2 Chương 2: Kẻ Đi Săn Trở Thành Kẻ Bị Lừa
Nhiệm vụ đầu tiên của hắn làm là giết một đầu yêu thú Nhị giai có tên là Xà Hoả Lân, một loại xà sống ở một nơi cực kỳ khắc nghiệt đó chính là ở trên sa mạc. Chúng luôn ẩn mình dưới lớp cát để chờ đợi khi có con mồi nào đi qua sẽ phục kích, vả lại lớp vảy của chúng rất là cứng. Nhiệm vụ yêu cầu giết nó lấy yêu đan, gân và lớp vải của nó.
Đan của yêu thú là một thú bổn mạng của chúng nó, đó là nơi yêu thú hấp thu thiên địa linh khí rồi tinh lọc sau đó tạo ra đan, do đó đan của yêu thú có nguồn năng lượng rất kinh khủng, nếu như tu vi thấp mà lỡ ăn vào thì chỉ có mà bạo thể.
Đan của yêu thú còn tự mang trong mình thuộc tính của yêu thú đó nên đó cũng có thể coi là chí bảo với luyện đan sư và luyện khí sư. Vì thế mà có rất nhiều người đi săn giết yêu thú để lấy yêu đan nhưng tỉ lệ yêu thú có đang gần như rất thấp, mười con thì sẽ có một nên giá cả rất đắt.
Nhưng yêu thú từ Tam giai trở lên thì sẽ chắc chắn có yêu đan, vì chúng khi đạt đến Ngũ giai sẽ hoá hình để tiện cho việc tu luyện hơn. Nhưng yêu thú hoá hình gần như là không thể gặp trên cái đại lục này.
Ba ngày sau...
Hắn đi đến một nơi có tên Bát Hoang Vực, nơi này cách tông môn khoảng 500 dặm, do hắn có tu vi Trúc Cơ nên ngự kiếm phi hành cũng được một khoảng thời gian nên rút ngắn khoảng cách di chuyển.
Bát Hoang Vực này nằm ở giữa ba dãy núi lớn là Mộc Linh Sơn, Thú Hoang Cổ Sơn và Vong Tiên Thái Cổ Sơn.
Nghe nói trong ba dãy ngọn núi ấy có rất nhiều yêu thú tu vi cao, đã có trường hợp nói rằng đã từng bắt gặp một con trâu hoá hình tấn công, còn có người nói trong đó có truyền thừa của rất nhiều cường giả thời kì viễn cổ nhưng vẫn chưa từng có ai nhận được, mọi người đều cho rằng đó chỉ là truyền thuyết hoặc bịa đặt.
Hắn lúc này vừa đi vừa ngẫm nghĩ: "Vong Tiên Thái Cổ Sơn ư? Vậy là chắc ngọn núi ấy từng đã có tiên nhân chết đi!"
Nhưng hiện tại hắn chưa quan tâm điều đó lắm, hắn đang cần phải tích súc lực lượng và những thứ cần cho việc tăng thực lực.
Hắn chỉ dám đi đến phía ngoài rìa của Bát Hoang Vực mà thôi, tu vi Trúc Cơ trung kỳ như hắn vào sâu trong đó thì chỉ có thập tử vô sinh.
Bên ngoài rìa nhìn vào thì đúng nơi này chỉ có cát và những khối đất khô nức nẻ, hắn phát hiện sâu bên dưới lòng đất có tiếng sôi sùng sục của dung nham, xem ra nếu không mai giẫm phải nền đất mềm nào rơi xuống dung nham thì toang, tu vi Trúc Cơ cũng chả chóng chịu nổi với nhiệt độ khủng bố của dung nham bao lâu.
Trên bãi cát có rất nhiều loài bò sát như bò cạp, rắn rết. Hắn chậm rãi đi từ từ xung quanh, tinh thần cảnh giác đều được đẩy lên cao.
Bỗng hắn thấy phía trước bãi cát có một nơi nhô lên rất nhỏ nhưng vẫn không thể thoát khỏi tầm mắt của hắn. Theo như đã biết tập tính của loài xà chúng rất xảo quyệt nên hắn chậm rãi suy nghĩ làm thế nào để nhất kích tất sát nó không để cho nó chạy thoát, sau một hồi suy luận thì biết điểm yếu duy nhất của nó là lớp da dưới và cái miệng. Nhưng làm thế nào để đánh trúng mới là vấn đề đau đầu.
Hắn lúc này mặt kệ luôn, thử dùng toàn lực xem có thể phá được lớp vảy của nó hay không.
Hai tay nhẹ nhàng rút thanh kiếm ra, linh lực thôi động truyền vào thanh kiếm, hắn bậc nhảy tới với tốc độ cực nhanh, vận dụng tám thành lực lượng của mình cho cú chém này.
"Phong Vân Kiếm Pháp - Phong Kích!"
Đây là tầng thứ nhất của bộ kiếm pháp này, đệ tử ngoại môn chỉ có thể tu luyện tầng 1, nếu muốn học thêm tầng 2 và tầng 3 thì phải tấn thăng đệ tử nội môn hoặc làm nhiệm vụ đủ điểm tích lũy sẽ được vào Tàng Kinh Các đổi điểm để tu luyện.
Con xà đã chú ý đến những hành đông của hắn từ lâu, đến khi thấy hắn rút kiếm ra thì nó càng cảnh giác. Lại khi thấy hắn lao đến về phía mình thì bản năng cho nó biết tên này rất nguy hiểm nên bò ra khỏi nơi mình vừa núp cực nhanh.
Hắn cầm kiếm lao đến thấy con xà đang bỏ chạy thì lại chuyển hướng chạy theo nó truy đuổi, luồng kiếm khí từ trên kiếm phóng ra lao về phía thân thể của con xà.
Nó thấy vậy thì chạy càng nhanh nhưng đạo kiếm khí vẫn trúng vào lưng nó khiến lớp vảy tróc ra chảy máu nhưng nó vẫn trốn thoát được.
Hắn thấy vậy thì hơi tiếc một chút, tám phần lực lượng mà chỉ có gây tróc vảy và chảy máu thôi. Nhưng hắn vẫn không có bỏ cuộc mà đuổi theo, con xà lúc này bỗng nhưng thay đổi đường chạy. Chỉ thấy nó chạy sang hướng bên trái mà không chạy thẳng, nó hình như là đang bứt tốc chạy về hướng đó. Hắn thấy thế thì hơi nghi hoặc nhưng vẫn tăng tốc đuổi theo, đến khi chạy gần được 1 dặm thì bỗng con xà nó dừng lại, nó quay đầu hướng về phía hắn tấn công.
Hắn thấy thế thì nghĩ chắc con xà này biết mình đã cạn kiệt sức lực nên muốn cùng đối thủ đồng quy vu tận. Cây kiếm trên tay cầm chặt, chỉ cần nó lao đến chút nữa thì hắn sẽ dùng một phần rưỡi lực lượng còn lại chém nó.
Nhưng điều mà hắn không ngờ đến là con xà này chỉ là giả vờ hướng đến hắn tấn công nhưng mục đích thật của nó là nền đất dưới chân hắn. Chỉ thấy nó đập mạnh cái đầu của mình xuống sau đó nhanh chóng bò ra chỗ khác, nó vừa bò ra thì mặt đất nơi đó bỗng chất nứt ra sau đó vỡ vụn rơi xuống bên dưới. Thì ra chỗ này có một cái động cực sâu, con xà này một lần đi ngang qua vô tình phát hiện nên khi thấy hắn truy đuổi mình thì nó dụ hắn qua đây, sau đó thì sập bẫy của nó.
Hắn lúc này mới kịp phản ứng nhưng vẫn muộn rồi, hắn cũng rơi theo những tảng đất đá xuống một cái động gần như là không thấy đáy.
"Aaa, con xà khốn kiếp!"
Hắn không thể ngờ mình bị một cái Nhị giai hậu kỳ yêu thú lừa sập bẫy, thật là nhục nhã mà. Bản thể, trí tuệ của ta có lỗi với ngươi. Hắn nhắm mắt lại để chuẩn bị cảm nhận cái chết khi rơi xuống cái động sâu này.
Con xà lúc này nó cũng bò tới gần cái mép vách động nhìn xuống, nếu chú ý sẽ thấy trong mắt nó chứa một tia khinh thường.
...
Hắn lúc này cứ mãi nhắm chặt mắt lại mà chả cảm nhận được đau đớn gì thì...
"RẦM!"
Tưởng chừng như sẽ tan xương nát xác nhưng hắn lại rơi xuống một bãi cát mịn, có vẻ là chỉ bị trầy xước và bầm dập một chút.
"Aa, đau thật!" Hắn nhíu mày nói.
Cố gắng ngồi dậy, cảm thấy cái mông của mình thật là ê ẩm. Tưởng chừng như xung quanh đây sẽ tối om nhưng hắn lại thấy phía trước có những đốm ánh sáng vàng đỏ chiếu lên, theo đó là những tiếng sùng sục vang lên.
"Đó là...dung nham?" Hắn nhíu mày thầm nghĩ.
Lấy một viên Dạ Minh Châu trong cái nhẫn trữ vật 3 mét vuông của mình ra, sau đó soi sáng khắp cái động này.
Sau một hồi chả thấy có lối lên hay lối ra nào thì hắn đi về phía có ánh sáng mà dung nham phát ra.
Càng đi tới thì ánh sáng của dung nham nóng chảy và nhiệt độ toả ra của nó càng cao, hắn phải dùng linh lực để tạo một cái màn mỏng để giảm bớt độ nóng khủng khiếp ấy.
Đến khi thấy được hồ dung nham thì hắn mới dừng lại, đó là một hồ dung nham dưới lòng đất cực kì rộng lớn. Dung nham lúc nào cũng sôi sùng sục lên như có thể sẽ phun trào bất cứ lúc nào vậy.
Bỗng hắn cảm nhận được một tia khí tức khá quen thuộc, khí tức của thứ đó là thứ hắn và bản thể đã từng luyện hoá khi tu vi còn thấp.
"Dị Hoả?" Hắn thốt lên kinh ngạc.
Hắn là người rõ nhất uy lực của dị hoả, uy lực phải nói là rất khủng khiếp, sức nóng có thể mà thiêu đốt cả không gian. Người tu luyện hoả hệ mà có dị hoả thì chả khác gì hổ mọc thêm cánh, vả lại nó cũng chính là chí bảo của các luyện đan sư và luyện khí sư.
Tuy hắn không biết đó là loại dị hoả gì nhưng khí tức nó toả ra rất mạnh, hắn bây giờ đang thiếu là những thứ giúp tích súc lực lượng của mình, dị hoả không thể nói rằng là một lựa chọn quá hợp lý.
Tuy thân thể này không có hoả linh căn nhưng hắn có một bộ công pháp của bản thể đã từng tu luyện có thể hấp thu hoả diễm để tăng sức mạnh, dị hoả cũng nằm trong số đó.
"Nhưng mà sâu như vậy tu vi hiện tại của ta sau mà xuống lấy?" Hắn lúc này buồn bực nghĩ cách.
À đúng rồi là cái công pháp có thể hấp thu hoả diễm để tăng uy lực đó.
Hắn bắt đầu nhớ lại khẩu quyết và phương pháp tu luyện của công pháp đó, đây là một trong những bộ công pháp thuộc về ngũ hành mà bản thể đã từng tu luyện đó là Xích Đế Hoả Thần Công.
Xích Đế Hoả Thần Công chính là hấp thu những ngọn lửa tinh khiết và mạnh mẽ sau đó luyện thành chân khí, uy lực vô song. Xích Đế Hoả Chân Khí hàng thế thì vạn hoả chỉ có thể mà cúi đầu, chân chính là đế của hoả diễm.
Hắn quyết định tăng tu vi một chút để dễ thu phục dị hoả sau đó mới đập đi mà xây lại tu vi.
Hắn bắt đầu ngồi xuống, hai tay kết ấn, tinh thần lực và linh lực toả ra khắp cả hồ dung nham, miệng niệm khẩu quyết.
"Lực lượng vận chuyển, hoả diễm tề tụ, hoả linh thức tỉnh, luyện giả thành chân, tu chân chi môn!"
Vô số ngọn lửa tinh khiết dưới dòng dung nham như cảm ứng được có thứ gì đó triệu hồi chúng nên thoát khỏi hồ dung nham mà hoá thành những ngọn hoả diễm nhỏ bay đến phía hắn, hắn kết ấn ngày càng nhanh. Những ngọn hoả diễm lượn lờ xung quanh nhanh chóng bị hắn hấp thu mà luyện hoá.
Hắn cảm giác mình thân thể mình cực nóng, cả cơ thể như hoá thành một ngọn lửa vậy, thân thể nhẹ tựa như lông hồng như có thể bị thổi bay bất cứ lúc nào.
Tuy vậy nhưng đã từng có kinh nghiệm khi tu luyện công pháp này nên hắn kết ấn nhanh hơn nữa.
Một lúc sau...
"Tụ!"
Tất cả hoả diễm bị luyện hoá cấp tốc chui vào đan điền hắn mà tụ lại thành một ngọn hoả diễm nhỏ mà ở trong đó.
"Phù, thành công!" Hắn thở ra một hơi nói.
Công pháp này nó rất khó tu luyện, cũng na ná giống tà công vậy, bởi vì đây là nó phải hấp thu và thôn phệ hoả diễm để tạo thành chân khí, sau đó còn phải nuôi dưỡng nó nữa. Nên công pháp này rất cực và khó tu luyện.
Cảm thấy tu vi Trúc Cơ sắp đạt đến hậu kỳ, linh lực thì đã khôi phục đến 7 phần nên hắn quyết định đi thu phục dị hoả.
Xích Đế Hoả Chân Khí bao phủ lấy khắp cơ thể, hắn nhảy xuống hồ dung nham.
Bên dưới hồ dung nham thật sâu, từ từ mà lặn dần xuống đáy hồ, trên đường đi xuống thì hắn phải né rất nhiều khối đá dung nham, nhiệt độ của chúng còn khủng bố hơn cả dung nham nữa nên hắn chả dám chạm vào.
Vừa đi xuống đáy hồ hắn vừa hấp thụ thêm chút hoả diễm tinh khiết để khôi phục lại chút lực lượng.
Tưởng chừng sẽ đơn giản đi xuống thu phục dị hoả là xong thì hắn thấy một cái đầu xà to trăm trượng, lớp vảy đỏ hồng, trên đầu có hai cái sừng nhỏ. Đôi mắt màu đỏ tràn đầy sát khí nhìn hắn.
Nhìn thấy cảnh này hắn có thể thốt ra hai chữ: "Toang rồi!"