Trở về truyện

Vua Phép Thuật - Chương 19: Hành Tinh Lestie

Vua Phép Thuật

19 Chương 19: Hành Tinh Lestie

Nhìn bên ngoài, Bạch Thiên thật điềm tĩnh, ung dung tựa như cái chết của thuộc hạ không đáng để ý vậy. Nhưng thực chất, cảm xúc phẫn nộ sâu thẳm trong hắn đang bùng cháy dữ dội. Hắn hận không thể phanh thây hung thủ thành ngàn mảnh.

Fili được Bạch Thiên hết mực bồi dưỡng và yêu thương, sao lại không đáng?

Ấy thế mà hắn không tài nào phát tiết được cái cảm giác ức chế đó, ngay cả một chút ý niệm tức giận cũng chẳng hề tồn tại nơi đáy mắt. Mọi thứ vẫn diễn ra một cách hết sức bình thường. Chỉ có Echidna đi theo là lồng ngực phập phồng không yên, sát khí lúc ẩn lúc hiện.

Nếu Bạch Thiên đồng ý, nàng sẵn sàng lao ra khỏi cỗ xe bí ngô tàn sát tất cả sinh vật sống lân cận để xả giận, để linh hồn bọn chúng hiến tế cho Fili. Fili mặc dù là cấp dưới của Echidna nhưng tình cảm thì đã vượt trên cả tình chị em ruột thịt.

Qua sự việc lần này, Bạch Thiên có thể kết luận rằng linh hồn của mình gần như hoàn toàn dùng lý tính để xử lý tình huống chứ không dùng cảm tính, mọi sự việc cần được suy nghĩ một cái cẩn thận, mạch lạc.

Tất nhiên, trong âm vẫn có dương, trong dương vẫn có âm, Bạch Thiên vẫn thể hiện ra cảm xúc của bản thân, điển hình nhất là khi ân ái cùng Shin, hắn cảm nhận rõ ràng khoái cảm cực lạc chạy dọc khắp các đường dẫn truyền thần kinh.

Cành cạch....Cành cạch.....Cành cạch.....

Hai con bạch mã kéo cỗ xe bí ngô lao thẳng xuống một hành tinh không quá lớn, đáp nhẹ nhàng giữa khu rừng bạt ngàn âm u, phía chân trời lại xuất hiện ráng đỏ, trông thật buồn và đáng sợ như thể những khu rừng phù thủy trong truyện cổ tích vậy.


Phù thủy ư? Thế giới này liệu có phù thủy không? Điều đấy còn là bí ẩn.

Bạch mã đi chầm chậm tiến về phía trước, Bạch Thiên ngó đầu qua cửa sổ quan sát xung quanh thầm nghĩ nơi này làm sao thu thập được thông tin, cần phải tới nơi náo nhiệt, ồn ào đông người qua lại, hiển nhiên ở đây thể nào chả có chỗ như thế, tựa tựa thành trì hay thị trấn gì đó.

"Ồ!", chưa tìm ra nơi đông người, Bạch Thiên đã phát ồ một tiếng đầy ngạc nhiên bởi trước mắt hắn xuất hiện một ngôi nhà bằng gỗ, bên trên mái có ống khói đang phụt lên, ba ô cửa sổ còn sáng đèn chứng tỏ vẫn có người thức.

Cỗ xe bí ngô chạy đến trước cửa, Echidna xuống trước, Bạch Thiên xuống sau. Hắn thu hồi cỗ xe ngựa trở về.

Cộc! Cộc! Cộc!

Bạch Thiên lịch sự gõ cửa vài cái.

"Mời vào!", giọng nói ồm ồm của người đàn ông truyền ra.

Bạch Thiên đẩy cửa, bước vào bên trong.


Khác hẳn với vẻ tiêu điều bên ngoài, ngôi nhà gỗ này thực chất là một cái quán nho nhỏ phục vụ đồ uống cùng những món ăn nhẹ, kiểu kiểu quán bar, quán trang trí nhẹ nhàng bằng mấy bức tranh phong cảnh và rất nhiều đèn dầu dùng để thắp sáng.

Hiện tại, trong quán có tầm hai mươi vị khách mặc trang phục khác nhau đang thưởng thức những ly thức uống sặc sỡ. Khi Bạch Thiên và Echidna bước vô tất cả đều hướng mắt nhìn tới theo bản năng rồi thất thần trước sắc đẹp tuyệt mĩ của đôi nam nữ này.

"Quý khách muốn thưởng thức món gì?", người chủ quán cất tiếng hỏi, ông ta có thân hình cao ráo, khuôn mặt già lão, tóc bạc vuốt keo chải ngược ra sau, bộ ria mép hơi cong cũng màu bạc nốt. Ông ta khoác chiếc áo ghi lê bên ngoài chiếc sơ mi trắng, cổ thắt lơ, đeo bao tay đen, động tác nhanh nhẹn không chút dấu hiệu chậm chạp nào của tuổi già cả.
Bạch Thiên ngồi ghế đối diện với chủ quán, Echidna chỉ đứng sau. Hắn thấy thế quay lại nháy mắt với nàng một cái, nàng liền hiểu ý ngồi bên cạnh hắn.

"Quán có món gì?", hắn hỏi câu rất bình thường.

"Thực đơn đây, mời Ngài xem.", chủ quán mỉm cười đưa bảng thực đơn.

Bạch Thiên cầm lấy đọc lướt qua, đưa sang cho Echidna thì Echidna nói ngay:

"Ngài uống gì thần thiếp uống cái đó."


"Vậy cho tôi hai ly Tuyết Trắng đi.", hắn gọi món.

"Có ngay!", chủ quán nhẹ nhàng đáp rồi thực hiện các động tác xóc, lắc, pha chế rất chuyên nghiệp.

Chỉ vài phút, hai ly Tuyết Trắng đã làm xong. Đúng như tên gọi, thức uống này mang màu trắng như tuyết, trang trí bằng một lát chanh cắt mỏng, một ít kem đánh bông, ít lá bạc hà cùng hai cái bánh dài.

Bạch Thiên uống một chút, cảm giác mát mát lạnh lạnh lan tràn khắp khuôn miệng kết hợp vị chua chua ngọt ngọt lại thêm hương thơm của bạc hà. Một thức uống tuyệt vời!
Hắn nhấp thêm hai ba ngụm rồi mới nhìn chủ quán nói:

"Rất tuyệt!"

"Cảm ơn quý khách đã khen ngợi!", chủ quán lịch sự nói.

"Tôi là ngươi nơi khác tới, chưa biết gì đến chỗ này, ông có thể cho tôi biết chút thông tin được không?", Bạch Thiên tự giới thiệu.

"Nhìn cách ăn mặc, phong thái của cô cậu, tôi đoán cô cậu là người có bối cảnh và thân phận cao.", chủ quán nói:

"Hành tinh này tên Lestie thuộc quyền quản lý của Đông Hoàng Quốc ở Trung Giới. Ngoài Đông Hoàng Quốc ra cũng có ba thế lực khác không hề kém cạnh lần lượt là Học Viện Quái Vật, Tư Không Gia Tộc, Đan Gia."

"Ồ! Phiền ông giới thiệu thêm.", Bạch Thiên thấy hứng thú.

"Đông Hoàng Quốc, Tư Không Gia Tộc, Đan Gia, Học Viện Quái Vật là bốn thế lực có tiếng tăm tại Trung Giới nhưng không thể đại diện cho toàn bộ Trung Giới. Vì Trung Giới còn nhiều thế lực ẩn không muốn nhân thế biết đến.", chủ quán tay vừa lau ly thủy tinh miệng vừa nói:

"Bốn thế lực đều có điểm đặc biệt của riêng mình, tạo nên thương hiệu riêng. Đông Hoàng Quốc là quốc gia chuyên đào tạo các ngự thú sư, lấy ngự thú làm đầu, lập nên Học Viện Ngự Thú chiêu sinh từ khắp các nơi. Học viên xuất sắc có thể được làm việc tại Hoàng Gia Đông Hoàng, hưởng đãi ngộ cao."

"Đan Gia là gia tộc chuyên sử dụng phép thuật hệ lửa, tộc nhân của Đan gia bẩm sinh đã mang thiên phú hệ hỏa rồi. Nổi tiếng nhất phải kể đến Thuật Khống Hỏa biến ảo khôn lường cùng Bản Mệnh Chân Hỏa cường đại đã thiêu đốt biết bao nhiêu nhân vật tầm cỡ."

"Tư Không Gia Tộc không chuyên về lĩnh vực gì hết nhưng lại xuất hiện nhiều cái tên thanh danh lừng lẫy, làm rạng rỡ toàn bộ gia tộc như Sư Công Hổ Bà, Huyết Ảnh Đại Sư, Âm Dương Chân Ma, Tứ Tuyệt Nhất Quân hay Ngạc Ngư Thần Kiếm. Mỗi một người trong số họ đều là nhân vật lòng cốt của Tư Không Gia Tộc, mất một người thôi cũng là tổn thất vô cùng nặng nề."
"Học Viên Quái Vật thì phải nói kỳ quái nhất. Bọn họ chuyên nghiên cứu về lĩnh vực hết hợp người với quái vật hoặc quái vật với quái vật để tạo ra các thực thể mang sức mạnh vô song. Vì vậy bọn họ làm nhiều các cuộc thí nghiệm hết sức tàn ác, xấu xa, vô nhân tính, không thể chấp nhận nổi."

"Cậu sẽ thắc mắc vì sao các thế lực khác không hợp lực tiêu diệt Học Viện Quái Vật ư? Đơn giản vì nội tình của họ rất mạnh, có lẽ diệt được đấy song phải bỏ ra cái giá khá lớn. Không ai tình nguyện làm thế cả. Chưa kể Học Viện Quái Vật cũng chẳng chủ động đi khiêu chiến các thế lực khác nên chẳng việc gì phải đánh nhau."

"Ngoài ra, còn có vài cái tên cá nhân tiêu biểu khác hoạt động riêng lẻ không thuộc phe phái như Zamigo, Cơ Thanh Trúc, biệt danh: Tay Súng Siêu Phàm chẳng hạn."
"Nếu cậu đi tới đây mà không mang theo đoàn tùy tùng thì cậu hãy tránh gây sự với họ nhé. Họ thực sự rất mạnh đấy."

"Ở gần đây có thị trấn nào không?", Bạch Thiên hỏi tiếp.

"Có! Cậu di chuyển về hướng tây tây nam khoảng chín mươi ba dặm sẽ gặp một thị trấn không lớn lắm.", chủ quán đáp.

"Cảm ơn ông đã cung cấp cho tôi thông tin vô cùng hữu ích.", Bạch Thiên uống hết ly Tuyết Trắng, đặt một cục vàng nhỏ lên bàn, đứng lên và bước ra khỏi quán.

"Cảm ơn quý khách rất nhiều.", chủ quán lịch sự cúi chào rồi nhận cục vàng.

Bạch Thiên cùng Echidna lên cỗ xe bí ngô phóng đến thị trấn mà chủ quán nói.

"Thưa Chúa Thượng, Ngài có nghĩ rằng kẻ giết Fili thuộc bốn thế lực mà lão chủ quán kể không?", Echidna hỏi.

"Không chắc, có thể do kẻ khác làm.", hắn đáp.

"Ngài có nghĩ là ông ta nói dối chúng ta không?", Echidna hỏi tiếp.
"Khi nói chuyện, hơi thở của ông ta ra vào bình thường không chút loạn nhịp, tròng mắt không đảo qua đảo lại, với cả bốn thế lực đó đều rất nổi tiếng thì tất nhiên sẽ nhiều người biết tới, dù không hỏi ông ta mà hỏi bất kỳ ai trong số hai mươi người ngồi tại quán đó họ cũng sẽ trả lời tương tự. Thông tin này tin tưởng được. Cộng thêm ông ta hoàn toàn không có động cơ để làm thế.", Bạch Thiên đáp.

"Hửm? Thưa Chúa Thượng, có kẻ theo đuôi chúng ta.", nàng ngưng tai lắng nghe, xin ý kiến:

"Thần thiếp sẽ tiêu diệt con chuột này ngay."

"Khoan đã, không cần nóng vội, để ta xem thử con chuột này muốn làm cái gì.", Bạch Thiên cản nàng, dĩ nhiên hắn cũng nhận ra rồi, bóp chết con chuột kia là việc dễ hơn nhai kẹo, không cần phải để ý quá nhiều.

"Thần thiếp đã hiểu.", Echidna gật đầu.
...........

Rất nhanh hai người đã tới thị trấn mà lão chủ quán kia nói. Thị trấn này có diện tích vừa phải, không quá đông đúc, người dân chủ yếu săn bắt thú vật sinh sống qua ngày, hoạt động giao thương tương đối ít, chẳng có điểm gì nổi bật cả.

Bạch Thiên cùng Echidna đi bộ vào trong trấn, ngay lập tức trở thành tiêu điểm của đám người nơi đây.

"Ngài nghĩ chúng ta có thể lấy được thông tin gì từ bọn loài người thấp kém này.", Đôi mắt Echidna lạnh lùng nhìn thẳng, không thèm liếc mắt nhìn người dân ở trong trấn dù chỉ một cái.

"Nàng ghét loài người tới vậy sao? Ta tạo ra nàng cùng tất cả Thủ Vệ đều mô phỏng từ hình dạng con người đấy. Nên là hãy biết tiết chế lại đôi chút.", hắn nói.

Echidna lẳng lặng theo sau, không hỏi thêm gì nữa, nhưng ánh mắt vẫn chẳng hề thay đổi.
Rộp! Rộp! Rộp!

"Thật quái đản! Đúng là tên nào cũng quái đản như tên nào.", Echidna nói.

Nàng vừa để ý thấy một gã đàn ông đầu đội mũ vành rộng như mũ cao bồi, tuy nhiên cái vành mũ rất lớn, tóc màu xanh lam nhạt cắt ngắn che đi một bên mắt, quần áo thì trông khá luộm thuộm, tay cầm một túi da dê đựng những viên đá lạnh cỡ bằng nắm đấm. Gã vừa đi vừa nhai rồm rộp, miệng lại còn kêu lạnh quá. Quả nhiên quái đản!

"Ồ, thú vị lắm!", Bạch Thiên thì quan sát kỹ hơn là thấy ba, bốn mảnh băng nhỏ đâm nhô ra khỏi thắt lưng của gã.

Tên này......

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.