Trở về truyện

Yêu Thầm Em Gái Bạn Thân - Chương 3

Yêu Thầm Em Gái Bạn Thân

3 Chương 3

Vốn nổi tiếng lanh lợi thông minh từ nhỏ , chưa đầy 3 giây định hình em đã chắc mẩm là 2 thị mẹt chứ không ai. Chỉ thằng Tr thấy, em bỏ nhỏ kiếm gì hù 2 đứa này phát. Tr lù khù ôm vòng xoay theo tụi nó vào đường CMT8 và cứ rề rà sau đuôi xe đạp, thỉnh thoảng nẹt ga một cái làm hai thị giật bắn mình . Cái thằng, quậy hết sức. Bổng nhiên con H ngồi sau đưa chân tới trước đạp phụ con C và tăng tốc, đến ngã tư hai đứa rẽ trái vào Nguyễn Văn Cừ qua bên kia đường xong lên lề tấp vào quán chè bưởi gì to đùng gần đó. Hai thằng củng phi lên luôn, chống xe lại bàn ngồi tỉnh như ruồi .

– Ui trời ơi – H la lên ngạc nhiên – Hai ông mà tưởng ai làm bọn tui hết cả hồn.

– Mấy ông ở đâu chui ra vậy? Theo bọn tui từ lúc nào? – C vừa mừng vừa thắc mắc

– Hehe, hai người đẹp lang thang đi đâu thế? Bọn tui lên từ lúc 8h, vô nhà H đợi mãi đang tính đi về đây – Mình ngồi phệt xuống ghế, mặt nham nhỡ

– Trời đất, sao lên mà không gọi điện? Mà sao thấy tụi tui hay thế – H vẫn chưa hết bất ngờ.

– Biết đâu, nghe mẹ H nói lúc đi mặc áo càrốt nên để ý, không thì củng về luôn rồi!

– Làm tui cứ tưởng mấy thằng hay đua xe ở đây chứ, nên mới lo tấp vô đây nè – C giải thích.

– Ăn gì mấy đứa? Bà chủ quán dưới đất chui lên chìa menu cắt ngang câu chuyện.


– Mấy ông ăn gì? – H chu đáo

Liếc nhanh lên cái bảng thấy chử chè Bưởi to chần dần, hơi là lạ, nhỏ lớn chưa ăn cái giống này bao giờ, toàn xơi chè đậu đen, đậu xanh, rồi đậu đỏ, đậu trắng mà bà già hay nấu nên củng tò mò . Mình kiêu luôn một chén, thằng Tr củng vậy, cuối cùng là gọi luôn cả bốn chén chè bưởi.

Công nhận là cái thứ này khó ăn phết, cứ dai dai nhờ nhợ thế nào, làm mấy muỗn đã ngán tới cổ họng. Nhìn qua thì lão Tr đang ngồm ngoằm như nhai ruột xe đạp.

– Ủa, vậy là Tr học Hồng Bàng hả, A mấy vậy? – đang tám bổng con C hỏi câu làm giật mình.

– Ba năm ba lớp, lớp 10 thì A4, 11 thì A1, giờ thì đang học A11 – Tr lù khù chậm rãi trã lời

– Bộ học giỏi quá hay sao mà chuyển lớp liên tục vậy? Hihi, ngày xưa C củng học A1 nè, lên 11 thì chuyển về đây, có biết bọn con Linh, con Thảo, con Ngọc hông?

– Vậy à, oh, Tr biết…..

Cứ vậy, hai đứa nó chém lấy chém chém để, bên này mình với con H hóng tai nghe mà hổng hiểu mịa gì. Có cùng đề tài đâu, mà hổng lẽ giờ hai đứa bắt chuyện khác thì vô duyên quá. Thằng Tr thì vốn ít nói, nhưng con C thì cứ hỏi chuyện nó liên tục. Quái thật, nhìn tới nhìn lui, nhìn góc nào thì mình củng ăn đứt thằng Tr , có gì lạ đâu mà con C quan tâm thế nhỉ, bực à nha.


– Chè gì mà dai kinh – mình lèm bèm.

– Hihi, cái chè này nó vậy đó, bộ ông mới ăn lần đâu hả? – H ngạc nhiên.

– Oh, củng mới ăn lần đầu à.

– Mà hai ông chơi thân như thế mà không học chung trường hả? T học trường nào?

– T học Sông Rây – công nhận cái tên nghe chuối dễ sợ – tại lúc thi tốt nghiệp xong, nhà T cứ bắt học ở đó đặng gửi chổ người quen cho dể quản lý ấy mà.

– À mà hai bà này, tết mấy bà có đi chơi đâu không? – mình sực nhớ một chuyện và nảy ra kế hoạch đen tối.

– Thì củng lên xuống hai bên nội ngoại , có chuyện gì vậy T? – con H lại thắc mắc.


– À, thì là tết này nhóm tụi tui dự định thuê xe đi Mủi né chơi cho nó hoảnh tráng, toàn mấy đứa bạn cấp II với gần nhà, trai gái đầy đủ, tính rủ hai bà đi chung cho vui ấy mà.

– Vậy hả, nghe hấp dẫn đó, nhưng tui hổng biết mẹ có cho đi hông nữa?

– Đi đông không T, mà khi nào về vậy? – C lên tiếng.

– Định thuê xe 16 chổ, sáng mùng 3 đi, chiều tối về luôn. Hai người cứ tính đi, có gì bọn tui xin gia đình giùm cho.

– Uhm, để bọn tui xem thế nào đã .

Câu chuyện củng chẳng có gì đặt biệt, chỉ là hỏi han qua lại, toàn chuyện tào lao thiên đế. Thỉnh thoảng mình chêm vài câu hài hài, mấy chị lại cười toét cả miệng . Đến khoảng 10h30 thì tàn tiệc, đi thì không sao chứ ngán nhất là cái lúc này, đường xa, tối thui, lạnh vãi chà đạn. Ngày xưa ông chú mình tán bà thím lúc đó đang làm y tá ở bệnh viện Long Khánh, củng cái kiểu đi đêm này mà lúc về bị sơn tặc úp sọt, trói như trói lợn rồi quăng vô sâu trong ruộng, thịt mất con xe . Nghĩ đến là phát ớn…..

Một tuần sau đó trôi qua bình thường, cứ đi học rồi lại về phòng trọ (lên 12 mình ra ở riêng, ko ở nhà chú nữa). Quăng chồng vở xuống góc nhà là tranh thủ xách bộ bài ra cạch, thằng nào bét thì ra đầu hẻm ký nợ 6 gói hảo hảo, thằng tới 3 rữa xoong nấu nước . Cứ thế làm một nồi đua nhau mà múc, lần nào mình củng để ý, mì chưa kịp nở thì cặn đã không còn hột nào.

Chiều hôm đó là thứ 5, rãnh rổi không biết làm gì, thôi ta ra mạng check cái yahoo xem có cái gì mới hay không. Được cái là dù ở quê nhưng mạng ở đây rất mạnh, Enter xong thì không đầy 3 phút, chưa kịp làm thì nó đã đăng nhập rồi, ngồi một lúc nữa thì messaging củng tới. Gì đây?

“ Hihi, giờ tui mới nhận được tin nhắn, tui củng hổng biết sao bà H hổng nhận được tin nhắn của ông nữa. Mà nè, trưa thứ 2 tuần sau ông có rảnh hông, sinh nhật bà H đó, nếu hông bận gì thì lên chơi với tụi tui nghe.”

Thì ra là tin nhắn của C. Chết cha, thứ 2 sinh nhật H mà giờ mới nói, xoay sở kịp không đây. Chưa biết làm thế nào nên mình củng chưa vội rep lại, ba chân bốn cẩn tính tiền, chạy lên bưu điện, đánh dây thép ra Ông Đồn cho thằng Tr báo tin .

– Rồi, tao biết rồi, có gì cuối tuần về rồi tính. – thằng này lúc nào củng rề rề, rà rà, chả bao giờ thấy lo lắng cái gì cả.

Chuyện thì củng không có gì phức tạp, chỉ là mỗi tuần đi học nhà cho có 50 chục ngàn, bao gồm tất tần tật các khoảng chi phí trong 1 tuần. Bình thường thì nhiêu đó ăn xài củng tẹt ga , nhưng mà riêng mấy vụ pạt-ty thế này thì tốn kém lắm. Thế là cả buổi tối cứ nằm trằn trọc không ngủ được, không biết là có nên đi hay không, bọn nó là dân thị xã, toàn là hoàng tử công chúa, đi mà vũ trang thô sơ thế này, e lại không toàn mạng mà quay về, còn không đi thì tiếc lắm, ai mà không ức đi chơi, với lại mấy hôm rầy sao mà nhớ em Th hết sức, haizz, thật chẳng biết làm sao. Tính tới tính luôi củng không ra được cách gì hay ho, thôi thì đợi cuối tuần gặp nhau rồi bàn tiếp vậy, cùng lắm thì chủ nhật đi vác bắp, hái tiêu cho bà nội, kiểu gì bả củng cho một ít à.


————–

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.