Trở về truyện

Cận Chiến Bảo Tiêu - Chương 269: Chúng Ta Sẽ Làm Cả Đêm Ư?

Cận Chiến Bảo Tiêu

269 Chương 269: Chúng ta sẽ làm cả đêm ư?

Làn da trắng như tuyết của Lâm Hiểu Tình đã hơi ửng hồng, hơi thở dồn dập. Trong ánh mắt phảng phất sự đam mê và thần sắc thỏa mãn. Cô rên rỉ, cảm thụ được mỗi một lần Sở Phàm lao đến bên trong lại mang đến khoái cảm cực độ. Cả thể xác và tinh thần của cô đều đang ở trong một trạng thái hưng phấn, giống như có một dòng điện tuyệt vời như thủy triều chạy qua, khoái cảm tuyệt vời trùng trùng lớp lớp cuốn sạch mọi thứ mà đến. Cô đã hoàn toàn bị chinh phục, cô đã hoàn toàn mê đắm trong sự tấn công này.

Sở Phàm chậm rãi gia tăng độ mạnh yếu và tốc độ xông đến. Mỗi một lần tiến đến tận vị trí sâu nhất ở bên trong lại đổi lấy âm thanh kêu lên chói tai của Lâm Hiểu Tình. Mà tiếng kêu như điên cuồng của Lâm Hiểu Tình làm Sở Phàm tự nhiên sinh ra một loại cảm giác tự hào và thỏa mãn., cũng kích thích lực độ xông vào của hắn.

Sở Phàm cảm giác được thân thể mềm mại của Lâm Hiểu Tình thật là tuyệt vời. Ở trong sâu thẳm xuất hiện một lực hút của hai khối thịt, hút và kẹp chặt lấy hắn, khiến hắn cảm thấy kích thích từng cơn run rẩy. Bên dưới đã trở nên trơn tuột. Sở Phàm không khỏi ngạc nhiên thán phục thân thể Lâm Hiểu Tình. Nước cũng rất nhiều, một khi bị kích thích thì chảy ra liên tục, đúng là rất đáng yêu rất mỹ diệu. Thân thể phụ nữ thế này, chắc chắn là tuyệt đỉnh vưu vật trong mơ của bất kỳ một người đàn ông nào.

Sở Phàm thậm chí còn đem A Thiến ra so sánh với Lâm Hiểu Tinh. Hắn cũng biết được A Thiến cũng là một cô gái rất nhiều nước. Có khi nước trong thân thể Lâm Hiểu Tinh cùng với A Thiến có thể so được với nhau đấy.

Sở Phàm bắt đầu sử dụng kỹ xảo, khi thì ba lần nông một lần sâu, lúc thì chín lần nông một lần sâu. Khi thì nhiều lần đâm thẳng vào hoa, lúc thì nhẹ nhàng, có khi lại thô bạo, mà Lâm Hiểu Tình dưới công phu của Sở Phàm như vậy đã sớm cảm thấy sung sướng cực độ. “Khoái cảm bay lên tận đỉnh chín tầng trời”. Bây giờ, cô mới biết được sự tuyệt vời như vậy, tuyệt vời đến mức khó có thể cùng người khác nói rõ ra được.

Cô thở gấp, rên rỉ, thét chói tai, tận tình bày tỏ mọi cảm giác kích động trong người.

- Hiểu Tình, thoải mái không? Thoải mái như thế nào em cứ nói ra đi!

Sở Phàm hỏi.

- Ôiiii…thật thoải mái, A Sở, anh thật lợi hại…ôiiiii, cứ như vậy, cứ như vậy, nhanh lên một chút nữa. Em rất thích cảm giác lúc anh đi toàn bộ hết vào bên trong. Ôiiii, thật thoải mái, thoải mái chết đi được…

Tiếng rên của Lâm Hiểu Tình vẫn còn tiếp tục:

- A, em muốn như vậy, em không xong được rồi. A Sở, em đến rồi… …

- A… …

Sau một tiếng hét vô cùng thỏa mãn, Lâm Hiểu Tỉnh nửa tỉnh nửa mê nằm ở trên giường. Thân thể cô vẫn còn đang co rút và run rẩy, làn da trong suốt như tuyết đã đỏ ửng lên thành từng mảng, bụng dưới của cô vẫn nhấp nhô lên xuống, vẫn còn đang thở dồn dập. Đôi mắt cô nhắm chặt. Trên gương mặt động lòng người lộ ra thần sắc tràn đầy thỏa mãn, sung sướng và hạnh phúc.

Sở Phàm cảm thấy trên vùng khe sâu của Lâm Hiểu Tình trở nên chặt chẽ, sít sao ôm chặt lấy hắn. Tiếp đó, hắn cảm giác được bên trong khe sâu kia vừa trào ra một dòng nước cực kỳ ấm áp, cháy bỏng đầu thương của hắn. Hắn cũng nhịn không được quát to một tiếng, tinh hoa bên trong người cũng phun ra. Cùng tinh hoa ở bên trong của Lâm Hiểu Tình hòa hợp vào nhau cùng một chỗ.

Cứ như vậy trong nháy mắt, thân thể mềm mại của Lâm Hiểu Tình lại run lên một lần nữa. Sau đó lại càng nhiều nước không ngừng cuộn cuộn chảy ra.

Sở Phàm nhẹ thở ra một hơi, hắn phủ người xuống, ôm chặt Lâm Hiểu Tình, khẽ liếm vào vành tai của cô, cảm nhận thân thể mềm mại của Lâm Hiểu Tình. Đặc biệt là bộ ngực to lớn, đầy đặn mà lại kiêu ngạo kia của cô đang cùng tiếp xúc thân mật với bộ ngực của hắn,. giống như sự mát xa mềm mại trong lòng ngực. Cảm giác này thật là vừa kích thích vừa cực kỳ ấm áp.

Một lúc lâu, Lâm Hiểu Tình mới từ trạng thái mê đắm mà phục hồi trở lại. Cô giống như là một con mèo nhỏ, ỷ ôi ở bên trong lồng ngực Sở Phàm. Cô khẽ vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, trong mắt tràn đầy tình cảm dịu dàng chan chứa. Cô hôn mạnh một cái lên trên mặt Sở Phàm, hài lòng nói:

- A Sở. Anh thật là lợi hại quá, khiến cho em cảm giác thoải mái như thế này. Thật sự là anh quá tốt.

- Hiểu Tình em cũng rất lợi hại đó chứ. Em thật là đẹp, người đẹp thân thể cũng đẹp. Nếu như ngày nào cũng đều có thể cùng em như thế này thì còn gì bằng.

Sở Phàm nói.

- Như vậy sao được. Anh sẽ trở nên mệt mỏi. Em nghe nói làm nhiều như vậy cũng không tốt, sẽ có hại cho cơ thể đấy.

Lâm Hiểu Tinh nói.

- Nếu là như vậy anh mỗi ngày phải làm cái gì bây giờ?

Sở Phàm nhẹ nhàng vuốt ve chóp mũi của Lâm Hiểu Tình, hỏi.

- Không nên mà, A Sở hạn chế một chút có được không? Dù sao, thế nào em cũng chạy không thoát rồi, đúng hay không?

Lâm Hiểu Tình bĩu môi nói.

Sở Phàm cười thoải mái, nói:

- Em đương nhiên chạy không thoát. Cho dù em có chạy đến chân trời góc biển thì anh cũng có thể lần ra và mang em trở về. Em đã là người của anh rồi, cả đời này vĩnh viễn cũng không thay đổi.

- Hừ, anh nghĩ rằng cả đời này em sẽ nhất định đi theo anh sao? Không phải thế chứ, anh đối với em không tốt thì em sẽ bỏ chạy, chạy thật xa, cho anh tìm khắp nơi mà không thấy em.

Lâm Hiểu Tình bướng bỉnh nói.

Sở Phàm hôn một cái lên đôi môi mọng đỏ của Lâm Hiểu Tình, vừa cười vừa nói:

- Như vậy thì thế nào mới được xem là đối tốt với em đây?

-Không được bắt nạt em, không được thay lòng đổi dạ. Em buồn thì anh phải dỗ dành. Những ngày tết ngày nghỉ anh phải ở bên em. Anh còn phải vĩnh viễn yêu em, còn phải… Tạm thời nghĩ chưa ra, trước hết là bấy nhiêu đó đi đã.

Lâm Hiểu Tình nhịp nhịp ngón tay vài cái, lẩm bẩm tính toán, vẻ mặt cười duyên.

- Anh còn tưởng điều kiện gì khó khăn chứ. Những việc này rất đơn giản thôi. Anh có thể làm được.

Sở Phàm nói rồi, lại nhịn không được vuốt ve bên trên “bộ lồng” cỡ E của Lâm Hiểu Tình.

- A Sở, em phát hiện ra là anh rất thích sờ nơi này của em.

Lâm Hiểu Tình thẹn thùng cười, nói.

- Bởi vì nơi này của em đụng vào rất là mềm mại. Mà thật ra toàn thân em, anh đều muốn sờ, ha ha.

Sở phàm rất là “thuần khiết” cười nói.

- Đáng ghét! Nhưng mà em cũng thích anh sờ em, hi hi.

Lâm Hiểu Tình cũng cười.

- Anh cũng rất ngạc nhiên vì sao ở nơi này của em trưởng thành tốt như thế này được chứ? Thật lớn quá, em phải mặc cái lồng cỡ E ấy nhỉ.

- Việc này em làm sao biết được. Thật là.

Lâm Hiểu Tình sẵng giọng.

- Oa, Hiểu Tình, em nhìn nơi này của em có dễ thương không này. Lại trở nên cứng rắn rồi, hồng hồng, thật là gợi cảm!

Ngón tay Sở Phàm bỡn cợt hai điểm hồng trên bộ ngực của Lâm Hiểu Tinh, vừa cười vừa nói.

- Ưhm, không nên xoa nắn ở chỗ đó. Người ta sẽ bị kích thích không chịu nổi đâu, ưhm… …

Lâm Hiểu Tình bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ.

- Em bị kích thích chúng ta lại có thể làm lại một lần nữa.

Sở Phàm cười nói.

- Có thể sao? Em nghe nói con trai sau lần đầu tiên thì phải đợi một lúc lâu cái kia mới có thể đứng lên được chứ.

Lâm Hiểu Tình chớp đôi mắt to bảo.

- Nhưng mà anh và họ không giống nhau, chẳng lẽ em không thấy anh tinh lực rất dồi dào sao?

Sở Phàm bỉ ổi cười nói.

Mà lúc này, Lâm Hiểu Tình cũng dần phát hiện ra cái kia của Sở Phàm vốn vẫn đang ở bên trong cơ thể cô đang từ từ dựng đứng lên. Cô cảm thấy ở bên dưới của mình dần dần nới rộng ra, từ từ cảm thấy được một loại cảm giác chật kín. Những cảm giác thế này thật là thoải mái và tinh tế. Cô nhịn không được yêu kiều kêu lên một tiếng, thân thể chỉ cảm thấy từng đợt cảm giác rã rời, trước khi cái cảm giác cực kỳ sung sướng lại đến một lần nữa.

- Hiểu Tình có phải đã bắt đầu có cảm giác rồi không? Không vội không vội, từ từ sẽ đến, Bây giờ còn cả một đêm dài, chúng ta có thể từ từ mà hưởng thụ.

Sở Phàm khe khẽ chuyển động thân thể, cười nói.

- A Sở, chúng ta sẽ làm cả đêm ư?

Lâm Hiểu Tình quả thực là đáng yêu.

Sở Phàm sau khi nghe vậy thì nhịn không được cười, nói:

- Nếu như em yêu cầu như vậy thì anh nhất định sẽ phục tùng mệnh lệnh.

- Hả, việc này… Thế thì hôm sau anh có thể đứng dậy nổi hay không đấy?

Lâm Hiểu Tình cười duyên nói.

- Không thành vấn đề, anh nghĩ sáng mai vẫn còn có thể cùng em ân ái nữa cơ mà.

- Oa, A Sở thật là lợi hại. Yêu anh chết mất!

Lâm Hiểu Tinh vui vẻ nói.

- Anh còn lợi hại hơn nữa mà em chưa biết đó thôi. Bây giờ chỉ là hâm nóng thân thể. Lần này em còn phải kêu to hơn. Anh thích cái bộ dạng em không kiêng nể gì cả như thế. Rất là hấp dẫn đó.

- Đáng ghét!

Sắc mặt Lâm Hiểu Tình đỏ bừng. Theo di chuyển của Sở Phàm, cô cũng từ từ hét rầm rĩ cả lên.

Sở Phàm nhìn bên dưới bẹn của mỹ nhân, sự chinh phục dục cảm lại một lần nữa thiêu đốt hắn. Đêm nay hắn nhất định phải đem Lâm Hiểu Tình chăm sóc cho đến mức ngoan ngoãn mới được.

- Hiểu Tình, chúng ta thay đổi tư thế có được không?

Sở Phàm đột nhiên hỏi.

- Hả, thay đổi cái gì, tư thế gì cơ?

Lâm Hiểu Tình ở trên phương diện này vẫn thiếu nhiều kinh nghiệm.

- Đổi lại thành em ngồi ở bên trên anh, như vậy đâm vào sẽ càng sâu.

- Thế em có phải đứng lên hay không?

Lâm Hiểu Tinh đỏ mặt nói.

- Ừ, nhưng mà em cũng không cần chuyển động, để anh đến.

Sở Phàm nói rồi cúi xuống ôm lấy Lâm Hiểu Tình, hắn ôm cô lên trên đùi, rồi hắn chậm rãi nằm xuống.

- Ôiiiii

Lâm Hiểu Tình hai tay chống ở trên ngực Sở Phàm, cô nhất thời chưa thể trực tiếp ngồi xuống được. Cô muốn chậm rãi thích nghi với cảm giác chứa đựng từng phân của Sở Phàm.

- Hiểu Tình, từ từ sẽ đến, tư thế này quyền chủ động sẽ nằm trong tay em. Em cảm thấy thoải mái như thế nào thì làm như thế đó.

Hai tay Sở Phàm duỗi lên vuốt ve bộ ngực của Lâm Hiểu Tình, ôn nhu nói.

- Ừ…Ôiiiii, thật là thoải mái!

Lâm Hiểu Tình lúc này đã chậm rãi ngồi xuống, sau đó từ từ nhấc mông, sau đó lại ngồi xuống, nhấc mông, ngồi xuống, nhấc mông, ngồi xuống… …

Lâm Hiểu Tình di chuyển với một tốc độ càng lúc càng nhanh, mỗi một lần cô đều hưởng thụ cái cảm giác va chạm trực tiếp vào tận tử cung của mình. Cô dường như kêu lớn lên những âm thanh phóng đãng, thân thể mềm mại rung động, cặp mông vặn vẹo, miệng mở lớn thở phì phò, đôi mắt nhắm chặt, hưởng thụ cảm giác vô cùng kích thích này.

... ..... ..... ....

Nhìn những động tác điên cuồng của Lâm Hiểu Tình, trong lòng Sở Phàm cũng hơi ngạc nhiên. Hắn khó mà tưởng tượng bình thường cô xinh đẹp và hiền thục khi bị kích thích cũng trở nên điên cuồng như vậy, tiếng kêu đúng là rất mãnh liệt. Sở Phàm hưởng thụ những khoái cảm mà sự vận động kịch liệt của Lâm Hiểu Tình mang lại. Lực hút của khe sâu của Lâm Hiểu Tình đúng là to lớn, cứ sít sao ôm sát lấy hắn. May mà hắn trước đó đã xuất ra một lần, vì vậy bây giờ là lần thứ hai mới có thể kéo dài một cách khác thường. Chứ nếu không thì, ở bên dưới sự vận động kịch liệt như vậy của cô, có muốn trụ lại không xuất ra cũng khó.

Nhưng mà làm cho Sở Phàm cảm thấy đáng yêu nhất, kích thích nhất chính là cứ nằm như thế này xem quá trình Lâm Tiểu Tình vận động kịch liệt như vậy làm bộ ngực lắc lư không dứt. Giống như từng đợt sóng biển mãnh liệt lên xuống không yên, kích thích ánh mắt Sở Phàm. Sở Phàm một mặt mãn nguyện thưởng thức, một mặt cảm nhận được thân thể xinh đẹp của Lâm Hiểu Tình đang mang đến khoái cảm cực độ.

Hắn không nhịn được nghĩ thầm, “Căn cứ vào trạng thái điên cuồng của Lâm Hiểu Tình vào lúc này, nếu mà cô nàng thật sự yêu cầu mình phải làm một đêm, liệu chính mình có thể ứng phó nổi hay không đây?

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.