Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 34 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

34 Chương 34 Vạn Vũ Đế Vương

“Minh Văn, Tốc Văn – Khai!”

Để tiện cho di chuyển dưới lòng Nguyên Long Tuyền, sau khi đem Thiên nhi vào Bát Diện Thạch, Trần An Vĩ lập tức kích hoạt hai loại Khí Văn mà hắn đang có. Nhờ đó mà lúc này hắn đang di chuyển với tốc độ cực nhanh.

Đồng thời thần thức được phát huy đến cực hạn, do không bị hạn chế như trước, hắn còn tiện tay thu lấy không ít Thủy Nguyên Thảo, hơn nữa đẳng cấp còn không thấp, ít nhất cũng phải là Tôn cấp trở lên.

Chúng vốn chỉ có công dụng tương tự như Băng Nguyên Thảo, tuy nhiên do sống lâu năm dưới lòng Nguyên Long Tuyền nên đã sinh ra biến dị, ngoài công dụng gia tăng tốc độ hấp thu Thủy Hệ Nguyên Khí, nó còn giúp tu sĩ thanh lọc tạp chất trong Nguyên Lực của mình.

Mà khi hắn nhìn thấy chúng, Trần An Vĩ bất giác nhớ tới hình bóng một nữ nhân, nàng thân mặc Nhuyễn Kim Khí Văn Y, mặt đẹp tinh xảo, mắt phượng mày ngài, đường cong hình chữ S hoàn hảo dụ nhân, cộng thêm khí chất hoàng tộc bẩm sinh khiến nàng càng thêm cao quý.

Nàng sở hữu Tam sắc Nguyên Hải, với Thủy, Phong và Lôi Hệ. Đồng thời là Khí Văn Sư với Thể Hồn Song tu. Nàng chính là Cổ Tự Ly, Cửu Công chúa của Cổ Tự Tộc.

Vì muốn nàng có thể sử dụng Nguyên Lực thay cho Khí Văn chi lực, nên hắn liền tiện tay hái hết tất cả Thủy Nguyên Thảo mà hắn có nhìn thấy, rồi ném vào nhẫn trữ vật.

Trong lúc hắn đang định đi tiếp thì chợt cảm nhận được hai cỗ khí tức vừa quen thuộc vừa lạ lẫm. Quen thuộc là bởi vì chủ nhân của chúng không ai khác ngoài cặp song sinh Tuyết Nhi và Tuyết Mi.

Nhưng lạ lẫm là vì hắn rõ ràng cảm nhận được hai cỗ khí tức này vậy mà lại đang dần hợp lại thành một.

“Kì quái, các nàng sao lại ở đây rồi? Với tình trạng của các nàng mà Tuyết Vực Cung còn để các nàng xuống Cửu Long Tuyền sao? Lại còn xuống ngay nơi hung hiểm như Nguyên Long Tuyền?”

Thấy lạ nên hắn liền tiến lại gần vị trí các nàng xem thử, thì bất chợt dị biến nảy sinh…

Oành!!!

Theo khí tức của hai nữ dần dần hòa vào làm một, Nguyên Lực trong Nguyên Long Tuyền cũng trở nên bạo loạn, như muốn đào thải nguồn lực lượng lạ kia.

“Nguy hiểm!” Không kịp nghĩ nhiều, Trần An Vĩ cấp tốc lao tới chắn trước mặt hai nữ, ý đồ muốn thay các nàng chống lại Nguyên Lực bạo động.

Nguyên Long Tuyền như nhận ra có kẻ muốn ngăn chặn mình thì càng rung động dữ dội hơn, Nguyên Lực còn sót lại của nó cấp tốc tụ họp, hình thành một hư ảnh Long tộc với toàn thân một màu trắng xóa.

Đôi mắt trắng trong suốt của nó nhìn lấy thân ảnh Nhân tộc trước mặt, gầm gừ như muốn bảo Trần An Vĩ mau chóng rời đi.

Bắt gặp hư ảnh con Bạch Long kia nhìn mình mà gầm gừ, Trần An Vĩ cũng không để ý, cái hắn quan tâm lúc này là nếu xảy ra chiến đấu thì hai nữ có bị ảnh hưởng không?

Nhưng không để hắn nghĩ nhiều, con Bạch Long kia đã lao tới hắn. Trần An Vĩ chỉ có thể một lần nữa điều động Hóa Long Kĩ, đối đầu trực diện với con Bạch Long kia. Dù vậy hắn vẫn không quên kết ấn, nhanh chóng tạo ra một loại Khí Văn khác bảo hộ hai nữ.

Chỉ thấy sau khi hắn hoàn thành kết ấn, Khí Văn chi lực từ trong cơ thể hắn trào ra, hướng về hai nữ tụ hợp thành một chữ Hộ, rồi nhanh chóng bao trùm lấy cả hai người.

Hộ Văn, là Khí Văn mà hắn vừa tạo ra, cũng là một trong những loại Khí Văn mà hắn học được từ cổ tịch ở gia tộc. Hộ Văn có thể tạo ra một lớp màn chắn giúp bảo vệ bản thân hoặc người xung quanh.

Ngoài ra, Hộ Văn còn có thể giúp che giấu khí tức, bảo vệ một vùng không gian, vân vân…

Mà ở phía bên này, Hóa Long Kĩ của Trần An Vĩ đã lao thẳng vào con Bạch Long phía trước mặt.

Bùm!!!

Trước sự va chạm kinh khủng của ba tôn hư ảnh, Nguyên Long Tuyền lại một lần nữa rung động. Mà ở phía trên kia, chúng cường giả quan chiến cũng bắt đầu có người nghi ngờ.

Lưu gia chủ thì lại càng sốt ruột “Tiêu rồi, lỡ mà nó tỉnh lại thật thì phải làm sao bây giờ?” Ông lo tàn hồn của vị kia sẽ tỉnh giấc, nhưng lại không hề biết rằng Trần An Vĩ đã sớm hấp thu tàn hồn kia.

Lúc này chỉ là một hư ảnh do chút Nguyên Lực còn sót lại bạo động gây ra mà thôi.

Trở lại phía dưới này, sau khi vụ nổ xảy ra, Nguyên Long Tuyền lại càng bạo loạn dữ dội hơn, Trần An Vĩ cũng không chịu đựng nổi dư ba vụ nổ mà bị đánh văng ra xa, miệng phun đầy máu.

“Thật kinh khủng!” Trần An Vĩ chật vật đứng dậy, lau đi vết máu nơi khóe miệng, ánh mắt ngưng trọng nhìn lấy con Bạch Long trước mặt. Rồi hắn lại chú ý tới vị trí của hai nữ.

Hai nữ được Hộ Văn bao trùm may mắn không bị ảnh hưởng, nhưng Hộ Văn thì lại tràn lan vết nứt, hiển nhiên Nguyên Lực của cường giả cấp bậc Nguyên Thánh cảnh đâu phải dễ chịu.

Dù cho chỉ là một chút Nguyên Lực còn sót lại, và dù có là Khí Văn chi lực, thì chênh lệch giữa hắn và vị Hỗn Thế Nguyên Long kia vẫn là quá xa.

Nhưng cho dù là vậy, thì hắn cũng không bỏ cuộc, vì nếu hắn rời đi lúc này, không chỉ hắn bị Nguyên Lực bạo loạn nghiền chết, mà hai nữ cũng vì vậy mà bị liên lụy.

“Ảnh Nhi, nếu bây giờ ta cưỡng ép đem hai nàng vào Bát Diện Thạch thì có ảnh hưởng gì không?” Minh Văn vẫn đang kích hoạt, do đó hắn biết hiện tại chỉ có Ảnh Nhi mới có thể giúp được mình.

Ảnh Nhi từ nãy giờ cũng luôn ở bên quan sát tình hình, nghe hắn hỏi lập tức trả lời “Không được, hai nàng đang vào lúc mấu chốt, nếu bị tác động từ bên ngoài sẽ lập tức tiêu vong!”

Trần An Vĩ nghe vậy thì hãi hùng, cũng may lúc nãy hắn đã dùng Hộ Văn bảo vệ hai nữ, nếu không thì hậu quả khó lường.

Cưỡng ép thắc mắc về chuyện của hai nữ, hắn liền hỏi “Vậy có cách nào giải quyết chuyện này không?”

Ảnh Nhi nghe hắn hỏi, sắc mặt nàng lập tức ngưng trọng, nhỏ giọng trả lời “Cách thì có nhưng mà…”

“Còn nhưng nhị gì nữa, dù là cách gì thì ta cũng sẽ làm!” Trần An Vĩ nghe vậy thì gắt một cái, bây giờ mà còn do dự là hắn và hai nữ đều sẽ phải chết.

Ảnh Nhi nghe vậy thì thở ra một hơi, nàng biết tính của tên này, hắn vốn là một người biết thương hoa tiếc ngọc, một khi chuyện có liên quan tới nữ nhân thì hắn sẽ không do dự mà thực hiện. Cho dù đó là nữ nhân chỉ mới gặp lần đầu. Có lẽ đó lại chính là điểm khiến các nàng mê mẩn hắn.

Cuối cùng nàng đành nói “Công tử có thể sử dụng Vô Thượng để hấp thu lượng Nguyên Lực còn xót lại trong Nguyên Long Tuyền, tuy rằng làm như vậy có thể tạm thời khiến Nguyên Long Tuyền bình ổn trở lại.”

“Nhưng đối với công tử cũng có ảnh hưởng không hề nhỏ. Nhẹ thì phế tu vi, nặng thì bạo thể mà chết.” Ảnh Nhi nói vậy tâm trạng càng nặng nề, nhưng nàng lại mỉm cười nhìn hắn rồi nói tiếp.

“Ảnh Nhi sẽ không ngăn cản công tử, vì ta biết, công tử tự có tính toán. Vì thế, dù công tử có lựa chọn ra sao, Ảnh Nhi vẫn sẽ ở bên cạnh ủng hộ ngươi!”

Trần An Vĩ nghe vậy thì cảm động, nhìn nàng dịu dàng nói “Nếu như đổi lại là nàng, ta vẫn sẽ chọn như vậy!”

Dứt lời, hắn điều động Vô Thượng, ngay lập tức một cỗ hấp lực hướng về phía con Bạch Long kia mà hút lấy.

Bạch Long đang giương đôi mắt trong suốt của nó nhìn hắn, bất chợt nó cảm thấy mình như bị một lực hút vô hình kéo đi. Nguyên Lực trong cơ thể nó cũng từng chút từng chút một bị rút mất.

Phốc!

Mà ngay khi Nguyên Lực của nó truyền đến cơ thể Trần An Vĩ, sức mạnh của nó quá lớn khiến hắn không thể chống đỡ nổi. Toàn bộ cơ thể hắn như bị xé toạc, toàn thân đẫm máu, nhìn rất thê thảm.

Bất quá, hắn không muốn hai nữ chịu tổn thương, nên dù cho có tan xương nát thịt, hắn vẫn kiên quyết hấp thu lượng Nguyên Lực này.

Dường như ông trời cũng không phụ sự nỗ lực của hắn, theo từng tấc thịt của hắn nổ tung, Nguyên Long Tuyền cũng dần ổn định lại.

Mà cùng lúc đó, sau lưng hắn, xuất hiện một vị giai nhân diện mạo hoàn toàn giống với hai nữ Tuyết Mi và Tuyết Nhi, nàng có mái tóc xuôn dài tới tận vòng eo thon nhỏ không xương, xuống phía dưới nữa là đôi chân trần dài miên man.

Nàng một thân trần trụi để lộ đôi gò bông đào vểnh cao, cùng bờ mông tròn lẳng và u cốc trinh nguyên mê người. Lúc này, giai nhân đang tròn mắt nhìn lấy thân ảnh nam tử trước mặt.

“Tiểu Vĩ!”

Bất chợt, nàng nhìn thấy hắn gần như sắp khụy xuống, không biết lấy can đảm từ đâu, giai nhân lao tới đỡ lấy hắn, bất chấp việc trên thân không mảnh vải.

Trần An Vĩ toàn thân đẫm máu chuẩn bị gục xuống thì trong cơn mơ màng hắn nhìn thấy một vị giai nhân lao tới đỡ lấy mình, nàng có khuôn mặt giống với khuôn mặt của Tuyết Nhi, nhưng cũng có phần giống với Tuyết Mi.

Hắn không biết rằng hai nữ đã hợp thành một, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt đó, hắn lấy chút sức cuối cùng mỉm cười nói “Các nàng… không sao là tốt rồi!”

Dứt lời hắn liền ngất đi, mà Ảnh Nhi đứng một bên thấy thế thì thở phào nhẹ nhõm, nguồn Nguyên Lực kia thật sự quá lớn, công tử lần này thật sự rất liều mạng. Nhưng cũng may là hắn không bị gì cả, chỉ vì điều động Vô Thượng quá giới hạn nên ngất đi mà thôi.

Mà sau khi hấp thu nguồn Nguyên Lực kia, các loại Nguyên Lực Thuộc Tính của hắn đồng loạt thăng lên hơn một thành sức mạnh. Âu cũng là nhân họa đắc phúc.

Nếu như là người bình thường, một tu sĩ Đỉnh phong Nguyên Sư lại đi hấp thu Nguyên Lực từ Nguyên Thánh cảnh cường giả không lập tức bạo thể đã là may mắn. Càng đừng nói tới việc thăng tiến.

“Phải làm sao bây giờ? Hắn vì cứu chúng ta mà ra nông nỗi này, chúng ta phải làm sao đây?” Lúc này, giai nhân bất chợt mở miệng, giọng nói phát ra từ khuôn miệng nhỏ nhắn của nàng lại là giọng của Tuyết Nhi.

“Muội đừng lo lắng, hắn nhất định không sao đâu!” Giai nhân lại mở miệng lần nữa, lần này lại là giọng của Tuyết Mi.

Nhưng dù nói vậy, tâm trạng hai nữ cũng không hề khá hơn, trong tay vẫn ôm lấy thân thể đẫm máu của Trần An Vĩ, mặc cho thân thể mê người của chính mình đang không mảnh vải.

Các nàng mặc cho sự ngăn cản của các tỷ muội trong Cung, cũng mặc kệ thương thế trong người mà lao xuống Cửu Long Tuyền chỉ để gặp nam nhân này, rồi trong lúc tu luyện thích ứng với sức ép từ Nguyên Long Tuyền này, các nàng vô tình kích hoạt thể chất tiềm ẩn.

Ai mà ngờ được, trong lúc các nàng đúc thể chất, thì năng lượng các nàng tỏa ra lại khiến Nguyên Long Tuyền bạo loạn, lại càng không ngờ tới hắn lại vì các nàng mà trọng thương như vậy?

Lúc này, hai nữ thật sự bối rối, có hối hận vì mình đã hành động nông nỗi, nhưng nhiều hơn là hoảng sợ và lo lắng. Các nàng sợ rằng nam nhân này mà xảy ra chuyện gì thì các nàng sợ rằng cũng không còn muốn sống nữa. Các nàng sợ mình sẽ không bao giờ được gặp lại hắn nữa.

Bất chợt, giai nhân như cảm nhận được khí tức quen thuộc, nhưng cũng chính vì nó quen thuộc nên nàng vô thức đem nam nhân trong lòng che chắn phía sau, ánh mắt bất an nhìn về một phía.

Một lúc sau, một thân ảnh nữ nhân mà nàng vô cùng quen thuộc xuất hiện trước mặt nàng. Ánh mắt của nữ nhân hờ hững liếc nhìn nàng, rồi lại nhìn qua vũng không gian bên cạnh.

Mà khi thân ảnh nữ nhân đó nhìn thấy vùng không gian bên cạnh kia, nàng rõ ràng cảm nhận được, trong mắt nữ nhân lóe lên sự rung động khó phát hiện.

Tuyết Nhi cùng Tuyết Mi thấy vậy thì kinh ngạc, xưa nay có thứ gì có thể khiến Nhị Cung chủ bất ngờ như vậy nhỉ? Nhưng hai nữ không nghĩ nhiều liền đứng dậy hành lễ “Nhị Cung chủ!”

Tuyết An dựa theo khí tức mơ hồ của Khí Văn chi lực mà đuổi theo tới đây thì lại nhìn thấy một nữ nhân thân không mặc gì đang ôm lấy tên tiểu tử kia, vẻ mặt nàng trông rất lo lắng.

Rồi nàng lại nhìn qua vũng không gian bên cạnh, phát hiện nó vậy mà bị phá tan hoang, chỉ còn lại một mảng đen huyền bí, nhưng đồng thời cũng phát ra khí tức nồng đậm của Khí Văn chi lực, cho thấy vừa có người sử dụng nó ở đây.

Lúc này bất ngờ lại nghe thấy nữ nhân trước mặt hành lễ với mình thì nàng vô cùng kinh ngạc, vì nàng phát hiện mình vậy mà lại không thể nhìn thấu được nàng. Tuyết Vực Cung từ bao giờ có một nữ nhân cao thâm khó dò như vậy?

“Ngươi là…” Tuyết An quan sát lấy nữ nhân trước mặt, ngờ vực hỏi. Trên người nàng này vẫn còn vương chút khí tức của Khí Văn chi lực, liệu có phải là Khí Văn Sư kia không?

“Là bọn muội đây, Tuyết Nhi và Tuyết Mi đây!” Nữ nhân nghe vậy liền trả lời, đồng thời động lấy ý niệm, một luồng ánh sáng lóe lên, nữ nhân liền tách trở về là Tuyết Nhi và Tuyết Mi.

Tuyết An nghe vậy thì lại kinh ngạc, thốt lên “Song Thân Nhất Thể?”

Hiển nhiên với kiến thức của một Tứ tinh Nguyên Tông cảnh như nàng, nàng đương nhiên nhận ra hai nữ Tuyết Nhi và Tuyết Mi sở hữu Song Thân Nhất Thể, thể chất riêng biệt chỉ dành cho các cặp song sinh.

“Hai người các muội làm gì ở đây? Vừa rồi hình như xảy ra một trận chiến, các muội không sao chứ?” Tuyết An hỏi.

“Bọn muội…” Tuyết Nhi và Tuyết Mi bỗng dưng bị hỏi thì ngượng ngùng không đáp. Làm sao các nàng dám nói với Nhị Cung chủ là các nàng liều lĩnh xuống đây vì để gặp nam nhân này chứ?

Tuyết An cũng không phải kẻ ngốc, thấy hai nữ ngượng ngùng tới mức đỏ chín cả mặt thì cũng hiểu, hai tiểu nha đầu này vì cái gì mà liều mạng như vậy. “Vì tên tiểu tử này sao?”

Nàng nói một câu rồi tiến lại gần thân thể đẫm máu của Trần An Vĩ, dường như muốn làm gì đó.

Hai nữ thấy vậy thì hoảng sợ, sợ nàng sẽ không nhịn được mà động thủ với hắn, nên liền vội vàng nói “Tất cả là lỗi của bọn ta, do quá trình đúc thể chất có sơ suất nên dẫn tới lực lượng của bọn muội bị rò rĩ.”

“Dẫn tới Nguyên Long Tuyền bạo loạn, chàng vì bảo vệ hai người chúng ta nên mới bị thương như vậy, tỷ đừng làm gì hắn mà!”

Tuyết An nghe vậy thì dừng lại một chút, nhưng rồi vẫn tiếp tục tiến lại.

Hai nữ thấy vậy thì càng lo sợ hơn, đang định ngăn cản thì lại thấy Tuyết An nhẹ nhàng lấy ra một viên Tông cấp Đan Dược – Phục Nguyên Đan, rồi bỏ vào miệng hắn.

Theo sau đó, Nguyên Khí trong đất trời cấp tốc ùa về cơ thể hắn. Từng vết thương vết nứt trên cơ thể dần được chữa lành, mà làn da trắng bệch xanh xao vì kiệt sức của hắn lại một lần nữa trở nên hồng hào.

Tuyết Nhi và Tuyết Mi thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm, các nàng cứ nghĩ Nhị Cung chủ sẽ muốn giết hắn.

Cảm thấy nam nhân trong lòng khẽ động đậy, đôi mắt khẽ nhíu như muốn tỉnh lại, các nàng mừng rỡ nhìn lấy hắn. Thì bất chợt nghe giọng nói của Nhị Cung chủ vang lên “Mặc y phục vào!”

Nghe vậy, hai nữ mới chú ý tới thân thể mình, không nhìn thì thôi khì nhìn rồi thì lại ngượng tới mức không có chỗ che mặt. Các nàng vậy mà khỏa thân ôm lấy hắn. Vậy chẳng phải… aaaaa các nàng không dám nghĩ nữa.

Hai nữ liền đẩy hắn ra rồi nhanh tay lấy ra một bộ y phục mặc vào, tránh để nam nhân kia thấy bộ dạng ngượng ngùng của mình.

Trần An Vĩ sau khi được phục dụng Phục Nguyên Đan, thương thế trong người như đất hạn gặp mưa rào, cấp tốc hồi phục. Hắn mở mắt ra thì liền nhìn thấy ba nữ nhân đứng trước mặt mình, hai đôi mắt long lanh và một đôi mắt hờ hững nhưng ẩn chút hy vọng nhìn lấy hắn.

Hắn không hiểu chuyện gì xảy ra thì lại nhìn thấy cả ba nàng bỗng gắt một tiếng “Lưu manh!” rồi quay mặt đi chỗ khác, thậm chí một trong số các nàng còn đỏ mặt tới tận mang tai.

Hắn lại càng mộng bức, thì đột nhiên chú ý tới điều gì, hắn nhìn khắp thân thể mình. Và… y phục hắn đang mặc trên người đã rách rưới toàn bộ, thậm chí ở dưới, tiểu huynh đệ cũng đang ngạo nghễ ngẩng cao đầu.

Ách… tắc trách nha… Trần An Vĩ nhìn ba nữ cười trừ một tiếng rồi nhanh chóng mặc lại y phục. Đang định giải thích thì lại nghe thấy tiếng nói trong trẻo thanh lãnh vang lên

“Ngươi… là Khí Văn Sư sao?”

冷私夜 x 白蓮花

-------------

Chúc các vị đạo hữu một ngày mới tốt lành!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.