Trở về truyện

Chúa Tể Hắc Ám: Thôn Phệ Chư Thiên - Chương 18: Mộng Cảnh Của Nữ Đế

Chúa Tể Hắc Ám: Thôn Phệ Chư Thiên

18 Chương 18: Mộng Cảnh Của Nữ Đế

Vừa ra khỏi tiểu thế giới, thì có người mang cơm đến, cơm nước xong xuôi, Tần Vô Thiên hắn thả thần thức ra bắt đầu đi tìm Boa Hancock hai cái muội muội... Kết quả, hai cái muội muội không tìm được, ngược lại là bị hắn tìm được Boa Hancock đang gặp ác mộng.!

Bà cô này cũng nằm mơ?

Hắc hắc hắc... (tà ác dáng tươi cười)

Hóa thành một vệt ánh sáng, bắn vào Boa Hancock trong mộng cảnh!

Xuất hiện ở trước mặt hắn , cũng là Boa Hancock khi còn bé tràng cảnh?

Đương nhiên, cũng không tính rất nhỏ. Mười lăm mười sáu tuổi đi!

Đây là một đạo nhà giam...

Boa Hancock cùng nàng hai cái muội muội bị giam giữ ở trong đó, quần áo rách rưới, tay chân đều cái còng khóa cái còng, sờ lên cái cằm, chẳng lẽ đây là Boa Hancock bị giam giữ tại thánh địa Mariejois tràng cảnh..?


Ngay sau đó, tràng cảnh một đổi...

- Không muốn... Không muốn... A...

Tại thét lên cùng khuất nhục bên trong, Boa Hancock phía sau bị in dấu lên Thiên Long chi dấu móng nhớ.

Rất đáng được đồng tình một màn.

Bây giờ đối phương kiêu ngạo như thế, bá đạo cùng vô tình, chỉ sợ cũng cùng một màn này có quan hệ.

"Ba ba ba~..."

Búng tay một cái, Tần Vô Thiên khu trừ những cái kia tràng cảnh.

- Nơi này là... Chỗ nào?


Bởi vì đau đớn mà hôn mê Boa Hancock, sau khi tỉnh lại phát hiện chính mình thế mà chưa từng xuất hiện trong tù, mà là nằm tại một cái trăm hoa đua nở, chim hót hoa nở trên bãi cỏ, trong ánh mắt mang theo mê mang nghĩ, chẳng lẽ... Ta từ The Slave Pens bên trong trốn ra được..?

Nghĩ đến chính mình từ cái kia tối tăm không mặt trời địa phương trốn ra được, Boa Hancock đã không biết bao nhiêu thời gian không có lộ ra quá nụ cười trên mặt sinh ra nét mặt tươi cười, sau đó bắt đầu hướng bốn phía hô to:

- Sandersonia, Marigold, các ngươi ở đâu?"

Không có đạt được đáp lại...

Chẳng lẽ, bọn muội muội không có cùng ta cùng một chỗ trốn tới?

- Đạp... Đạp đạp..."

Lúc này, Tần Vô Thiên cưỡi bạch mã xuất hiện ở Boa Hancock trước mặt.


- Rất đẹp trai..."

Tuổi trẻ Boa Hancock còn có chút hoa si, thấy được như là vương tử cưỡi bạch mã xuất hiện Tần Vô Thiên không tự chủ được bưng lấy chính mình hơi phiếm hồng hai gò má, nhỏ giọng hỏi:

- Xin hỏi... Là ngươi đem ta cứu ra sao?"

"Đương nhiên"

Tần Vô Thiên chẳng biết xấu hổ gật đầu, muốn chinh phục một nữ nhân, hoặc là chinh phục đối phương nhục thể, hoặc là chinh phục đối phương tâm linh, mà Tần Vô Thiên tất cả đều muốn, ở trong giấc mộng, hắn chỉ cần cải biến Boa Hancock ký ức, để nàng cho rằng là hắn đưa nàng từ Thiên Long Nhân trong tay cứu ra, Tần Vô Thiên tin tưởng, Boa Hancock tuyệt đối sẽ luân hãm !

- Cảm, cảm ơn ngươi đã cứu ta.

Boa Hancock cúi thấp đầu, có chút không dám nhìn Tần Vô Thiên, Tần Vô Thiên ánh mắt quá có xâm lược tính, để nàng có chút không được tự nhiên!

Đối với Tần Vô Thiên tới nói, xưa nay không đi cong cong thẳng thẳng, 2 điểm trong lúc đó, thẳng tắp ngắn nhất, đã muốn làm, vậy liền gọn gàng dứt khoát!

Hắn từ bạch mã núi nhảy xuống, đi đến Boa Hancock trước mặt, ở trên cao nhìn xuống nhìn xem nàng, sau đó vươn tay bốc lên đối phương cái cằm nói:

- Nữ nhân, vì cái gì không nhìn ta, ta vô cùng...Đáng sợ sao..?

Nồng đậm bá đạo tổng giám đốc phong cách!

Loại phong cách này Tần Vô Thiên kỳ thật cũng là lần thứ nhất chơi, bất quá hắn biết nữ nhân đều tương đối dính chiêu này.


Cho nên chuẩn bị thử một chút, hi vọng Qidian tiểu thuyết thật không lừa ta...
- Ngươi... Làm cái gì..?

Cái cằm bị bốc lên, để Boa Hancock không thể không cùng Tần Vô Thiên tầm mắt đối mặt, để lòng của nàng rất hoảng rất hoảng...

- Ta cứu được ngươi, ngươi chuẩn bị làm sao hồi báo ta, chỉ nói cám ơn cũng không đủ a ~ Tần Vô Thiên tà mị cười một tiếng!

- Thế nhưng là... Ta...

Boa Hancock liếm liếm môi khô ráo, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì?

Ngay tại nàng không biết làm sao tình huống dưới...

Tần Vô Thiên cúi đầu xuống, hôn lên đối phương môi đỏ!

"A......"

Boa Hancock nhìn xem gần trong gang tấc nam nhân, đập vào mặt nam tính khí tức, không khỏi mở to hai mắt nhìn, muốn dùng sức đẩy ra Tần Vô Thiên, lại làm không được!

Rất nhanh, ngay tại Tần Vô Thiên thuần thục thao tác dưới, luân hãm!

A...... Không muốn.

Tỉnh mộng một cái, khắp khuôn mặt là sau khi cao triều dư vận, Boa Hancock liền phát hiện trên người mình quần áo đều đã biến mất.
Bên cạnh nằm cạnh thêm một người nam nhân.

- Thế nào...

Tần Vô Thiên mỉm cười, không có một chút bức hiếp cùng vội vã không nhịn nổi.

Nữ nhân nha, làm bằng nước , ngươi càng thêm cường ngạnh nước bắn ngược cũng càng mạnh, phải ôn nhu.

- Ngươi......ta.... Cái kia... Tại sao ngươi lại ở đây... Còn có, có phải ngươi, làm gì ta hay không, tại sao ta không còn sức lực gì thế này, người còn... Còn không ra khỏi phòng cho ta.

Boa Hancock vừa thẹn vừa giận, bối rối, luống cuống, đủ loại cảm xúc, đã thế vừa mới lên đỉnh, nàng bề ngoài là cao lãnh Nữ Đế thật, nhưng dù gì cũng là một nữ nhân, tâm hồn như búp bê bằng sứ, chạm cái là vỡ ngay.

- Ngươi đoán xem.!

Tần Vô Thiên hỏi ngược lại!

- Ta..ah ....Ta....ah - nàng thở hổn hển, lắp bắp không nói nên lời.!

Thấy nàng như vậy, Tần Vô Thiên càng đắc ý, liếc mắt nhìn nàng, vẫn nằm thở hổn hển, bàn tay lần theo, từ bắp chân đi lên tới đùi, ma sát lấy làn da mịn màn như ngọc kia.
Boa Hancok dường như không nghĩ tới, hắn sẽ làm như vậy, đùi hơi khép lại, có gắng dãy dựa, nhưng vừa mới cao trào, nên động tác không có quá lớn.

Nhìn nàng như vậy càng kích thích Tần Vô Thiên hơn, ngón tay không ngừng nhéo nhéo da thịt trong bẹn đùi, sau đó từng bước một tiến về nơi giao nhau huyền bí kia.

Boa hancok muốn kháng cự, nhưng lại vô lực giãy dụa, nên chẳng mấy chốc đã bị bàn tay công phá, ngón tay chạm vào mép quần lót mỏng manh.

Thân thể của nàng hơi cứng lại, giống như hoàn toàn không còn tri giác, đến khi bị ngón tay vén quần lót qua một bên, thám hiểm vào hoa viên thần bí, đầu ngón tay day day vào âm hạch của mình, nàng mới như sực mình tỉnh giấc, hai chân kẹp chặt lại, không cho nó tiếp tục làm ác nữa.

Bên này Tần Vô Thiên cũng sướng tê người, quả thật quá kích thích, ngồi bên cạnh trêu chọc Hãi Tặc Nữ Đế, còn có sự tình gì kích thích hơn nữa sao.
Là cao thủ tình trường, đối phương kẹp chặt chân sao có thể ngăn cản được hắn xâm lược, Tần Vô Thiên cũng không vội có động tác gì, chỉ để ngón tay mình tì mạnh vào âm hạch của đối phương.

Một lâu sau, Tần Vô Thiên thấy nàng không có phản ứng gì, ngón tay không ngừng ra vào trong lỗ nhỏ của nàng, động tác càng lúc càng nhanh.

Thân thể Boa Hancock run rẩy, miệng không kiềm nén được phát ra tiếng rên rỉ, hơi thở dồn dập.

- Ahh… Vô Thiên… không được… không được… ta... ah… ta.. … ah…

Lúc này dục hỏa của Tần Vô Thiên cũng lên cao, làm sao còn để ý nàng nói cái gì, chỉ không ngừng kích thích lấy cái lỗ bé xíu ấy.

Boa Hancok đã không còn sức để nói, cả người ngửa ra sau, mắt nhắm nghiền, miệng không ngừng suýt xoa rên rỉ.

Đột nhiên nàng cảm giác ngón chân kia biến mất, cả người trống rỗng, cơ thể bức rức giống như thiếu cái gì đó, làm nàng khó chịu không thôi.
Nhưng chỉ nháy mắt, giống như có cái gì đó chui vào giữa hai chân nàng, dùng hai tay banh rộng háng nàng ra, Boa Hancock có chút kinh ngạc mở mắt, nhưng phía bên đã không còn hình bóng của Tần Vô Thiên, nàng nghi hoặc cúi xuống, lại phát hiện Tần Vô Thiên đã chui vào dưới háng của nàng.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.