Trở về truyện

Cả Cụm Thành Nô - Chương 5: Không Được Phép Mặc Đồ

Cả Cụm Thành Nô

5 Chương 5: Không được phép mặc đồ

Chỉ thấy Tuấn thu dọn bộ đồng phục trang trọng, váy đen công sở, áo sơ mi trắng ướt đẫm mồ hôi đã rơi xuống đất, đặt chúng vào một chỗ bên trong hộp đen, rồi nói:

-Cô không được mặc những bộ quần áo này nếu không có sự cho phép của tôi… hiểu chứ.

-…

-Còn mấy thứ như quần lót, áo lót, cô cũng chả cần giữ lại đâu…

Nói xong, Tuấn giật mạnh mấy thứ đồ còn sót lại trên người cô xuống rồi mở cửa xe và vứt ra ngoài.

Thấy vậy, Phương Anh chỉ biết khóc thét, hét lớn một tiếng:

-Dừng lại…

Rồi không biết cô có sức lực ở đâu, cô lập tức co 2 chân lại, dùng 1 tay che đi 2 bầu vú quyến rũ của mình, còn dùng tay kia thì đưa xuống dưới háng, ôm cái nơi bí mật nhất của mình.


Nhìn thấy vậy, Tuấn mới nở một nự cười tà ác rồi đưa tay chỉ vào dưới háng cô, rồi nói:

-Lông mu lộ ra rồi, còn che cái gì nữa.

Nghe Tuấn nói vậy, Phương Anh liền ngồi dậy, nhìn theo ánh mắt của nó, nhận ra có vài sợi lông mu sáng bóng đang thò ra từ những ngón tay của cô. Khiến cô hơi hoảng sợ… nhưng cũng chả còn cách nào. Chỉ biết khép lại 2 chân của mình, để cho Tuấn đỡ nhìn.

Nhưng Tuấn lại nói:

-Đứng dậy đi, đã đến giờ xuống xe rồi.

-Cái này… nhưng… Đây là đâu.

Nói xong, nàng liền nhìn ra ngoài cửa xe. Thì khiến nữ Luật sư sợ hãi mà co người lại. Khi nhìn thấy mình đang trong một môi trường vô cùng xa lạ.

Bên ngoài là một khu rừng rậm không tên, mặt đất phủ đầy cành lá chết, ánh sáng duy nhất là ánh sao mờ ảo trên bầu trời.


Tuấn kiên nhẫn giải thích:

-Đây cũng được coi là chỗ ở bí mật của Tôi, không có ai khác ở đây đâu.

Nhưng nữ Luật sư còn đang do dự, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy nghi hoặc và sợ hãi, thân thể càng thêm cong lên, co rút lại vào 1 góc.

Nhìn thấy vậy, Sắc mặt Tuấn trầm xuống, thân hình lay động, cánh tay cường tráng chìm xuống, giống như sói đói bắt cừu non, làm cơ thể đầy đặn, trắng như tuyết lập tức xuất hiện trong vòng tay của nó.

Rồi nhìn vào mắt cô mà nói:

-Nếu cô thực sự muốn kháng cự, thì cô nên chứng minh cho tôi thấy rằng cô sẽ không say mê với những khóa huấn luyện tình dục của tôi, nhưng Tôi nghĩ cô sẽ thèm khát nhanh thôi. Bỏi vì khi ở trong xe, chỉ bằng vài ngón tay, Tôi đã khiến Cô lên đỉnh. Thì làm sao mà cô chịu được chứ… haha.

Nghe vậy, Phương Anh tức giận khi nghĩ đến hình ảnh xấu hổ và nhục nhã vừa rồi. Nên đã bình tĩnh lại, dùng cái giọng uy nghiêm và mạnh mẽ nói với nó;


-Để tôi xuống, tôi có thể tự đi.

-Được thôi, đây mới đúng một nữ Luật sư mà Tôi thường nhìn trên TV chứ….

Nói xong, Tuấn cười đắc ý, nhẹ nhàng đặt nàng xuống, còn không quên dùng ngón tay vuốt nhẹ 2 mép Lồn giữa hai chân nàng.

Khiến 2 mép Lồn đỏ tươi càng trở lên nhạy cảm, khiến cô phải “ưmm” lên một tiếng.

Nhưng nàng vẫn kìm nến âm thanh vừa rồi đến mức thấp nhất, rồi đi theo Tuấn.

Một lúc sau, một trận gió hoang vắng đột ngột thổi qua, cuốn lên cành lá chết khô trên đất bay lên, lạnh đến mức nữ Luật sư rùng mình, lúc này ngoại trừ một đôi giày màu đen bên ngoài, trên người không còn một mảnh quần áo nữa.

Nhìn kỹ thì có thể nhìn thấy da thịt trắng nõn như được rải một tầng ánh sao mờ ảo, với những đường cong quyến rũ, 2 bầu vú, cái mông đung đưa lên xuống theo từng bước chân của cô, cả người của nàng giống như tiên nữ giáng trần. Nhưng là một nữ thần xinh đẹp, trần truồng, nhìn thôi đã muốn đè nàng xuống. Thỏa thích mà đụ 1 lần.
Lúc này, nàng dường như bị cô lập và bất lực đã vô thức chú ý đến bóng dáng cao lớn trước mặt, nhưng tiếc rằng người đó lại không phải chồng cô, mà là một người đáng sợ (Cái ngón tay ấy) nhưng đó là người duy nhất cô có thể dựa vào lúc này.

Trong rừng rậm màu đen đột nhiên xuất hiện một chút ánh sáng, Tuấn đột nhiên dừng lại chỉ về phía trước:

-Có nhìn thấy chỗ đó không… Chỗ đó tuy nhỏ, nhưng cũng đầy đủ tiện nghi. Cô cứ đi theo Tôi là được. Cẩn thận không bị lạc đấy.

Nghe vậy, Phương Anh theo sát không nói một lời, khiến cô có thể cảm nhận được mình đang đi đến chỗ ánh sáng đó càng lúc càng gần. Nhưng trong lòng lại có chút bất an và không hiểu sao cô lại có chút mong đợi…

Cảm nhạn được sự mong đợi của mình. Khiến cô phải nói thầm trong lòng “không... chuyện này tuyệt đối không thể ...”
Một lúc sau, Hai người dừng lại trước một túp lều hai tầng, trông không khác gì một túp lều bình thường, nhưng bên ngoài sơn tường trắng, mái lợp ngói đỏ, cửa trước thì màu xanh, có thể mở từ ngoài mở ra.


Lúc này, Tuấn dùng một tay kéo cửa, rồi nói với cô:

-Vào đi. (nói xong, Tuấn đi vào trong)

Phương Anh cũng bước vào túp lều, cánh cửa màu xanh lá cây phía sau cô cũng tự động đóng lại, phòng khách tuy không lớn nhưng trông ấm áp và sáng sủa, sàn nhà trải chăn dày trông khá đẹp…

Làm cố cũng ước mơ có một ngôi nhà ấm cũng như thế này… nhưng thật không may, anh ta đã phản bội cô. Không chỉ ăn hối lộ mà còn có nhân tình ở bên ngoài.

-Giá như đây là nhà của tôi ... (Phương Anh có chút ước ao)

-Gâu… gâu…

Nhưng chỉ thấy lúc này, Trên lầu có tiếng chó sủa vang lên...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.