2 Chương 2: Trần Tuyết Như
Lí do để Trần Lâm sắp Tần Tuyết Như vào danh sách số một bởi vì cô nàng này là một cô gái xinh đẹp với khuôn mặt trái xoan, một cái mắt kính cận màu đen, mái tóc để xoã ra tới ngang vai, thân thể thon thả, nổi bật nhất là bộ ngực cỡ 35E.
Và vâng, đúng là hắn có một danh sách tình yêu thật. Hiện tại chỉ có hai cái tiên trong danh sách đó.
"Hôm nay trông cậu không được tốt. Cậu có bị cảm không vậy ?" Tần Tuyết Như quan tâm hỏi.
"Oh... Eh... Tại tối hôm qua tớ ngủ chưa đủ tốt. "Trần Lâm đưa tạm ra lí do nào đó.
"Cảm ơn đã quan tâm tới tớ, Tuyết Như. " Trần Lâm nhìn Tần Tuyết Như nói.
"Ưm... Okay. Mà tối nay có cuộc thảo luận nhóm, cậu có muốn đi chung với tớ không ?" Tần Tuyết Như hỏi.
"Để làm gì ?" Trần Lâm không hiểu hỏi Tần Tuyết Như.
"Để chuẩn bị cho kì thi kinh tế vào tuần tới. " Tần Tuyết Như nói
"Nhưng... Cậu không cần phải đến cuộc thảo luận đó, cả tớ cũng vậy, đúng không? Chúng ta giống như hai học sinh đứng đầu lớp đó. Kì thi đó chỉ là vặt rãnh thôi, mình đi xem phim còn hơn." Trần Lâm nói, về cơ bản thì những gì mà hắn nói thì cũng đúng bởi vì có một người bố là doanh nhân thành đạt, hắn đã được tiếp xúc với những vấn đề về kinh tế nên so về kinh nghiệm thì hắn chắn chắn hơn đám bạn trong lớp. Cả Tần Tuyết Như cũng vậy, tuy không biết cô nàng này có thân phận gì nhưng mỗi lần nghe bài giảng thì cô nàng này lại hiểu rõ rất nhanh.
Còn về lí do mà hắn ngủ trong lớp thì, hắn đã đến hộp đêm để có cái gọi tinh - một - đêm.
"Ừ... Nhưng có thể có một số người cần giúp đỡ. " Tần Tuyết Như nói.
Cô nàng này có một trái tim nhân hậu và luôn giúp đỡ người khác. Đó chính là lí do mà Trần Lâm lại thích Tần Tuyết Như.
"Được rồi, chúng ta đi xem phim sau khi cuộc thảo luận đó kết thúc thì sao ?" Trần Lâm hỏi.
"Lúc đó thì quá muộn rồi, và... Tớ không thích xem phim ở rạp vì không có phụ đề. Tớ không thể hiểu lời thoại một cách hoàn toàn. " Tần Tuyết Như lưỡng lự nói lời từ chối.
Là một sinh viên quốc tế nên Tần Tuyết Như cần phải làm việc chăm chỉ hơn hai lần so với học sinh bản địa. Cô ấy không chỉ cần học chuyên ngành của mình mà cần học thêm tiếng bản địa ngay từ đầu.
Trần Lâm nhớ rằng, khi lần đầu tới trường đại học này, Tần Tuyết Như hầu như không thể nói một câu hoản chỉnh bằng tiếng bản địa. Sau ba năm học ở đây cô ấy có thể nói như một người chuyên nghiệp, nhưng vẫn thích xem phim có phụ đề hơn.
"Haizz... Thôi được rồi, chúng ta hãy cùng nhau tới cuộc thảo luận đó đi nào. " Trần Lâm nói.
"Ah, cảm ơn cậu nhé. Trần Lâm. " Tần Tuyết Như nở nụ cười nói."Tớ có một lớp học sau 30 phút nữa, tốt hơn hết là tớ nên đi ngay bây giờ và tớ sẽ đến gặp câu vào lúc 7 giờ tối nhé..."
"Eh...Eh... Cậu làm sao vậy ?" Trần Lâm thấy Tần Tuyết Như bỗng nhiên bước chân lên một bước, hai tay thì ôm đầu như đang bị đau ở đó.
"Xin... Xin lỗi... Tớ thấy hơi chóng mặt... " Tần Tuyết Như nói rồi đột nhiên mất thăng bằng và ngã vào người Trần Lâm.
"Hazz... Tuyết Như... Cậu không sao chứ ?" Trần Lâm thấy Tần Tuyết Như như vậy thì cũng lo lắng hỏi.
"Tuyết Như... Tuyết Như... "Trần Lâm nói tên cô ấy mấy lần nhưng Tần Tuyết Như lại không phản ứng gì cả.
Tần Tuyết Như đã ngất đi rồi.
"Ài, chứng bệnh lại tái phát à. " Trần Lâm thấy tình trạng của Tần Tuyết Như như vậy thì cũng chịu rồi. Tần Tuyết Như đã từng nói với hắn rằng cô ấy có vấn đề về chứng hạ đường huyết mà cô ấy mắt phải. Đôi khi Tần Tuyết Nhu sẽ cảm thấy chóng mặt hoặc thậm chí ngất đi trong một vài phút.
Mặc dù nó không phải là một vấn đề nghiêm trọng. Tuy không phải là sinh viên y khoa nhưng Trần Lâm nghĩ rằng cô ấy có thể ngăn nó xảy ra bằng cách thường xuyên ăn một ít đồ ngọt. Nhưng có vẻ như hôm nay cô ấy chưa ăn nhỉ.
Nhưng lúc này lại có một chuyện khác...
Trần Lâm nhận ra rằng mình đang nắm một bên ngực của Tần Tuyết Như. Và Trần Lâm đã tự nhủ rằng mình không cố ý làm vậy. Đó chỉ là lỡ tay mà thôi.
Nhưng, khi cầm vú của Tần Tuyết Như, Trần Lâm cảm thấy mình đang cầm một quả bóng nước vậy, nó thật mềm,..
"Hmmm...."
Lúc Trần Lâm còn đang tận hưởng cảm giác mêm mại ở trên tay thì lúc này Tần Tuyết Như bổng nhiên phát ra tiếng rên. Hình như là cô ấy muốn tỉnh dậy, nên Trần Lâm liền bỏ tay ra khỏi nó, trước khi bị Tần Tuyết Như phát hiện,
"Ehh...." Tần Tuyết Như sau khi tỉnh dậy thấy mình đang dựa trên ngực của Trần Lâm thì hơi sững sờ, khuôn mặt cô ấy lập tức đỏ lên.
"Gần... Gần quá... " Tần Tuyết Như đột nhiên nhảy ra khỏi lồng ngực của Trần Lâm như một bé thỏ đang sợ hãi.
"A... Trần Lâm... Tớ chỉ... " Tần Tuyết Như lúng túng giải thích.
"Tớ biết... Là lỗi của tớ... Tớ xin lỗi... " Rốt cuộc Tần Tuyết Như chỉ có thể đưa ra lời xin lỗi.
"Không... Không sao đâu... Tớ biết lí do mà... " Trần Lâm cũng hơi lúng túng khi nghe Tần Tuyết Như xin lỗi, bởi vì trong lúc cô ấy bất tỉnh thì Trần Lâm đã tranh thủ chiếm tiện nghi của cô ấy mà.
"Tớ... Tớ bất tỉnh bao lâu rồi ?" Tần Tuyết Như hỏi.
"Gần một phút." Trần Lâm nhìn đồng hồ của mình nói.
"Xin lỗi...." Tần Tuyết Như tiếp tục nói lời xin lỗi.
"Hôm nay cậu đã ăn chút đồ ngọt nào chưa ?" Trần Lâm hỏi." Tớ có chút ít Macarons trên xe. Nếu cậu thích... " Trần Lâm nói
( Giải thích: Macarons hay bánh macaroon Pháp là một loại bánh ngọt dựa trên bánh trứng đường. Macaron được làm từ lòng trắng trứng, đường bột, đường hạt, bột hạnh nhân, và màu thực phẩm.)
"Macarons!!" Nghe thấy từ Macaroon Tần Tuyết Như liền hơi la lên.
"Wmm.... Không. Tớ không thể ăn nhiều đồ ngọt, tớ sẽ tăng cân mất. " Tần Tuyết Như nói.
"Cậu chắc chứ?" Trần Lâm hỏi xác nhận lần nữa.
"...." Tần Tuyết Như không nói gì chỉ im lặng gật đầu.
"Haizzz,... Vậy cậu đối phó với vấn đề hạ đường huyết như thế nào khi không nạp chút đường vào cơ thể chứ?" Trần Lâm thắc mắc hỏi.
"Hmmm... Được rồi... Tớ sẽ ăn một chút ... Chỉ một chút thôi đó... Cảm ơn cậu... " Tần Tuyết Như thấy Trần Lâm nói cũng có lí nên cũng chấp nhận,
Và thế là Trần Lâm đã đi tới lấy đồ ngọt trong xe mình. Nhưng vấn đề là không một cô gái nào có thể từ chối sự cám dỗ của bánh Macarons nên Tần Tuyết Như không chỉ ăn một mà cả ba miếng.
Khi Tần Tuyết Như vô thức đưa tay vào lấy miếng thứ tư thì, Trần Lâm đã phải ho nhẹ như một sự nhắc khéo.
"Oh... Tớ sẽ không ăn nữa... " Tần Tuyết Như mới thoát khỏi cơn đám chìm mà lúng túng nói.
"Ah... Cậu không cần giải thích đâu. " Trần Lâm bất đắt dĩ nói,
"He~~~He~~~Bây giờ tớ thấy khá hơn rồi, cảm ơn. Tớ đến lớp đây. " Tần Tuyết Như nói.
"Oke... Tớ sẽ gặp cậu tối nói. "
"Bye.. Bye..." Tần Tuyết Như rời đi.
Thấy Tần Tuyết Như rời đi, Trần Lâm cũng nhanh chóng đi lên lớp của mình.
"Cô ấy thật dễ thương. Mình nghĩ mình thích cô ấy rồi, và ắt hẳn cô ấy cũng thích mình nữa. Mình chắc chắn sẽ theo đuổi cô ấy nếu cô ấy là người duy nhất trong danh sách tình yêu đích thực của mình."
"Nhưng trong danh sách của mình có thêm một người nữa nên mình phải chọn cẩn thận. Mình không muốn vướng vào mấy cái trường hợp trong phim tình tứ như "Tôi yêu em nhưng tôi nhận ra tôi yêu cô ấy nhiều hơn..." "
Truyện cùng thể loại(Truyện 18+)
Danh sách Truyện 18+ mới nhất
Truyện 18+
Đụ chị cùng công ty
Hồi đó công ty của tôi phải giải trình một số vấn đề về tài chính với công ty tổng ở trên tại Hà nội, chị là người thực hiện công việc chính và tôi là...
Đọc truyệnTruyện 18+
Đụ nhau thời ở trọ
Sơ lược tí. Mình thì sinh ra trong gia đình gia giáo. Hồi học cấp 3 mình chưa biết mùi gái, chỉ quen được một em , nói sơ về em này, em không được...
Đọc truyệnTruyện 18+
Hiếp dâm em sinh viên
Đó là một đêm mà tôi mãi mãi không bao giờ quên. Đêm đó, sau giờ tan học, tôi bước đều ra bãi đậu xe nằm sau khuôn viên trường Đại học. Cũng là một đêm rất...
Đọc truyệnTruyện 18+
Câu chuyện của một con điếm
Cách đây khoảng 6 tháng, trong một lần gặp lại đám bạn cũ hồi cấp 3, bọn em đã rủ nhau đi ăn nhậu hát hò. Sau chầu nhậu hôm đó, em, thằng Vinh và thằng Bình...
Đọc truyệnTruyện 18+
Lén lút ở công ty
Em năm nay 24 tuổi, đi làm công ty ở KCN Thái Nguyên. Em làm IT ở công ty, công việc cũng nhàn hạ với quen biết nhiều bộ phận . Ở trong công ty có bộ phận chấm công...
Đọc truyệnTruyện 18+
Vợ tôi đụ nhau với chó
Tính tới hôm nay, vợ chồng tôi cũng đã sống với nhau đã trên 10 năm rồi, như bao đôi vợ chồng khác, chúng tôi rất thương yêu nhau và rất hợp ý nhau, hợp nhất là...
Đọc truyện