Trở về truyện

Cả Cụm Thành Nô - Chương 3: Nữ Luật Sư Chịu Thua

Cả Cụm Thành Nô

3 Chương 3: Nữ luật sư chịu thua

Còn Phương anh, khi nghe thấy tiếng đông cơ, và khung cảnh ngày một khác. Cô có chút kinh hoàng mà nói:

-Cậu định đưa Tôi đi đâu vậy? Dừng lại và để tôi xuống...

-Haha… cô có thể gọi tôi là một con quỷ tình dục, một con quỷ đam mê tình dục. Tôi muốn cô trở thành nô lệ tình dục của tôi.

Nói xong, Tuấn ra hiệu cho nữ Luật sư uống ly trà mà mình vừa pha.

Nhưng khi nghe màn giới thiệu vừa rồi, chỉ cảm thấy cả người rét run, liên mồm mắng, tay thì hất tách trà sang một bên:

-Ghê tởm… cậu nghĩ mình là ai, mà dám nói vớI Tôi như vậy?

-Haaha… người mà có thể làm cho chồng cô vào tù...

Vừa dứt lời, tiếng điện thoại của Phương Anh đột nhiên vang lên.


Thấy vậy, như thể đã biết trươc chuyện gì xảy ra. Tuấn nói với cô:

-Cô cứ nghe điện thoại đi, yên tâm, tôi sẽ không nói thêm một lời nào đâu...

Phương Anh từ lâu đã mất đi sức lực, đầu óc hơi hoang mang mà cúi đầu xuống, tay phải run rẩy thò tay vào túi, lấy điện thoại ra và nhấn nút nghe.

Chỉ thấy cô nói:

-Ừm, ừm… được rồi.

Nhưng vẻ mặt của nữ Luật sư dần trở nên tái nhợt, cuối cùng thất thần mà đặt điện thoại xuống.

Tuấn nhấp thêm một ngụm trà, sau đó thở dài:

-Thật ra, cô có thể từ chối làm nô lệ tình dục của tôi, cô chỉ cần trả giá bằng việc đưa cha cô, anh trai cô và chồng cô vào tù, ai bảo bọn họ tham ô nhiều như vậy. Làm Tôi lấy bằng chứng về tiền, và tài khoảng ngân hàng của nhà các người chứ…. À, Còn có mấy bức ảnh khiêu dâm của nhân tình chồng cô nữa chứ, nếu chuyện này bị phanh phui, tôi sợ rằng gia đình hạnh phúc của cô sẽ bị hủy đó.


Nghe Tuấn nói về những bức ảnh, trái tim của của nàng dường như tan nát, cô ấy thực sự muốn khóc ngay lúc này, nhưng sự nghiệp Luật sư trong những năm qua đã rèn giũa cho cô ấy một khí chất mạnh mẽ khác hẳn những người bình thường, khiến cô ấy cố kìm nước mắt rồi nói:

-Đồ đạo đức giả… Tôi không cần ai giúp… tôi… tôi có thể bào chữa cho họ…

-Hahah… cô nghĩ có thể thắng được sao. Haha… Tôi nghĩ cách nhanh nhất là cô nên nghe lời Tôi. Nếu trong quá trình luyện tập, cô thực sự không có khả năng trở thành nô lệ của tôi, tôi nhất định không làm sẽ không quấy rối cô một lần nữa... được chứ.

Vừa nói, đột nhiên Tuấn dần trở nên sắc bén, ánh mắt sắc bén quét qua thân hình đầy đặn và trưởng thành của Phương Anh, cuối cùng ở dừng lại giữa hai chân cô…

Khiến nàng bị sốc và cảm thấy khó chịu khắp người, khi cô ấy định co hai chân lại với nhau thì vùng kín của cô ấy có một chút ẩm ướt.

Làm cô hơi hoang mang mà nói thầm trong lòng:

-Chuyện này... sao... chuyện gì đang xảy ra vậy… Đôi mắt của hắn còn đáng sợ hơn mấy tên tội phạm giết người trong phòng xử án. Trước mặt hắn, mình như đang khỏa thân vậy.


Và trực giác của nàng nói cho nàng biết ngồi ở trước mặt nàng là một cường giả cực kỳ đáng sợ, chỉ có thể phục tùng, nhưng không có cách nào phản kháng.

Vì vậy, qua một hồi đắn đo suy nghĩ, nàng mới lắp bắp mà nói:

-Tôi… quyết định… trở thành… nô lệ tình dục… của anh.

-Haha… Đây là một khởi đầu tốt, rất tốt, bây giờ thì uống chén trà này trước đi.

Vừa nói, Tuấn vừa vừa mỉm cười đầy ẩn ý,

và di chuyển ánh mắt của mình đến bộ ngực của Phương Anh.

Sau một lúc do dự, nữ Luật sư đưa tay chạm vào tách trà, lần này, cô chạm vào nó, sau đó uống một ngụm nhỏ.

-Quái lạ, tại sao cơ thể tôi lại nóng như vậy...

Nhưng ngay khi đặt tách trà xuống, Phương Anh nhận thấy rằng sự ấm áp từ bụng và sau đó truyền khắp toàn bộ cơ thể của mình… Làm đũng quần cô càng trở lên ẩm ướt.
Thấy vậy, Tuấn mới từ từ giải thích:

-Ngươi đang uống trà dâm thủy, tất nhiên sẽ có phản ứng như vậy như vậy rồi… Bây giờ thì cởi hết quần áo đi, chỉ giữ lại giày thôi.

Tuấn nghiêm nghị ra lệnh, tỏ ra ưu thế tuyệt đối, rồi nó đứng dậy và gấp cái bàn lại, để cho nữ Luật sư có đủ chỗ để cởi quần áo.


Phương Anh tuy cảm thấy thân thể có chút khó chịu, nhưng vẫn không làm điều đó ngay lập tức, cô nghiến răng và cố gắng hết sức để chống lại ham muốn cháy bỏng của mình.

Nhìn thấy vậy, Tuấn có chút bực mình, uy hiếp cô:

-Ngươi muốn ngoan ngoãn làm nô lệ tình dục của ta, hay là tống người nhà của ngươi vào tù, người mới chịu.

Phương Anh trừng mắt nhìn anh không chịu thua kém, nhưng cô vẫn từ từ đưa tay lên cúc áo của mình… Thấy vậy Tuấn không còn thúc giục nữa, mà lặng lẽ chiêm ngưỡng nó, biết rằng con mồi cuối cùng đã bắt đầu nhượng bộ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.