Trở về truyện

Vòng Tròn Nhân Sinh - Chương 12: Quay Lại Khu Rừng 2, Nguy Hiểm Suýt Chết

Vòng Tròn Nhân Sinh

12 Chương 12: Quay lại khu rừng 2, nguy hiểm suýt chết

Quay trở lại khu rừng

Cảm giác vẫn như lúc trước rất thoải mái Thiên Minh cứ đi như vậy đến ngày thứ 4 mới có thể đi vào được vào bên trong hồ nước vì hắn đã có mục tiêu không loanh quanh tìm tòi như trước nhưng bí mật về khu rừng này thì có thể sẽ tìm hiểu sau. Nhưng hồ nước này

Không rộng không lớn như ông già đó nói.

Ông ta biết về hồ nước, chẳng lẽ có người đã đi vào đây

Thiên Minh đặt balo xuống chuẩn bị đồ ăn hắn sẽ đi xuống dưới hồ khi cơ thể ở trạng thái đỉnh phong nhất mẵ dù bây giờ rất buồn ngủ vì 4 ngày liên tiếp hắn không dám chợp mắt cứ thẳng tiến mà đi nhưng lần này sau 2 lần quanh quẩn ở đây Thiên Minh nằm xuống chợp mắt để cơ thể đạt tới trạng thái đỉnh phong hắn không muốn mất sức và ở dưới này rất sâu.

Nằm xuống chợp mắt

Trong giấc mơ Thiên Minh thấy mình đang bay bổng trên không trung cảm giác thoải mái làm cho hắn đắm chìm trong đó

Đây là đâu: trong giấc mơ, Thiên Minh mở mắt ra.

Ta đang trôi nổi trên không trung sao. thế giới xung quanh đây huyền diệu quá

từng dòng năng lượng hay vật chất gì đó có màu tím trôi nổi xung quanh Thiên Minh mơn trớn vào hắn Thiên Minh không cử động được cứ nằm im nhìn những thứ đó lởn vởn bên hắn cảm giác ấm áp có gì đó như rất thân cận

2 ngày sau dòng năng lượng màu tím đó biến mất Thiên Minh tỉnh dậy

Mọi thứ xung quanh bắt đầu như mở ra 1 thế giới mới 2 ánh mắt hắn còn lóa lên những vệt màu tím

Ngồi dậy đeo cái bình oxy vào lưng từng vòng dây quấn qua người chắc chắn vì tốc độ của hắn dưới nước cũng chẳng kém 1 quả ngư lôi buộc lỏng thì nó sẽ bật ra Thiên Minh bắt đầu gồng cơ cơ thể hắn vừa mới tỉnh dậy nhưng mới chỉ gồng qua mà đã bắt đầu tỏa ra nhiệt khí các tế bào cơ đã được làm nóng Thiên Minh phi người xuống nước như 1 quả ngư lôi sóng nước rẽ cả ra còn nổi lên cả trên mặt nước chia ra làm 2 nửa lặn xuống dưới hồ nước tốc độ của hắn không hề thay đổi khoảng cách hiện giờ đã rất xa không nhìn thấy đáy đâu vẫn cạm cụi thi triển các động tác đều đều 7 giờ sau Thiên Minh tưởng chừng như mình đã bơi xuyên qua cả trái đất nhưng khi bơi ở dưới này cũng không hề mệt mỏi làm cho hắn quên đi cả thoief gian không có áp lực của dòng chảy không có mạch nước ngầm và cái cảm giác kia nó đang tăng dần lên từ lúc bơi xuống đây Thiên Minh xuất tinh vài lần làm cho hắn hưng phấn và đẩy nhanh tốc độ hơn. Dưới đây vẫn có ánh sáng và không tối tăm như tưởng tượng

5 canh giờ sau quá chán nản vì cứ phải lặn xuống xuống dưới thì ở dưới này có một thứ đặc biệt diễn ra

Là nó. Có 1 lỗi rẽ

Thiên Minh bơi vào trong không cần suy nghĩ mặc dù ở dưới vẫn còn sâu nhưng đã có đường để đi vào hắn quành ngược người vào trong đã dưới hỗ 12h cơ thể hắn vẫn sinh long hoạt hổ như thường. Lối rẻ đi vào là 1 đường tròn bán kính 2m sải tay quá rộng không thể bơi vào trong Thiên Minh phải thực hiện những động tác khó hơn để tăng tốc độ vào trong. Bơi được 200m lại theo hướng ngược lên thì có 1 cái hang ở trên mặt nước Thiên Minh từ từ nổi lên trên hang động này giống như là của người tạo ra Thiên Minh xem xét lại cái bình thở ôxy đã gần hết 1 nửa không quá quan trọng hắn bắt đầu đi vào bên trong tìm hiểu về cái hang toàn quang cảnh của cái hang này ước chừng chỉ lớn bằng 1 sân vận động và cái hang là do người kiến tạo không phải thiên nhiên 4 mặt đều nhẵn thín trên đó còn khắc những hình dáng con người rất nhiều nguoief lùn còn có những nguoief cao đứng xung quanh 1 người như đang làm nghi lễ hay 1 việc gì đó

Và chuyện gì đến rồi cũng đến Thiên Minh cảm nhận được 1 lực lôi kéo rất mạnh với hắn nó giống như từ trường kéo nặng người Thiên Minh xuống

Trầm ngâm một chút Thiên Minh vẫn đi tới theo lụec hút này

Có 1 cái bệ bằng đá nằm ở giữa cái hang

Bò lên trên lực kéo càng ngày càng mạnh tưởng chừng như chỉ cần thả lỏng cơ thể là sẽ bị hút đi và cảm giác này không hề khó chịu mà nó còn mang được cảm giác êm ái mềm dịu như mơn trớn từng giác quan. Thiên Minh vẫn tỉnh táo giữ bình tĩnh gồng nguoief chầm chậm leo lên cái bệ đá

Trước mắt là một vật kì lạ nằm trên bệ đá đang phát sáng màu tím lóa hết mắt ánh sáng không làm sáng chói chỉ làm lóa mắt và chỉ làm cho không nhìn thấy gì Thiên Minh cũng mở mắt to hết cỡ con ngươi của hắn hiện lên những vệt đỏ và tím lẫn lộn vào với nhau rất yêu dị nó xoáy tròn vào nhau như 1 cái hố nằm trong con ngươi mạch máu quanh mắt cũng nổi hết lên hiện ra nững lằn rất ghê rợn rất khác biệt nhưng toàn bộ điều đó Thiên Minh không thể biết được hắn vẫn cảm thấy cơ thể rất bình thường và càng thấy lực lượng trong người giống như có thể bất kì lúc nào cũng có thể bùng phát mãdnh liệt.

Lấy hết can đảm đưa tay cầm cái vật kì lạ đó lên ánh sáng dần dần mờ đi và cho đến khi 1 lúc sau biến mất hoàn toàn Thiên Minh há hốc mồm kinh ngạc lần đầu tiên hắn thấy có 1 việc lạ lùng trên đời như vậy.

Nó là.... một chiếc vòng cổ

Với tay cầm vòng cổ lên

Thiên Minh loay hoay xoay vòng cổ này 4 phía lật qua lật lại càng nhìn thì càng thấy nó giống vòng cổ vỉa hè nhẹ như đồ giả và hình dáng của nó chỉ dành cho lứa tuổi mới lớn

Thân dây là hình những đầu rồng cắn vào nhau làm mắt xích ở giữa có 1 cái mặt dây hình tứ giác không có góc cạnh cân đối trong mặt tứ giác đó là 1 viên đá màu trắng bao bọc là những sợi dây sắt tạo nên một cái vòng dị về mọi mặt và Thiên Minh đánh giá nó chỉ là vật rẻ tiền chắc kẻ nào đó đã xuống đây làm cái này để lừa người. Chán và một điều nữa mà Thiên Minh nhận ra khi cầm chiếc vòng này xuống không còn cảm giác thoải mái nữa và giuoefng như ngột ngạt hơn rất nhiều.

Vội quay người nhìn khắp tất cả

Chẳng lẽ có cơ quan gì ở đây Hai mắt Thiên Minh đã trở về trạng thái bình thường hai mắt hắn sáng như đuốc nhìn khắp mọi nơi như 1 cái máy quét

15p sau xác định là không có cơ quan nào Thiên Minh ngồi xuống suy nghĩ

Cảm giác khi vào trong rừng là cảm giác rễ chịu và rất thoải mái nó làm cho các tế bào hưng phấn nhưng có 1 điều nữa là làm cho ta rất buồn ngủ và khi xuống đây vẫn còn cảm giác đó và nó kéo dài mãnh liệt hơn cảm giác khi chất màu trắng từ đầu rùa của hắn bắn ra ngoài không tự chủ làm cho Thiên Minh chìm trong đê mê ngây ngất nhưng khi lấy chiếc vòng cổ ra mọi tứ giường như trở về như cũ

Không còn nghi ngờ gì nữa ở đây có một chất độc giống như của tổ chức hay làm theo cách như vậy

Thiên Minh càng nghĩ đến tổ chức là hắn càng hăng máu và ý định ấp ủ của hắn từ năm 17 tuổi đến nay là tự tay giết sạch người trong tổ chức ngoại trừ bảo bối của hắn đã hình thành nên lâu dần nó sinh ra 1 loại tâm lý đề phòng và khi gặp khó khăn, nguy hiểm, thuận lợi Thiên Mihh đều có chung 1 suy nghĩ là do tổ chức đang dở trò sau lưng hắn và làm cho hắn cách ly với thế giới bên ngoài không hòa nhập được môi trường xung quanh nên cả một vấn đề sinh lý bình thường hắn cũng không biết đó là xuất tinh và chỉ nghi hoặc vì tổ chức đã làm gì trên cơ thể hắn.

Dù sao cũng không làm được gì hắn quay lại cầm chiếc vòng cổ vào tay sau đó để ý xung quanh bệ đá thì xuất hiện 1 tờ giấy. Ném cái vòng cổ xuống cầm tờ giấy cũ nát lên đọc

30p sau....1h sau....2h sau

Ném luôn cả cái tờ giấy xuống 1 tên học bá như hắn cũng không thể nào lý giải được trên cái mảnh giấy đó viết cái gì, một tờ giấy cũ nát chẳng rõ chất liệu là gì, chữ viết lộn xộn bằng những kí tự không rõ nghĩa.

Chán nản ngồi xuống đất vậy là chuyến tìm hiểu của khu rừng và hồ nước này của Thiên Minh hoàn toàn thất bại không có thu hoạch gì. Suy nghĩ tích cực chắc tổ chức sẽ cần những thứ này và sẽ thả loli bảo bối cho hắn. Thiên Minh tự an ủi mình quay mặt bỏ đi quyết đinh lại đi xuống dưới sâu hơn 1 chút nữa để tìm hiểu xem lấy những thông tin cho tổ chức dù sao thì cần tổ chức thả bảo bối của hắn ra hắn cần tìm hiểu nhiều thông tin hơn

Quay người đi đến bình thở đeo cào lưng chuẩn bị lặn xuống nước. Nghĩ ngần 1 lúc Thiên Minh vẫn quay lại mang chiếc vòng cổ và mảnh giấy đó theo. Nhưng mà hắn không mặc gì trên người chẳng thể cất 2 món đồ này vào đâu. Vòng cổ này kích cỡ không đủ để đeo vào tay cũng không đủ để đeo vào cổ của hắn cầm ở tay sẽ cản lực không thể triển khai được động tác khi bơi

Tháo vòng cổ ra ướm vào cổ chỗ tháo là 2 đầu rồng gặm vào nhau chiếc vòng cảm tưởng như đang dãn ra vừa với cổ thiên minh làm cho hắn cũng hơi khó hiểu nhưng cũng không quan tâm lắm. Còn mảnh giấy thì không có cách nào chỉ có bình thở là vật dụng duy nhất mang theo cũng không có quần áo hắn đang khỏa thân hoàn toàn không có chỗ mang theo bỏ lại thì quả thật đáng tiếc dù sao nó cũng nằm ở dưới tận chỗ này.

Thiên Minh loay hoay mãi rồi sau đó hắn nhét nó vào trong cái sợi dây thở oxy

Đeo mặt lạ oxy vào chuẩn bị lặn tiếp xuống dưới

Vừa đặt chân xuống nước lông tơ dựng hết lên

Lạnh. Quá lạnh đây là 1 điều bất ngờ trở ngại dùng sức gồng người lên cho ấm hết cơ Thiên Minh lao xuống nước bơi nhanh ra khỏi đường nước này các tế bào bị kích ứng đỏ hết lên cảm giác thoải mái ở dưới nước lúc trước biến mất hoàn toàn Thiên Minh tăng lực bơi nhanh

Thoát ra được đường nhánh vừa vọt được ra ngoài xuất hiện áp lực làm cho Thiên Minh khó thở đến cực độ hắn phải toàn lực bơi lên trên không lặn xuống dưới nữa triển khai tốc lụec vọt lên nhưng áp lực của dòng chảy như nghiền nát cơ thể hắn Tình trạng đang rất nguy hiểm cơ thể nổi lên mạch máu trên đầu hiện lên gân xanh 2 mắt lóe lên vệt tím và đỏ rồi chuyển hoàn toàn sang màu đỏ Thiên Minh lao lên gấp đôi tốc độ hắn bơi xuống và trong quá trình bơi tăng lên nhịp thở mạnh làm cho mảnh giấy trong sợi dây thở chui hẳn vào trong mồm thiên minh rồi tan ra biến mất trong miệng như chưa từng xuất hiện nhưng Thiên Minh cũng không biết điều đó hắn còn phải cố gắng bơi lên lúc bơi xuống là 12 tiếng đồng hồ còn bây giờ mới chỉ bơi lên được có 1 giờ mà cơ thể hắn đã gồng mất rất nhiều sức lực, cơ thể hắn đang xảy ra biến đổi nhưng Thiên Minh hoàn toàn không hay biết nhưng quá trình biến đổi này làm cjo đầu óc hắn như sáng sủa thêm rất nhiều những điều khó hiểu lúc trước chưa lý giải bây giờ như khai sáng biết rất nhiều nhưng cơ thể thì đang trong tình trạng suy kiệt điều mà trước đây chưa từng xảy ra Thiên Minh phải toàn lực chăm chú bơi lên đã 3 tiếng tiếp theo áp lực của dòng nước giảm đi được một chút nhưng cơ thể lại đang bị lạnh lên Thiên Minh dừng người lại hắn tháo 1 bình thở ra rồi quay ngược nó lại sau đó buộc chung vào nhau tháo van để trợ lực Đó là điều mà Thiên Minh vừa phát hiện ra hắn vừa để nó thải ra làm tăng lực vừa làm nóng phần lưng. Tim bị nước ép đập rất khó khăn nhưng nó vẫn còn đập còn phổi cứ như đông cứng lại không nâng lên hạ xuống được làm cho nhịp thở không được dài nhịp thở ngắn làm cho máu chảy trong cơ thể bị rối loạn nên hắn đã dùng cách đó để tạo ra một lực ma sát của khí với nước làm cho nóng lueng lên để phổi không bị cứng lại Thiên Minh tiếp tục bơi 2 tiếng đồng hồ tiếp theo cơ thể hắn đã giã rời các bắp cơ bắt đầu co cứng lại nếu hắn tiếp tục tăng lực chắc chắn sẽ bị chuột rút Thiên Minh dừng lại bình oxy trợ lực đã hết hắn tháo ra vất nó xuống cơ thể duỗi ra cho tự nổi lên

Chìm vào trong vô thức não bộ vận chuyển máu chậm chạp tim đập chậm hơn bình thường 2 mắt nhắm lại tình trạng hiện giờ rất nguy hiểm

Trong đầu hắn tự nhiên hiện ra những hình ảnh mờ mịt hình ảnh của hình ảnh mờ ảo của lão viện trưởng hình ảnh của người đàn ông áo đen đeo kính hình ảnh của nhiều người mà hắn gặp qua sau đó là của Phương Oanh còn có cả trang, 3 cô gái nhà họ Hàn kia, 34 loli bảo bối, hình ảnh của cô gái hắn giết lần trước rồi cuối cùng là một gương mặt mờ ảo không thấy rõ mặt nhưng đang mỉm cười với hắn Thiên Minh chìm vào trong biển vô thức.

“phải hứa với em anh phải sống thật tốt” câu nói như từ trong kí ức hiện ra lởn vởn trong đầu.

Thiên Minh mở mắt ra hai mắt đỏ như máu rơi vào trạng thái cuồng huyết bắp thịt nở ra hắn bơi lên trên như bứt phá khỏi không gian làm tách 2 nước ra 2 bên làm nứt cả 2 bên rìa hồ nước 2 xung quanh lòng bắt đầu rạn nứt những vụn đá ở 2 bên rìa bắt đầu rơi xuống xuống

Ầm...ầm.... từng tiếng động mạnh làm bắt đầu phát ra 2 bên hồ xuất hiện đổ vỡ sụt xuống 1 tảng đá trèn ngang lấp lại lòng hồ bơi Thiên Minh đã vọt lên trên khỏi lòng hồ chỉ sau 5p trạng thái cuồng huyết. Đã vọt lên trên bắn lên như một quả tên lửa ra khỏi lòng lên cao được 30m rồi rơi xuống tạo thành 1 tư thế hoàn hảo đứng dậy 2 mắt mở ra vẫn còn đỏ bao phủ 2 con mắt sát khí bắt đầu nổi lên làm nhiệt độ xung quanh hạ xuống vài độ nếu có người ở gần đây chắc chắn hắn sẽ giết ngay lập tức một trạng thái khát mái kinh khủng.

Bình thở vẫn còn ở sau lưng vòng tay ra sau rất ra ném đi vào một gốc cây to làm cho chiếc cây bị chặt ngang chiếc bình đập vào một cây nữa rồi phát ra một tiếng nổ vì bị va đập quá mạnh

Quác quác....quác

Là tiếng chim. Có tiếng của động vật trong rừng nhưng việc đó Thiên Minh cũng chẳng nhận ra 2 mắt hắn vẫn còn đỏ như máu nhìn xung quanh tìm mục tiêu

Trạng thái đó kéo dài 30p sau. 2 mắt từ từ nhắm xuống rồi nằm vật ra hôn mê.

3 ngày sau

Hắm vẫn nằm vật ra hôn mê cho tới lúc này là nửa đêm tiếng côn trùng kêu làm cho Thiên Minh bật dậy cơ thể đã trở về trạng thái bình thường.

-khốn kiếp lại rơi vào trạng thái đấy rồi

2 tay ấn nên đầu giảm cơn đau

Ùng ục...ục

Với tay lấy cái balo Thiên Minh mở đồ ăn trong đấy ra ăn rất từ tốn không nhanh không chậm đã rất lâu rồi hắn chưa ăn gì cơ thể đang có biểu hiện mệt

Ăn xong lại nằm ra ngủ cho đến sáng hôm sau

Có tiếng động trong khu rừng làm cho Thiên Minh thức giấc từ từ mở mắt ra quan sát tiếng động ở đâu nhưng không xuất hiện hắn bắt đầu cho cơ thể cảm nhận về khu rừng

Không còn cảm giác thoải mái nữa, cảm giác ngột ngạt đang đi lên

Mặc lại quần áo dọn dẹp 1 chút cầm lại cái bình thở oxy bị vụn ra thành nhiều mảnh không để thừa ra 1 dấu vết nào

Cười khổ nhìn chỗ vụn của cái bình Thiên Minh đi trở về lần này chuyến đi đã thất bại hắn cần phải chuẩn bị cho lần sau

Bước đi quay trở lại

Mới đi được chục bước chợt nhớ ra ông già kia nhờ hắn lấy cái cây bên hồ

Thiên Minh quành lại nhìn xung quanh cái hồ nước có rất nhiều lùm cây. Nhổ tạm vài gốc cho vào balo rồi quay trở về.

5 ngày sau

Tốc độ đi rất chậm chạp trong rừng luôn tăng cảm giác ngột ngạt vào lúc tối và không thể khỏi hành được và đã xuất hiện rất nhiều côn trùng, cảm giác thoải mái biến mất kéo theo cơ thể đang mệt mỏi dần. Đây là lần đầu cảm nhận được cơ thể đang mất kiểm soát và yếu dần đi.

Đến rồi đã đến khách sạn

2 mắt như sáng lên vì mừng đã ra được khỏi khu rừng lần nữa đi nhanh chân về phía khách sạn

Nhân viên quầy hàng trố mắt nhìn hắn

-chào.....chào tiên sinh

-chuẩn bị đồ ăn cho ta mang lên phòng

-dạ được xin tiên sinh đợi 1 lát

Chương nguy hiêm

Về đến nhà trọ cũng đã là buổi chiều thể lực cũng đã hồi phục đuoejc thất thất bát bát và giường như đã quên đi sự tồn tại của cái vòng cổ đang đeo trên cổ

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.