Trở về truyện

Vắng Chồng - Chương 20: Người Mới (2)

Vắng Chồng

20 Chương 20: Người mới (2)

Chuyện xảy ra chỉ có vậy Hà Anh nhưng ấn tượng về người thanh niên đẹp trai tốt bụng đó được cô ghi nhớ .cũng có vài lần Hà Anh đi shopping tại chính cửa hàng lần trước với hy vọng vẩn vơ là mình gặp lại chàng trai tên Minh đó để nói câu cảm ơn nhưng chả gặp .Anh ta biến mất như chưa hề tòn tại trên đời này vậy .Người tốt như vậy đâu dễ gì gặp được

Tối nay trời mưa những tiếng những hạt mưa rơi trên mãi đều đều thánh thót càng làm cho nỗi cô đơn trong lòng Hà Anh tăng lên .Cô nằm bên chiếc điện thoạt cả tối đẻ chờ chồng gọi về nhưng anh ấy vẫn bặt tăm .Chờ là chờ vậy thôi chứ Hà Anh thừa biết là chồng cô có một thói quen xấu là khi đi xa ít khi gọi điện về hỏi thăm vợ .Anh ấy coi điện thoại là công cụ để nhắn tin mỗi khi có việc xảy ra chứ không phải là để tán gẫu .Trừ khi có việc cần Hà Anh hoặc nhắc nhở cô điều gì đó thì anh ấy mới gọi điện còn không thì quên đi

Hà Anh trở mình ôm chiếc gối ôm to tướng vào người ..giá như đây là anh ấy .Mình sẽ nghiến ngấu như cưa bao giờ được làm việc đó .Hà Anh hòi tưởng lại lúc đoi bàn tay chòng lướt đi trên làn da mình lúc cái lưỡi anh ấy quyệt vào đầu vú của cô tuyệt nhất là khi dương vật anh đi sâu vào trong cô tới tận cùng rồi dồn dập thúc mạnh không ngừng nghỉ.

Tiếng chuông cửa làm Hà Anh giật mình .Cô đang nằm trên giường chòang ngồi dậtruyenc.com mà có thể đến vào lúc khuya thế này nhỉ.Loan ư không phải giờ này cô bạn này có khi đang ngủ mà dù có đến Loan cũng luôn gọi điên bảo trước .Hà Anh tự nhiên thấy lúc này giá như mình không ở nhà một mình như vậy

Cô cẩn thận khoác thêm chiếc áo khoác ra ngoài bộ đồ ngủ rồi bước xuống dưới nhà bật ngọn đèn trước cửa hướng ra phía sân gần ngay cổng

-Ai đó – Cô lên tiếng

-Em đây cho em vào nhà trú cái trời mưa quá ,có mấy đứa rượt chứm em – Giọng nói hổn hển đứt quãnh nhưng quen thuộc ,Dù gặp một lần nhưng Hà Anh nhớ rất rõ giọng nói này

-Đợi tý Minh – Hà Anh vội vã nhấc cái chốt cửa bằng sắt to tướng mở rộng cánh cửa .


Minh đúng là Minh thật .Vẫn chiếc xe máy màu tím thân và chiếc mũ bảo hiểm màu mận chín .Chỉ khác là hôm nay Minh mặc một bọ quần áo da màu đen nhátruyenc.com ta trông có vẻ mệt mỏi

Hà Anh giúp Minh dựng chiếc xe máy rồi dỡ cậu ấy vào phòng khác .Vào đến nơi Minh ngồi vật xuống chiếc ghế bành thở hổn hến đến lúc này Hà Anh mới nhận ra phia sau lưng cậu ta có một vết dao chứm dài hai gang tay vết chém may là không sâu lắm nhưng máu vẫn đang rỉ ra ở đó

-Anh bị thương kìa – Hà Anh bịt mồm kêu lên thoảng thốt

-Ừm đúng rồi – Mình vươn tay ra sau chạm vào vết thương –Mày mà em tránh kịp tụi nó bám theo em để trả thù –

-Có phải tụi giật đồ làn trước không – Vốn thông minh Hà Anh biết ngay vấn đề

-Đúng đó chị em vẫn còn nhận ra thắng lái xe – Hùng hơi nhăn mặt vì đau

-Để Hà Anh đi lấy băng .Minh đợi cho chút nhé –

-Ở đây có phòng tắm không chị em nhờ một lát –


-À có ...có phòng tắm ở lấu hai tay trái phòng cuối cùng không có khóa đâu .Trong đó có xà bông và khăn đủ cả đó Minh-Hà Anh chỉ dẫn người thanh niên tận tình

Cu Minh con Hà Anh cũng là đứa nhỏ hay nghịch ngợm chuyện trầy xước tay chân là việc cơm bữa nên trong nhà có rất nhiều bông băng thuốc tháng sinh chống nhiễm trùng .Hà Anh đang loay hoay chuẩn bị thì Minh lên tiếng trong phòng tắm

-Chị Hà Anh ơi –

-Gì vậy em – Hà Anh vộ chạy tới nhưng chợt nhớ ra là cậu ta còn trong phòng tắm nên cô chỉ đứng ngoài hỏi vọng vào

-Chị cho em mượn một bộ quần áo-

-À ừ.... –Hà Anh bối rồi .Trong nhà cô có nhiều quần áo nhất .Nhưng quần áo đàn ông thì không có tất nhiên không kể của bé Minh con cô nhưng thứ đó thì câu Minh này đâu có mặc vừa được .Chồng Hà Anh vốn là người xuề xào giản dị trong cách ăn mặc nên cũng không sắm sửa nhiềtruyenc.comến đi công tác dài ngày này anh ấy đã mang đi hết không sót bộ nào .Hà Anh lục tung tủ quần áo của chồng mà mình lên cũng không ra bộ quần áo đàn ông nào .Cô đành phải đưa cho Minh một chiếc áo chòng tắm lớn laoij áo mà đàn ông hay phụ nữ đều mặc được kiểu của Tây mặc khi mới tắm xong .Đây thực ra là áo của cô chứ chồng Hà Anh không thích thứ này

Hà Anh đưa chiếc áo đó qua chá cửa phòng tắm mở hé.Cô cố gắng nhìn xuống chân mình chứ không ngước mắt lên


-Để chị bôi thuốc cho nào – Hà Anh len tiếng nói với Minh .Câu ta bây giờ dau khi tắm xong tỏ ra rất tự nhiên ngồi thoải mái trên chiếc ghế xô pha .

-Không cần đâu chị để em tự làm –Minh tỏ ra rất đàn ông trong cách ứng xử

-Làm thế nào được – Hà Anh che miệng cười rất duyên –Vết thương ở sau lưng .Em mọc tay ở phía đó à .Nhanh cho chị bôi thuốc kẻo nhiễm trùng bây giờ thì phiền phức lắm-

-Ừm nhưng em ...- Minh loay hoay không mãi mới để trần được phần lưng cho Hà Anh bôi thuốc .Câu ta có vẻ không quen với loại áo chòang kiểu như thế này

-Chị làm khóe tay thật – Minh lên tiếng khen ngợi- Không thấy đau chút nào –

Hà Anh thấy mặt mình nóng ra lên vì câu nói của một người đàn ông xa lạ,tay cô hơi run lên một chút

-Tối nay Minh ở lại đây nhé giờ này ra đường nghuy hiểm nhất tụi kia vẫn có thể đang đi lùng Minh đây – Hà Anh nói cô thực sự là chỉ lo cho người thanh niên này chứ không có ý gì khác

-Nhưng thế có phiền gì cho chị không ạ-Minh ngó quanh căn phòng-Anh và các cháu....-

-Chồng mình đi công tác xa rồi còn cu Minhh .Xin lỗi đó là tên cu con nhà Hà Anh ,bé đi chơi ở nhà bà ngoại ở tận quê cơ.Hôm nay Hà Anh ở đây một mìtruyenc.com cứ ở lại đừng ngại gì cả-

-Nếu như vậy càng phiền cho chị-

-Đừng gọi mình là chị cứ gọi tên cho thân mật-Hà Anh càng lúc càng thấy đây là một thanh niên có học thức đoàng hoàng thêm nữa lại đẹp trai khỏe mạnh

-Vâng nếu thế thì Minh phiền Hà Anh tối nay vậy – Bị thuyết phục bởi lời nói của cô Minh đòng ý ở lại


.Ngôi nhà của Hà Anh có một phòng riêng dành cho khách .Ở đó có đày đủ chăn nệm nên cô không cần phải chuẩn bị thêm gì nữa

Trong nhà có một người đàn ông lạ điều đó làm cho tâm trạng Hà Anh có chút xoa động đêm đó cô trằn trọc đến mất ngủ trên chiếc giường êm ái của mình .Hà Anh cảm thấy cô nằm đó để chờ đợi ,chờ đợi một cái gì mà cô cũng không thực sự hiểu rõ lắm .Có thể là tiếng bước chân khe khẽ ngoài hành hàng rồi nắm đấm cửa bị xoay ra .Đêm đó trái với mong muốn của Hà Anh không có gì xảy ra cả.Không tiếng bước chân ,không gì cả Hà Anh chờ mãi cho đến gần sáng rồi cô ngủ mất lúc nào không biết

Hôm sau khi Hà Anh thức giấc cô nhớ ngay tới vị khách hôm qua ở nhà mình .Khi xuống phòng kháh Hà Anh biết là Minh đã đi rồi .Không còn chiếc xe mô tô màu mận chín đỗ ở sân .Có một tờ giấy nhỏ được gài ở dưới chiếc cốc trên bàn trên đó ghi đúng một dòng chữ “cảm ơn chị hẹn gặp lại “

Sau buổi tối hôm đó đến cơ quan làm việc rồi về nhà trong đầu Hà Anh thỉnh thoảng lại vơ vẩn nghĩ về Minh chàng trai có khuôn mặt rất nam tính và lỗi ứng xử cực kỳ ga lăng lịch sự .Mà cũng thật là lạ anh ta đi mà chả để lại cho cô số điên thoại địa chỉ để liên lạc mà cũng không chào tạm biệt nữa

Tối đến Hà Anh sau khi gọi điện thoại vê quê hỏi thăm tình hình bé Minh ở nhà ông bà ngoại nghe cái giọng bi bô đáng yêu của cún con, Hà Anh ngồi trên giường đọc bộ tiểu thuyết diễm tình mà cô vừa mua ở tiệm sách sáng này .Lâu lắm rồi cô chưa đọc sách ,thói quen từ thời còn sinh viên do công việc rồi cuộc sống gia đình đã mai một đi bây giờ tranh thủ lúc rảnh rỗi Hà Anh muốn quay trở lại niềm đâm mê của mình hồi trẻ

Hừ mấy bộ tiểu thuyết này thật là dở thua xa những gì cô đã đọc hồi sinh viên .Đúng là văn hóa đọc bây giờ xuống cấp trầm trọng rồi .Tiểu thuyết tình cảm mà viết như truyện sex trên mạng vậy mới có 20 trang dầu đã đầy rẫy cảnh nóng rồi.Gọi thứ này là tiểu thuyết cấp 3 cho rồi thật phí cả tiền .Hà Anh chán nản ném cuốn sách vào sọt rác .Cô không thích đọc để ở nhà nhỡ bé Minh đoc được thì chả hay chút nào chồng cô thì chả thích những loại tiểu thuyết như thế này vứt đi cho nó nhẹ nợ

Tiếng chuông cửa lại một lần nữa vang lên Minh nhất định giờ này gọi cửa thì chỉ có cậu ấy thôi .Hà Anh vội khoác chiếc áo khoác ra ngoài lao xuống cầu thang hướng ra phía cổng .Cô thực sự thất vọng khi ở bên ngoài là một người mặc đồng phục của nhân viên bưu điên không phải Minh nhưng có điều lạ là anh ta cầm một bó hoa rất to trên tay hơn nữa còn có một gói quà lớn

-Chào chị ,chị có bưu phẩm – Người nhân viên giao hàng nói giọng đều đều hơi cứng có lẽ anh ta mệt mỏi vì phải đi gioa hàng vào lúc khuya như vậy –Xin chị ký vào đây-

-Anh có biết là ai gửi không – Hà Anh nghĩ có thể là chồng cô anh ấy năm thì mười họa có lúc giử chút quà cho Hà Anh nhưng sao lại có hoa nữa nhỉ

-Dạ người gửi khong ghi địa chỉ-Người nhân viên giao hàng lễ phép trả lời

-Cảm ơn anh nhé – Hà Anh ký vào cuốn sổ nhận hàng .Cô định boa một ít tiền cho người nhân viên bưu điên nhưng bây giờ mới nhớ ra là mình chạy xuống nhà vội quá quên cả mang theo ví tiền nên đành chịu vậy

Mang theo vào trong nhà một bó hoa rất to .Hà Anh ngạc nhiên khi ngắm những bông hoa đó dưới ánh đèn .Là hoa hồng nhưng là hoa hồng xanh ,loại hoa này hiếm và đắt tiền lắm không phải chồng cô rồi anh ấy bị dị ứng với hoa hồng trong nhà hay bất cứ chỗ nào mà anh ấy tới mà có hoa hồng y như rằng là chồng cô sẽ bị hắt hơi xổ mũi chảy nước mắt đau đầu ,một căn bệnh hơi kỳ quặc nhưng cũng không quá phiền hà trong cuộc sống gia đình

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.