Trở về truyện

Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống - Chương 24 Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống

Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống

24 Chương 24 Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống

Thiên Vô Cực càng đ-t càng hăng hái, cả người đều đè lên thân thể Diệp Tiên, bàn tay bắt lấy cao vút hai vú dùng sức nhào nặn, đầu ngón tay bóp lấy hai viên cương cứng núm vú vừa kéo vừa xoa.

Thiên Vô Cực đối với hai cái vú lớn tràn đầy cuồng nhiệt, thật có chút yêu thích không muốn buông tay.

"Tiểu tiện nhân, mới mười tám tuổi thân thể đã phát dục như thế dâm đãng, ngươi đúng là sinh ra để bị đ-t a.."

Thiên Vô Cực một bên nói lời vũ nhục, một bên có tiết tấu đút vào chặt khít âm hộ.

Diệp Tiên bị đ-t đến thở không ra hơi, cũng đã vô lực giẫy giụa, cơ thể bị từng phát đâm vào mà dao động lên xuống, miệng nhỏ vẫn còn khàn khàn kêu rên.

Thiên Vô Cực đút vào rút ra mấy trăm cái về sau, cuối cùng cũng đạt đến đỉnh điểm, nồng đậm tinh dịch liền như suối phun bắn ra.

"Ааа…"

Diệp Tiên thân thể mềm mại khống chế không nổi run rẩy lên, cảm giác được dương vật to lớn đã cắm vào chỗ sâu nhất trong l-n, nóng bỏng chất lỏng từng đợt từng đợt rót vào tử cung, bằng phẳng bụng nhỏ đã có chút phình lên.

Vài phút sau, Thiên Vô Cực thở dài một hơi, vẫn chưa thỏa mãn nâng người lên, đem dính đầy tơ máu dương vật rút ra khỏi lỗ thịt.

Màu trắng đục tinh dịch cùng máu xử nữ xen lẫn cùng một chỗ, ào ạt từ trong lỗ l-n chảy ra, âm hộ Diệp Tiên bây giờ như là bị thủng một lỗ to, hai bên mép thịt còn chưa thể khép lại được.

Diệp Tiên tựa như si ngốc đồng dạng nằm ở trên ván gỗ, đẹp đẽ con mắt đã mất đi thần thái, giống như linh hồn đã không còn trong thể xác.

Thiên Vô Cực cũng không có để ý Diệp Tiên, hắn đi tới cái ghế gần đó ngồi xuống, đốt lên điếu thuốc bắt đầu hút.

Trong phòng khói trắng lượn lờ, Thiên Vô Cực nhìn trước mắt Diệp Tiên thân thể trần trụi bị trói nơi đó, khuôn mặt xinh đẹp cùng cơ thể dụ hoặc của nàng làm cho hắn suy nghĩ:

'Nếu các nàng hai người tỷ muội giống như một đôi chó cái quỳ xuống liếm chân hầu hạ mình thì sẽ như thế nào? nghĩ thôi cũng thấy rất sảng khoái a'

Bất tri bất giác, dương vật vừa mới ra lại dựng đứng cứng ngắt lên, Thiên Vô Cực liền đứng dậy, không để ý tới Diệp Tiên mà mở cửa đi ra ngoài.

Bên ngoài phòng, Diễm Phượng thành thật đứng nép bên cửa chờ đợi, khuôn mặt có hơi ửng đỏ, đôi chân dài gắt gao kẹp chặt nhẹ nhàng chà sát, khi nghe những âm thanh bên trong phát ra, trong lòng nàng có chút hâm mộ, ước gì người đang bị trói bên trong là mình.

Nơi giam giữ Diệp Tiên cũng không phải là chỗ bí mật gì, chính là ở tầng hầm nằm dưới quán bar của Diễm Phượng.

“Cạch”

Nghe được tiếng mở cửa, Diễm Phượng lập tức nhìn qua, thấy Thiên Vô Cực trần truồng từ bên trong đi ra, phía dưới dương vật to lớn đang cương cứng chỉa thẳng lên, bên trên thân c-c còn dính lấy tinh dịch và máu.

Diễm Phượng không chút do dự đi tới trước mặt Thiên Vô Cực quỳ xuống, tay nhẹ nhàng cầm lấy dương vật, miệng lập tức mở thật to ngậm lấy dương vật, đầu nhanh chóng lên xuống phun ra nuốt vào.

Chiếc lưỡi nhỏ lè ra liếm lấy từng chút tinh dịch và máu đưa vào trong miệng, tuy mùi vị không được tốt lắm, có chút tanh hôi khai khai mùi nước tiểu, nhưng mặt Diễm Phượng giống như đang thưởng thức mỹ vị, ực ực mà nuốt xuống, sau khi dọn dẹp sạch sẽ xung quanh thân dương vật, nàng lại mở to miệng ngậm vào con c-c ra sức bú lấy.

Thiên Vô Cực nhắm mắt hưởng thụ Diễm Phượng phục vụ, nàng rất biết tự giác, không cần hắn nói thì nàng cũng đã biết hắn muốn gì, cảm giác được lần này Diễm Phượng dùng miệng thành thục hơn lần trước rất nhiều, làm cho hắn thật sự rất thoải mái.

Sau 20 phút, Thiên Vô Cực sung sướng đã lên tới đỉnh điểm, tay nhanh chóng nắm lấy đầu Diễm Phượng mạnh mẽ ép vào, đút sâu dương vật vào trong cổ họng nàng, tinh dịch từng đợt từng đợt bắn ra.

Diễm Phượng cố gắng ngẩn đầu lên để cho miệng và cổ hình thành một đường thẳng, làm cho con c-c đút càng sâu vào bên trong, cổ họng của nàng như là bị một cánh tay nhét vào mà phình to lên.

Nếu người bình thường bị đút như vậy đã sớm thiếu không khí mà chết, nhưng Diễm Phượng không phải người thường, nín thở vài chục phút đối với nàng là một chuyện rất dể dàng.

Sau một hồi bắn ra, một dòng tinh dịch cuối cùng cũng trôi thẳng vào bụng Diễm Phượng, Thiên Vô Cực thỏa mãn từ từ rút dương vật ra khỏi miệng nàng.

Vừa rút ra liền thấy Diễm Phượng ngã nằm dưới đất thở hổn hển, Thiên Vô Cực nhìn bộ dáng mê ly của nàng, cười khen một câu:

"Ngươi làm tốt lắm!"

Diễm Phượng nghe được lời này, liền nhanh chóng ngồi dậy quỳ dưới đất, nhìn như một con chó cái bị chủ nhân khen mà vui vẻ:

"Chỉ cần Chủ Nhân ngài thỏa mãn, ngài chơi chết ta cũng được!"

Thiên Vô Cực đưa tay vuốt nhẹ đầu tóc Diễm Phượng, trong lòng cũng có chút kinh ngạc, hắn chưa từng dạy dỗ nàng cái gì, chỉ mới vài ngày thôi mà nàng giống như tự biến mình thành một con chó cái vậy.

Diễm Phượng cà cà đầu vào tay Thiên Vô Cực, nhắm mắt hưởng thụ hắn vuốt ve, nàng chưa bao giờ cảm thấy mình hạnh phúc giống như lúc này.

.....

Diệp Gia.

"Bốp"

Diệp Tình vung một cái tát thật mạnh vào mặt một cô gái đang quỳ trước mắt, phía sau cô gái cũng có rất nhiều người đang cúi đầu quỳ dưới đất.

"Hồng Âm ngươi nói xem, ta nuôi các ngươi làm gì? là để các ngươi bảo vệ nơi này, vậy mà có người vào nhà bắt đi tiểu Tiên, các ngươi không một ai phát hiện, đúng là một lũ phế vật!"

Diệp Tình lạnh lùng tức giận nhìn cô gái trước mặt quát nói.

"Phu nhân, ta không làm tốt trách nhiệm của mình, mời ngài xử phạt, dù là giết ta cũng được, nhưng mong ngài cho ta một cơ hội đi tìm tiểu thư về!"

Hồng Âm khuôn mặt vừa sợ vừa tự trách, cúi đầu sát đất run rẩy nói.

Diệp Tình liếc nhìn Hồng Âm, trong mắt hiện lên một chút sát khí, nhưng rất nhanh liền biến mất, ánh mắt đảo một vòng những nữ nhân đang quỳ trước mặt, giọng băng lãnh nói:

"Tiểu Tiên mà có mệnh hệ gì, ta sẽ giết sạch các ngươi, mau mau chia ra đi tìm!"

"Vâng"

Hồng Âm và một đám nữ nhân đồng loạt dập đầu nói, chớp mắt một cái tất cả đều biến mất, như là chưa từng xuất hiện đồng dạng.

Diệp Tình xoay qua nhìn Diệp Linh đang ngồi trên sofa khóc thút thích, khuôn mặt băng lãnh lập tức trở trên ôn nhu, Diệp Tình nhẹ nhàng vuốt ve đầu Diệp Linh, an ủi nói:

"Linh Linh, đừng lo lắng, mẹ nhất định sẽ tìm Tiểu Tiên về, ngoan đừng khóc!"

Diệp Linh đôi mắt ửng đỏ, trên mặt tràn đầy nước mắt, thân thể nhè nhẹ run rẩy chui vào ngực Diệp Tình khóc lớn, nàng và muội muội từ nhỏ đến lớn như hình với bóng, bây giờ thiếu đi một người sao nàng có thể chịu được, muội muội mà có chuyện gì chắc nàng cũng không sống nổi.

Diệp Tình nhìn trong ngực con gái bảo bối khóc đến khàn cả giọng, mặt nàng hiện lên vẻ đau lòng và yêu thương, nhưng sau một khắc, khuôn mặt liền méo mó giận dữ, trong mắt hiện lên nồng đậm sát khí.

Dám động đến con gái của ta, không cần biết ngươi là ai, ta nhất định sẽ cho ngươi sống không bằng chết, Diệp Tình lúc này trong lòng đã lửa giận ngập trời, nếu không phải có điều kiêng kị, có lẽ nàng sẽ lật tung cả thành phố này lên để tìm con gái.

.......

Trong đêm tối, Thiên Vô Cực chậm rãi bước đi trên đường lớn, nhìn xung quanh người đi đông đúc, có những âm thanh trên màn hình lớn phát ra, xe cộ chạy tới chạy lui đúng là náo nhiệt.

Thấy phía trước có một tiệm Cafe, Thiên Vô Cực dự định đi vào vừa uống vừa ngắm cảnh đêm, nhưng vừa đi đến cửa hắn lập tức dừng bước, Thiên Vô Cực cảm thấy có một cặp mắt đang quan sát mình, cũng cảm nhận được sát khí.

Suy nghĩ một chút, Thiên Vô Cực không đi vào tiệm cafe, hắn quay người tiếp tục chậm rãi đi xung quanh, thấy phía xa có một con hẻm nhỏ, Thiên Vô Cực không do dự đi thẳng vào trong.

Bên trong con hẻm không có một chút ánh đèn, âm u tối đen như mực, đi vào một lúc Thiên Vô Cực liền dừng lại, hắn có thể cảm nhận được cặp mắt kia vẫn luôn nhìn hắn:

"Ra đi, ta đã vào tới đây rồi còn không chịu lộ diện!"

Thiên Vô Cực một mặt lạnh nhạt nói.

"khà khà, coi như có chút thực lực, vậy mà phát hiện được ta đang theo dõi!"

Một tên nam tử mặc áo choàng đen từ trong bóng tối đi ra, trên tay cầm một thanh đao dài sắc bén, cười khà khà nhìn Thiên Vô Cực nói.

Thiên Vô Cực nhìn bộ dạng của tên nam tử áo đen, trong lòng liền suy nghĩ:

‘Người này là ai phái tới, không lẽ là Diệp Tình biết mình bắt cóc Diệp Tiên? có lẽ cũng không phải, khi hắn bắt đi Diệp Tiên đã dùng huyền lực che giấu rất kỹ càng, sao nàng có thể biết được.’

"Ngươi tại sao theo dõi ta?"

Suy nghĩ một lúc, Thiên Vô Cực cũng không đoán được tên này là ai phái tới, liền trực tiếp hỏi.

Nghe Thiên Vô Cực hỏi, Nam tử áo đen cũng nghiêm túc lại, hắn đã điều tra mấy ngày, lần theo các manh mối còn xót lại trên núi, cũng như hack vào tất cả các camera gần đó, cuối cùng cũng điều tra được Thiên Vô Cực là người cuối cùng từ trên núi đi xuống.

"Là ngươi giết Tư Đồ phải không?"

Hồ Tử nhìn Thiên Vô Cực chất vấn hỏi.

Thiên Vô Cực cuối cùng cũng biết là ai theo dõi mình, là cái tên bị hắn giết trên núi, thế lực kêu là Thiên Sát Hội gì đó, Thiên Vô Cực cũng không để ý lắm, nhưng hắn cũng hơi hiếu kỳ hỏi:

"Đúng là ta giết, nhưng sao ngươi biết là ta mà theo dõi?"

"Tìm được ngươi cũng không dễ dàng gì, ta đã dùng 3 ngày để dò xét tất cả camera công cộng trong khu, cho đến hôm nay mới phát hiện được hành tung của ngươi, đừng tưởng giết người của Thiên Sát Hội là có thể trốn được!"

Hồ Tử mặt âm trầm nhìn Thiên Vô Cực nói.

"Vậy bây giờ ngươi định làm gì?"

Thiên Vô Cực cười hỏi.

"Ta sẽ bắt ngươi về cho Boss sử lý!"

Thật ra trong lòng Hồ Tử lúc này cũng vô cùng bất an, bởi vì hắn không thể nhìn ra người thiếu niên này là cảnh giới gì, cũng như không cảm nhận được một chút chân khí nào trên người Thiên Vô Cực, vậy thì có hai loại khả năng, một là cảnh giới vượt xa hắn, hai là Thiên Vô Cực chỉ là người bình thường.

Nhưng chính miệng Thiên Vô Cực thừa nhận là đã giết Từ Đồ, cho nên Hồ Tử mới bất an như vậy, nhiệm vũ boss giao cho hắn nhất định phải hoàn thành, nếu không trở về sẽ bị phạt, Hồ Tử cũng chỉ có thể liều một phen.

"Ngươi tự tin có thể bắt được ta sao, ngươi không nghĩ là ngươi cũng sẽ chết dưới tay ta à!"

Thiên Vô Cực cười chế nhạo, ở đời đối với những thứ không biết đừng nên có tâm lý may mắn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.