41 Chương 36: Đối phó với các nam nhân ảnh hậu
Quả nhiên là khi có "kim chủ" với không có kim chủ không giống nhau.
Thậm chí đoàn phim còn cung cấp một phòng nghỉ riêng cho Lê Viện. Có thể thấy, địa vị của Hạ Mân trong giới giải trí cũng khiến người khác e ngại.
"Ra rồi. Ra rồi."
Lê Viện và Chu Xảo Huệ vừa rời khỏi phim trường, lập tức có một đám phóng viên chạy tới vây quanh.
"Phó ảnh hậu, cô đã thuyết phục Hạ ảnh đế như thế nào? Với tình huống của cô hiện tại, tại sao Hạ ảnh đế lại chịu ký hợp đồng với cô?"
"Phó ảnh hậu, có người tiết lộ trong khi quay phim cô rất thân mật với Hạ ảnh đế, có phải đây là quy tắc ngầm hay không?"
"Xin hỏi về sau cô có dự định gì? Công ty Hạ ảnh đế cho cô những tài nguyên gì?"
"Sau khi tung tin, các fans hâm mộ của Hạ ảnh đế đã vào Weibo của cô mắng chửi, cô có suy nghĩ gì không?"
Lê Viện bị những người đó vây quanh đến một bước cũng khó đi. Lúc này, đám người Đường Thịnh và Hạ Mân bước ra ngoài.
Hạ Mân vừa xuất hiện, những phóng viên này lập tức buông tha Lê Viện chạy tới vây quanh Hạ Mân.
"Những vấn đề mà mọi người hỏi, tôi có thể thay Phó tiểu thư trả lời." Hạ Mân nói: "Ký hợp đồng là do tôi đề ra. Diễn xuất của cô ấy vô cùng xuất sắc, là nữ minh tinh duy nhất mà tôi công nhận. Chỉ với diễn xuất của cô ấy, công ty chúng tôi nguyện ý cung cấp tài nguyên tốt nhất cho Phó tiểu thư. Còn về việc fans vào Weibo của người khác mắng chửi, tại đây tôi sẽ tuyên bố rõ với mọi người, nếu mọi người không tiếp nhận được Phó tiểu thư, thì cũng không cần hâm mộ tôi. Nếu ai còn có ý đồ dùng ngôn ngữ hoặc hành động gây tổn thương đến cô ấy, tôi Hạ Mân cũng không cần. Mong mọi người tự giải quyết cho tốt. Nếu sự việc ngày càng tiêu cực, tôi đành nhờ đến luật sư và sự can thiệp của pháp luật."
Tất cả phóng viên đang có mặt đều sợ ngây người.
Có thể trắng trợn táo bạo tuyên bố fans đừng hâm mộ, cũng chỉ có một người là Hạ Mân, những người khác làm sao dám "cuồng vọng" như vậy?
"Còn những dự định sau này của Phó tiểu thư, hiện tại xin được giữ bí mật. Sau này mọi người sẽ biết. Xin nhường đường một chút, tôi muốn đưa nghệ sĩ của mình về nhà."
Đám phóng viên vội vàng chụp lấy chụp để hai người Hạ Mân và Lê Viện. Cho đến khi đăng đoạn clip phỏng vấn này lên, đám fans kêu gào đến lợi hại lúc đầu rơi vào trầm mặc.
Đây là người mà idol bọn họ muốn che chở, vì vậy cũng chính là người mà bọn họ phải che chở. Nếu idol đã nói như vậy, chứng tỏ Phó Lâm Lâm cũng có chỗ hơn người.
Vì thế, Weibo vốn bị ngập trong tiếng mắng chửi đau đớn trở nên im hơi lặng tiếng. Sau khi đám fans hâm mộ bị Hạ Mân "quản giáo" liền chạy đến Weibo Lê Viện xin lỗi tới tấp, thậm chí còn nói lời hay ý đẹp với cô.
"Trước khi quay xong bộ phim này, tạm thời hai cô cứ đi cùng chúng tôi đi. Sau này vào đoàn phim khác bên công ty sẽ an bài xe riêng cho cô." Đường Thịnh ngồi ở ghế phụ, quay lại nói với Lê Viện và Chu Xảo Huệ đằng sau: "Mấy ngày nữa sẽ có một bữa tiệc vào buổi tối, cô tham gia với thân phận là bạn gái của Hạ ảnh đế nhà tôi. Cô có vấn đề gì không?"
"Không vấn đề." Lê Viện mỉm cười. "Xin được chỉ giáo nhiều hơn. Kim chủ ba ba."
Hạ Mân: "..."
Hắn sờ sờ ngón tay, ánh mắt đen lại.
Đường Thịnh lộ ra dáng vẻ cười như không cười.
Cái tên khó hầu hạ này, bây giờ đã gặp được khắc tinh rồi.
*
Đường Ngọc Địch ngồi trong xe, từ trước đến nay luôn sắm vai hình tượng tiểu bạch hoa, lúc này cô ta hiếm khi lộ ra vẻ tức giận. Tài xế cùng trợ lý bên cạnh cũng không dám hé răng.
Keng keng keng.
Tiếng chuông điện thoại của Đường Ngọc Địch vang lên.
Cô ta mở ra nhìn nội dung trong màn hình, trên mặt lập tức lộ vẻ tươi cười.
"Vâng, Lam tổng."
Người đầu dây bên kia nói mấy câu, sau đó Đường Ngọc Địch cúp điện thoại, tức giận ban đầu trên mặt biến mất, cả người vui vẻ như trúng vé số.
"Chị đúng là. Không ngờ lại xưng hô với bạn trai là Lam tổng nha." Trợ lý trêu ghẹo nói.
Đường Ngọc Địch nhíu mày, cười gượng hai tiếng: "Anh ấy vốn là người cứng nhắc."
"Lam tổng nói gì?" Người đại diện không có suy nghĩ đơn giản như trợ lý. Đường Ngọc Địch với Lam Y Thành có quan hệ như thế nào, chị ta là người biết rõ nhất.
"Anh ấy nói ngày mai sẽ tới đoàn phim." Đường Ngọc Địch lộ ra biểu tình ngượng ngùng. "Ngày mai chị tới nhà em sớm một chút. Em muốn nấu một vài món ăn."
Người đại diện từ chối cho ý kiến. Cô ta mà nấu ăn? Cuối cùng còn không phải là đứng bên cạnh chỉ huy, tất cả nguyên liệu đều do một tay chị ta chuẩn bị, gia vị cũng do chị ta nêm nếm.
*
Cố Tử Hoán tắt trang web đi, hừ lạnh một tiếng.
Một chiếc xe sang trọng dừng trước cửa tiểu khu cũ kĩ.
Cố Tử Hoán bước xuống, nhìn tiểu khu trước mặt, đầy mặt ghét bỏ.
Ly hôn xong, cô liền thành bộ dáng này. Xem ra kim chủ sau lưng vợ cũ của hắn rất keo kiệt!
Cốc cốc!
"Ai vậy?" Chu Xảo Huệ đang đắp mặt nạ chạy ra mở cửa, đập vào mắt là bộ tây trang giày da của Cố Tử Hoán, sợ tới mức đứng ngốc tại chỗ. "Cố tổng? Anh có việc gì không?"
"Tôi có vài chuyện muốn nói với Phó Lâm Lâm." Cố Tử Hoán lấy ra một tấm thẻ từ trong ví da. "Cô tìm khách sạn ngủ một đêm."
"Thật xin lỗi, Cố tổng. Tôi không thể đồng ý." Chu Xảo Huệ nghiêm túc nhìn hắn. "Anh có việc gì thì cứ vào nói. Tôi sẽ không nghe lén."
Cố Tử Hoán nhíu mày: "Xem ra không chỉ có lá gan Phó Lâm Lâm biến lớn, mà lá gan của cô cũng lớn theo."
Tuy nói như vậy, nhưng hắn vẫn đi vào.
Lê Viện bước ra từ trong phòng tắm. Trên người cô mặc một chiếc váy hai dây màu đen, làn váy dài đến đùi. Toàn bộ váy là trong suốt, cô lại không mặc nội y bên trong.
Cố Tử Hoán nuốt một ngụm nước miếng.
Lê Viện đang sấy khô tóc, nhìn thấy Cố Tử Hoán bước đến, nhướng mày.
"Hôm nay có ngọn gió nào thổi Cố tổng đến đây vậy?"
"Chúng ta vào trong nói chuyện." Cố Tử Hoán bắt lấy tay Lê Viện vào phòng ngủ.
Chu Xảo Huệ đứng đằng sau hô với cô: "Có chuyện gì thì gọi chị."
Rầm! Trả lời cô ấy là tiếng đóng cửa vang dội.
Cố Tử Hoán đóng sầm cửa lại, xoay người áp Lê Viện lên tường, nhéo cằm cô hôn xuống.
Nụ hôn của hắn vừa bá đạo lại vừa nóng rực, tựa như đã nghẹn vài chục năm. Đầu tóc Lê Viện vẫn còn ướt, vệt nước đọng lại chảy vào bên trong váy ngủ, cảm giác vô cùng khó chịu.
"Phát điên cái gì?" Lê Viện hung hăng đẩy Cố Tử Hoán ra, nghiêng mặt, tránh đi nụ hôn của hắn. "Chúng ta đã ly hôn. Anh đây là muốn cưỡng gian?"
"Còn giả bộ? Cô cố tình gửi những tấm ảnh kia cho tôi, không phải là thiếu thao, muốn tôi tới chơi cô sao? Bao nhiêu tiền? Ra giá."
"A! Tôi nói chồng cũ này, có phải anh quá ảo tưởng về bản thân rồi không." Lê Viện duỗi chân đá tới.
Cố Tử Hoán linh hoạt bắt lấy chân cô, vén váy lên, từ khe hở mị thịt vói ngón tay vào trong.
"Đã uớt đẫm như vậy, còn nói không muốn bị thao? Trước đây khi ở trên giường, trông cô rất hưởng thụ cảm giác bị tôi làm."
"Đối với bất kỳ người đàn ông nào chạm vào hay hôn tôi, tôi đều ướt. Đây là nhu cầu sinh lý của cơ thể. Có điều là, thân thể thì không thể khống chế được, còn hành vi của con người có thể khống chế. Chồng cũ thân ái, nếu anh còn không rời khỏi đây, tôi đành phải báo cảnh sát vậy." Lê Viện cười nhạo nhìn hắn. "Đường đường là tổng tài Cố thị lại chạy đến nhà vợ cũ cưỡng gian, nếu được nêu danh trên báo chí, anh nói xem giá cổ phiếu của Cố thị có thể đại hạ giá hay không?"
"Thủ đoạn lạt mềm buộc chặt chơi một chút là được, nếu còn chơi nữa cái gì cũng không còn." Cố Tử Hoán nhíu mày, không vui nhìn cô.
"Cút! Cuốn xéo đi —— cho nước trong." Lê Viện hung hăng đẩy hắn ra. "Với hai lạng thịt kia của anh, tôi đây ngại nhỏ."
"Cô không cố ý câu dẫn tôi? Vậy gửi ảnh qua để làm gì?" Cố Tử Hoán nổi giận.
"À! Cũng không phải tôi gửi cho anh. Không phải nói rồi sao? Gửi nhầm mà thôi. Trên đời này lại không chỉ có mỗi anh là đàn ông. Tôi không được quen những người đàn ông khác chắc? Mấy năm nay ngủ với anh, thật sự là chán phát ngấy. Cho đến khi ly hôn, ngủ với đàn ông khác, mới phát hiện còn rất nhiều người mới là cực phẩm. Vòng eo rắn chắc, quả thực giống như lên dây cót, có thể không ngừng thọc vào rút ra cả đêm. Nếm qua sơn hào hải vị, bây giờ tôi chướng mắt củ cải trắng." Lê Viện một bộ dáng ghét bỏ nói.