Trở về truyện

Vô Hình Thần Công - Chương 167

Vô Hình Thần Công

186 Chương 167

Vào một buổi chiều, khi ánh tà dương đang dần dần lùi về phía tây, cảnh vật nhập nhoạng. Lúc này đã có nhiều nhà bắt đầu lên đèn, khung cảnh đường phố giảm hẳn lại mật độ người đi lại trên đường, giờ này ai có nhà đều quay về nhà cả bởi thời điểm của bữa ăn tối cũng sắp đến gần rồi.

Trong một góc phố nhỏ, tại một tửu quán tồi tàn, hai bà già y phục bẩn thỉu đang ngồi ăn mấy món ăn nghèo nàn, đơn giản và cực kỳ ít ỏi.

Hồ Thị Hắc Bà nhăn mặt nói:

– Món ăn tệ thật, lại ít quá, chẳng đủ dính răng chút nào.

Hồ Thị Bạch Bà nghiêm nghị nói:

– Chúng ta hai người sức lực mới chỉ tụ được 5 thành, cơ thể yếu nhược nên không thể động thủ với bọn chúng. Hiện giờ cần nhất là tìm một chỗ tốt để nghỉ ngơi, nhân tiện bồi bổ công lực, hôm qua tỷ đã thấy người theo dõi chúng ta, nếu chẳng phải tỷ nhanh chóng đánh lạc hướng, thì bây giờ tỷ muội ta cũng không dễ dàng ở yên chỗ này.

Hồ Thị Hắc Bà nghiến răng nói:

– Lần vừa rồi tỷ muội ta đều bị vướng vào trong kỳ trận bát quái của lão Bạch Thi, vì thế nên tổn thương nguyên khí, mới để bọn chúng bắt được. Nếu chẳng phải tỷ muội ta yếu sức, muội đã ra mặt giáo huấn tên Thông Thiên Ma đó rồi.


Hồ Thị Bạch Bà nói:

– Hiện giờ chúng ta đã đến Giang Lăng, chẳng mấy chốc có thể về Thanh Hư Cốc, khi đó dù là cao thủ tuyệt đỉnh cũng không thể vượt qua trận pháp của tỷ muội ta.

Hồ Thị Hắc Bà lại nhớ đến tên đệ tử yêu Thanh Lam tú hiệp, không biết giờ này hắn ở đâu, đang làm gì, tại sao mãi từ lúc hai người bị bắt cho đến giờ vẫn không nghe chi về tin tức của hắn.

Hồ Thị Hắc Bà đem chuyện này nói với Hồ Thị Bạch Bà. Hai người đều có chung một tên đệ tử, hẳn nhiên đều rất lo lắng cho số phận của hắn. Hồ Thị Bạch Bà cũng như Hồ Thị Hắc Bà tính tình cô ngạo thất thường, hơn 15 năm trước tự nhiên cứu sống được một đứa nhỏ bị bỏ trong rừng, thế rồi hai người thương hại đem nó về nuôi, từ từ biến đổi tình cảm xem đứa nhỏ đó như con, như đệ tử của mình.

Thời gian sau đó, 2 người đều dốc hết tâm huyết ra đào tạo đứa nhỏ này, đặt cho một biệt hiệu là Thanh Lam tú hiệp, chủ yếu muốn đứa nhỏ trở thành một hiệp khách giang hồ, tài mạo song toàn, có thế mới không hổ danh Hồ Thị Song Tiên đã dầy công bồ tượng.

Không ngờ chuyện ở Phúc Tiểu Trạch đã khiến 2 bên lạc nhau, Hồ Thị Song Tiên thì bị Thông Thiên Ma người của Hắc Thanh Phái nhân cơ hội cả hai đang yếu sức dùng võ lực bắt được, còn đệ tử của hai người thì không biết đi đâu. Thật là khiến cả hai lo lắng vô cùng.

Hồ Thị Song Tiên đang cùng nhau bàn tán, suy luận về khả năng có thể xảy đến với tên đệ tử yêu Thanh Lam tú hiệp thì phía bên ngoài chợt xuất hiện hai người. Hai người này thần thái tôn quý, y phục bằng vải tơ lụa đắt tiền, thực khiến không ai hiểu tại sao họ lại xuất hiện nơi này.

Trong tửu quán hiện giờ cũng có độ 5, 7 thực khách, họ đều ngạc nhiên nhìn ra, lập tức bị cảm nhiễm bởi vẻ thanh tư thoát tục của 2 người mới đến.


Trong hai mỹ nhân này, người nhỏ tuổi chính là Lãnh hồn tiên tử Tiêu Dao Dao, còn người thứ hai chính là mẫu thân của nàng – Gia Luật Tú phu nhân.

Gia Luật Tú và con gái vừa vào đến thành thì trời đã tối, hai người vì quá đói bụng nên khi đi ngay qua tửu quán nhỏ, bị sức hút của mỹ vị nơi này nên tùy tiện mà vào.

Tiêu Dao Dao thì không thích vào một nơi tồi tàn như tửu quán nhỏ nhỏ thế này, nhưng mẹ nàng Gia Luật Tú bình sinh không câu nệ tiểu tiết, lại từng lang bạt kỳ hồ hành hiệp trượng nghĩa, do đó bà đối với những tửu quán nhỏ chứa đựng nhiều kỷ niệm đẹp, vì vậy nên mới kéo con gái vào quán.

Hai người vào quán, lập tức tạo nên một sự kiện chấn động, nhan sắc và vẻ cao quý của 2 mẹ con đã đánh động đến toàn bộ thực khách trong quán. Thậm trí đến cả chủ quán đã hơn 50 mươi tuổi cũng phải nhìn vào hai người ngây ngốc.
Hồ Thị Hắc Bà vừa nhìn thấy Tiêu Dao Dao thì lập tức kinh ngạc, định tiến lại hỏi thăm về hạ lạc của đệ tử yêu.

Hồ Thị Bạch Bà thấy thế liền giữ Hồ Thị Hắc Bà lại nói nhỏ:

– Chúng ta không nên kinh động người ta. Mọi chuyện cứ chậm rãi lại đã.

Hồ Thị Hắc Bà nghe sư tỷ nói thế mới sực nhớ ra tình trạng hiện nay của hai người. Cả hai hiện giờ đang trốn tránh người của Hắc Thanh Phái, do đó không thể gây hấn với ai khác được.


Hai mẹ con Gia Luật Tú được mời vào một bàn đẹp nhất trong quán, lại có thể tùy tiện theo dõi thực khách ra vào, điều đó khiến cả hai rất hài lòng.

Tiêu Dao Dao sau khi gọi mấy món ăn, liền lên tiếng hỏi mẹ:

– Mẫu thân, người đưa con đến đây làm chi ?

Gia Luật Tú nói:

– Theo tin tức của ta, trước khi thịnh yến Đào Hoa Cung được cử hành, tên hỗn đản làm hại con có đi qua nơi này. Như vậy chiếu theo cách thức truy tìm, sớm muộn gì chúng ta cũng dò ra tin tức nguồn gốc của hắn.
Tiêu Dao Dao nghe mẹ nói vậy thì trong lòng trùng xuống, nàng nhớ lại chuyện xảy ra với bản thân giống như một vết thương chí mạng không cách nào lành. Hiện giờ mà nói, việc tệ hại đó đã xảy ra gần nửa năm trời, ấy thế mà nàng như thấy vừa mới xảy ra, cảm giác tức tối lẫn thù hận cứ dồn nén trong tim, càng lúc càng dầy thêm.

Nếu mà lúc này nàng tìm thấy tên hỗn đản đó, thì nàng nhất quyết phải băm thây, xẻ thịt hắn mới hả dạ. Tiêu Dao Dao nghĩ việc nàng đã bỏ qua cơ hội không giết chết tên dâm tặc, thì nỗi tiếc nuối càng gia tăng, hai mắt như đỏ lửa nhìn chăm chăm về phía cửa.

Không ngờ, ngay lúc đó, ánh mắt Tiêu Dao Dao chợt nhận ra mấy nhân ảnh đang thấp thoáng tiến vào quán. Tuy mấy người nọ còn cách tửu quán khá xa, nhưng khẳng định mục tiêu của họ chính là tửu quán này, hành động của đám người đó nhanh nhẹn vô cùng, rõ ràng là những cao thủ võ lâm thân thủ không tệ.
Tiêu Dao Dao bị đám người lạ mắt thu hút, lập tức dời bỏ cảm giác buồn bực, chú tâm để ý đám người lạ đang đi vào quán.

Đám người này đi đầu là một hán nhân thân hình chắc nịch, mày rậm, mắt to, hàm râu quai nón rậm rì, trên tay lại đang cầm một đại đao bản lớn hùng dũng tiến vào quán.

Nam nhân này chính là Mâu Sỹ Đạt, thuộc hạ đắc lực của Miêu Thiên Tường. Hơm một tuần trăng này, hắn được lệnh của phu thê Ma Đao Hồ Nhất Long và Miêu Thiên Tường, truy tìm tung tích của Hồ Thị Song Tiên vừa trốn đi. Hắn và Nguyệt Luân mỗi người một hướng, đều đang hết sức thực hiện mệnh lệnh của chủ nhân.

Mâu Sỹ Đat vừa vào quán, lập tức bị ngay nhan sắc chim sa cá lặn của Lãnh hồn tiên tử Tiêu Dao Dao cảm nhiễm. Mà không chỉ có hắn, mấy tên thuộc hạ đi theo tên nào tên nấy đều đứng đực ra mà nhìn, có tên còn chịu không được thèm muốn, nuốt ực một ngụm nước bọt xuống bụng.
Tiêu Dao Dao thấy mấy tên cao thủ giang hồ thèm muốn nhìn mình chằm chằm thì hừ nhẹ một tiếng trong miệng, quay mặt đi không cho bọn chúng nhìn mặt nàng nữa.


Mâu Sỹ Đạt bị tiếng hừ của nàng làm cho tỉnh táo, hắn dù sao cũng là lão đại trong đám cao thủ ở đây, không thể chú trọng mỹ sắc mà quên nhiệm vụ.

Lúc này Mẫu Sỹ Đạt mới đảo mắt nhìn đám thực khách trong quán, ngay lập tức mắt hắn sáng lên, tự nhiên bật tiếng cười lớn nói:

– Ha … ha .. đi tìm rách giầy không ngờ lại thấy các người ở đây.

Ở một chiếc bàn cách đó không xa, Hồ Thị Hắc Bà và Hồ Thị Bạch Bà đã đứng lên, hai người biết rõ bản thân đã bị bại lộ thân phận, nếu không chủ động nắm giữ tình thế thì khó lòng thoát được nguy hiểm. Hai người do đó đã tự động đứng dậy, chuẩn bị tinh thần bắt đầu một cuộc chiến sống chết.
Mâu Sỹ Đạt và đám người của hắn đã tụ tập lại đứng sau lưng hắn, trở thành một thế đối đầu giữa hai phe.

Hồ Thị Bạch Bà lạnh lùng:

– Chúng ta ra ngoài động thủ. Rồi thân pháp bà tự động rời chỗ, chậm chạp đi ra khỏi quán.

Đi đằng sau 2 người là Mâu Sỹ Đạt và đám thuộc hạ. Bọn họ ra trước cửa quán 20 trượng, chọn một khoảng đất trống, bắt đầu chuẩn bị động thủ.

Gia Luật Tú và Tiêu Dao Dao cũng bị sự tò mò thôi thúc nên chuyển sang một chiếc bàn nhỏ gần cửa sổ nhìn ra. Gia Luật Tú kiến thức khá nhiều, đã nhận ra 2 bà già kia là Hồ Thị Song Tiên nổi danh trên giang hồ.

Trong khi đó, bọn người Hắc Thanh Phái do Mâu Sỹ Đạt đưa tới thì bà chưa hề biết qua, trong lòng đang ngạc nhiên không hiểu bọn người kia là ai lại dám chọc giận để Hồ Thị Song Tiên thế này.
Trên giang hồ, võ công và tính nết của Hồ Thị Song Tiên cực kỳ quái lạ, hai người yêu ghét chỉ dựa vào một tia nhãn thần, nếu hai người thích ai thì không nói làm chi, còn khi nghịch mắt họ thì rất dễ bị tai nạn, không bị chết thì cũng bị thương cực trọng, không dễ gì mà thoát khỏi tay hai người.

Hôm nay, lần đầu tiên lại có người dám đến khiêu chiến Hồ Thị Song Tiên, việc này khiến người am hiểu kiến thức giang hồ như Gia Luật Tú cũng phải ngạc nhiên, không hiểu chuyện này ra sao.

Tiêu Dao Dao đã từng gặp Hồ Thị Song Tiên và Mâu Sỹ Đạt ở Phúc tiểu trạch, do đó nàng thấy hai bên sắp động thủ thì biết rằng Hồ Thị Song Tiên đã gây chuyện gì với Hắc Thanh Phái rồi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.