Trở về truyện

Vua Phép Thuật - Chương 20: Echidna Hiển Uy

Vua Phép Thuật

20 Chương 20: Echidna Hiển Uy

Echidna nói khẽ:

"Thưa Chúa Thượng! Con chuột nhắt kia vẫn bám theo chúng ta. Thần thiếp cảm thấy thật khó chịu!"

Nàng tỏ rõ ý muốn được đi xử lý kẻ theo đuôi.

Bạch Thiên hơi ngừng một chút, đáp:

"Tìm nơi vắng vẻ rồi ra tay."

"Tại sao không ra tay ngay ở đây luôn ạ?", Echidna hỏi.

Hiện tại hai người đang đứng giữa thị trấn, nếu xuất thủ ắt hẳn rất nhiều dân chúng phải chịu vạ lây, cho thấy nàng không hề quan tâm đến mạng sống của người dân trong trấn, chết cũng tốt mà sống cũng tốt, miễn sao đạt được mục đích.

Với góc nhìn từ bên ngoài, Echidna hành sự thật tàn độc, không chút khoan nhượng. Nhưng lạ thay, Bạch Thiên lại chẳng có cảm giác thương sót hay thậm chí nổi lòng hướng thiện, hắn thấy bình thường như mọi việc trên đời đều không đáng để hắn chú tâm vậy.


Điều hắn đang nghĩ là thị trấn này thuộc hành tinh Lestie địa phận Đông Hoàng Đế Quốc, lúc đánh nhau ảnh hưởng quá lớn chẳng may kinh động đến Đế Quốc thì không ổn, bấy giờ mình lại rước thêm phiền phức. Tốt nhất chọn chỗ heo hút xuất thủ sẽ an toàn hơn.

"Thế lực của ta chưa đủ mạnh mẽ để phô trương thanh thế, cần hành động cẩn mật hơn, tránh bị kẻ khác điều tra thông tin.", hắn nói.

"Thần thiếp đã hiểu!", Echidna gật gật đầu.

Hai người chầm chậm rời trấn, lấy cỗ xe bí ngô di chuyển về rừng cây u ám gần đấy.

Quả nhiên, không đợi hai người phát động tấn công, kẻ theo đuôi chủ động lộ diện chắn ngay đằng trước cỗ xe ngựa khiến hai con bạch mã hý lên một tiếng báo động. Bạch Thiên cùng Echidna ra khỏi xe ngựa, rõ ràng khi thấy họ hô hấp tên kia dồn dập hơn, song nhãn nóng rực không hề giấu diếm ý đồ chiễm hữu.

Bạch Thiên trước hết quan sát đối phương. Gã khá điển trai, để quả tóc ba phân, cơ thể to cao có cơ bắp, quần áo đơn giản nhưng biểu lộ tự tin dường như nắm chắc mười phần đánh thắng phe mình vậy.

Từ đâu gã tự tin như vậy? Nếu so về thực lực, theo đánh giá của Bạch Thiên, gã chẳng hề nguy hiểm, thậm chí còn yếu. Phải chăng tên này có kêu thêm đồng đội hay sao? Khả năng cao là như thế! Nếu không thì gã đã ra tay trước đó rồi cần gì đợi đến bây giờ?

Đồng đội? Thị trấn nhỏ đó có người của tên theo đuôi.


Bạch Thiên dùng cái đầu trước khi dùng cái thân liền đã có vài suy đoán nhưng chưa biết mục đích của tên này thôi.

"Hai người thật đẹp quá! Ngay từ lúc đầu thấy nàng, ta đã muốn có nàng rồi, ta muốn nàng trở thành một phần cơ thể của ta. Còn tên đàn ông ta sẽ giữ lại chơi đùa, âu cũng là một trải nghiệm mới đầy thú vị. Hắc hắc hắc.", gã cười đầy khoái trá.

"Ngươi cảm thấy có thể đánh bại bọn ta?", Bạch Thiên hỏi.

"Tất nhiên. Ta rất tự tin vào sức mạnh của mình.", gã không do dự đáp.

"Đồ bẩn thỉu đầy ghê tởm.", Echidna nhăn mặt mắng.

"Nàng thật đáng yêu! Để ta cho nàng xem sự ghê tởm của ta. Hắc hắc hắc.", gã không hề tức giận trước lời sỉ nhục ngược lại lại càng cười lớn hơn.

Phừng! Phừng!


Hỏa diễm rực cháy hai bàn tay, ma lực phát động, thân thể chuyển động, gã vừa di chuyển díc dắc vừa liên tiếp phóng hỏa cầu, vừa rút ngắn khoảng cách với địch thủ vừa tấn công dồn dập, chiến thuật khá hay đấy.

Nhưng người gã phải đối mặt không phải loại cỏ rác ven đường chỉ sở hữu mỗi sắc đẹp mà là quái vật tàn nhẫn mang thứ sức mạnh khổng lồ. Chỉ thấy ánh mắt tuyệt mĩ của Echidna chớp động hắc lôi thần bí, ngọc thủ được bọc trong chiếc bao tay trắng tinh từ từ nâng lên, ngón trỏ duỗi ra, điểm nhẹ.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Năm tia sấm sét xuyên phá mà qua, tốc độ cực kì nhanh, vượt qua rất nhiều tốc độ di chuyển của đối phương, chúng đánh tan hỏa cầu dễ dàng bắn thẳng vào cơ thể tên kia.

Phụt! Hự! Hự! Rầm!

Tên kia miệng phun máu tươi bật ngược về sau, cơ thể đụng vỡ mấy tảng đá lớn, trên thân xuất hiện ba lỗ máu, một lỗ ở giữa bụng, hai lỗ ở hai bắp đùi cùng hai cánh tay bị cháy khét đen thui, mùi thịt nướng khó ngửi với khói đen bốc lên nghi ngút. Quần áo rách bươm, khả năng di chuyển bị phế. Quá thê thảm!

Chỉ nhất chiêu đơn giản, Echidna đã đánh cho tên theo đuôi thừa sống thiếu chết.

Aaaaaaaaaaa......

Có tiếng đau đớn gào thét vang lên, Bạch Thiên nhíu nhíu mày, tiếng gào này của phụ nữ. Rồi hắn hơi kinh ngạc khi phát hiện tiếng gào phát ra trên cơ tthể tên kia, đúng hơn là ở hai bên ngực trái và ngực phải. Vì ở trên ngực gã lại xuất hiện hai cái mặt người đàn bà nhăn nhó đau đớn.
"Ồ! Ngươi thích ghép mặt phụ nữ lên cơ thể mình hay sao? Thật biến thái!", Bạch Thiên hài hước nói.

Cái câu gã thốt: muốn nàng trở thành một phần cơ thể của ta, không ngờ đúng nghĩa đen luôn.

Gã thì chẳng có tâm trạng hào hứng nữa, vẻ tự tin mất sạch thay vào đó là sự hoảng loạn đến cực điểm cùng sự sợ hãi trước tử vong cận kề. Gã thật chẳng ngờ ở tại cái nơi xa xôi hẻo lánh như hành tinh Lestie này có nhân vật khủng bố ghé thăm. Mấy lần trước lần nào cũng thỏa mãn đạt được mục đích, lần này chọn đối tượng sai lầm là sắp toi mạng.

"Ngươi lên đi chết đi!", Giọng Echidna lạnh lùng như cơn gió cắt da cắt thịt giữa mùa đông, nàng không ngần ngừ không chậm chễ điểm nhẹ lần nữa, năm tia hắc lôi hung hăng lao tới muốn kết liễu mạng sống kẻ thù.


"Ta không muốn chết!", gã tuyệt vọng gào to:
"Hỏa Viêm Pháp Tượng, mau....mau bảo vệ ta."

Phừng! Phừng! Phừng! Rống!

Ma pháp hệ lửa tuôn trào từ thể nội gã hình thành một tên cự nhân khổng lồ rực cháy chiếu sáng khoảng không nhất định, nhiệt độ cao làm nước bốc hơi trắng mờ, cây cối xung quanh héo rũ. Cự nhân ngửa đầu gầm thét đầy thị uy.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Hắc lôi đánh vào cự nhân lửa không hề mang đến tổn thương cho thấy nó khá mạnh.

"Phản kháng vô ích!", Echidna mặt không biểu tình trước sự hiện diện của tên khổng lồ lửa, hắc lôi tụ hội thành quả cầu sấm sét đen ngòm bằng quả bóng rổ.

Gào Gào Gào.....

Cùng lúc đó, cự nhân lửa tung ra một đấm đầy hung hiểm, dính phải chắc chắn tan xương nát thịt.

"Lồi Cầu!", Echidna đẩy nhẹ quả cầu sấm sét.

Xẹt! Oành!

Lôi Cầu phóng tới không chút khó khăn chấn nát cánh tay cùng thân hình của của cự nhân lửa còn thổi bay luôn đỉnh một ngọn núi gần đấy.
"Làm sao có thể chứ?", tên theo đuôi trợn to mắt khó tin, Hỏa Viêm Pháp Tượng mà gã luôn tự hào lại chẳng là cái thá gì trong mắt hai người kia, thậm chí nó còn chẳng chịu nổi một đòn, yếu nhớt đến mức đáng thương hại.

Echidna nhàn nhã đánh bại đối phương khiến địch thủ bị đả kích cả về tinh thần lẫn thể xác, áp đảo toàn diện.

"Còn chiêu gì nữa không? Mang ra hết đi.", nàng khinh bỉ nhếch miệng.

Đoàng! Đoàng! Đoàng! Ầm! Phụt!

Ba tiếng nổ lớn vang lên phá tan nhiều tảng đá đâm xuyên cơ thể tên theo đuôi, tạo thêm ba cái lỗ nữa trên thân gã. Một lỗ giữa đầu, hai lỗ hai bên ngực.

"Ngươi thật ngu xuẩn! Nên chết đi thì hơn, sổng chỉ chật chỗ.", có tiếng trầm trầm từ xa vọng lại.

Bịch! Bịch! Bịch! Bịch!

Thân ảnh kia dần dần xuất hiện, chẳng phải kẻ nào xa lạ chính là cái tên bọn họ vừa trông thấy ở thị trấn nhỏ, cái tên cầm bịch nước đá nhai rôm rốt ấy. Nhưng bây giờ tên này không cầm bịch nước đá nữa và thay vào đó là hai khẩu súng. Đúng vậy, chính là súng.
Hai khẩu súng thuộc dạng súng ngắn cầm tay song dài hơn một chút, màu trắng như tuyết có vài cái gai đâm ra, trông khá hầm hố và ghê rợn. Đương nhiên, uy lực song súng kia không hề tầm thường đâu.

"Za.....Za......", tên theo đuôi không thể tin nổi nhìn kẻ vừa nổ súng, đến chết gã cũng chẳng thể tưởng tượng nổi kẻ kết liễu mình lại là tên vừa tới. Gã còn chưa thốt hết câu đã đổ gục xuống, mắt trợn trừng đầy hận ý, căm tức, oán trách như muốn hỏi: tại sao ngươi bắn ta?

"Ngươi là Zamigo danh tiếng lẫy lừng đó sao? Ngươi là đồng bọn của tên xấu số kia? Hai khẩu súng đó chẳng phải Băng Ma Súng?", Bạch Thiên hỏi liên tiếp, mọi chuyện phát sinh thật bất ngờ, cứ tưởng sẽ có kẻ khác đến phá, ai dè thành ra thế này.

"Ồ! Ngươi biết ta sao? Nhận biết được Băng Ma Súng chắc hẳn ngươi cũng là Player chuyển sinh chứ hả?", Zamigo cảm thấy thú vị.
"Ta đoán vậy! Còn việc ta là Player thì chính xác.", Bạch Thiên đáp.

Ngay từ đầu khi gặp Zamigo, quan sát thấy các khối băng ngỏ chồi ra từ phần eo hắn, Bạch Thiên đã mường mượng đoán được phần nào rồi. Quả nhiên đều đúng.

Tên theo đuôi quả thật có đồng bọn ở đây nhưng không ngờ lại là Zamigo mà thôi. Cũng không ngờ Zamigo bắn chết đồng bọn, diễn biến có phần khác với dự đoán trước. Dù sao đoán cũng chỉ là đoán chẳng phải tiên tri nên không thể chuẩn xác.

"Nè! Ngươi biết ta có một sở thích không? Ta vô cùng hào hứng khi đối đầu với đối thủ mạnh đấy. Đó là lý do ta ra mặt.", Zamigo xoay xoay hai khẩu súng trên tay:

"Hãy cho ta xem ngươi có gì đi."

Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!

Zamigo liên tiếp bóp cò, vô số đầu đạn bay đến phong tỏa mọi chuyển động của hai người.

"Ngươi còn chưa đủ tư cách đối đầu với Chúa Thượng đâu con sâu bọ kia.", Echidna bước lên chắn đằng trước Bạch Thiên, song thủ phủ đầy lôi đình, nàng vung tay.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Đùng!

Hắc lôi hoàn toàn triệt hạ đòn công kích của Zamigo. Nhưng Zamigo đâu phải kẻ đơn giản, chỉ thấy hắn liên tục dịch chuyển đến các vị trí khác nhau, mỗi lần lướt ngang là một lần nổ súng.

"Băng Đạn Xuyên Thấu!"

Hàng chục phát súng liên tục phát động, đạn lần này có uy lực lớn hơn hẳn đạn lần trước, đủ sức xuyên qua bất kỳ chướng ngại vật nào dám cản đường. Một người bắn nhưng đạn đến khắp nơi khó lòng tránh né.

Echidna hừ lạnh, nàng không phải Thủ Vệ Tầng, nàng được phân công bảo vệ Đấng Tối Cao, vừa là thư ký vừa là hộ vệ trung thành nhất, đương nhiên bản lĩnh đâu chỉ có nhiêu đó, nàng mạnh hơn hẳn các Thủ Vệ.

"Mãnh Lôi Cuồng Sát!"

Ầm! Ầm! Ầm!

Echidna vung trảo, hắc lôi đan nhau tựa tấm lưới càn quét một vùng, tàn sát tất cả mọi thứ trong phạm vi nhất định. Chỉ nháy mắt, hàng loạt tia Băng Đạn Xuyên Thấu bị hủy diệt cùng với đó là một vùng đất bị san phẳng, uy lực khiếp hồn.
Zamigo phải liên tục lướt về phía sau hòng tránh khỏi phạm vi ảnh hưởng của chiêu Mãnh Lôi Cuồng Sát.

"Thiểm Điện Nhất Kích!"

Xoẹt!

Từ trong lớp khói bụi, thân ảnh Echidna đã ở trước mặt Zamigo, tay phải nắm chặt, lôi đình hội tụ, mana luân chuyển, ma lực bạo phát, nàng hung hăng tung quyền.

Uỳnh!

Mặt đất bị xới tung, một quyền tưởng chừng đơn giản nhưng ẩn chứa nguồn sức mạnh to lớn nghiền ép mà tới chấn rung mặt đất.

Hự!

Zamigo thành công tránh thoát một kiếp, may mắn kịp lúc lướt lên không trung bằng không thì toi cái mạng nhỏ rồi. Tuy vậy gã cũng bị thương khi trúng phải hai tia hắc lôi, miệng phun máu đỏ.

"Phụt! khốn kiếp.", Zamigo nhổ một bãi, dồn sức mạnh về hai đầu của khẩu Băng Ma Súng:

"Thượng Đỉnh Xạ Kích! Đi chết đi."

Đùng!

Hai luồng năng lượng khủng kiếp bắn mạnh mà ra hướng chín mươi độ xuống dưới, kẻ địch trúng chiêu không chết cũng trọng thương nặng. Hai luồng năng lượng hủy diệt đào một cái hố đen thui sâu không thấy đáy với bán kính khoảng năm mươi mét, đủ thấy đòn vừa rồi kinh khủng thế nào.
"Lôi Độn!"

Tuy nhiên Echidna sở hữu tốc độ vô cùng nhanh, chiêu Thượng Đỉnh Xạ Kích mạnh đấy nhưng thời gian ngưng tụ lại lâu quá thừa khoảng trống cho nàng tránh đi vị trí khác bằng chiêu thân pháp Lôi Độn. Bây giờ Echidna đang ở đằng sau Zamigo.

"Ngươi chậm quá đấy."

Zamigo vận ma lực không dám quay đầu liên tục lướt ngang với ý đồ tránh né đòn công kích từ địch thủ. Nhưng tốc độ của hắn có nhanh đến đâu cũng vô pháp sánh bằng Lôi Độn. Echidna giơ chân đạp thẳng vào lưng hắn.

Bốp! Ầm!

Zamigo như diều đứt giây bay đi, lao thẳng xuống mặt đất tạo thành cái lỗ hình người rất sâu. Chưa kể xương sống lưng hoàn toàn vỡ vụn, xương sườn gãy toàn bộ, nội tạng như muốn lòi cả ra ngoài, đầu óc choáng váng, tay chân mềm nhũn.

Zamigo mạnh đấy, là một tay súng cừ khôi. Đáng tiếc đối đầu với đấu sĩ như Echidna.
Xạ thủ khỏe nhưng gặp phải con đấu sĩ quá cơ động, sát thương còn lớn, độ trâu bò có thì làm sao bắn nổi. Khắc chế toàn diện.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.