Trở về truyện

Vô Hình Thần Công - Chương 87

Vô Hình Thần Công

98 Chương 87

Vân Linh bấy giờ đang ngủ thì bị gọi dậy. Chàng nghe đến bệnh tình Hàn thiên ma nữ trở nặng thì vội vã đi ngay.

Hai người vào phòng thì Hàn thiên ma nữ vẫn còn đang ho từng tràng rất dữ dội.

Vân Linh thấy vậy vội vàng lật Hàn thiên ma nữ nằm sấp rồi dùng đầu ngón tay cái ở cả hai bên tay tác động lên huyệt phế du nằm dưới gai sống thứ 3.

Thêm vào đó chàng còn khum bàn tay, dùng lực phát từ nhẹ đến nặng lên các huyệt như Tỳ du, Cách du, Thận du, Đại trường du, rồi lại tiếp tục dùng phương pháp bấm huyệt tác động lên các huyệt vị này.

Trong khi Vân Linh làm việc, Hàn thiên ma nữ nằm sấp trên giường, hơi thở càng lúc càng điều hòa, hai tay, hai chân thả lỏng, để mặc thân hình của mình cho Vân Linh thuận tiện chữa trị.

Lạc Băng Băng thấy Vân Linh thi hành xảo thuật Án ma pháp trên mình tam tỷ thì thấy bệnh ho của tỷ ấy ngừng hẳn thì rất an tâm.

Nàng nhìn ngó một lúc rồi khẽ hỏi:

– Lục ca, ca làm như vậy liệu rằng tam tỷ có khỏi bệnh không ?


Vân Linh lắc đầu nói:

– Mấy thứ này chỉ là chữa trị tạm thời. Bệnh tình của tam tỷ vốn dĩ đã gần như khỏi hẳn. Nhưng vì độc chất còn tồn tại trong người mà ban ngày tỷ ấy lại vận động quá mức, ban đêm lại suy nghĩ lung tung, nên bệnh chứng mới trở nặng như vậy. Nếu sau này tam tỷ chịu khó nghỉ ngơi thêm 1 tuần thì mới có cơ dứt hẳn.

Hàn Thiên Ma Nữ đang nằm trên giường nghe vậy không khỏi lo lắng liền mở mắt ra nói:

– Ôi chà ! Sao lâu quá vậy ?

Vân Linh nói:

– Bệnh tình của tỷ vốn bị tổn thương ở 2 chỗ là bể thận và phế kinh. Hai nơi này một là Thủy, hai là Kim, vốn vận hành chuyển hóa lẫn nhau… Đối với độc chất định tiến vào Bể thận thì tiểu đệ đã trục ra phần lớn, nhưng vẫn còn một ít ở đó nên khi gặp cơ hội thuận tiện thì nó lại vùng lên, tác động vào Phế kinh gây ra hiện tượng bế tắc khí lưu, ho hắt liên tục… Tiểu đệ lúc nãy đã bắt mạch, biết trong người tỷ Kinh túc dưỡng minh vị. Thái âm tỳ mạch đi hơi huyền mà khẩn là mạch trái mùa, cần phòng nguy hiểm. Do đó, bệnh tình của tỷ cần phải được triệt để chữa trị và phòng bệnh chu đáo, không được đi ra ngoài trong tiết trời trở lạnh thế này.

Hàn thiên ma nữ và Lạc Băng Băng nghe Vân Linh giảng giải một lúc, không ngờ bệnh tình ngỡ đã sắp khỏi còn có thể gây ra nguy hiểm được.

Nhất là Hàn thiên ma nữ vốn đang nôn nóng muốn được khỏi bệnh ngay, rồi đi vào Kỳ trận, tiến nhập Động Vô Bình hầu tìm kiếm bảo tàng nên không chịu nỗi chờ đợi nói:


– Tỷ hiện giờ rất cần khỏi bệnh. Đệ mau nghĩ xem có cách nào chữa trị nhanh hơn không ?

Vân Linh lắc đầu nói:

– Bệnh của tỷ hiện nay chỉ có cao thủ võ công tuyệt đỉnh dùng thuần dương thần công đẩy vào kinh mạch để khai thông huyệt mạch và chữa trị độc chứng tồn tại ở đó, còn nếu không chỉ còn cách vừa uống thuốc vừa dùng Án ma pháp của đệ, cộng thêm nội công bản thân trục độc mà thôi.

Hàn Thiên Ma Nữ nghe Vân Linh nói vậy chỉ còn biết im lặng thở dài, hiển nhiên trong lòng vẫn còn ngán ngại gã đệ đệ háo sắc.

Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng ở gần đấy nghe vậy liền nói:

– Vậy thì Tam tỷ cứ để cho Lục ca chữa bệnh cho. Hiện giờ tình thế cấp thiết, không thể chờ đợi tỷ khỏi bệnh nữa, như vậy biết đâu lão Bạch Thi hay bọn người võ lâm kia đã cướp được tàng trân bảo trong Động Vô Bình rồi.

Hàn Thiên Ma Nữ nghe vậy cũng chịu là có lý, liền sau đó ngập ngừng lên tiếng đề nghị Vân Linh giúp mình trục độc ra.


Rạng sáng hôm sau, tin từ bên ngoài do Thanh Thành tứ tú mang về khiến mọi người đều kinh hãi.

Không ai ngờ được trong vòng 1 đêm, bọn nữ nhân Đào Hoa Cung đã bị ai đó tập kích, toàn bộ nữ nhân lớp bị giết lớp bị thương, còn thành phần chủ chốt là Đào hoa cung chủ Diệp Thanh Thanh, ngoại cung đường chủ Cô Thái Linh, gia cát nữ Tiêu Ngọc Lệ đã biến mất, không hiểu đã bị bắt đi hay đã chạy thoát.
Hàn Thiên Ma Nữ nghe vậy liền vội vàng tụ họp mọi người lại nói:

– Hiện giờ thế cuộc đã bắt đầu biến chuyển. Theo ta nhận thấy bọn người tấn công Đào Hoa Cung khẳng định phải là những bang phái hùng mạnh. Nếu không phải Hắc Thanh Phái thì cũng là Hoàng Thiên Giáo. Như vậy khẳng định bọn chúng đã bắt đầu hành động rồi.

Nhạn Nhạn ngạc nhiên hỏi:

– Vậy thì theo tỷ bọn người kia tấn công vào đám nữ nhân Đào Hoa Cung làm gì? Chẳng lẽ bọn chúng định bắt gái đẹp hay sao ?

Lạc Băng Băng lắc đầu nói:

– Nhất định là không ? Nếu thật sự có chuyện đó thì kẻ tấn công cũng chẳng nên giết hại mấy nữ nhân trong đó. Hẳn nhiên chuyện này phải có nguyên do khác.

Mấy người thấy nguyên nhân do Nhạn Nhạn đưa ra là không đúng, nhưng không ai có thể nghĩ ra được chuyện này là như thế nào.
Hàn Thiên Ma Nữ nhíu mày suy nghĩ, rồi đưa mắt nhìn mọi người thì thấy không ai có ý kiến khác liền nói:

– Chúng ta ở đây cũng không thể nghĩ ra mọi chuyện. Theo ta thì việc bọn người Đào Hoa Cung bị tấn công cũng không ảnh hưởng gì đến chúng ta hết. Việc ta tụ tập mọi người ở đây là muốn mọi người biết được tình hình biến chuyển, từ đó hãy cẩn thận trong hành động, không được xảy ra sơ suất để mà ôm hận.

Vân Linh và mấy người nghe Hàn Thiên Ma Nữ nói đều tỏ ý tán thành. Đến chiều thì Lạc Kinh Hùng về đến làm mọi người đều ngạc nhiên.

Lạc Kinh Hùng gặp Hàn Thiên Ma Nữ lập tức bị nàng ta mắng cho một trận. Hàn Thiên Ma Nữ khuôn mặt tức giận nói:


– Nhà ngươi hành động buông tuồng, còn vác mặt về đây gặp ta hay sao ?

Lạc Kinh Hùng ấp úng không biết nói sao.
Hàn Thiên Ma Nữ lại mắng:

– Ta lúc trước đã biết ngươi bị thương nặng, nhưng sao đó đã cho người liên hệ với ngươi. Vậy mà ngươi nào có chịu nghe, dứt khoát không chịu quay về là nghĩa làm sao ? Ngươi còn coi ta là tam tỷ, là người lãnh đạo ở đây hay không ?

Lạc Kinh Hùng bị Hàn Thiên Ma Nữ giận dữ quát mắng một hồi đều nín lặng, cúi đầu mà đứng yên chịu trận.

Lạc Băng Băng thấy tội nghiệp Lạc Kinh Hùng mới bước lại bên Hàn Thiên Ma Nữ kéo tam tỷ ngồi xuống, miệng nói:

– Tam tỷ bệnh còn chưa khỏi, không nên xúc động mạnh. Dù sao Ngũ ca cũng đã về rồi. Có gì xin Tam tỷ hãy vị tình Ngũ ca mới phạm tội lần đầu mà tha cho.

Vân Linh cũng nói thêm vào, xin tha cho Lạc Kinh Hùng. Bấy giờ Hàn Thiên Ma Nữ mới dịu lại đi vào phòng nghỉ ngơi.

Nhạn Nhạn nhìn thấy mọi chuyện như vậy chỉ mỉm cười, sau đó nàng đợi cho mọi người tản ra mới tiến lại bên Lạc Kinh Hùng hỏi:
– Thế nào ? Lạc huynh sao lại bỏ cô nương kia mà về đây ? Phải chăng huynh đã bị cô ả đuổi rồi ?

Lạc Kinh Hùng lớp bị chửi mắng, lớp lại bực bội vì tình cảm bị chối từ, trong lòng đang nóng giận. Lúc này gã nghe Nhạn Nhạn nói thế thì nổi xung trừng mắt nhìn Nhạn Nhạn nói:

– Chuyện của ta liên quan gì đến muội. Sao muội lắm chuyện thế ?

Nhạn Nhạn không ngờ Lạc Kinh Hùng lại dám nổi giận với mình. Nàng tức giận lạnh lùng nói sẵn giọng:

– Được rồi. Vậy thì lần sau chuyện của huynh bổn cô nương cũng không thèm hỏi nữa.

Nàng nói rồi liền quày quả bỏ đi. Trong bụng rất bực mình.

Từ trước đến nay, bọn huynh đệ nhà họ Lạc, ai ai cũng luyến ái Nhạn Nhạn, nhưng từ khi Lạc Thiên trở về, mọi sự lại có nhiều thay đổi.

Trước hết là tình cảm của Nhạn Nhạn đã có chuyển biến. Nàng không hiểu vì nguyên do gì, lại trở nên quan tâm hơn đến gã Tiểu ma tinh kia. Thế nhưng trái ngược với tình cảm đó của nàng, Lạc Thiên lại tỏ ra thờ ơ.
Trong khi đó, tên sư huynh của gã là Lạc Kinh Hùng, lại trở nên mê say một tiểu cô nương xinh đẹp khác. Như vậy, rõ ràng điều này đánh vào lòng tự tin, sự tự tôn về sắc đẹp và sự khuyến rũ của nàng đối với huynh đệ họ Lạc. Trong lòng Nhạn Nhạn đã từ từ bị thứ tình cảm đó chi phối, sinh ra bực bội.

Mấy ngày sau, Thanh Thành Tứ Tú được Hàn Thiên Ma Nữ cử đi, lại báo về một tin chấn động.

Theo dò thám thì chỉ còn 3 ngày nữa là Thông Thiên Ma, tam môn chủ Hắc Thanh Phái sẽ có mặt tại nơi này. Như vậy khẳng định bọn người Hắc Thanh Phái đã quyết chí hành động nên Thông Thiên Ma mới tự thân đến đây.

Lạc Băng Băng không hiểu Thông Thiên Ma là ai nên nghe được tin này liền hỏi thẳng Thanh Thành Tứ Tú.

Hàn Thiên Ma Nữ nghe hỏi liền nói:

– Thông Thiên Ma là một lão già lợi hại. Võ học bá tạp và kỳ thuật cực cao. Y tự lấy danh hiệu “Thông Thiên” để tỏ rõ trên đời không việc gì khó, không việc gì kỳ bí mà y không giải phá nổi.
Vân Linh và mọi người nghe vậy đều giật mình. Vậy thì chắc chắn lão già Thông Thiên Ma này đến đây cũng chỉ vì mục đích muốn đả phá Bát quái trận đồ mà thôi.

Hàn Thiên Ma Nữ nghe tin thì càng lo. Vì thế cho nên ngay lúc nhận được tin báo liền gọi Vân Linh vào phòng để nhờ chàng chữa giúp độc chứng.

Lần này khác hơn những lần trước, Hàn Thiên Ma Nữ sau khi đóng kín cửa liền tự mình cởi bỏ ngoại y, chỉ mặc trên người một lớp nội y che kín hai chỗ bí hiểm, rồi gọi Vân Linh đến bên giường, dùng Tán ma pháp chữa bệnh cho nàng.

Vân Linh không tưởng có ngày được mỹ nhân nọ trân trọng như vậy. Lại cũng không ngờ mình còn cơ hội gần gũi người đẹp này. Thế là chàng trong lúc thủ nghệ cũng tranh thủ thưởng thức thân hình mỹ lệ thơm tho của mỹ nhân kia.

Hàn Thiên Ma Nữ vì tình thế khẩn cấp mới phải muối mặt nhờ lại sự trợ giúp của Vân Linh. Tất nhiên vì việc đó mà cơ thể nàng lại một lần nữa để cho tên háo sắc kia sờ nắn, ve vuốt.
Thủ nghệ của Vân Linh quả nhiên cao cường. Thân hình Hàn Thiên Ma Nữ trong thoáng chốc đã được chàng kích thích huyệt đạo, giải tỏa được một số cấm chế, đồng thời cảm giác toàn thân thư thái, sức mạnh lên nhiều.

Cũng may, vừa qua Vân Linh đã cùng với Hỏa Băng Tâm tận cùng cực lạc. Do đó bản thân chàng không còn bị dục tính ma quái trong cơ thể hành hạ nữa. Vì thế, dù chàng liên tiếp gần gũi chữa trị cho Hàn Thiên Ma Nữ mà cũng không xảy ra chuyện gì quá đáng.

Hàn Thiên Ma Nữ sau 3 hôm được chữa trị và châm cứu, đã hoàn toàn khỏe mạnh như thường. Nhưng cũng vì việc chữa bệnh đó, mà mối ẩn tình nam nữ với gã đệ đệ háo sắc lại càng tăng thêm. Tất nhiên đó chỉ là nội tâm nữ nhân, Vân Linh thật tình không thể biết.

Trong 3 ngày đó, Lạc Băng Băng đeo bám theo Lạc Kinh Hùng. Cuối cùng cũng tìm hiểu được nguyên nhân. Gã nọ đang bị thất tình. Cái vị cô nương mà gã si mê tên là Sử Tố Tố đã bỏ đi theo vị đạo cô Phật Quang Thánh Cô. Hẳn nhiên nàng ta không quan tâm gì đến tình cảm của hắn đối với nàng.
Lạc Băng Băng thấy Ngũ ca tối ngày buồn bã, bực dọc thì an ủi:

– Chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng. Chẳng qua là duyên nợ chưa tới. Bây giờ Ngũ ca có buồn nản hay tức giận hơn nữa thì cũng không thể giải quyết, chi bằng Ngũ ca hãy tươi tỉnh lên, biết đâu chừng có ngày Ngũ ca lại gặp được cô nương kia. Lúc đó có khi mọi chuyện sẽ khác.

Lạc Kinh Hùng nghe vậy chỉ biết thở dài. Cũng không hiểu gã có để lọt mấy lời vừa rồi của Lạc Băng Băng vào tai không nữa.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.