.

Chị Linh ngồi xuống bàn ăn, nhìn tôi đang nấu mỳ, chị thở dài.

-Thế đã nghĩ thông suốt chưa? Có còn muốn tiếp tục với tụi chị không?


Tôi bê bát mỳ ngồi đối diện chị, gật đầu.

-Đã thông suốt rồi, em vẫn tiếp tục.

Chị Linh không ngờ câu trả lời của tôi lại là thế, chị cứ nghĩ tôi sẽ từ chối. Dù sao chị cũng lừa lọc tôi vào một vụ bắt cóc, nên tôi có tức giận, ghét bỏ chị thấy đó là phản ứng bình thường. Nhưng giờ tôi đã bỏ qua mọi chuyện, chị Linh vui vẻ hơn hẳn, cũng không truy vấn lý do vì sao tôi lại lựa chọn thế.

Tôi vừa ăn mỳ vừa chuyển chủ đề.

-Vậy em tưởng hai người vẫn còn đang...làm chuyện quay chụp kia chứ.

Chị Linh nhú vai.

-Đã xong rồi.

-Đã xong rồi á?


Tôi bất ngờ, tôi cứ tưởng phải mất hai, ba tháng gì đó, nhưng chỉ mới hai tuần rưỡi mà họ đã xong. Chị Linh gật đầu.

-Đúng vậy, chuyện nhanh chóng như thế là nhờ thứ thuốc màu vàng kia. Nó có công dụng kích dục, hơn nữa nếu dùng nhiều sẽ phụ thuộc như con nghiện. Không được giải tỏa cơn nứng trong người thì sẽ phát điên.

Hai cô chủ nhà đã bị tiêm thuốc, bây giờ họ phải phụ thuộc vào chúng tôi để được thỏa mãn cơn nứng. Họ cũng không dám báo công an hay với người khác, điều này càng thêm thuận lợi cho chị Linh.

-Bây giờ chúng ta có thể quay phim ngay tại đây, cũng chẳng phải giấu mặt làm gì.

Tôi nhớ đến Lệ, cô bạn học cũng từng bị tiêm thuốc kia, có lẽ cô ấy cũng giống như hai cô chủ nhà. Cần phải có đàn ông thỏa mãn mới qua được cơn nghiện. Tôi thở dài, nếu lần đó không xảy ra chuyện có khi Lệ đã trở thành một sinh viên giỏi rồi.

Chị Linh vuốt mái tóc, chống tay nhìn tôi hỏi.

-Thế bao giờ em muốn bắt đầu?


-Hôm nào cũng được.

Chưa kịp nói xong hai cô chủ đã đi xuống, tôi ngẩng đầu lên nhìn, trong đầu thầm nghĩ không biết các cô có nghe thấy chuyện giữa tôi và chị Linh không. Vừa mới nảy lên ý nghĩ mà cô Hồng đã giúp tôi giải đáp thắc mắc đấy.

-Chúng tôi biết chuyện cậu cũng tham gia trò bắt cóc kia rồi. Chẳng cần phải giả bộ với chúng tôi làm gì đâu.

Cô Bình gật đầu ngồi xuống bàn, chị Linh cười.

-Nhưng các cô cũng đã đồng ý rồi, không thể nuốt lời nha.

Cô Hồng trừng mắt.

-Con bé này, không phải tại cháu à!

Chị Linh nhún vai.

-Chuyện đã rồi, là chúng cháu nhất thời nông nổi thôi. Cô cũng hứa bỏ qua rồi mà. Với lại chúng cháu không biết cái thuốc kia có tác dụng như thế. Sau này người bán mới nói ra.
Cô Hồng còn muốn nói chị Linh làm sai mà thái độ dửng dưng như thế hả, cô Bình liền hòa giải.

-Thôi đi chị, chúng nó đúng là làm sai, nhưng chả phải cũng bồi thường cho mình một khoản rồi hay sao.

Chị Linh nghe thế gật đầu bồi thêm.


-Nếu tiếp tục thì vẫn còn một khoản nữa đấy.

Cô Hồng là một kẻ tham lam, chỉ cần có tiền cô cũng chả quan tâm lắm, thái độ thay đổi hòa hoãn hơn. Còn cô Bình thì khác, với cô tiền nong không phải vấn đề. Cô chỉ thích cảm giác được đàn ông chạm vào, được thỏa mãn cơ thể mình. Chỉ như vậy là đủ. Thế mà giờ còn được ở với hai thanh niên đẹp trai ai mà không ham chứ.

Bọn họ còn nói thêm gì đó nhưng tôi chỉ tập trung ăn, dù sao tôi không muốn nhúng vào mâu thuân của họ. Để chị Linh giải quyết mớ hỗn độn mà chị ấy làm ra.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.