Trở về truyện

Vòng Tròn Nhân Sinh - Chương 8: Bị Tập Kích

Vòng Tròn Nhân Sinh

8 Chương 8: Bị tập kích

Quay trở về đến nhà cũng đã 17h. Trời mùa đông làm cho trời tối nhanh hơn Thiên Minh đánh xe đi trả hắn chỉ thuê chiếc xe này từ hôm trước thôi

Quay trở về phòng vừa thay bộ quần áo rồi chuẩn bị đến khu luyện tập

Bên ngoài đường 1 chiếc ôt den đã xuất hiện từ bao giờ trong đó có 5 người đàn ông bên trong xe.

-đại ca đệ hơi sợ

-thằng hèn. 1 người quay lại nhìn tên đó bằng ánh mắt khinh bỉ

-nhị đệ. Tên này cũng không đơn giản. Đừng lên coi thường hắn nói xong hắn cầm tóp thuốc vất ra ngoài của số ánh mắt thâm trầm lên

-đại ca nói gì vậy xong việc này chúng ta sẽ đổi đời đó. Đệ sẽ đâm hắn tới chết nói xong tên nhị đệ đó liếm lên cái con dao sắc bén trong tay. Gương mặt hắn toàn là vết sẹo như những con rết ở trên mặt. Một bộ mặt đáng sợ

-đại ca đệ thấy việc này cũng không ổn. Tên Trần Trưởng Không đó tại sao lại thuê chúng ta giết tên này hắn là ông trùm của thế giới ngầm thành phố này nữa. Hắc không giải quyết được, thì bạch sẽ giải quyết tại sao phải thuê chúng ta

-tứ đệ nhắc ta mới nhớ thảo nào ta cứ thấy chuyện này có vấn đề tên đại ca lại châm 1 điếu thuốc trầm ngâm.

-đại ca hay là bỏ việc này đi đệ thấy hắn như tên quái vật vậy nhìn hắn làm cho đệ có chút run sợ

-mày còn nói nữa là tao xiên mày đấy. Tên nhị để mặt hùng hổ nói với tên ngũ đệ. Có gì phải sợ hắn chỉ được cái to xác thôi một mình ta cũng giết được chục người như hắn.

Nhị ca nói thử xem vì cái gì mà Trần Trưởng Không lại thuê chúng ta giết hắn

-ai biết

-đại ca bỏ việc này đi tên này không đơn giản

-yo tay súng thần của chúng ta hôm nay lại biết sợ hãi cơ à

-1 khẩu súng được dí vào trán lão nhị ngay lập tức gương mặt hắn lạnh như băng sát khí cũng nổi lên cuồn cuộn nhueng mũi dao của lão nhị cũng đặt sát dưới nách của tên đó chỉ hơi dùng lực 1 chút thồi con dao sẽ đâm trực diện vào tim

- dừng tay cho tao lão tam nói đúng việc này cần phải tìm hiểu kĩ nữa chúng ta cũng không biết gì về hắn.

cả 2 người hạ vũ khí xuống nhưng sát khí cũng không bị biến mất đi mà vẫn còn lởn vởn xung quanh tên lão tam bị mù 1 một mắt bên phải gương mặt dữ tợn nhưng vẫn lạnh như băng không cảm xúc gì biểu hiện trên gương mặt thu súng lại rồi ngồi im như 1 pho tượng

Lão nhị cũng thu lại con dao hắn lại liếm một cái trên con dao rồi cười the thé lên

-lão ngũ vệ tinh được đưa vào trong căn phòng của hắn chưa

-vẫn chưa được đại ca tên lão ngũ vẫn còn hơi run vì sát khí của nhị ca và tam ca. Nhưng tay xủa hắn bấm như điên trên một cái máy tính nhỏ bàn tay lướt qua bàn phím như hiệu ứng hồ điệp nhanh đến mức mà mắt thường cũng không nhìn thấy

-lão tứ lên tiếng: ngũ đệ không phải chỉ cần dùng điều khiển để đưa vệ tinh vào thôi sao

-đệ đã đưa vào nhưng vệ tinh báo lại có một từ trường không thể tiến vào căn phòng của hắn đệ đang mã hóa nó.

-sao bây giờ đệ mới nói, lẫo tứ cuống cuồng lên

-tên lão ngũ ngơ ngác đưa tay lên đẩy mắt kính. Đệ mới phát hiện ra

-mẹ kiếp thằng ngu, đại ca mau đi ngay khỏi đây

-được.

-đại ca tiền đó tên lão nhị cau mặt nhìn vào lão đại

Đi thôi đại ca. Lão tứ giục lên đang nổ máy chuẩn bị phóng đi thì Thiên Minh bước ra khỏi dãy nhà trọ hắn đang đi đến khu luyện tập. Dù sao công việc của hắn bây giờ đang là một huấn luyện viên. Có người lao đến hắn.

-trước khi kịp đi tên lão nhị nhìn thấy Thiên Minh bước ra hắn hưng phấn mở của rồi xông lên bỏ mặc lại 4 người chưa kịp phản ứng gì.

-thằng ngu này

-lão tam yểm trợ

-lão tam vác một khẩu súng bắn tỉa lên đặt ở tên của xe

Tên lão đại cũng lao xuống, đại ca không được xuống ở lại đi lái xe đến chỗ thằng ngu đó. Đệ cũng có linh cảm không hay rồi

Lão đại ngồi lại lên xe phóng đi về phía Thiên Minh

Một bóng đen lao đến chỗ thiên minh như một cơn gió lướt qua.

Tên lão nhị chuyên tâm cầm con dao sắc bén phi người vào Thiên Minh hắn mừng thầm trong lòng lại là tên to xác ngu ngốc sắp bị hắn giết.

Nhưng đang lao đến với tốc độ kinh người hai con ngươi của hắn co rụt lại. hắn vừa thấy gì tên đó đang cười sao tốc độ phi đến của hắn nhanh đến mức mắt thường cũng không thể nhìn thấy rõ chỉ thấy một bóng đen lướt qua. Hắn luôn tự mãn về tốc độ của mình thì bất ngờ hắn thấy thiên Minh cười và đang nhìn chằm chằm vào mắt hắn sau đó tên lão nhị nhìn thấy một cái bóng khác lao tới tốc độ như bứt phá khỏi không gian làm cho con ngươi của hắn dang co rút thì co rút lại hơn nữa

Bịch. Tên lão nhị tay đang cầm con dao thì bị bắn về như 1 viên đạn Thiên Minh cũng vừa biến mất tại chỗ toàn bộ sự việc chỉ diễn ra trong vòng 3s người bên trong xe cũng há hốc mồm sợ hãi

Lão Tam giết hắn. Lão đại hét lên

-chíu chíu chíu

3 viên đạn tỉa được bắn ra trước khi lão đại nói

Thiên Minh nhìn viên đạn bay đến khinh thường hắn nghiêng đầu sang 1 bên

-đại ca không hay rồi hắn né được đạn tên lão tam nuốt nước bọt

nói xong lão tam vác khẩu súng trường lên xả đạn. Thiên Minh nhẹ nhàng lách sang từng bên không có viên nào trúng hắn.

-đại ca, lái xe chạy ngay đi lão tứ hét lên

-còn thằng ngu đó lão tam cũng hét lên

-nhị ca chết rồi

-lão tam đang bắn mặt nghệt ra. Lão đại nhấn ga chiếc xe phóng nhanh đi biến mất hút vào cơn gió

Thiên Minh chậm rãi đi đến chỗ lão nhị tên này vừa bị hắn đạp cho một cước tên này chết không thể chết hơn bụng bị đạp lòi cả ruột ra ngoài. Thiên Minh cúi xuống hắn nhấc tên này lên như cầm 1 đống rẻ. Sau đó hắn co người ném cái xác chết trong tay đi như vứt một đồ bẩn thỉu cái xác bay lên không trung xé gió mà đi.

Rầmmmm

-đại ca là gì vậy

Lão tam nhìn thấy sau xe đầu tiên. sau xe bị lõm vào méo vào một bên đại ca là Hoa Quỳ

Mẹ kiếp tên lão tam dùng súng bắn thêm vài nhát xung quanh thùng xe sau đó kéo miếng sắt ra. tên lão nhị Hoa Quỳ bị hắn kéo vào bên trong

Thằng ngu,tỉnh dậy

-tam ca, nhị ca chết rồi Lão ngũ run run nói lên

Lão tam cúi mặt nhìn xuống bụng của Hoa Quỳ bị lòi cả ruột ra 1 phần xương ức bị lõm vào bên trong

Khôngggggg....ggggggggggg hắn hét lên như 1 con thú vang vọng cả 1 đường phố.

Thiên Minh vẫn nhàn nhã tản bộ trên đường như những việc vừa rồi chỉ là một việc bình thường mà hắn làm

-Chào

-vừa bước vào phòng tập hắn chỉ thấy Phương Oanh ngồi ở đó cộc lốc chào hắn, không như mọi lần. Giờ này người khác về hết rồi chỉ còn Phương Oanh, không thấy Phương Long ở đây

Cởi áo vắt lên cây mộc nhân gần đó

-làm đi 1500 cái.

Hắn đi lại đến cây mộc nhân bằng sắt để mặc Phương Oanh tức giận nhìn theo cô nàng tưởng hôm nay chỉ có 1100 cái nên đã nên ý chí sẵn sàng. Nhưng hắn bảo 1500 thì khá bất ngờ. Được thôi. Cúi người xuống cặm cụi chống đẩy.

Thiên Minh đi đến cây mộc nhân bằng sắt. Hắn cũng sẽ luyện tập. Lý do hắn vào làm ở đây là do nơi này có những vật dụng tập luyện toàn bằng chất lượng tốt nên hắn mới đồng ý đến đây làm và chỉ chọn được khung giờ này để tập vì nó vắng người nhưng lại phải huấn luyện cho em gái chủ phòng hắn cũng đành bất đắc dĩ nhận lời

Căn phòng này Phương Long đã thương mại hóa hắn làm ra những vật khổng lồ ngầu lòi và toàn những thứ người khác không biết khi người khác đến tập sẽ cảm thấy bản thân mình nhỏ bé và sẽ không bao giờ chạm vào được những vật tưởng như trưng bày đó làm cho người đến đây tập cảm thấy bất lực và điên cuồng luyện tập giới hạn càng xa người theo đuổi càng nhiều chính vì thế mà hắn tạo lên những thứ độc lạ này để thu hút người khác phòng tập của Phương Long là nơi hái ra tiền cho gia đình họ Phương.

Đến trước cây mộc nhân thiên Minh lấy ngón tay ấn vào cây mộc nhân để thử cảm giác và điều chỉnh lực nếu không hắn sẽ phá vỡ cây mộc nhân mất nhưng cây mộc nhân bằng sắt pha vào toàn hợp kim titan nhưng ấn mới ấn nhẹ vào 1 cái theo Thiên Minh thì như vậy nhưng cây mộc nhân này đang rạn ra 1 vết rất nhỏ. Thiên Minh chán nản hắn bỏ đi. Rắn thì có rắn nhưng sẽ bị hắn đấm cho 1 cái là nát.

Bỏ ra một nơi gần đó Thiên Minh lấy mấy miếng bánh tạ ra miếng tạ hình tròn to như 1 cái phản. Cũng là 1 dụng cụ thách thức của Phương Long cả thanh đòn và mấy cái tạ này giống như những tạ khác nhưng nó hoàn toàn chênh lệch về số lượng và độ độ khủng bố của nó tổng cộng có 10 tấm và tổng trọng lượng lên đến 1 tấn 2 cả thanh đòn. Phương Long cho cả cần cẩu về để lắp đặt thanh tạ đòn này trưng bày. Thiên Minh nhẹ nhàng nhấc nó lên. Không có thanh xà nào chịu được nó lên nó nằm im ở 1 góc và phủ bụi hắn nhấc nó lên như vận động viên cử tạ nhưng nhìn gương mặt nhẹ nhàng của hắn thì chẳng ai có thể nghĩ hắn đang nhấc 1 tấn 2 Phương Oanh nhìn hắn mà như muốn rớt mắt ra cái cằm cũng há ra.

-không được nghỉ tiếp tục đi

-tên đó còn nói được, bình thản như vậy. Phương Oanh nằm vật sang 1 há hốc mồm nhìn hắn. Quên cả việc hắn nhắc nhở

-chống đẩy đi

Hắn đưa thanh tạ lên bổng sau đó nhẹ nhàng hạ vào vai. Miệng thì vẫn còn nhắc Phương Oanh

Phương Oanh lấy lại được tinh thần hăng tiết chống đẩy.

-Thiên minh gánh tạ đó lên vai hắn đi về một nơi được đặt sẵn 2 chồng tạ để đứng lên vì cái tạ này hơi chiếm diện tích 1 chút mặc dù cơ thể hắn khổng lồ nhưng nếu thực hiện đúng động tác thì cây này không ổn

đứng lên được bên trên Thiên minh bắt đầu ngồi xuống sau đó lại đứng lên hắn đang thực hiện động tác swat của dân gym nhưng làm được 30 lần hắn lại bỏ ra lại lắc đầu.

-Chẳng có cảm giác gì

cơ thể hắn còn không cảm nhận được sức nặng nữa.

Phương Oanh thấy hắn bỏ ra thì lại càng chống đẩy hăng say hơn

May mà hắn chỉ làm được 30 cái. Phải cố gắng hơn, mồ hôi đã nhỏ giọt trên mũi nhưng Phương Oanh vẫn chống đẩy quên đi cả cơn mệt cô nàng tưởng Thiên Minh đã hết sức

-cứ đợi đi rồi ta sẽ đạp vào bộ mặt cá ướp của ngươi tên đáng ghét. Cô nàng này đang căm tức hắn trong lòng.

Bỏ cây tạ xuống Thiên Minh đi đến lấy cái áo trên cây mộc nhân mặc vào

-Làm đi được 1500 cái thì nghỉ. Ta về trước

-khoan đãaaa

vừa ngồi lên vừa thở hổn hển Phương Oanh gọi hắn lại

-còn chuyện gì? Tiếp tục chống đi không được dừng

Phương Oanh cũng không rõ vì sao bản thân lại gọi Thiên Minh lại. Chỉ là cô nàng thấy luyến tiếc khi hắn bỏ đi. Cả ngày hôm nay cô nàng này đã rất mong chờ để luyện tập nhưng mà khi hắn bỏ đi có chút gì đó không nỡ.

-Phương Long cũng từ ở bên ngoài mở cửa đi vào

-còn thực đơn của ta hôm nay ăn gì. Phương Oanh nhìn thấy Phương Long đi vào thì nhanh miệng hỏi

-như hôm qua, thêm 1 quả trứng. Nói xong hắn bỏ mặc quay người bước đi

Trước khi đi hắn còn buông lại 1 câu: chú ý nhịp thở của ngươi.

-Muội muội tên đó hôm nay không ở lại sao

-đừng có làm phiền muội

Phương Oanh lại chống đẩy liên tục và chú ý đến nhịp thở rất mệt nhưng cô nàng cũng không nghỉ lần nào nữa

-lạ thật theo giờ thì tên đó mới đến đây có 5p chẳng lẽ hắn đến sớm Phương Long nghi hoặc trong lòng đi vào phòng làm việc bằng kính của hắn kiểm kê 1 chút

Đã hơn 10 ngày nay Thiên Minh tập hết với các dụng cụ trong phòng tập này mới đầu thì có hứng thú 1 chút nhưng lâu dần chẳng còn cái gì phù hợp với hắn nữa. Lại lộn ngược quay về phòng trọ hắn mới ra ngoài được có 15p cả thời gian giết tên ngu ngốc nào đó...

Quay trở về phòng nấu ăn rồi tắm rửa 1 chút Thiên Minh lại thuê xe đến trại trẻ hắn lại nhớ bảo bối của hắn rồi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.