Trở về truyện

Chúa Tể Hắc Ám: Thôn Phệ Chư Thiên - Chương 14: Sáo Lộ

Chúa Tể Hắc Ám: Thôn Phệ Chư Thiên

14 Chương 14: Sáo Lộ

Boa Hancock phát hiện chính mình có chút xem không hiểu nam nhân ở trước mắt , dĩ vãng, nàng gặp được nam nhân vừa nhìn thấy hắn liền sẽ hai mắt phiếm hồng tâm, đầu lưỡi bên ngoài ói, cùng cái móng heo lớn đồng dạng.

Nhưng trước mắt cái này nam nhân, từ khi nhìn thấy nàng đằng sau, dù là ánh mắt cũng có làm loạn địa phương, nhưng không có loại kia hoàn toàn bị dục vọng chỗ chi phối cùng luân hãm cảm giác.

Dù là đối phương không rõ lai lịch, sử dụng Trái Ác Quỷ phương pháp cũng biết để nàng có chỗ nguy hiểm, nhưng là vì có thể thanh trừ phía sau ấn ký, để trên người nàng không ở có lưu người hạ đẳng tiêu ký, nàng nguyện ý nỗ lực hết thảy...

Cái kia đã từng thống khổ cùng gặp trắc trở, bất lực cùng bối rối vẫn luôn tại giày vò lấy nàng, nàng biết chỉ cần phía sau vết tích một ngày không tiêu trừ, nàng liền muốn chịu đựng một ngày nội tâm dày vò...

Bây giờ, cơ hội có lẽ đang ở trước mắt, nói cái gì, nàng đều sẽ không bỏ qua.

Chỉ hi vọng nam nhân trước mắt này, không có nói láo.

Không phải vậy, nàng Nữ Nhi Quốc Hoàng Đế, Boa Hancock thề, nhất định sẽ dùng người thế gian ác liệt nhất tàn khốc nhất ác độc nhất hình phạt đi tra tấn cái này nam nhân! Nói cho hắn biết, càng xinh đẹp nữ nhân càng không thể trêu chọc!

- Như vậy, ngươi muốn như thế nào ngủ cùng ta để xóa đi cái kia vết tích. - Boa Hancock hỏi.


Tần vô thiên cười nói :

- Cứ thế đi ngủ a, ta trước đó không phải đã nói rồi sao, ta trái cây năng lực tương đối kỳ hoa, chỉ có thể tác dụng tại người đi ngủ cùng ta, cho nên ngươi, chỉ cần nằm ngủ bên cạnh ta, còn lại cứ để ta sẽ xóa đi cho ngươi...

Boa Hancock nheo mắt lại, nguy hiểm nhìn xem hắn đạo:

- Ý của ngươi là, chỉ cần ngủ cạnh ngươi, ngươi liền có thể xóa đi, người không có làm gì khác?

Adolf vứt ra một cái mị nhãn, lộ ra xấu xa biểu lộ nói :

- Nữ nhân, cái này còn muốn ta nói sao, một cái nam nhân ngủ cùng mỹ nữ, ngươi cảm thấy... Ta phải làm thứ gì đâu.?

- Ngươi...

Boa Hancock khí song quyền nắm chặt, trước mắt nam nhân này quá hỗn đản , đây là khiêu khích, trắng trợn khiêu khích, không thể nhịn, tuyệt đối không thể nhịn...


Cảm nhận được Boa Hancock nộ khí, Tần Vô Thiên liền trêu trọc nói.

- Ai, ngươi nhưng đừng động thủ a, con người của ta chịu không được nhục nhã , ngươi nếu là đánh ta lời nói, ta thề lập tức chết ở trước mặt ngươi cũng sẽ không thay ngươi thanh trừ vết tích.

- Nam nhân, ngươi muốn chết...

Boa Hancock cắn răng, gằn từng chữ phun ra. Cái này nam nhân lại dám uy hiếp nàng, uy hiếp nàng Boa Hancock?

Bất quá, mặt ngoài hung ác, kỳ thật nàng cũng là ngoài mạnh trong yếu, bởi vì cái thằng này nếu là thật bị Tần Vô Thiên truyền đi, đối với nàng tuyệt đối là đả kích trí mạng.

- Ha ha, tốt rồi, ta nói đùa, bí mật của các ngươi chỉ có ta một người biết. - Tần Vô Thiên trêu ghẹo nói!

Mặc kệ Boa Hancock có nguyện ý hay không tin tưởng, hiện tại cũng chỉ có thể tin tưởng.


Boa Hancock trở lại trên vương tọa ngồi xuống, ở trên cao nhìn xuống nhìn xem Tần Vô Thiên nói:

- Nam nhân, nhớ kỹ lời ngươi nói, ngày mai ta liền muốn nhìn thấy thành quả, ngươi có thể đủ làm được sao?

Tần Vô Thiên giang tay ra, mỉm cười nói:

- Đương nhiên, chỉ cần ngươi hai cái muội muội trong đó lúc ngủ làm, liền nhất định có thể thay các nàng thanh trừ hết phía sau vết tích, nếu là các nàng không ngủ, vậy ta liền không thể ra sức!"

- Ta hi vọng ngươi không muốn tại các nàng ngủ làm xằng làm bậy. - Boa Hancock cảnh cáo nói.

Tần Vô Thiên mắt trợn trắng nói:

- Ta không có nặng như vậy khẩu vị.
Boa Hancock hai cái muội muội, cái kia dung mạo, cái kia hình thái, hơi sốc.

Bất quá, nghĩ đến Boa Hancock cái kia mê người tư thái, Tần Vô Thiên nội tâm liền có một cỗ ngọn lửa vô danh toát ra...

- Carole, đem hắn đi.

Đằng sau, Boa Hancock để cho thủ hạ đem Tần Vô Thiên đi nghỉ ngơi.

Vừa về phòng, tâm niệm nhất động, lại vào tiểu thế giới.


Vĩnh Hằng Cung Điện, vừa tiến vào phòng Tần Vô Thiên đã ôm chầm lấy Lạc Di Ninh.

Hắn ôm thật chặt, giống như sợ nàng chạy mất vậy.

- Con làm gì thế… đừng.

Lạc Di Ninh vùng vẫy lấy lệ nói.

- Con nhớ người chết đi mất…

Tần Vô Thiên có chút kích động nói.

Lạc Di Ninh nũng nịu ôm lấy hắn, trong lòng cực kỳ ngọt ngào.

- Hừ … chỉ giỏi ba hoa, mới có mấy ngày, thật nhớ người ta như vậy sao.

- Thật, con thề với trời, nếu như nói dối sẽ bị...
- Không được nói bậy…

Lạc Di Ninh vội vàng đưa tay ra che miệng hắn, sau đó thẹn thùng đi về phía giường, ngồi xuống.

- Ai bảo mẫu thân không tin.

Lạc Di Ninh lườm yêu hắn một cái

Nói xong hắn đi lại chỗ nàng, ánh mắt rực cháy khát khao.

- Không… người ta không muốn nha.

Nàng xua tay, làm ra vẻ sợ hãi nép mình ở trên giường.

Tần Vô Thiên kinh ngạc, không ngờ Lạc Di Ninh lại dùng cách này kích thích hắn, là muốn hắn nhịn không được mà chết sao? Vì vậy cười hắc hắc nói:

- Tiểu nương tử, lại đây với đại gia… để đại gia yêu thương nàng.

Vừa nói hắn vừa đi tới gần.

Lạc Di Ninh giống như một thiếu nữ sợ hãi bị người xâm phạm, thân thể run rẩy, nhưng trong mắt lại tràn đầy giảo hoạt đáng yêu.

- Đừng, đừng… nương kêu lên đấy…

Lạc Di Ninh làm bộ như muốn kêu lên.
- Kêu đi, kêu rách cuốn họng cũng không ai tới đâu? Mà nàng có dám kêu không? Hắc hắc…

Tần Vô Thiên ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt rực lửa nhìn nàng thèm muốn.

- Nhưng nương sợ lắm…

Giọng Lạc Di Ninh run run, nhưng mắt thì đã bắt đầu mông lung.

- Người sợ gì ? Sợ nó tàn phá ở trong cơ thể người sao ?

Tần Vô Thiên cười ha ha hỏi.

- Con thật là… không biết trên dưới…

Lạc Di Ninh nguýt hắn một cái.

Tần Vô Thiên ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, cơ thể nàng có chút run rẩy. Hắn xoa nắn bờ vai tròn mềm mại của nàng như muốn vỗ về an ủi, nhưng bàn tay kia lại lần mò đi dần từ dưới eo lên ngực.

Lạc Di Ninh nhận ra dấu hiệu đó của nhi tử, nàng vẫn nép vào ngực hắn thở nhẹ nhẹ nhưng có chút ngắt quãng, đến khi bàn tay nóng hổi úp gọn lên một bên vú nàng mà xoa bóp, hơi thở nàng mới dồn dập lên:
- Uhm, con lại muốn ăn hiếp nương nữa sao!

- Không… sao có thể nói ăn hiếp chứ, này chỉ là thể hiện tình cảm thôi.

Tần Vô Thiên cười hắc hắc.

- Hừ, đây là tình cảm kiểu gì thế… uhm.

Lạc Di Ninh uốn éo thân thể, trong miệng phát ra tiếng rên nhẹ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.