Trở về truyện

Chuyện Với Bà Chủ Trọ - Chương 6: Bí Mật Bị Lộ

Chuyện Với Bà Chủ Trọ

6 Chương 6: Bí mật bị lộ

Trở lại với căn phòng trọ yên tĩnh. Duy đun nước tắm, cậu rửa trôi đi những gì còn lại sau những giây phút dâm đãng vừa qua. Sau đó cậu chuẩn bị đồ đạc cho ngày mai đi làm. Cuối cùng là đi ngủ.

Trong bóng đêm yên tĩnh đó, vang đâu đó bên tai cậu là tiếng người phụ nữ đang rên rỉ trong sung sướng khi được làm tình. Duy cứ ngỡ rằng mình đang tưởng tượng ra, rằng cậu đang cảm thấy hào hứng về cuộc hẹn cuối tuần mà cô Hà vừa mới nói, nhưng không phải.

Cái âm thanh dâm loạn kia càng lúc càng rõ lên mồn một, thậm chí cậu còn nghe thấy những tiếng nói dâm đãng.

Là tiếng của chị Tâm. Duy chắc chắn là như thế. Bởi như đã nói, dãy trọ này được chia thành sáu căn, chia thành hai tầng, nghĩa là ba căn ở trên, ba căn ở dưới. Phòng của bà chủ được xây tách biệt với dãy trọ. Trong khi phòng bên trên chưa có người ở, vậy là chỉ còn phòng ngay sát kế bên cậu - căn phòng mà chị Tâm vừa mới thuê lại.

Duy nhẹ nhàng mở cửa, cậu đi ra khỏi phòng mình, nhìn sang bên cạnh. Đúng thật, có một chiếc giày đàn ông lạ trước cửa phòng chị ấy. Chắc chắn rằng không phải là người trong dãy trọ này. Trước cậu, có hai phòng khác được cho thuê. Một là cậu thanh niên là nghề pha chế, nhưng cậu ta thường hay đi làm đêm, tới tận sáng mới quay trở về, hơn nữa trông cậu ta cũng khá trẻ, nên chiếc giày da của mấy ông chú kia thì không thể nào của cậu ta được. Phòng còn lại thì cũng không phải, vì đó là của hai vợ chồng làm nghề bất động sản. Duy nhìn lên phòng của hai người đó, không có ai, có lẽ họ đã đi vắng. Như vậy là hiện giờ trong dãy trọ này chỉ có phòng của cậu và phòng của chị Tâm là có người.

- Á… Á… Chết em rồi! Sướng quá, sướng quá! - Tiếng thét ngày càng lớn.

Duy trở về với căn phòng của mình. Cậu vắt tay lên trán, chịu đựng cái tiếng rên vang vọng kia.

Phạch, phạch… Tiếng hai bộ phận sinh dục va đập vào nhau liên hồi. Tiếng thở gấp gáp của hai cá thể đang giao hợp. Tiếng rên la gào thét của con cái khi bị con đực đụ liên hồi chẳng ngừng nghỉ. Tất cả đều vang vọng vào hai bên tai Duy luc này.


Cậu tưởng tượng thấy cảnh chị Tâm đang bị một người đàn ông khác đụ một cách liên hồi từ phía sau. Cái cơ thể săn chắc của người công nhân, vẻ đẹp mặn mà từng trải của người phụ nữ trưởng thành đang phải gồng mình lên chống đỡ lấy từng đợt thúc mạnh tưởng chừng như điền cuồng từ phía sau.

Chẳng phải chị Tâm nói rằng chị ta đã có chồng con ở quê rồi sao. Vậy người đàn ông đó là ai, Duy không biết, mà đó cũng không phải là chuyện của cậu. Nhưng chẳng biết từ khi nào, hình ảnh người đàn ông đang đụ lồn chị Tâm từ phía sau kia lại trở thành cậu. Trong cái suy nghĩ đó, là cậu đang đụ chị Tâm. Cậu nhấp sau mông chị ta, cậu luồn tay lên bóp lấy vú ở phía trước, rồi chị ta quay lại, hai người quyện chặt lưỡi vào nhau. Tưởng tượng theo những gì phát ra từ bức tường bên kia. Cậu đẩy chị Tâm xuống sàn, vẫn trong cái tư thế mà chị ta chổng mông về phía cậu. Duy thúc liên tục, khiến cho lần này chị Tâm chẳng còn chống nổi tay nữa mà buông lơi cả phần thân trên xuống giường, để mặc cho cái lồn tha hồ bị cậu đụ tới tấp.

- Á… Á… Chết chị rồi! Chết chị rồi Duy ơi!

Chị Tâm ngồi lên người cậu, nhấp liên hồi. Cặp vú căng cứng của chị nhấp nhô liên tiếp trước mắt Duy. Đôi mắt chị lim dim, nhắm nghiền lại, hông chị đẩy liên hồi. Đôi bàn tay hai người nắm lấy nhau. Duy co hai chân lên lấy đà dấn lên khiến cơ thể chị ta đổ sập xuống ngay người cậu. Buông hai tay chị ra, cậu luồn xuống bóp lấy mông chị, rồi dùng lực tay ấn liên tục cái âm đạo dâm đãng kia xuống dương vật đang căng cứng của mình.

- Chị… chị sắp ra… - chị Tâm lại ngồi dậy, trở lại với tư thế cũ, rồi nằm ngả về phía sau dựa vào đôi chân đang co lại của Duy. Một tay chị bóp lấy một bên vú của mình, tay còn lại chị day hột le.

- Ơ…ơ… em cũng sắp ra… - Duy kêu lên - EM RA ĐÂY!

- Ờ!!!!! - một kêu phát ra từ cả hai người cùng một lúc. Chị Tâm ngửa cổ lên trời, há miệng rên lên từng tiếng thỏa mãn, mắt nhằm nghiền lại tận hưởng cái sự sung sướng mà Duy đem lại.
Từng đợt, từng đợt tinh trùng ào ào phóng thẳng vào bên trong lồn chị ta. Bộ phân của hai con người đang gắn chặt vào nhau, cùng nhau co giật lên từng nhịp.


Cuộc làm tình hoang dại của con người kia cứ thế đã kéo dài tới gần ba mươi phút. Khi tiếng rên cuối cùng của chị Tâm phát ra một cách thỏa mãn.

Tâm trí Duy trở về lại với căn phòng tĩnh mịch, cái ảo mộng kia khiến cho cả cơ thể cậu rạo rực. Những suy nghĩ, ham muốn về cơ thể chị Tâm ngày càng trở nên nhiều hơn rồi theo cậu ta chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết.

***

Sáng hôm sau, khi vừa mới mở cửa ra đi làm. Duy quay sang trước cửa phòng chị Tâm nhìn, đôi giày của người đàn ông kia đã biến mất, cửa phòng đã bị khóa lại từ bao giờ. Cậu chẳng để ý tới nó nữa, nhanh chóng đi làm.

Chiều về, đi qua phòng bà chủ. Cậu thấy cửa phòng vẫn đang khóa. Cả phòng chị Tâm nữa. Chỉ có mỗi cậu thanh niên làm nghề pha chế đang nấu ăn để chuẩn bị cho ca đêm của mình.
Duy mở cửa vào trong phòng, chợt cậu nhận ra rằng mình chưa mua đồ ăn, bởi hai ngày hôm nay cậu toàn ăn ở bên cô Hà. Cầm lấy ví tiền, cậu khóa cửa phòng lại rồi chạy ra chợ mua đồ. Vừa ra đến cửa, cậu đã thấy một người đàn ông nào đó đèo chị Tâm về. Chứng kiến cảnh đó, trong người cậu có một chút gì đó không thoải mái.

Bắt gặp ánh mắt Duy đang nhìn mình như vậy, chị Tâm như hiểu ra mọi chuyện. Chị ta tạm biệt người đàn ông kia, rồi từ từ xách đồ đi vào dãy trọ. Khi đi qua cậu, chị ta mỉm cười, một nụ cười bí hiểm.

- Người đàn ông đó… là chồng chị à? - Duy hỏi, khi chị Tâm vừa đi ngang qua.


Chị ta quay đầu lại nhìn cậu, yên lặng một lúc rồi nói:

- Không, đấy là đồng nghiệp của chị thôi!

- Vậy à! Em lại cứ tưởng, chồng chị qua đây chơi. Tại hôm qua em thấy trước cửa phòng chị có đôi giày lạ.
Chị Tâm nghe đến vậy liền giật mình. Khuôn mặt đang vui vẻ của chị ta bỗng chốc thay đổi hẳn, nụ cười kia dần biến mất. Nhưng chẳng quá vài giây sau, chị ta lại mỉm cười.

- Em đã nhìn thấy rồi à? Chị đã tưởng lúc đó dãy trọ này không có ai!

- Vậy người đàn ông kia?

Chị Tâm tiến lại gần tới cậu. Ghé sát vào tai nói nhỏ:

- Em không cần phải biết nhiều thế đâu, chàng trai trẻ! Người ấy là ai không quan trọng, là chồng chị cũng được, là đồng nghiệp cũng được. Cũng giống như cô chủ trọ của chúng ta, vừa là bà chủ, vừa là mẹ.

Duy dường như điếng người trước những lời nói của chị Tâm. Nhưng cậu vẫn cố gắng nói tránh.

- Coi bà chủ là mẹ có phải hơi quá không?

- Hơi quá với bọn chị thôi. Chứ còn với em thì, chắc là không! Chị nghe thấy rõ ràng ai đó kêu mẹ mẹ con con cả tối hôm qua ấy. Xong rồi hai người con đút cho nhau ăn theo một cách… không bình thường. Đó là chưa kể…
- Vậy là chị đã biết!

- Một cách tình cờ thôi! Hôm qua chú biết rằng chị đã làm gì phải không nào, và có lẽ chú đã nghe thấy hết những âm thanh khác lạ vang lên từ phía phòng chị. Chị không kêu lên bô bô như thế nếu dãy trọ này vẫn có người đâu. Chị phải đợi lúc mọi người đi vắng hết đấy. Nhưng mà trong lúc chị nhìn xem bà chủ trọ đang làm gì thì… Tự nhiên chị lại nhìn thấy và nghe được những cảnh tượng và lời nói rất thú vị giữa hai người.


Duy nghe thấy từng lời của chị Tâm. Cậu chỉ còn biết đứng chết lặng một chỗ, mặt tái nhợt đi, chẳng còn một giọt máu, mồ hôi trên thái dương túa ra như tắm.

- Kìa! Chú không cần phải căng thẳng vậy đâu! Chúng ta là những người giống nhau mà thôi, đều cần có một người để giải tỏa sinh lý khi không có bạn đời của mình bên cạnh, vì vậy nên chị sẽ chẳng đánh giá chú và chị mong chú sẽ như vậy. Chuyện của chúng ta, ai lo người đấy chẳng ai phạm đến ai. Coi như đây là một bí mật riêng giữa hai chúng ta, có được không? Chú vẫn sẽ tiếp tục đóng vai mẹ con loạn luân với bà chủ trọ, còn chị vẫn sẽ tiếp tục với cuộc tình vụng trộm của mình.
Duy quay sang nhìn chị Tâm, cậu nhẹ gật đầu.

- Tốt lắm, em giai thật là dễ thương đấy! Chị thích em rồi, nếu em không chê thì sang đây chị mời một bữa. Nhưng chị phải nói trước rằng đây chỉ là một bữa cơm bình thường thôi đấy, chị không nhá cho chú giống như mẹ con hai người đã làm với nhau ngày hôm qua đâu. Eo ơi, sao các người lại có thể làm như thế, ghê chết đi được.

- Em… em…

- Còn em cái gì nữa, mau về đi tắm đi mà sang ăn. Thế nhé, chị về trước đây, mẹ chú về rồi kìa. Cứ bảo với cô là hôm nay chị Tâm mời một bữa coi như làm quen là được. Nhớ nói là chỉ ăn cơm bình thường thôi đấy, kẻo mẹ em lại ghen.

Nói rồi, chị Tâm quay lưng bước đi. Để lại một mình Duy vẫn còn chưa hết bàng hoàng ở lại.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.